Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 54 Bá Vương Linh Thể, Hạo Thiên Tông

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 54 Bá Vương Linh Thể, Hạo Thiên Tông


Ngay lúc này, một luồng sáng đỏ rực bùng nổ từ phía sau.

Một giọng nói lạnh lùng vang lên.

Huyết tinh phun ra như mưa.

“Một khi ta c·hết, tông môn của ta sẽ không tha cho ngươi! Sư tôn ta… Đúng! Sư tôn của ta sẽ đem ngươi tru diệt! Hắn sẽ không chỉ g·iết ngươi mà còn tru di cả thân nhân, bằng hữu của ngươi! Một kẻ cũng không thoát được! Một kẻ cũng sẽ không! Ha ha ha!”

Phập! Phập!

Một tu sĩ run rẩy lùi lại, hoảng sợ lắp bắp nói: “Không thể nào… Đây không phải là sức mạnh mà một con người có thể sở hữu… Tầng 2 tại sao lại có loại quái vật này xuất hiện…. Ta, ta không muốn c·hết….”

Lời nói vừa dứt, Dương Siêu khẽ nhắm mắt lại, hít một hơi dài như đang cố kiềm chế sự tức giận trong lòng.

Càng nói, hắn càng có thêm lực lượng. Từ ban đầu sợ hãi dần dần chuyển biến thành uy h·iếp cùng đe doạ.

ẦM!!!

Chân tượng giáng xuống, mặt đất nứt toác, từng luồng sóng xung kích lan tỏa như cơn địa chấn. Những tảng đá to lớn bị nghiền nát thành bụi mù.

Chỉ trong một tích tắc.

Dù Dương Siêu mạnh mẽ, nhưng trước một tông môn hùng mạnh như Hạo Thiên Tông, liệu hắn có thể chống đỡ được?

Linh khí cuồn cuộn như những dòng thác lũ trào dâng từ cơ thể hắn, áp lực khủng kh·iếp lập tức bao phủ cả không gian.

Khí tức t·ử v·ong lan tỏa dày đặc, bao trùm lấy từng người.

Dương Siêu dừng lại, ánh mắt lạnh lẽo quét qua Mã Hoành Phong.

Khi tất cả lặng đi, chỉ còn những t·hi t·hể lạnh ngắt nằm rải rác trên chiến trường.

“Không! Không! Ngươi muốn làm gì?!! Ngươi không thể làm thế! Dừng lại! Dừng lại!!!”

Ánh mắt Dương Siêu thoáng chuyển sang nàng.

Một luồng sóng xung kích khổng lồ lan tỏa, cuốn bay đất đá xung quanh.

Một cơn gió lạnh lướt qua, khiến không gian như đông đặc lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn khẽ thở hổn hển, môi mấp máy, âm thanh đứt đoạn nhưng dần trở nên rõ ràng hơn:

Nguyệt Thanh đứng từ xa, ánh mắt nàng tràn ngập sự phức tạp, những cảm xúc lẫn lộn khiến trái tim nàng không khỏi rối bời.

Nhưng Mã Hoành Phong bỗng cảm nhận được một điều gì đó đáng sợ hơn cả c·ái c·hết. Sát ý dày đặc bao phủ khiến hắn rùng mình, sắc mặt tái nhợt.

Nhưng Dương Siêu không hề động lòng. Long Tượng pháp tướng giơ chân lên, bóng dáng khổng lồ che khuất cả một vùng trời.

Nguyệt Thanh đã sớm ra tay. Trường kiếm trên tay nàng tỏa ra ánh sáng băng lãnh, từng luồng kiếm quang sắc bén rạch toạc không gian, t·ruy s·át những kẻ tháo chạy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dương Siêu quay lại, ánh mắt bình thản như mặt hồ yên ả không một gợn sóng.

"Ngươi giống như nhận biết hắn? Cùng ta nói một chút.”

Mã Hoành Phong nghiến chặt răng, ánh mắt lóe lên sự kinh ngạc.

Ngay lúc này, giọng nói lo lắng của Nguyệt Thanh vang lên.

Mã Hoành Phong lúc này toàn thân run rẩy, đôi mắt tràn ngập tuyệt vọng, hắn không thể tin nổi những gì đang diễn ra trước mắt.

Tiếng cười lớn vang vọng trong không gian, nhưng Dương Siêu chỉ khẽ nhướn mày, ánh mắt bình thản tựa hồ không hề bị lay động.

“Ngươi… Ngươi thực sự muốn g·iết ta?” Hắn thét lên, giọng nói lạc đi vì sợ hãi, cơ thể không tự chủ mà lùi về phía sau.

Dương Siêu đứng im, ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào Mã Hoành Phong.

Một nụ cười khẽ nhếch trên môi hắn, pha chút khinh thường: “Cuồng đồ? To gan? Nếu như lực lượng của ngươi cũng giống như ta, ta tin chắc ngươi so ta còn cuồng vọng!”

Giọng hắn thản nhiên nhưng lại như thanh kiếm sắc lạnh đâm thẳng vào tâm can của Mã Hoành Phong.

