Từng Bước Nhỏ Thích Em - Giản Ngôn Chi
Giản Ngôn Chi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1
Đểkhôngbịmuộnhọc,QuýTừquyếtđịnhđiđườngtắtlúctrướcTầnYên đã dẫn cô đi một lần.
TrầnViễnởbêncạnhmớingẫmnghĩcáitênsaongherấtquentai.
Lớp trưởng im lặng, ý tốt bị từ chối khiến cho khuôn mặt tuấn tú bỗng đỏ lên,chodùngồixuốngnhưngvẫnlolắngquansátxungquanh,vừachăm chú nhặt sách của Quý Từ lên.
Vốnlàsựviệcnàythườngxuyêncóngườinói,phíanhàtrườngcũngmở một mắt, nhắm một mắt cho qua.
TầnYêncóchútbựcmình,nhìnthấyKhươngHìnhkhôngđểýmình,càng giận dữ muốn ra tay đánh người.
CậutanhìnQuýTừ,sauđóđithẳngđến,đạpmạnhvàobànhọccủacô, làm cho sách vở trên bàn rơi tán loạn dưới đất.
Cả phòng càng yên tĩnh.
Họcsinhmớichuyểnđếnngườiđẹpdatrắng,khôngngờlạimạnhmẽnhư vậy.
Một đánh bốn.
QuýTừchỉthoángnhìn,KẹoBôngGònngồibêncạnhkíchđộnggiữchặt tay cô, cuống cuồng thì thầm với Quý Từ:
ĐầuócTầnYêntrừbỏkhôngthểhọctập,cãinhauthìkhôngđốithủ,phản ứng cực nhanh.
KẹoBôngGònnói,saukhaigiảngmộttuầnsẽcóbàikiểmtra,QuýTừ nghe tin liền nghiêm túc dành toàn bộ thời gian để học tập.
Cả lớp đang yên tĩnh học bài đều bị giật mình, ngẩng đầu nhìn lên.
Năm nay Quý Từ lên lớp 12.
SựviệckiểunàyKhươngHìnhđãtrảiquanhiềulầnrồi,đềukhôngquan tâm, chỉ đơn giản không ưa kẻ mật báo.
Cuốicùngvẫnbịmuộn,QuýTừbịcôgiáodạytoánhunghăngliếcmắt một cái mới cho về chỗ ngồi.
Khương Hình đánh nhau ở con hẻm nhỏ bị người khác mật báo.
Quý Từ không trả lời, chỉ nói là vẫn kém hơn.
“Quý Từ… mặc dù trước đây Khương Hình chưa từng bắt nạt bạn trên lớn nhưvậynhưnglầnnàycậuấylàmvậythậtquáđáng,đợichútnữamìnhsẽ đến văn phòng nói chuyện với chủ nhiệm, giúp cậu tố giác cậu ấy.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“KhươngHình,conmẹnócậulàmvậylàýgì,QuýTừmớichuyểntớimột tuần, cậu vừa quay lại trường học đã bắt nạt người ta, cậu đúng là không cần mặt mũi!”
Nghemẹcô-PhùngMộngNhãnóimuốnchuyểnnhà,gầnnhưtấtcảmọi người trong nhà đều phản đối.
VừađiđếnnơilầntrướcTầnYêngiớithiệulànơi“LoạnTángCương”, Quý Từ phát hiện phía trước có người.
Họcsinhtrongphòngbịhoảngsợgiậtmình,giốngnhưnhữngchúchim nhỏ không dám thở mạnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
đó nghênh ngang bước ra ngoài.
Một học sinh nam.
Thực sự kém xa.
Ở thời điểm này mà chuyển trường, nếu như không phải mẹ cô có người quenởtrườngNhấtTrung,thìngaycảcơhộinhậphọcQuýTừcũngchẳng có được.
Chuyểnnhàtrongthờiđiểmnàychắcchắnsẽảnhhưởngđếnkếtquảhọc tập của Quý Từ, nhưng mẹ cô chẳng chịu nghe ai, khăng khăng muốn chuyển.
