Tứ Trùng Âm - Mặc Khanh
Mặc Khanh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 34: Phiên ngoại – Hoàng đế (2)
Đường Ngự Phong nghe xong thì vô cùng kinh hãi.
Trẫm nghe theo lời hoàng hậu khuyên, chọn vài nữ tử xuất thân danh môn tặng cho Thái tử làm thị thiếp.
Chương 34: Phiên ngoại – Hoàng đế (2)
Trẫm hạ lệnh theo dõi hắn chặt chẽ.
Trẫm nghĩ, nếu hắn chán ghét nàng, thì Lý thị ắt sẽ chẳng sống được bao lâu.
“Đường Ngự Phong quả thật không biết chuyện, nhưng vẫn không chịu khai là ai sai khiến hắn hành thích Lý Tứ Âm.”
Trẫm liền bịa ra một lý do, sau đó gọi Lý Tứ Âm tới đến trước ngự tiền để đối chất.
Trong mộng, Lý thị vì cứu Thái tử mà chắn một kiếm, thích khách chạy thoát.
Trẫm thấy Thái tử này hỏng rồi.
Đến khi mấy người kia đều c.h.ế.t dưới tay người khác, trẫm mới bừng tỉnh — (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cái giấc mộng mà nàng thấy, sao lại chân thật đến thế?
Nghe nói hôm đó vì đêm khuya dậy đắp áo cho nàng mà hắn ra máu, suýt mất mạng.
Trẫm thật sự không hiểu nổi.
Nhưng Lý thị xuất thân thấp kém, gia giáo lại không tốt, e rằng không gánh nổi cương vị mẫu nghi thiên hạ.
Lệ phi ở bên cạnh, ánh mắt đầy sát ý.
Trẫm thầm nghĩ: Thôi xong rồi.
Trẫm nghĩ mãi không thông, bèn lệnh cho người tra xét nô tịch của Đường Ngự Phong.
Khi tỉnh dậy, trong đầu lại có thêm nhiều đoạn ký ức xa lạ.
Vì sắc mà mất trí.
Nhưng Đường Ngự Phong từ bảy tuổi đã vào Đông cung theo hầu Thái tử, Lý Tứ Âm lại là nữ nhi của thiếp thất trong Lý phủ, hai người chưa từng gặp mặt.
May mắn thay, cuối cùng trẫm vẫn gặp được Thái tử.
Lệ phi mà trẫm sủng ái nửa đời, lại muốn g.i.ế.c trẫm.
Nhưng mỗi lần Thái tử phi vào cung thỉnh an, trẫm lại nhớ đến Huệ phi.
Trẫm nghe nàng kể xong, liền trầm mặc suy nghĩ.
Trẫm đau lòng đến tận xương tủy.
Thái tử phi ngơ ngác gật đầu: “Thái tử sẽ hiểu được tâm ý của phụ hoàng.”
May mà Thái tử phi đến thỉnh an, trẫm đành đem chút hy vọng cuối cùng gửi gắm nơi nàng.
Những ngày cuối đời, Lệ phi luôn túc trực bên giường bệnh.
Nghe nói nàng ra ngoài gặp người nhà sắp xếp cho xem mắt, hắn bệnh chưa khỏi cũng kéo lê thân mình mà theo đến.
Thái tử nghi ngờ trẫm cài người vào bên cạnh mình, ngày càng cung kính, nhưng không còn thân thiết như xưa.
Trẫm không yên lòng, lại đến thăm Thái tử.
Vậy tại sao hắn lại muốn g.i.ế.c muội muội ruột của mình?
Trẫm từng hứa với Huệ phi, nhất định sẽ chăm sóc thật tốt cho đứa con duy nhất của nàng.
Thậm chí không nỡ cử động, chỉ khẽ dùng đầu ngón tay v**t v* gò má nàng như đang nâng trân bảo.
Chẳng lẽ thế gian thật có chuyện cải tử hoàn sinh?
Lý Tứ Âm có thể sống sót đến hôm nay, đều nhờ hắn một tay che chở.
Trẫm liền ban hôn Lý thị cho Thái tử, muốn xem hắn có tâm phản nghịch không.
Vậy mà hắn quên sạch.
Trẫm cảm thấy có gì đó không ổn, muốn tìm cơ hội gặp Thái tử, nhưng luôn bị ngăn cản.
