Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 12: Phía Ngoài Rừng Rậm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12: Phía Ngoài Rừng Rậm


Còn trường hợp đối phương quá cao siêu như đã đoán được hắn ý nghĩ thì khả năng rất thấp, dưới công kích đột ngột thì bản thân ai cũng có giật mình, toàn lực ngăn trở, ý sau nếu như đã đoán được thì tại sao lúc đầu không trấn áp.

Trên đường đi vô số hài cốt bị hắn đạp bạo, vốn là vô số thành hình hài cốt cũng bị phá toái bay tứ tóe, bốn phía phạm vi cỏ lá hóa thành trắng bạch.

Quả nhiên theo dự đoán, Trương Phong sắc mặt đại biến, vội vàng lui lại đồng thời, trên tay huyễn hóa ra cự đại chuông lớn, khí tức lộ ra cực kỳ bất phàm, theo nó xuất hiện đã bao phủ toàn thân hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sự quỷ dị này quá khó hiểu, Lâm Thông hắn cũng không nghĩ nhiều, nội tâm hãi hùng kh·iếp vía không cách nào xua tan nguy cơ sinh tử, chỉ biết dựa vào toàn lực nhục thân rời đi nơi này nhanh nhất.

Lần này phảng phất mang mạng sống đi đặt cược, nhưng dù sao thu hoạch lại cực kỳ kinh người, chỉ sợ một cái Thánh Vật bị truyền ra cũng nhấc lên sóng lớn ngập trời.

" Mà ưu tiên nhất bây giờ, liền là thông tin tình báo " Lâm Thông quả quyết.

Hắn chính là Trương Phong!. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giờ phút này hắn đưa lưng lại phía sau không nhìn rõ tướng mạo, ngồi thiền bất động ở đấy, trên thân không một tơ hào tu vi.

Chương 12: Phía Ngoài Rừng Rậm

Nhắc tới hồ nước kia, cũng không biết bên trong có thứ gì, tồn tại trong đó là thứ gì, nhưng có thể chứa lên thánh vật đạo cơ thì ắt hẳn không tầm thường.

Theo thời gian, dựa theo một đường không hề gặp nguy hiểm mà đến, rốt cuộc xuất hiện trước mắt Lâm Thông là một tòa đại điện vô cùng to lớn.

Suy đoán bên trong, Lâm Thông không động đậy, bên trong thể nội nguyên lực đang dần hội tụ, tùy thời có thể bạo phát toàn bộ chiến lực, thêm nữa là Nhân Sơn Quyết, càng có Hắc Ảnh Bộ chuẩn bị triển khai.

Một là tiềm phục tại gần đây kiên nhẫn chờ đợi có cái khác tu sĩ tiến tới thăm dò thay bản thân, cũng như biến hóa về sau.

Bỗng nhiên hư không chấn động, một vệt ánh sáng từ trong bụi cỏ sáng lên, kèm theo là trên trời oanh minh nổ vang, trống rỗng ngưng tụ một đạo thiểm điện, gào thét mà xuống.

Cách đó không xa nhìn lại, Lâm Thông thần tình cảnh giác, ngoài bốn phía nguy nga đại điện, thế mà xếp bằng bên dưới có một người, người này thân hình mập mạp tuổi tác thiếu niên, quanh người có tiên gia khí tượng siêu phàm thoát tục, mái tóc cắt ngắn ba phân lắc lư theo ngọn gió thổi qua, một thân bạch bào kinh diễm vô cùng.

" Chờ một chút, ta ... "

" Đáng giá "

Lâm Thông kinh hãi, cảm giác nguy cơ sinh tử mãnh liệt bao phủ, mặc dù nhiều lần quay đầu nhìn lại nhưng không phát hiện thứ gì, có thể nguy cơ vẫn còn, thậm chí càng lúc càng nguy hiểm.

Chưa hết, cũng tại trong bụi cỏ bộc phát kinh người gió lốc, gió này màu đen ẩn chứa sát khí mãnh liệt phi tốc ngưng tụ thành hình, chớp mắt để bốn phía vù vù thanh âm, bụi cỏ trong đó cũng toái diệt.

" Thánh phẩm đạo cơ đã tới tay, tiếp xuống ta cần tìm kiếm mau chóng tăng cao tu vi, sớm ngày đột phá Chân Linh, nhiều hơn một chút bảo đảm an toàn "

Bình thường đặt ở nơi khác còn để người khác suy đoán một phen, thế nhưng nơi này há có thể không có tu vi?.