Ngay lập tức.

Một tu sĩ không kịp phản ứng, thân thể lập tức bị nghiền nát thành tro bụi, biến mất không chút dấu vết.

Hắn cảm nhận rõ ràng sức mạnh của Dương Siêu vượt xa dự tính.

“Phụt!”

Một cái tiếp đến một cái.

“Chạy? Các ngươi chạy được sao?”

Dương Siêu như một mãnh long giáng thế.

Tiếng gào thét, tiếng kiếm xé gió hòa lẫn với tiếng gió gào thét không ngừng.

Dứt lời, hắn đột ngột lao tới, tốc độ nhanh đến mức không ai kịp phản ứng.

"Công tử... ngươi không sợ sao? Hạo Thiên Tông... chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này."

Một quyền giáng xuống như thiên tinh hạ lạc, mặt đất rung chuyển, đá vụn văng tung tóe.

“Còn ngươi… thì quá ồn ào.”

“Mau bày trận! Chặn hắn lại!” Một kẻ hét lớn, nhưng giọng nói chưa kịp vang xa thì thân thể hắn đã bị bàn tay của Dương Siêu xỏ xuyên.

"Mã Hoành Phong... hắn là đệ tử thiên tài chủ chốt của tông môn, sở hữu Bá Vương Linh Thể, một thể chất vô cùng hiếm có. Hắn đã sớm được định là một trong những người kế thừa tương lai của Hạo Thiên Tông."

Long Tượng gầm lên một tiếng rung trời, âm thanh vang vọng như chấn động cả linh hồn.

“Không! Ngươi không thể g·iết ta! Ngươi g·iết ta cũng không có lợi gì cho ngươi! Sư tôn ta… ngươi có biết hắn là ai không? Hắn là…”

Vừa dứt lời, không khí quanh hắn bỗng như ngưng đọng lại, sự im lặng lan tỏa, chỉ có âm thanh của hơi thở của hắn vang lên.

“Ngươi…” Mã Hoành Phong gắng gượng ngẩng đầu, thân thể rệu rã nhưng đôi mắt vẫn ánh lên sự ngoan cố cùng phẫn nộ.

Không cần ai chỉ dẫn, từng người bỏ chạy tán loạn như những con thú hoang bị săn đuổi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ trong chốc lát, năm sáu tu sĩ đã ngã xuống, máu tươi chảy dài, nhuộm đỏ cả mặt đất.

Nàng cắn môi, như thể đang cố gắng cân nhắc từng từ ngữ để diễn đạt những suy nghĩ trong lòng.

“Điên rồi điên rồi! Ngay cả Mã Hoành Phong cũng bị miểu sát?!!! Hắn… Hắn chính là quái vật! Chạy…chạy mau!!”

Quyền cước của hắn tựa cuồng phong bạo vũ, mỗi đòn đánh là một bản tuyên hệ án tử.

Ánh mắt lạnh lẽo của Dương Siêu như lướt qua nàng, khiến Nguyệt Thanh không khỏi cảm thấy hơi thở của mình nghẹn lại.

Nguyệt Thanh hơi ngẩng đầu, đôi mắt nàng trầm tĩnh như hồ nước sâu, nhưng trong đó vẫn ánh lên sự lo lắng rõ rệt.

Khi tất cả lặng đi, mặt đất chỉ còn lại một cái hố sâu, nơi mà Mã Hoành Phong từng đứng nay chỉ còn là tro bụi.

Hắn nổi giận!

Dương Siêu không chút do dự, ánh mắt sắc lạnh tựa đao quét qua đám người trước mặt.

Hoàn thành quét dọn tàn dư, Nguyệt Thanh quay mặt nhìn về phía còn lại của chiến trường, trên khuôn mặt của nàng thoáng hiện vẻ lo lắng cùng bất an.

Giọng hắn vang lên như sấm, mang theo khí thế đè ép hết thảy mọi thứ xung quanh.

Chỉ trong chớp mắt.

Hắn nhàn nhạt hỏi, giọng điệu lạnh lùng: “Di ngôn nói xong?”

Toàn thân hắn bao phủ trong ánh lửa chói lóa, khí thế Bá Vương Linh Thể lập tức tràn ngập, khí tức hiển hiện mạnh mẽ đến ngưng thực.

“Ngươi biết ta là ai sao? Ta là Mã Hoành Phong! Là đệ nhất thiên tài của Hạo Thiên Tông! Ngươi dám g·iết ta sao?”

Trong khoảnh khắc, Nguyệt Thanh cảm nhận được ánh nhìn bình tĩnh của hắn, không có sự giận dữ hay dao động, chỉ là một sự điềm nhiên tuyệt đối, tựa như tất cả mọi chuyện đều nằm trong tay hắn.

Lời nàng thốt ra mang đầy sự lo lắng, giọng nói không giấu được sự bất an.

Máu tươi phun ra từ miệng hắn.

Mã Hoành Phong thần sắc thoáng chốc kinh hãi, nhưng rất nhanh cũng làm ra phản ứng.