Bạncùngbànlàmộtcôgáicựckìthíchănngọt,mỗikhicườiliềnlộrahai lúm đồng tiền ngọt ngào, người khác đều gọi cô ấy là Kẹo Bông Gòn.
Là bởi vì cô yêu mẹ. Và biết mẹ cũng rất thương yêu cô.
QuýTừngừngbút,ngẩngđầunhìnđốiphương,đáp:“TôilàQuýTừ.Cậu có chuyện gì?”
Chương 1 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khôngbiếtngườiquencủamẹcôlàai,cóthểđểcôvàođượclớp1banTự Nhiên.
Đột nhiên ‘bang’ một tiếng, ai đó đạp cửa phía trước ra.
QuýTừtrầmmặccầmtấmthẻlên,duỗitaynhặtlạisáchvởđangnằmlung tung dưới đất.
SaukhimượnphiếuăncủaKẹoBôngGòn,QuýTừlạiđếnvănphòngbáo mất giấy tờ.
KhươngHìnhmặckệchoTầnYênlamắng,cậuvẫnđưalưnglạihútthuốc như cũ.
Vàohọcđãđượcmộttuần,cuốiphònghọclạicómộtbànluônđểtrống, cực kỳ gây chú ý, nhưng thầy giáo lại chưa từng nhắc đến.
Buổi trưa đến căn tin ăn cơm, Quý Từ phát hiện phiếu ăn bị đánh rơi mất.
KẹoBôngGònbịkinhhãi,rấtlâusaumớiphảnứnglại,nhanhchónggiúp côthudọnđồdùng,đặtlạitrênbàn,thêmcảcácbạnhọcxungquanhcũng giúp cô thu dọn.
Mangtheoánhmắtngạomạnquétquanhlớpmộtvòng,ngữkhíkhôngkiên nhẫn, giọng nói trầm thấp, hỏi: “Ai là Quý Từ?”
Côngồixổmởgóctườngyênlặngquansáttìnhhuống,pháthiệncóngười đánh nhau.
TầnYênđẩycửađira,nhìnthấyTrầnViễnđangcườinhếchmép,lậptức cơn tức giận ùn ùn kéo đến.
Quý Từ mất hai giây mới phản ứng lại, người này đang gọi cô sao?
TrầnViễnngốcnghếchgiốngnhưconcánheobéo,làkiểuchỉđâungồiđó. TầnYênđànápmạnhmẽbắtTrầnViễnđổicáchxưnghô,gọimìnhlà“anh họ.”
“Mẹnó,đầuócbịlừađárồihả?ThẻcủaQuýTừrơiởchỗđóthìcậuấylà người tố giác? Con mẹ nó, vậy nếu đi trên đường thấy phía trước có bãi phân c·h·ó, bà đây nói nó là của cậu, thì cậu có nhận không?”
Quý Từ nhẩm thầm trong lòng một lần, tiếp tục cúi xuống làm bài.
Lýdokhôngphảidothànhtíchcủacậuấytốtmàbởivìcậuấycógiathế, bối cảnh gia đình đủ để cho cậu ấy tùy ý làm loạn.
Nghĩđếnbảnthânmìnhcũnglàngườicóđặcquyền,QuýTừcàngthêmcố gắng, chỉ là tìm mãi cũng không giải được đáp án, càng thêm đau đầu.
KhiTầnYênlênsânthượng,KhươngHìnhđanghútthuốc,TrầnViễnnhìn thấy Tần Yên liền vừa cười đùa hí hửng vừa hô to: “Anh họ~”
Khương Hình, tên thật hay.
Chỉ riêng bản thân Quý Từ không hề nói gì.
Từkhilêncấpba,KhươngHìnhluônlàhọcsinhcủalớp1.Chodùlớphọc này thực hiện chế độ loại trừ, nhưng Khương Hình chưa bao giờ bị loại ra khỏi lớp.
Quý Từ da mặt mỏng, làn da giống như trứng gà bị bóc vỏ, khiến cho vết cắt của tấm thẻ lúc bị ném xẹt nhanh qua mặt lúc này lộ ra vô cùng rõ ràng.