" Hồ nước này tại bảo vệ hoặc có thể là tạo ra Thánh Vật " Lâm Thông cau mày suy tư, lát sau vẫn không liên kết nổi sự việc, thế là vung đi đáy lòng.

Oanh một tiếng thao thiên.

Lâm Thông sắc mặt trắng bệch, đáy lòng thở dài một hơi, nguy cơ sinh tử cũng trong lúc này tiêu tán, nguyên nhân vì sao như thế không rõ, có thể theo hắn phán đoán đối phương quỷ dị hẳn là bị vướng mắc một loại nào đó quy tắc.

Nhưng mà vỏn vẹn chỉ là khí tức tản mát xung quanh, hoàn toàn không nắm tới nơi đầu nguồn phát ra, dù sao hắn cũng chưa đột phá Chân Linh Cảnh ngưng tụ linh thức, suy cho cùng dựa vào ngoại lực vẫn là có chút phế vật.

Lâm Thông trầm tư, hiện nay hắn đối với bí cảnh là hết sức xa lạ, mục tiêu cũng không rõ ràng, di chuyển từng bước quá khó khăn, cách tốt nhất hiện tại cần đi thu thập một số thông tin tình báo.

" Lần sau tuyệt đối không nên lấy mạng sống ra đặt cước " Lâm Thông thầm kiên định, cảm giác vừa rồi mình quá điên cuồng, kém chút quăng mạng.

Thế là mang theo quả quyết, hắn bắt đầu di chuyển, trên thân không có mảy may khí tức tu vi ba động, nhìn quá giống một phàm nhân bình thường, lại phối hợp trên người dính máu, hết thảy để người cảm giác giống một tên đầu đường xó chợ một dang. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Có người ? "

Thu hồi tâm tình, đôi mắt lộ ra rất cẩn thận cảnh giác xung quanh hắn lại thịnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mà cái thứ hai thì rất nhanh gọn, trực tiếp xông ra đại chiến một phen, có thể lỡ như đối phương thực lực cực kỳ cường đại, trong nháy mắt lôi đình trấn áp thì cũng xong đời.

Cùng thời gian, phía trên lôi đình đã đánh xuống, hắc phong gào thét mang tới chấn động, tạo ra một tiếng oanh minh to lớn, rung chuyển một vùng đại địa nhỏ.

Nếu có người ngoài đứng bên nhìn qua, hẳn cũng sẽ cảm thấy rất bình thường, như một con c·h·ó điên cuồng nộ chạy trốn một dạng, không hiểu vì vấn đề gì.

Thế nhưng chọn một phương án nào cũng có nguy hiểm nhất định, cái thứ nhất dẫn dụ nhiều đến tu sĩ sẽ tăng lên phần nguy hiểm, biến hóa khó lường, thậm chí mình không còn cơ hội ra tay, lúc đấy bị phát hiện thì hạ tràng thê thảm.

Lâm Thông mặt không biểu tình, y như cũ vẫn nấp ở bên đó, phán đoán đối phương không biết dùng cách nào nhận ra chính mình, nhưng cụ thế vị trí không có nắm rõ, cho nên mới dò xét câu nói kia, mục đích câu dẫn hắn ra.

Thời gian dần quá đi gần một nén nhang, Trương Phong khẽ chau mày, đúng là hắn dựa theo một chút đặc thù phòng vệ mà cảm nhận ra đối phương khí tức, dựa theo tông môn phân phát đi ra khí tức này, hắn đã tiếp xúc qua cho nên mới chắc chắn người tới là người thần bí đã đánh lén Vương Nhân cũng Lâm Ngọc Nhi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng không hiểu vì vấn đề gì, hướng Trương Phong ly khai lại đúng với nơi vị trí Lâm Thông đang ẩn núp trong bụi cỏ, thoáng chốc đi ra gần trăm bước chân, mang theo cảnh giác quan sát bốn phía.

Ở giữa phản chấn đẩy ra song phương khoảng cách, Lâm Thông thân thể chấn động mãnh liệt rơi xuống đất, về phía Trương Phong như lâm vào hạ phong, lăn lộn mấy chục vòng, cuốn ngược trở lại phía trước La Thiên Điện.