Chương 54 Bá Vương Linh Thể, Hạo Thiên Tông

Một tu sĩ trong nhóm run rẩy hét lên, giọng nói lạc đi vì sợ hãi: “Quái vật! Hắn chính là quái vật!”

Ánh nhìn của nàng dao động giữa kính nể và lo lắng, như thể giữa hai cảm xúc ấy có một khoảng cách vô hình, khó có thể lấp đầy.

Cảnh tượng này khiến những tu sĩ còn sống sót hoàn toàn sụp đổ.

Không, nói chính xác hơn, hắn hiện tại đúng là một đầu chân long.

Máu tươi từ trên lòng ngực không ngừng chảy xuống, hắn chưa kịp quay đầu phản ứng thì đã bị lực lượng xung kích của Dương Siêu chấn cho nát vụn.

Bước chân hắn chậm rãi tiến lên, từng bước tựa sấm vang trời, khiến không khí xung quanh dường như ngưng đọng.

ẦM!!!

Mã Hoành Phong thấy vậy, lại ngỡ rằng mình có cơ hội.

"Hạo Thiên Tông... cũng giống như Tinh Diệu Tông của ta và Thiên Diễn Thần Tông của công tử đều là một trong bốn đại tông môn đứng đầu ở Nam Vực, có thể nói là thế lực mạnh nhất trong vùng. So với tông môn của ta, chỉ có hơn chứ không hề kém."

Mã Hoành Phong, sở hữu thể chất hiếm có vạn người không được một.

Đám tu sĩ còn lại không khỏi hốt hoảng, ánh mắt đầy hoảng loạn và kinh dị!

Sau đó, hắn mở mắt, ánh mắt lạnh lẽo, như không có chút cảm xúc gì, lạnh nhạt đối diện với Nguyệt Thanh: “Ngươi chớ nhiều chuyện.”

Đọ lực lượng thân thể, hắn! Lấy Bá Vương Linh Thể làm kiêu ngạo vậy mà thua?!!

“Công tử… Chậm đã. Sư tôn hắn quả thật không phải người dễ đối phó. Nếu không để ta tự mình...”

Trong ánh mắt ấy không hề có chút dao động, chỉ là sự chờ đợi lãnh đạm, như thể đang kiên nhẫn rủ chút tình thương đợi đối phương kết thúc những lời vô nghĩa của mình.

Nàng ngừng lại, hơi ngập ngừng một chút, ánh mắt như muốn tìm kiếm sự đồng cảm trong ánh mắt của Dương Siêu, nhưng rồi lại dứt khoát tiếp tục.

Nắm đấm của hắn bao phủ một đạo ánh sáng rực rỡ, thủ thế liền hướng về phía trước vung ra một quyền cực mạnh.

Tiếng vang dội khắp không gian, kéo dài như lời tuyên cáo c·ái c·hết của Mã Hoành Phong.

Tiếng hét thất thanh vang lên khắp nơi. Bọn họ từng nghĩ mình là những thiên tài kiêu ngạo, nhưng trước mặt kẻ địch này, họ chẳng khác gì bầy cừu non chờ bị xé xác.

Quyền đầu của hai người v·a c·hạm, khiến không gian rung chuyển dữ dội.

Câu hỏi của hắn không hề thay đổi sắc thái.

ẦM!!!

Cả cơ thể của Mã Hành Phong bị vĩ lực của Dương Siêu nện bay ngược ra sau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dương Siêu khẽ lắc đầu, đôi mắt ánh lên vẻ chán ngán: “Cầu xin không phải nói như thế.”

Hắn cố gắng lấy lại tinh thần, đôi mắt lóe lên sự độc ác: “Ha ha! Thế nào? Cuối cùng ngươi cũng biết sợ rồi sao? Ta nói cho ngươi biết, ngay cả việc ngươi đứng trước mặt ta cũng là một loại sỉ nhục! Một kẻ hèn mọn như ngươi thì lấy gì đối đầu với Hạo Thiên Tông? Chỉ cần ngươi hiện tại quỳ xuống xin lỗi ta, đem nàng đưa cho ta, ta còn cân nhắc thu ngươi làm tiểu đệ!”

Không gian xung quanh hắn bỗng rung động mãnh liệt. Hư không phía sau hắn chợt hiện ra một tôn pháp tướng khổng lồ, Long Tượng oai hùng lại uy mãnh.

Mỗi bước chân của hắn mang theo khí thế ngút trời.

Một luồng linh lực khổng lồ đột ngột bùng nổ từ cơ thể của Dương Siêu.

Dương Siêu chẳng buồn đáp lại. Thân ảnh hắn thoắt cái hóa thành một luồng sáng bạc, lao thẳng vào đội hình như thần long xuyên vân.

Cú va đập mạnh mẽ khiến mặt đất đều b·ị đ·ánh sụp! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Cuồng đồ to gan! Ngươi nghĩ mình là ai mà dám lộng hành trước mặt ta?”

Sau đó ánh mắt của hắn thoáng lướt qua Mã Hoành Phong, ngập tràn sự khinh bỉ và chán ghét.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 54 Bá Vương Linh Thể, Hạo Thiên Tông