Tu Tiên Thật Là Khó Khăn A !
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8: Phân tích chi tiết ?
Cây gậy gỗ đập xuống đất và vỡ tan tành.
[Ký chủ có thể nhận lấy một trong ba thứ sau]
“Mẹ nó! Phải chuồn thôi!”
Thiên Thu thầm chửi bậy trong lòng. Hắn không ngờ rằng một đao kia lại đơn giản như vậy.
Đang lúc hắn không biết phải làm sao thì bảng thống báo của hệ thống lại hiện lên.
[Có/Không]
Lại một lần nữa đôi mắt của hắn trở lên vô thần. Trong não lại nhiều thêm mấy phần ký ức.
Trong hình ảnh là cảnh hắn đao lao nhanh về phía kẻ địch. Hai tay nắm đấm lại hòng đánh về phía kẻ kia. Còn kẻ kia vẫn bất động.
[Ngươi liều mạng xông lên giao chiến với địch. Bị kẻ địch hai đao g·iết c·hết]
Nhưng chính vì vậy hắn càng trở lên tập trung hơn. Đầu óc suy nghĩ bao táp một hồi hắn nhanh chóng chọn ba.
“Đưa đao cho ta!”
“…”
[Mười năm tuổi, ngươi vào làm việc ở Tô gia trở thành tâm phúc của Tô gia trưởng quỹ Tô Mộc.]
[Ba: Trí tuệ bản thân ở tuổi 15]
“Mà nó, chỉ như vậy thôi sao? C·hết tiệt”
Nội tâm Thiên Thu không khỏi lạnh đi mấy phần.
Nhìn thấy cảnh này Thiên Thu không dám di chuyển nữa, hắn biết kẻ trước mắt này không nói đùa. Nếu hắn dám di chuyển nửa bước nữa thì khả năng hắn toi mạng là rất cao.
Nhưng lúc nắm đấm của hắn sau chạm vao đầu đối phương thì kẻ kia lại có di động.
Trực giác của Thiên Thu gào thét, nó điên cuồng bảo với Thiên Thu phải chạy đi.
Đại Thạch vứt bỏ cây gậy gỗ đang cầm rồi hô.
Đại Thạch không biết rằng những lời vừa rồi của hắn đã bị Thiên Thu bỏ qua. Ngay lúc này hắn chỉ tập trung nhìn vào thanh đao, nội tâm vô cùng kinh hãi.
[Xét thấy tình hình của ký chủ, hệ thống đề xuất ký chủ sử dụng tính năng ‘Phân tích chi tiết’ của hệ thống]
Khi cách còn một mét thì đối phương lại động đúng như lần môt phỏng trước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[Ngươi c·hết, hưởng dương 15 tuổi]
“Đại ca, tiếp đao!”
Hắn ổn định lại tâm tình quả đoán chọn “ba”.
Lại nói, tại sao lần này hắn lại có thể tránh được mà lần trước lại không thể ?
“Hai đao, có thể lâu hơn một chút không ?”
Ngay lập tức, đôi mắt của hắn trở lên vô thần. Trong trí nhớ bỗng hiện lên mấy đoạn hình ảnh.
Hắn hạ thấp người khiến Thiên Thu đấm vào không khí. Theo quán tính Thiên Thu tiếp lục lao về phía trước.
Đại Thạch cũng không chỉ ngồi chơi. Hắn nắm chặt thanh đao xoay một vòng, xuất hiện ở phía bên trái của Thiên Thu. Nhưng không chỉ dừng lại ở đó, thanh đao kia vẫn tiếp tục di chuyển đến sau gáy của Thiên Thu.
[Một lần mô phỏng tốn mười nguyên điểm. Có xác nhận?]
Nhị Thạch và Tam Thạch lúc đang ngẩn người vì ngạc nhiên. Khi nghe thấy tiếng của Đại Thạch thì Nhị Thạch đã phản ứng lại đầu tiên, hắn lấy xuống thanh đao được bọc lại trong lớp vài ở sau lưng sau đó tung lên trên không.
“Có”.
[Ký chủ có thể nhận lấy một trong ba thứ sau]
[Một: Tu vi bản thân ở tuổi 15]
Mẹ ơi, thế này làm sao mà sống được.
Mãi cho đến khi Thiên Thu cách một mét thì hắn mới đột nhiên động.
[Hai: Kinh nghiệm bản thân ở tuổi 15]
Thiên Thu cảm thấy tuyệt vọng.
Đại Thạch ngạc nhiên nhìn lấy Thiên Thu. Vốn tưởng rằng sau gậy vừa rồi là Thien Thu đã nằm đất rồi nhưng cảnh tượng đó đã không xảy ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 8: Phân tích chi tiết ?
Thứ cuối cùng hắn thấy được là cảnh thế giới chia làm đôi còn hắn thì đang ngã xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giọng nói ồm ồm của hắn vang lên. Từ lần trước hắn đã biết được tên thiếu niên trước mặt này là một kẻ thức thời, cho nên hắn mới chủ động đề nghị như vậy. Dù trực tiếp động thủ thì kẻ này cũng không phải đối thủ của hắn nhưng tại sao hắn phải làm vậy trong khi có một con đường nhẹ nhàng đỡ tốn sức hơn?
[Ba: Trí tuệ bản thân ở tuổi 15]
Nhưng làm sao đánh bại hắn bây giờ?
“Haizz…Mẹ kiếp, đã mất tiền thì phải thu lại chút gì chứ. Chọn "ba”.”
Mới mấy ngày trôi, tu vi và kinh nghiệm có thể phát triển đến đâu? Chọn kinh nghiệm là hợp lý nhất, ít nhất nó có thể giúp ta chịu được thêm mấy đao! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếng thái rau củ vang lên. Đầu của Thiên Thu b·ị đ·ánh bay, lộn ở trên không mấy vòng rồi rơi xuống đất.
Chỉ thấy hắn cầm thay đao bằng cả hai tay. Tiến chân trái lên một bước thay đao đưa về phía sau. Lấy chân trái làm trụ hắn đẩy thanh đao đi qua đỉnh đầu bổ dọc xuống phía trước.
Thứ cuối cùng hắn thấy là thân hình của hắn vẫn giữ nguyên tư thế đấm người nhưng chỉ khác ở chỗ là nơi có đầu của hắn nay lại chẳng có gì ngoài mấy vệt máu bắn ra.
“Lại một lần nữa!”
Vẫn là hình ảnh hắn lao đến kẻ địch, nhưng lần này tốc độc của hắn đã chậm đi mấy phần.
[Một: Tu vi bản thân ở tuổi 15]
Bảng thông báo của hệ thống hiện lên, hắn ngay lập tức chọn “có”.
Ngay lúc Đại Thạch vung cây gậy gỗ xuống thì trong lòng Thiên Thu phát lạnh, lông tơ hắn dựng đứng cả lên. Sau đó bằng phản xạ của mình hắn đứng lách mình sang một bên thành công tránh được cú đánh đó.
Đùa gì vậy chứ? Hai bên tay không đánh nhau thì hắn còn có thể liều một phen nhưng đối phương lại cầm một thanh đao to tổ bố thế kia thì đánh kiểu gì?
“Nhóc con, đừng ép ta phải động đao”
[Trong một lần đi làm việc cho Tô Mộc, ngươi bị tập kích bất ngờ]
“Khá lắm, tiểu tử! chỉ trong vòng mấy ngày mà tu vi đã có tiến bộ như vậy ta có lời khen cho ngươi. Ta biết ngươi là người thông minh, ngươi muốn đứng yên chịu trói hay muốn ta động thủ đây?”
“Phân tích chi tiết?”.
Không Không Không! Đối phương tập kích mình như vậy chứng tỏ chúng đã theo dõi mình rất lâu. Chắc chắc chúng biết mình là người của Tô gia, dù cho chỉ là một tên làm công. Nhưng nếu Tô gia phát giác được thì chúng sẽ gặp rắc rối to. Vì thế nên chắc chắc chúng sẽ không để mình sống đâu. Nếu vậy thì chỉ còn một cách duy nhất thôi, mình phải đánh bại chúng.
[Ngươi liều mạng xông lên giao chiến với địch. Bị kẻ địch một đao g·iết c·hết]
Thiên Thu nhân cơ hội nhanh chóng tiến lên, tay phải nắm lại đánh thẳng về đầu của đối phương.
Nội tâm hắn lâm vào tuyệt vọng. Từ hai lần mô phỏng hắn có thể nhận thấy được tốc độ và lực đạo của hắn không thua kém gì kẻ kia. Nhưng kinh nghiệm chiến đấu của hắn lại thua đối phương rất nhiều, nếu tên kia ở đỉnh núi thì hắn hiện tại là ở đáy vực!
“Mẹ ơi! To vãi”
[Hai: Kinh nghiệm bản thân ở tuổi 15]
[Có/Không]
Keng!
Thanh đao của Đại Thạch là một thanh đại đao, lưỡi đao dài tận mét rưỡi, thân đao chỗ rộng nhất phải hơn một gang tay. Lưỡi đao sáng loáng, thậm chí Thiên Thu còn có thể nhìn thấy khuôn mặt của hắn trên lưỡi đao !
[Ngươi c·hết, hưởng dương 15 tuổi]
Thiên Thu chính đang tiến tới không kịp né tránh liền bị thanh đao bổ đôi làm hai nửa.
…
Cạch!
…
Thiên Thu c·hết lặng.
Đại Thạch dĩ nhiên nhìn ra tâm tư của Thiên Thu. Hắn từ từ di chuyển thanh đao từ trên vai xuống theo hình vòng cung cho đến khi mũi đao chạm đất.
Nếu không…đầu hàng ?
[Mười năm tuổi, ngươi vào làm việc ở Tô gia trở thành tâm phúc của Tô gia trưởng quỹ Tô Mộc.]
Tiếng kim loại v·a c·hạm vang lên. Thanh đao của Đại Thạch bị lún xuống đất tầm mười phần.
[Một lần mô phỏng tiêu tốn 10 nguyên điểm. Có xác nhận?]
Lần này hắn đã có chuẩn bị, hắn ngay lập tức đứng lại rồi lùi ra sau mấy bước. Thanh đao không chém trúng hắn lao thẳng xuống đất.
…
Bịch!
Nguyên nhân là do sự chênh lệch tu vi! Lần trước tu vi của Đại Thạch có nhỉnh hơn Thiên Thu một chút nhưng bây giờ thực lực của cả hai đã ngang bằng nhau đều là bất nhập lưu đỉnh phong. Vì thế nên Thiên Thu đã có thể phát giác được đòn t·ấn c·ông và tránh nó dễ dàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đại Thạch giơ tay phải lên cao rồi chuẩn xác bắt lấy cán đao.
Bảng thông báo lại hiện ra, hắn không do dự chọn “Có.
Nghĩ vậy Thiên Thu bất giác lùi về sau mấy bước.
Xoẹt!
“Không phải chứ? Hắn mạnh vậy sao? Một đao đã có thể lấy mạng của ta rồi”
Tiêu tốn hai lần mô phỏng mà chỉ sống lâu thêm một đao! Vậy nếu thêm một lần mô phỏng nữa chắc là được ba đao quá!
[Trong một lần đi làm việc cho Tô Mộc, ngươi bị tập kích bất ngờ]
Đúng rồi! Hệ thống!
Rầm!
…
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.