Tại Lâm Thông chần chờ suy tư một bên, thiếu niên mập mạp bạch bào phía xa khẽ thở dài, huy động thân hình to lớn bản thân đứng dậy đang muốn rời đi, bỗng nhiên hai mắt chợt lóe.

" Đạo hữu, ta thật không có ý xấu, tin hay không thì tùy ngươi, ta bây giờ liền rời khỏi " Trương Phong lại lộ ra lời nói ôn hòa, cũng chậm rãi ly khai nơi này.

Như không muốn lâm vào thế bị động, cảm nhận được nguy cơ sinh tử trôi qua, Trương Phong thu hồi chuông lớn vội vàng lui lại đẩy ra khoảng cách, sắc mặt cực kỳ âm trầm, trên miệng còn dính một chút máu tươi, hiển nhiên vừa rồi bị nhận lấy phản chấn chi lực.

Đại điện bên trên rách nát, mái vòm đã bị sụp đổ, bên trên tường khảm nạm vô số hoa văn ấn kỳ kỳ dị, giống với cổ xưa ngôn ngữ nào đó, phía trước có hai con chu tước và thanh long pho tượng vô cùng dữ tợn, tại chính giữa hai bên là một cánh cửa bằng đá to lớn viết lấy ba chữ rồng bay phương múa bên trên " La Thiên Điện "

" Ngươi có giỏi thì tới đây g·i·ế·t ta a "

Lâm Thông thân ảnh cũng từ bên trong mượn nhờ hắc phong tạo lực trùng kích, hóa thành tàn ảnh màu đen dưới bầu trời âm trầm cấp tốc lui lại, lạnh lùng khuôn mặt ngưng trọng quan sát, nếu dưới một đợt thế công này đối phương nhẹ nhàng phá giải, hắn không chút do dự chạy trốn và ngược lại.

Hai là trực tiếp đi tới thăm dò đối phương, nếu cường đại tu sĩ thì lập tức chạy trốn, nếu yếu hơn tu sĩ thì ra tay trấn áp đối phương, hỏi lấy tin tức bí cảnh.

Mà bốn phía hắn bây giờ là một mãnh bình nguyên đồng cỏ, nhìn không thấy cuối, thế nhưng nếu quan sát kỹ, tại phía xa xa hiện lên rất mờ ảo màu đen một thứ, cụ thể là thứ gì thì khó mà nói chắc chắn.

Nơi này nguy hiểm trùng trùng, không nói bí cảnh quỷ dị, càng là bát phương tụ tập hơn vạn tu sĩ, quá thực hung hiểm, hơi không cẩn thận thì vạn kiếp bất phục.

Cũng là lúc trước hắn thầm nhũ không thể mang mạng sống ra đặt cược, thế nhưng tình huống bất đắc dĩ, không thể né tránh, về sau tuyệt đối cẩn thận!

" Tầm nhìn xa như vậy mà vẫn hiển lộ thì nếu lại gần nó sẽ rất to lớn, nhiều khả năng là một cái kiến trúc ? "

" Đạo hữu không cần lẫn trốn, ta với đạo hữu không thù không oán, ngươi cùng tông môn thế nào cũng không quan tâm "

" Tù Thiên Chưởng " Trương Phong gào thét .

Theo thời gian đi qua nữa ngày, phía trước mắt lóe ra ánh sáng, ánh sáng này cũng không phải mặt trời chiếu xuống, càng không phải ánh sáng thông thường, nó như một loại âm u âm trầm, đồng dạng giống với bí cảnh này.

Càng là giờ khắc này Lâm Thông đáy lòng cảnh giác bên trong, nghĩ làm thể nào dò xét đối phương.

Hắn đang muốn mở miệng thì sắc mặt lại biến, chỉ thấy đứng trên bầu trời hắc y rách nát Lâm Thông tiếp tục phong lôi chi lực ngưng tụ, cách không một chưởng.

Phía dưới Trương Phong giận dữ, muốn nói cũng không được, mắt thấy nguy cơ sinh tử, cũng tại thể nội nguyên lực bạo động, khí tức rõ ràng là Chân Nguyên Cảnh lục trọng, gầm nhẹ một tiếng đánh ra một chưởng chống đối .

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12: Phía Ngoài Rừng Rậm