Tu Tiên Thời Đại
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 88 Xung đột, Điều kiện
Khí nóng ở đây tuy là càng vào sâu càng cao nhưng Trần Võ Sâm chỉ cần dùng Linh Khí hộ thể là có thể ung dung tiến nhập. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tuy nhiên hai Ôn Thần đằng sau cứ như hai mụ bán mắm, bán muối mà cứ thế dặm thêm vào vài lời.
Nó làm Trần Võ Sâm liên tưởng đến hình ảnh một đám c·h·ó tranh nhau ăn một bát thức ăn sẽ tốt hơn là chỉ một con c·h·ó và một cái bát. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần Võ Sâm nghe xong thầm than lúc nào cũng có sáo lộ.
"…" Trần Võ Sâm.
Nghe đến cái tên này cả hai tên thợ rèn tỏ ra ngạc nhiên.
Cái hornmone tuổi nổi loạn trong người Trần Võ Sâm đang làm đầu óc hắn thiếu minh mẫn.
"…" Cường Liệt.
Chát !
"Tới đây ạ !!!" Thanh niên gầy gò hô lớn rồi vội đẩy xe hàng tới chỗ một tên thanh niên cơ bắp có làn da đen cùng bộ râu xồm nhìn khá là bụi và thô lỗ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong đầu Trần Võ Sâm giờ đang cố nhớ lại kĩ càng phải không sáng nay lại bước nhầm chân xuống giường.
Cảnh Evelin kéo tay Trần Võ Sâm rời đi làm Cường Liệt ghen tị gần c·hết. Hắn giờ hận không thể xé toác Trần Võ Sâm ra rồi thay vào vị trí đó để Evelin kéo đi.
Tuy nhiên cách xa lò nung gần 1 km, Trần Võ Sâm đã bị chặn lại bởi hai người thợ rèn to lớn.
"Xin lỗi cậu lần nữa nhé. Tôi phải tiếp tục công việc đây."
"Thằng Tùng đâu rồi ? Cái khúc củi mục này mày không mang sắt đến cho tao hả ? Nhanh cái chân mày lên !!!" Tiêng gọi đó kéo tỉnh cả hai người trong đó hoảng nhất là cậu thanh niên gầy gò đó.
Evelin trầm ngâm suy nghĩ một lúc.
Evelin nghe xong thì kinh ngạc nhưng ánh mắt kì lạ nhìn Trần Võ Sâm.
"Ăn nói xà lơ cái gì đó ông cố ? Cậu có nói rõ hơn là tới đây làm gì được không ? Đừng có phá quấy chỗ làm của tôi." Evelin gắt gỏng lôi Trần Võ Sâm đi mà miệng liên tục nói.
Cả hai đi một lúc thì tới một khu vực giống Nhà máy luyện sắt thép, nơi đây có rất nhiều những thợ rèn đang luyện sắt, luyện thép với tiếng đinh đang vang lên liên tục ở khắp nơi. Ở trong chính giữa trung tâm là một q·uả c·ầu l·ửa vô cùng to lớn đang tỏa ra khí tức nóng đến chỉ từ xa đã muốn chảy mồ hôi.
"Cậu đứng ở đây đợi tôi đi vào trong thay bộ quần áo. Nhớ đừng đi đâu nếu cậu phá hỏng thứ gì tôi sẽ không chịu trách nhiệm đâu đó." Evelin nghiêm túc căn dặn.
Trần Võ Sâm gật đầu và tiếp tục quan sát. Hắn nhìn tới sự bài trí lạ kì ở đây để thỏa mãn trí tưởng tượng của mình tại sao hồi đó lại viết như thế.
"Cậu là bên thu mua phế liệu luyện kim à ? Hay là ở một xưởng luyện khác trong khu vực muốn đầu cơ ?"
"Úi ! Xin lỗi nhiều nhé, tôi sơ ý quá. Bạn có sao không ?" Một thanh niên gày gò, mặt mũi lấm lém tới dùng khuôn mặt hết sức thành khẩn xin lỗi Trần Võ Sâm, tuy nhiên hắn không có dám đỡ Trần Võ Sâm dậy mà chỉ dùng ánh mắt lo lắng nhìn bởi tay hắn đen nhẻm của than và rỉ sắt.
Đảo mắt một vòng Trần Võ Sâm thấy những kẻ như thanh niên gầy gò kia không ít. Họ hẳn là những Luyện Khí Sư Tập Sự không có kĩ năng và chưa có bằng cấp nên phải làm cái chân chạy vặt cho các Luyện Khí Sư khác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tất cả đều không phải. Chỉ là cho cá nhân tôi dùng thôi. Dù sao cái này là tư ẩn của một người cậu hỏi nhiều thế để làm gì ? Cậu giúp được không ?" Trần Võ Sâm có chút hổ báo nói.
"..." Hai người thợ rèn kia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần Võ Sâm mà chỉ lắc đầu không biết nói sao. Ở đây đối với hắn trông không khác một Tu Tiên Giới thu nhỏ.
"Ha ha hình như đúng là vậy. Nhìn tên nhóc này mới thấy đúng là từ vóc dáng tới khuôn mặt cũng đúng hơn Cường Liệt thật. Xem ra có cái hay để coi rồi."
"À đúng rồi tôi muốn mua phế liệu luyện khí." Trần Võ Sâm nói thẳng mục đích của mình.
