Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 48 Tốc chiến tốc thắng.
Trên thân thể, từng mảng vảy rồng cứng cáp bắt đầu xuất hiện phủ lấy phần tay và lưng, phản chiếu ánh sáng như kim loại.
Xung quanh vắng lặng không phát hiện được bất kì một cái sinh vật sống, chỉ có từng đợt gió nhẹ vờn qua khiến không gian càng thêm huyền bí.
Âm thanh này không phải của một người, mà như phát ra từ chính không gian của Thí Luyện Tháp, truyền tải một thông điệp trực tiếp vào tâm trí mỗi thí luyện giả.
Trước mắt hắn là một khu rừng cổ xưa, những cây cối khổng lồ với tán lá dày đặc, ánh sáng từ bầu trời mờ ảo xuyên qua, tạo thành những tia sáng yếu ớt chiếu xuống mặt đất rậm rạp.
Dương Siêu phá tan bầu không khí bằng một câu nói đầy khiêu khích:
Oanh!
Dương Siêu theo bản năng mặc niệm lên hệ thống.
“Chỉ có mười vị trí thôi sao? Đã vậy ta cũng nên tốc chiến tốc thắng. Còn có… Lưu Hi Nhi nha đầu ngốc, đợi ta…”
【Diệp Phàm.】
Chỉ cần đi đến những nơi bị Thí Luyện Tháp chiếu sáng, liền có thể lập tức truyền tống vào bên trong.
Đám người nhìn hiểu, đây chính là lối vào bên trong Thí Luyện Tháp.
Một đạo long ngâm cao v·út vạch phá thương khung vang lên.
Nàng không có nhìn Dương Siêu, đưa mắt nhìn về phía Diệp Phàm, mở miệng nói: “Hắn gọi Dương Siêu, cũng là một cái người ta nhờ vả, làm người…nói chung thực lực không tầm thường, các ngươi trước tiên quen biết một hồi a.”
Dương Siêu trừng mắt nhìn nàng một cái, không có nói thêm cái gì, ngược lại đối với Diệp Phàm nhoẻn miệng cười.
Vân Tuyết Hi nhíu nhíu mày, có chút không rõ lắm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
▸Tốc độ: 39
Hắn nhắm mắt hít sâu lấy một hơi, sau đó chậm rãi mở ra ánh mắt.
Cái này để cho Vân Tuyết Hi vô cùng bực bội, cảm giác khó chịu nói không nên lời.
Chương 48 Tốc chiến tốc thắng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệp Phàm không có bất kỳ cái gì lời nói, một mặt nghiêm nghị nhìn nàng gật gật đầu rồi tiến vào luồng sáng.
Dương Siêu không khỏi nhíu chặt lông mày, cái này cũng không phải vì sợ, mà là một sự cảnh giác mách bảo, nơi này bất thường!
Mà đứng ở 1 bên như một người vô hình, lúc này, Trần lão đột nhiên mở miệng, giọng nói mang theo nghiêm nghị: “Dương Siêu hắn mạnh lên!”
【Thân pháp:
…
“Hô!” Vân Tuyết Hi không khỏi thở ra một ngụm khẩu khí, con hàng này mặt quá dày, nàng lo là bọn hắn ở bên trong ẩ·u đ·ả không cố gắng giúp nàng hoàn thành nhiệm vụ, hoàn toàn không hề lo nghĩ đến hắn có được hay không. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giờ phút này, Dương Siêu cảm giác lực lượng của mình mạnh hơn bất kỳ cái gì khác, hắn cảm nhận được cái gọi là vô địch trạng thái!
“Ài… mặc kệ ra sao, chỉ mong bọn hắn có thể hoàn thành lần này nhiệm vụ.” Vân Tuyết Hi thở dài một tiếng, sau đó lại đưa ánh mắt nhìn về phía sâu xa bên trong tông môn.
☯ 《Hoang Thiên Trảm》 (Nhập môn) (Thánh giai trung phẩm).
【Thể chất: 『Hoang Cổ Thánh Thể』 (trạng thái chưa kích hoạt hoàn toàn)】
Ta đâu? Ta thế nào? Ngươi vì cái gì không đem hắn giới thiệu cho ta?
“Đại móng heo liền muốn xuất hiện sao?”
Giọng nói bình thản đáp lại: "Thực lực thế nào, vào tháp rồi tự nhiên rõ. Ta không giống một số người, chỉ biết cậy miệng lưỡi mà không có bản lĩnh."
"Không lẽ... tên này thật sự là loại nhân vật đó?" Dương Siêu thầm nghĩ, không khẳng định nhưng trong lòng đã bắt đầu đề phòng.
Diệp Phàm liếc nhìn Dương Siêu, sắc mặt lạnh nhạt nhưng trong lòng đã dấy lên một tia bất mãn.
