Tu Tiên Thời Đại
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 112 Nữ Quỷ Herin xuất hiện
Trong khi đó Jun luôn dành thời gian để tĩnh tọa, lúc Trần Võ Sâm tới cô cũng rất vui vẻ chào hỏi hắn.
"Kệ đi ! Đằng nào cậu ta cũng có bảo tiêu không thể c·h·ế·t được." Trần Võ Sâm vô tư nói.
"…" Trần Võ Sâm. Hắn có thể thề cô gái này trong đầu quả thật ngoài đánh đấm, võ thuật thì chả có gì khác.
Cơ mà Hỗn Độn Pháp Quyết có thể chia sẻ sao ? Trần Võ Sâm thật tình không có biết.
"Cũng đúng ha ! Với cái võ mèo cào của cậu mà ở trong thì giờ đã không còn sống." Jun thở dài nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần Võ Sâm hoa mắt mà ngồi dậy.
"Nào phải có chút không ổn ? Đây rõ ràng là một thằng điên, một thằng thần kinh chính hiệu rồi."
Jun nghe vậy thoáng có chút thất vọng nhưng đáp cho hắn. "Không xa ! Cậu chỉ cần một cơ duyên thôi. Dù sao các cảnh giới trong Võ Thuật nó cũng khó khăn giống như Tiên Đạo vậy. Không có cơ duyên thì cũng chỉ mãi kẹt ở đó nhìn trông về xa." Jun kể.
Dù sao người dám tranh đồ với Nữ Quỷ Herin sống thường không thọ.
"Ý cậu là sao ? Tôi với hắn không quen thân. Cậu với hắn là người quen hả ? Sao hỏi vậy ?" Trần Võ Sâm nghi ngờ hỏi.
Sau khi dành thời gian để luyện tập trở lại cho cơ thể sẵn sàng học tập, Trần Võ Sâm bắt đầu tìm tới Jun ngay. Hắn vẫn rất lưu tâm việc bản thân chưa đột phá Đọc Vị lên cảnh giới Đọc Thế của Cảm Tri Thuật.
"Cậu không đi thăm Trương Bá sao ?" Đột nhiên Jun hỏi.
Tên kia nghe vậy mà không hề tỏ ra sợ hãi mà kể lại toàn bộ sự việc rồi tự sát ngay trước mặt Trương Bá và bóng đen đó.
Tuy xinh gái đấy nhưng quá là bạo lực, Trần Võ Sâm có chút sợ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Vì vụ việc lần này của Sư Thúc, Sư Phụ tôi sẽ tới Học Viện sớm hơn dự kiến. Tôi thấy cậu cũng có thiên phú sao không thử bái sư một phen ?" Jun bây giờ mới bắt đầu nói ý chính.
"Mày thảm quá ! Thua kẻ cùng cảnh giới sao ? Murim đào tạo ra được thằng phế vật như mày sao ?"
Lúc này bóng đen từ từ xuất hiện lộ ra chân thân một thiếu nữ tuyệt sắc khuynh thành. Tuy có một miếng vải che chắn nhưng từ khí tức bức người đó cũng có thể thấy rằng đó là một mỹ nữ có thể khiến nam nhân vì thế mà điêu đứng, đấu tranh cả đời chỉ để được thấy nụ cười của nàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cùng lúc đó ở trên giường bệnh, Trương Bá đang bị băng bó như xác ướp bỗng mở bừng mắt ra. Lúc này ở cạnh hắn có một bóng đen với khí tức âm trầm như ma quỷ vô cùng đáng sợ.
"Cái rắm !!!" Trần Võ Sâm dứt khoát phủ nhận.
"..." Trần Võ Sâm.
"Hả ? Cậu nói gì ?" Trần Võ Sâm nghe không rõ hắn hỏi lại.
Trần Võ Sâm nghe mà rơi vào trầm ngâm.
Hắn mà ở trong cái giáo phái tà đạo đó thì giờ không cụt chân cũng mất tay.
"Vậy có cách nào để tìm tới cơ duyên đột phá không ?" Trần Võ Sâm có chút ngu ngơ hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Jun nghe vậy hồn nhiên đáp."Ăn đánh a ! Ăn đánh tới khi nào đột phá thì thôi ?"
Một câu hỏi mà Trần Võ Sâm không bao giờ nghĩ sẽ từ cô nói ra.
Trong khi đó Trần Võ Sâm trong đầu giờ như có một vụ nổ lớn diễn ra.
Chương 112 Nữ Quỷ Herin xuất hiện
"Thì ra là vậy ! Xem ra ngươi gặp phải người của Bách Quỷ Hội rồi. Thứ ngươi thua chính là một loại thuật pháp của bọn chúng. Tuy nhiên em trai à. Mày làm tao quá thất vọng." Nói xong bóng đen cũng biến mất, để lại Trương Bá ấm ức mà tức đến nghiến răng trên giường bệnh.
Tuy nhiên nếu được thì tốt nhất không hắn cũng từ bỏ.
"Cậu biết sư phụ tôi sao ? Đồng môn phái sao ?" Jun vui vẻ hồn nhiên hỏi lại.
"Dù sao cậu cũng có ơn cứu mạng tôi ! Cho nên việc này cũng xuất phát từ đạo nghĩa."Jun hơi đỏ mặt cố giải thích.
Ấy thế mà vào tai Jun, Trần Võ Sâm lại như đang đề nghị với cô một buổi hẹn hò. Điều này khiến cô gái mười mấy năm chỉ biết chém g·i·ế·t ở Luyện Ngục như cô cảm thấy đỏ mặt.