"Được rồi, tôi tự đứng lên được." Trần Võ Sâm cũng tỏ ra thân thiện nói. Tuy nhiên một tiếng vang cắt ngang hai người.
Trần Võ Sâm lúc này mới tỉnh táo lại ngại ngùng nói.
Mà nói thật Trần Võ Sâm sẽ không thể nhớ được tất cả thông tin và các thông tin như xây dựng hình ảnh nơi này cũng thế.
"Ê ! Cậu nghe thấy tôi nói gì không thế ? Đôi mắt cậu nhìn đi đâu thế đồ biến thái."
"Khục. Cái này như em đã nói với anh đằng sau ấy. Chúng em là bạn. Bạn thôi." Trần Võ Sâm cố nhấn mạnh từ "Bạn" mong không có sự hiểu lầm gì ở đây.
"Ai dẫn tới cơ ?" Một người thợ rèn hỏi.
Một không gian cạnh tranh lớn như này bảo sao một ngày đẩy ra ngoài quá nhiều phế thải cần tái luyện lại.
"Hi vọng không phải nhiệm vụ gì quá nhiều bất trắc." Trần Võ Sâm thầm nghĩ.
Lúc này trong sự tò mò, Trần Võ Sâm đã di chuyển vào sâu hơn tới gần với lò nung hình cầu.
Trần Võ Sâm nghe thôi cũng đã thấy có mùi bất ổn quay người tính rời xa họ. Tuy nhiên một bóng râm lớn đã che đường lui của hắn.
Hai người coi Trần Võ Sâm như không khí mà cười nói.
"Hình như Tiểu Thư Evelin nói là trước khi muốn được cô ấy yêu phải làm bạn cô ấy được hay sao ? Nếu vậy không phải thằng nhóc này là ứng cử số một của người yêu của cô ấy à ? Thật đáng ghen tị đấy."
"..." Evelin.
"Nhóc mày nói mày là gì của tiểu thư Evelin cơ ?" Bóng đen to lớn này cao gần hai mét. Thân hình vạm vỡ, làn da gắm nắng cùng chiếc đầu đinh và khuôn mặt bặm trợn.
"Có thể nhưng phải có một điều kiện."
Trần Võ Sâm bị tát cho một cú mà vội sực tỉnh.
Trần Võ Sâm lắc đầu.
"Tiểu thư Evelin sao ? Thật kì lạ cô ấy có bạn là nam giới hả ? Thế này không phải Cường Liệt là theo đuổi cả năm trời là vô ích sao ?"
"Đứng lại ! Cậu kia là ai ? Cậu không được phép vào đây !" Hai người trăm miệng một lời nói.
"Cường Liệt ! Ngươi đây là đang làm gì đấy ? Hắn là bạn ta." Evelin từ đằng sau xuất hiện, khuôn mặt tràn đầy giận dữ.
Mà càng đi sâu vào, Trần Võ Sâm càng thấy những thợ rèn có những tiếng búa gõ càng thêm uy lực với đường hạ chùy càng chính xác và nhắm tới đúng các điểm họ cần nhắm.
Lúc này Trần Võ Sâm bị một chiếc xe nguyên liệu luyện thô đâm trúng làm hắn kêu lên "Ái" một tiếng ngã ra đất.
Điều này cũng áp dụng chung lên tên Cường Liệt. Nhưng thằng này quan sát nhiều rồi định lực khá hơn người mới như Trần Võ Sâm nên tỉnh táo rất nhanh. Khi thấy Trần Võ Sâm còn ngây ngẩn với thân hình của Nữ Thần trong lòng hắn thì hắn không nhìn được quát lớn Trần Võ Sâm.
Trong khi đó Trần Võ Sâm con mắt vẫn đang trung thành nhìn về một hướng mà đầu nghĩ miễn man.
Ý tưởng tạo ra một cái lò nung lớn hình quả cầu ở chính giữa cùng hàng trăm thợ rèn bao quanh như thể không gian riêng là thứ không cần thiết vậy. Đây là một ý nghĩ điên rồ nhưng quả thật nhìn tận mắt nó vẫn khả thi và tràn ngập sự nỗ lực.
"Nhìn cái gì mà nhìn ! Ta chọc mù mắt c·h·ó ngươi giờ." Cường Liệt đầy hổ báo nói.
Lúc này tên quái vật có hình thù Frankenstein tức giận rồi. Hắn định nói gì thêm nhưng một tiếng quát lớn đã ngăn lại hắn.
Nhưng để Trần Võ Sâm chú ý không rời là bộ đồ cô ấy mặc. Một chiếc quần đùi short ngắn, áo ba lỗ khoe ra cánh tay dài ngọc ngà trắng nõn đến vô lý ở trong môi trường này. Thêm nữa chiếc tạp dề nâu được cô ấy buộc chặt khoe ra đại sát khí của mình quả thật Trần Võ Sâm nhìn không rời nổi.
Chương 88 Xung đột, Điều kiện
Trần Võ Sâm cũng thành thật đáp. "Cô ấy tên Evelin ạ."
Nhìn hắn làm Trần Võ Sâm không khỏi liên tưởng đến Frankenstein.
"A, à ừ. Cái gì ấy nhỉ ? Không nhìn thấy gì hết ! Chúng tôi là bạn, à nhầm không phải bạn. Tôi quen cô ấy à không, không quen lắm." Trần Võ Sâm có chút lắp bắp nói.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.