"Tuyết Hi tỷ, không ngờ lần này lại có thêm người đồng hành. Sư tỷ quả thật chu đáo, cơ duyên như vậy còn gọi thêm người chia sẻ, lòng dạ thật là tốt."
Mà ở bên này, đám người Vân Tuyết Hi cũng không có vội vã, chỉ khi nhìn thấy toàn bộ đệ tử của Thiên Diễn Thần Tông tiến vào tầng hai của Thí Luyện Tháp, nàng lúc này mới cất tiếng mở miệng nói.
【Tu vi: Luyện Thể Cảnh viên mãn】
Là một xuyên việt giả, hắn ngay lập tức liên tưởng đến tình tiết kinh điển trong tiểu thuyết: "Khí vận giả, bên người luôn có thần hồn lão gia gia trợ giúp!"
“Tốt, các ngươi có thể tiến vào, không hợp tác cũng đừng cho ta thêm xô xát….bảo trọng!”
Dương Siêu cũng nghe nói qua, nhận biết đối phương tồn tại chính là Khí Linh của Thí Luyện Tháp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
☯《Phong Lôi Quyền》 (Đại thành) (huyền giai cực phẩm).
Cảnh vật lập tức trở nên huyền bí, một cảm giác lạnh lẽo như băng giá bao phủ toàn thân hắn.
Trong lòng mỗi người đều mang theo suy tính riêng, bầu không khí vừa hòa hoãn đã lại chìm trong sự im lặng đầy căng thẳng.
Một toà hùng vĩ bỉ ngạn cổ xưa tháp từ trên không chung phát ra quang huy, đem tầng 1 và tầng hai phát sáng chói loá.
Trần lão lại tiếp tục mở miệng, âm thanh trầm thấp nói: “Ta cảm giác tiểu tử này không đơn giản, thể nội ẩn ẩn chứa chấp một đầu khủng bố hung thú thượng cổ.”
Dương Siêu nhún vai, không nói thêm nhưng ánh mắt vẫn mang theo ý cười trêu tức nhìn Diệp Phàm.
▸Phòng ngự: 499
Dương Siêu nhìn thông tin này, trong lòng không khỏi cảm thấy hứng thú.
Diệp Phàm nhíu mày, ánh mắt lóe lên một tia lạnh lẽo, nhưng hắn vẫn giữ được sự trầm tĩnh.
Hắn nhếch môi cười, ánh mắt nhìn lướt qua Vân Tuyết Hi, ngữ khí có chút ý vị sâu xa:
Trên cổ của Diệp Phàm treo lấy miếng ngọc bội để Dương Siêu không khỏi một trận cân nhắc.
Từ ban đầu thanh lãnh trong veo dần dần hoá th·ành h·ung hãn cùng sát khí.
▸Sức mạnh: 599
Làn da dần hiện lên những đường nét hoa văn phức tạp như hình xăm, ánh lên sắc xanh lam ma mị, chạy dọc từ cánh tay, bờ vai cho đến ngực.
Khi Dương Siêu được truyền tống vào, không gian xung quanh bỗng nhiên thay đổi.
Không lâu sau đó, Thí Luyện Tháp chân chính mở ra.
Các phương thiên hạ tu sĩ nhao nhao tiến đi vào.
Bỗng nhiên xuất hiện một tên nam nhân, hai người đều không khỏi đề phòng lườm liếc lẫn nhau.
Đôi mắt loé sáng ánh xanh đầy ma lực và uy quyền, mái tóc đen dài bị gió thổi tung đầy sức sống.
Thế nhưng sự tình đều là từ nàng mà đến, cho nên cần phải nhờ cậy nàng đứng ra.
Hắn không nghĩ đến Dương Siêu, một kẻ nhìn qua chẳng có gì đặc biệt, lại bỗng dưng xuất hiện, cùng hắn tranh cơ duyên và... có vẻ như còn có ý đồ với Vân Tuyết Hi.
Gì?
☯《Thần Hành Bộ》(tiểu thành) (huyền giai cực phẩm).
【Võ kỹ:
"Thí luyện bắt đầu. Mục tiêu đem chém g·iết mọi thứ cản đường, thu thập điểm tích phân. Bảng xếp hạng sẽ được công bố sau mỗi trận đấu. Mười vị trí đứng đầu thu hoạch đến cơ hội Thí Luyện Truyền Thừa. Không có ngoại lệ, tiến lên, các thí luyện giả."
Dương Siêu khựng lại một nhịp, quay đầu nhìn lấy khuôn mặt xinh đẹp của nàng, một mặt thâm tình nói: “Đừng nhớ ta, ta sẽ còn trở về.”
Ngay lúc này, đột nhiên một âm thanh lạnh lẽo, sắc bén vang lên trong đầu hắn.
☯《Bách Trảm Đao》 (Đại thành) (Địa giai trung phