Tu Tiên Thời Đại
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 90 Tiến nhập vùng Cấm Địa
Thấy biểu cảm này của cô, Trần Võ Sâm cũng thấy vui lây. Cảnh sắc vì mỹ nhân cười mà cũng trở nên vô cùng tươi đẹp.
"Cậu Chủ ! Tôi bản thân tiến vào đó cũng có nguy cơ. Rất dễ bị đẩy tới hiểm nghèo mà Cửu Tử Nhất Sinh. Chưa kể trách nhiệm của tôi là bảo vệ Cậu Chủ. Rời xa Cậu Chủ như vậy là trốn tránh trách nhiệm. Là một người của công việc tôi thấy bản thân mình không nên như thế." Nhất Vệ cố gắng nói.
Trần Võ Sâm chỉ mỉm cười đáp. "Cậu đi đi, tý tôi tự biết cách về."
Bảo sao Trần Võ Sâm không lo lắng. Nếu Phân Thân có thể đa di năng như vậy thì Trần Võ Sâm phải lo cái cọng lông à ?
Trần Võ Sâm thật không ngờ hóa ra Nhất Vệ cũng có một mặt nhát c·hết như thế đấy. Tuy nhiên hắn cũng không định kêu Nhất Vệ đi tìm c·hết thật. Với lại Trần Võ Sâm chỉ muốn khám phá qua xem nơi từng được cho là Võ Học của thế giới là như nào. Ít nhất cũng phải xem mấy con xác sống là có hình thù ra sao.
Tuy vậy Trần Võ Sâm vẫn muốn quan sát được rõ tình hình ở bên trong nên nhập hồn vào một Hồn Binh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần Võ Sâm cũng không có đuổi tận g·iết tuyệt mà cầm Lam Tinh Thạch chạy tới Evelin. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ở đây hắn thấy một cô gái đang chiến đấu với một đám xác sống rất dị hợm.
Trần Võ Sâm đang nhập hồn ở trong một Hồn Binh bên cạnh nên có thấy, hắn ra lệnh cho Ảnh Tuyệt Tình và các hồn binh chậm rãi vào trong xem.
Ai ngờ Evelin không theo lẽ thường ra bài vậy mà đứng phắt dậy đập mạnh một cú vào mũi Trần Võ Sâm làm hắn đau điếng.
"Vậy cậu nhớ cẩn thận. Tôi sẽ đáp ứng giúp cậu mua Phế Luyện với giá rẻ nhất." Evelin nghiêm túc nói mà nhìn Trần Võ Sâm thật lâu như vừa là nói bản thân sẽ tuân thủ cam kết và nhấn mạnh khéo léo với Trần Võ Sâm là hắn phải sống để còn nhận ưu đãi từ cô.
"Ha ha đùa thôi mà ! Tôi không phải có cách tiến vào hay hơn là tự thân mình tiến vào sao ?" Trần Võ Sâm nở nụ cười tươi rói nói.
"Tuyệt quá ! Cảm ơn cậu. Giờ tôi có thể dùng nó để Luyện Linh Bảo Trung Kỳ rồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cua Kỳ Cục nhìn thấy Trần Võ Sâm từ khoảng cách rất xa nhưng khi nó cảm nhận được Linh Khí mỏng manh chưa thành hình rõ ràng từ Nội Đan Điền của Trần Võ Sâm thì nó không sợ.
Chưa kể Trần Võ Sâm mà làm vậy con hàng Nhất Vệ sẽ lo lắng đến mức nào ? Khéo có khi lại gửi tín hiệu S.O.S ngay tới Bùi Cường Hoành đang ở tận tiền tuyến về cứu hắn mất.
Dù Trần Võ Sâm không thể t·ấn c·ông được Thùy Trán của con Cua Kỳ Cục nhưng lại thành công phá được viên Lam Tinh Thạch trên lưng nó khi nó chuyển hướng.
"Ấy Cậu Chủ ! Ngài phải hết sức bình tĩnh đừng để dại dột như thế. Nơi đó không có đơn giản đâu. Cô bé vừa rồi nói rất chính xác đây." Nhất Vệ vội vã khuyên can. Hắn thật đúng không ngờ Trần Võ Sâm nhìn qua khôn ngoan vậy mà có lúc nói lời cuồng ngạo và ngu ngốc như thế.
Lúc này Trần Võ Sâm mới gọi Nhất Vệ ra.
Tất nhiên Trần Võ Sâm không sợ nó. Nhưng con Cua Kỳ Cục này lớp vẩy cũng thật là dầy, Trần Võ Sâm quan sát một hồi nhưng chưa nhìn thấy điểm nào để đột phá.
Nụ cười của hắn làm Nhất Vệ sởn da gà vội vã nói thêm.
Evelin nghe Trần Võ Sâm nói thì ngạc nhiên.
Bỗng Ảnh Tuyệt Tình đi chưa được bao lâu thì ở phía trước hắn có thấy một ánh chớp như có chiến đấu ở đằng trước.