Là vua, là cha, lời này trẫm không thể nói ra miệng, chỉ có thể trông cậy vào nàng dâu nhỏ này.
Nàng chỉ đau buồn nói: “Hoàng thượng an tâm tĩnh dưỡng.”
Đứa con mà trẫm kỳ vọng nhất nằm yếu ớt trên giường, cánh tay bị nữ nhân kia kê làm gối đầu.
Trẫm hạ lệnh theo dõi Thôi Di. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trẫm muốn dặn dò nhiều điều, nhưng phát hiện tình cha con đã chẳng còn như xưa, gần như là người dưng.
Quả nhiên, Lệ phi dâng một bát canh có độc.
Hắn lặng lẽ quỳ bên giường bệnh, không nói một lời.
Trẫm muốn thử lòng hắn, liền bảo người nói cho Đường Ngự Phong biết sự thật về thân thế của Lý Tứ Âm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trưởng tử mà trẫm đích thân nuôi dạy từ nhỏ, trẫm từng nghĩ đến việc phế truất.
Trẫm lặng lẽ chờ ngày diễn ra đại lễ tế trời.
Hắn dồn toàn lực chèn ép Kỳ Vương, cả hoàng hậu cũng ngày càng chuyên quyền kiêu căng.
Trẫm nghi ngờ Thái tử, lại bị Lý Khám làm cho phiền lòng.
Quả nhiên, là huynh muội cùng mẹ khác cha.
Tối hôm đó, trẫm đau đầu không chịu nổi, mê man ngủ một giấc.
Phát hiện hắn có quan hệ thân thiết với Thôi tam tiểu thư — Thôi Di, người lớn lên cùng Thái tử.
Con bé này gan không nhỏ, vậy mà dám ra điều kiện với trẫm.
(*Đồng sàng dị mộng: tuy gần gũi bên ngoài, nhưng trong lòng mỗi người lại có những toan tính riêng, suy nghĩ riêng.)
Trẫm ngày càng không vui, cũng ngày càng xa lánh hắn.
Tất cả đều tại trẫm, chỉ vì ban hôn hồ đồ, khiến vợ chồng bọn họ *đồng sàng dị mộng, nảy sinh hiềm khích. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trẫm chỉ khẽ vỗ mu bàn tay hắn, thì thầm căn dặn:
Giờ đây, hắn như phát điên vì một nữ nhân.
Thế mà hắn lại cứ nhìn nàng không chớp mắt, ánh mắt say đắm không rời.
Trẫm c.h.ế.t một cách mơ hồ, chẳng rõ đầu đuôi.
Khi đó, lại đổi cho hắn một Thái tử phi xuất thân cao quý cũng chưa muộn.
"Hãy yêu thương thê tử, yêu dân như con, nhà thuận thì mọi việc tất thịnh."
“Bệ hạ, Thái tử điện hạ không chịu nổi kích động.”
Thái tử như đã trở thành người khác.
Nhưng trong suốt thời gian tĩnh dưỡng, hắn không hề hỏi đến chính sự, chỉ lặng lẽ cho người theo dõi tin tức của Lý Tứ Âm.
Không chỉ dung túng nàng, mà còn chẳng nỡ để nàng chịu khổ.
Trẫm chỉ cần thử một năm, giữ nàng sống một năm là đủ.
Trẫm thật sự giận!
Thái tử vẫn là Thái tử.
Chẳng lẽ đây là chuyện ghen tuông giữa đám nữ nhi?
Lần theo manh mối, tra tới Thôi phủ.
Trẫm dạy dỗ hắn bao nhiêu năm, dạy hắn phải giữ điềm đạm, phải kiềm chế cảm xúc, cẩn thận từng bước, không để lộ sơ hở.
Lúc ấy trẫm mới phát hiện, tình cảm cha con giữa trẫm và hắn đã sớm xa cách.
Người bên dưới hồi bẩm:
Haiz… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Y như lời Lý Tứ Âm nói.
Trẫm lại không nỡ để nàng c.h.ế.t quá sớm.
Nhưng càng nhìn, trẫm lại càng cảm thấy nữ tử này thiện lương ngoan ngoãn, rất giống Huệ phi – sinh mẫu của Thái tử.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.