Thế nhưng đổi lại thì chỉ là một cú đấm tới từ vị trí Jun.
Chưa kể nói gì thì nói giờ có mối quan hệ tốt đẹp với Jun, Trần Võ Sâm cũng bớt lo lắng hơn về Trương Bá. Thằng điên này không biết nói lí lẽ nên Trần Võ Sâm ở cạnh hắn vô cùng áp lực.
"Thôi tôi đi về đây, chiều tôi còn có việc khác. Khi nào rảnh chúng ta đi ăn cơm nhé ! Tôi mới được phần thưởng nên giàu lắm. Để tôi đãi cậu một bữa coi như lời cảm ơn trong 2 tháng vừa rồi truyền thụ võ đạo." Trần Võ Sâm vui vẻ đề nghị với Jun.
"Kể lại ta nghe toàn bộ câu chuyện rồi ngươi có thể c·h·ế·t." Bóng đen cất giọng điệu lạnh lẽo nói.
Trần Võ Sâm nghe mà cảm động. Xúc động tới nỗi mà phải kẻ tay vài giọt nước mắt.
"Tôi nói biết rồi !!!! Cậu biến đi." Jun quát lên, khuôn mặt cô đỏ như một trái đào chín mà chạy vào trong nhà.
Lúc này Jun ở trong phòng cũng đã cảm giác khí tức mạnh mẽ của Sư Phụ mình, quỳ một gối dưới đất hô lớn.
"Ừ." Tiếng nói lí nhí vang lên từ Jun.
"Chưa kể lúc đó thứ mà tôi nói với cậu, Sư Phụ tôi sẽ giúp tôi đạt được, lúc đó tôi sẽ chia sẻ cho cậu học cùng."
"Dị Ma ! Ngươi ra đây."
"Tham kiến Thiên Quỷ Đại Nhân. Thiên Quỷ vô song, vô địch thế gian." Jun cung kính mà nói vào khoảng không.
Bóng đen hỏi Trương Bá nhưng hắn ngoài kim lặng, đôi mắt sợ hãi lảng tránh không dám nhìn thẳng thì không có biểu hiện gì khác.
"Bộ trong đầu cô chỉ có đánh người với cả khuyên người ăn đánh thôi hả ? Có sáo lộ nào mới mẻ hơn không ? Sáo lộ này đau quá !!" Trần Võ Sâm âm thầm nhỏ nước bọt. Hắn tin Jun mới là tà ấy.
"Khỏe mạnh rồi sao ? Muốn ăn đòn nữa hả ?" Jun vui vẻ nói.
"Tôi muốn hỏi lại bản thân mình cách Đọc Thế còn bao xa. Không phải tới để bị ăn đánh." Trần Võ Sâm có giải thích.
. . .
Jun nghe vậy cũng thoáng hiện lên chút lo lắng. "Mong là vậy nếu không Sư Phụ sẽ huyết tẩy cả học viện để bồi táng cùng Sư Thúc mất."
"Tham kiến Trưởng Giáo." Từ trong làn đêm, hộ vệ riêng của Trương Bá xuất hiện cung kính quỳ gối chào bóng đen.
"Đứng lên đi Jun. Gọi ta là sư phụ được rồi." Cô gái hòa ái nói với Jun. Từ hai thái độ có thể thấy một người ở đâu đó không khác gì cục rỉ mũi làm người khác ghét.
"Ừm ! Cậu ta là sư thúc của tôi nếu xét theo bối phận." Jun gật đầu nói với khuôn mặt hồn nhiên quen thuộc của cô.
Hắn lắp ba lắp bắp hỏi.
"…" Trần Võ Sâm. "Đâm tâm nha ! Cậu tin tôi dùng vật không nhọn làm từ thịt đâm cậu không ?" Trần Võ Sâm trong lòng tức mà chỉ biết hăm dọa trong đầu.
Ngẫm lại khả năng đó cũng đúng. Trong nguyên tác Herin vì hắn g·i·ế·t đệ đệ cô mà truy g·i·ế·t hắn bảy ngày, bảy đêm, g·i·ế·t không dưới một triệu lần mới buông tha.
Cho nên tốt nhất thấy Trương Bá đi đường vòng vẫn là tốt nhất. Thằng này không nguy hiểm nhưng con chị nó thì quả là thiên tai cấp độ cuối.
"Dù sao thì. . . Tôi tưởng hai người thi đấu cùng nhau nên quen thân. Nếu vậy tôi có thể nhờ cậu chiếu cố Sư Thúc nhiều hơn vì Sư Thúc hắn tâm lý có chút bất ổn." Nói đến đây Jun có chút không thoải mái.
"Chị ! Chị tới rồi à ?" Trương Bá kẻ trời không sợ, đất không sợ vậy mà giờ đang nói lắp bắp với bóng đen quỷ dị đó.
"Con gái thật khó hiểu. Chỉ biết dùng bạo lực dù là từ chối hay đồng ý là sao vậy ?" Trần Võ Sâm lẩm bẩm rồi rời đi.
Jun nghe Trần Võ Sâm nói về sư phụ của mình một cách mạch lạc và rõ ràng như thế ngạc nhiên không thôi.
"…" Trần Võ Sâm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Cậu là đệ tử của Nữ Quỷ Herin ? Trương Herin ? Thiên Quỷ của Murim phái ?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.