Nóilàchuyểnnhà,cònkhôngbằngnóilàquayvềquêngoại,mẹQuýTừ vốn sinh ra ở Danh Khê, cha mới là người Phong Giang.
Haitaynamsinhđểtrongtúi,trênngườicậumặcmộtáohoodiemàuđen lạnh lẽo giống như màu tóc.
Một lớp ban Xã hội, một lớp ban Tự nhiên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khương Hình đánh người không phân biệt nam nữ.
Ngày thứ 6, Quý Từ dậy trễ.
TrườngNhấtTrungrấtquantâmđếnchấtlượnggiáodục,mỗinămhọcđều có hai lớp chọn.
TầnYênlúcnhỏrấtthíchxemCuộcphiêulưucủaCáchépnhỏ,đặcbiệt yêu thích con rắn vô lại trong phim, cảm thấy nó vừa ngầu vừa xấu xa.
“Cậu ấy… là chủ nhân của bàn trống cuối lớp, Khương Hình.”
TầnYênvàTrầnViễnlàchịemhọ,TầnYênlàchị.
Quý Từ nhìn trời ngẫm nghĩ, đặc quyền ở khắp mọi nơi.
QuýTừchỉliếcnhìn,rồingoanngoãnngồixuốngvẽvòngtròntrênmặtđất chờ trận chiến kết thúc.
*Loạn Táng Cương: Khu vực biệt lập bên ngoài cổng bắc của thành phố QuảngChâucũ.TheocáchnóicủaQuảngChâu,nócónghĩalànhữngnơi lộn xộn, không được quản lý, khu vực cải chính.
Lớnlênxinhđẹpsẽnhậnđượcnhiềuưuái,QuýTừnhìnxinhxắnnhưvậy, tất nhiên sẽ có rất nhiều người tình nguyện hết lòng che chở cho cô.
KẹoBôngGònnhâncơhộihỏithăm,rốtcuộckémthếnào?Sovớichín mươi điểm toán học của cô ấy vẫn còn kém hơn sao?
Năm12tuổi,chacôquađời,tínhcáchcủaQuýTừngàycànggiốngcha, đều khoan dung vô điều kiện với mẹ.
Saukhikhaigiảng,QuýTừvẫngiốngnhưởPhongGiang,đúnggiờđến lớp, đúng giờ tan học.
Nếukhôngphảivìđicửasau,QuýTừbiếtbảnthânkhôngthểvàođượclớp 1.
Khicònnhỏ,TrầnViễnkhángốcnghếch,khôngítlầnbịcôbắtnạt.
Mỗingàynếukhôngphảiđiluyệntậpthìchínhlàđếntiệmhoalàmchân giao hoa, tiện thể nối lại tình bạn với thanh mai Tần Yên.
Quý Từ học toán rất kém.
Trongimlặng,khôngaiđểýthấybêncạnhKẹoBôngGòn,TriệuThu Nguyệt đang dùng sức nắm chặt tay phải.
“Anhhọ”hoàntoànkhôngphảilàđốithủcủaKhươngHình,ngaylậptức đi về phía trước ngăn cản, đại khái kể lại sự việc một lần nữa.
Khôngngờlầnnàybịngườikhácquayphimlại,bangiámhiệukhôngcòn cách nào khác, Khương Hình đành phải chịu phạt.
TrầnViễnvừanhìnđãbiếtTầnYênkhôngcókhảnăngthắng.
ChuyểntừPhongGiangđếnDanhKhêđãđượcmộttháng,QuýTừcảngày ăn không ngồi rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
QuýTừnói:“Khôngcần.”Tạmdừngmộtchútrồinóithêm:“Cảmơnlớp trưởng.”
KhươngHìnhlấythẻhọcsinhtừtrongtúira,némthẳngvàomặtQuýTừ, lạnh lùng nhìn đối phương rồi để lại một câu: “Tự giải quyết cho tốt”. Sau
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.