"Này Nhất Vệ. Ông nói tôi có nên trực tiếp xông vào Cấm Địa đó không ?" Trần Võ Sâm mở một câu không biết đùa hay thật làm Nhất Vệ sợ hết hồn.
Đây là giải pháp hạn hữu nhất chứ Trần Võ Sâm vẫn muốn Ảnh Chuyển với một Hồn Binh hơn. Tuy nhiên Ảnh Chuyển có rủi ro hắn sẽ bị khóa chuyển vị ở khoảng cách xa cũng không được nên thôi hắn từ bỏ.
Điều này cũng làm Lam Tinh Thạch chủ động rơi ra đất. Con Cua Kỳ Cục khi mất vật báu trên lưng cũng muốn quay lại nhặt nhưng nhìn khí tức hùng tàn của Trần Võ Sâm thì rén ngang bò xuống đất rồi biến mất.
Nhất Vệ ở ngoài thì không thấy được nhưng vẫn vô cùng ngạc nhiên. Hắn lúc tới cạnh bảo vệ Trần Võ Sâm chưa thấy hắn ra tay nhiều nên không rõ. Giờ hóa ra mới biết mấy cái Phân Thân còn có thể chơi như vậy. Vừa quan sát vừa có thể thay mình chiến đấu rồi hóa làm v·ũ k·hí, giáp bảo vệ.
Nó choáng váng hồi lâu, trong đầu nó ngoài ngạc nhiên ra thì không có gì khác. Nó giờ đang tự hỏi bản thân sao chọn quả hồng mềm để bóp rồi sao khi bóp lại cứng như thế ? Đây là Hồng Xiêm chưa chín sao ?
Evelin thì chỉ chăm chăm nhìn vào viên Lam Tinh Thạch trên tay hắn mà rối rít nói cảm ơn.
Evelin nghe vậy cũng không có nhiều góp ý.
"Cậu tính làm gì ? Ở đây không có an toàn như thế đâu đừng đi linh tinh." Evelin rất thông minh nhận ra nơi Trần Võ Sâm muốn đi. Điều này cô đã cảm giác được khi Trần Võ Sâm hứng thú với câu chuyện cô kể về Môn Phái Võ học.
"Tôi tự có cân nhắc." Trần Võ Sâm chỉ đạm nhiên nói.
Trần Võ Sâm không có rảnh mà đợi nó định thần. Nhân lúc nó còn chưa hoàn hồn hắn đã xông tới, Ảnh Binh xuất hiện trên tay hắn hóa thành một cây Thương đâm mạnh tới Thùy Trán của con Cua Kỳ Cục từ trên không trung.
Evelin vô cùng vui vẻ nói, hai tay vô cùng nâng niu Lam Tinh Thạch trên tay mà sờ tới, sờ lui.
Cô hiện tại niệm kinh có chút nhập thần quá mức khiến Trần Võ Sâm thầm buồn cười.
Cua Kỳ Cục thấy bản thân không được chú ý thì chủ động t·ấn c·ông Trần Võ Sâm. Nó giơ chiếc càng to lớn của mình bổ mạnh tới, cú bổ mạnh tới mức dù là Kết Đan Trung Kỳ cũng chỉ có nước lĩnh cơm hộp.
Tuy nhiên Trần Võ Sâm dùng Đọc Vị nên rất dễ dàng né tránh. Hắn chỉ hơi lách người sau đó thuận theo cánh tay của Cua Kỳ Cục mà leo lên người nó rồi tung một cước lên đầu nó bằng một cú đá khiến cho con Cua Kỳ Cục hoài nghi nhân sinh ngay lập tức.
"Này dậy đi ! Lam Tinh tới tay rồi." Trần Võ Sâm cúi người nói khẽ vào tai Evelin, tranh thủ chiếm tiện nghi mà ngửi mùi hương thiếu nữ trên người cô." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nó giơ chiếc càng của mình lên thị uy như thể đang tuyên bố: "Mày là ai ? Mày biết bố mày là ai không ?"
"Được rồi cậu nên trở về đi ! Tôi sẽ đi khám phá ở đây một chút." Trần Võ Sâm sau khi hưởng thụ vẻ đẹp của mỹ nhân một lúc thì đưa ra chủ ý.
Lúc đó Trần Võ Sâm sẽ thành thiên cổ tội nhân vì hại c·hết bao người đang được Bùi Cường Hoành bảo vệ mất.
"Ái ui !" Trần Võ Sâm có chút đau đớn mà la lên.
"..." Trần Võ Sâm.
Evelin cũng chào tạm biệt hắn rồi rời khỏi.
Ở trong này thì vừa bước vào Trần Võ Sâm đã thấy một quang cảnh như núi tuyết với sương mù mờ mịt không thấy rõ xung quanh. Ở phía bên ngoài lại sạch sẽ nên đám Hồn Binh di chuyển vô cùng thuận lợi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 90 Tiến nhập vùng Cấm Địa
Thế nhưng Cua Kỳ Cục đối với nguy hiểm rất mẫn cảm. Nó đã vội vã chuyển người tính bỏ chạy. Tuy nhiên cái chạy này của nó là quá trễ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.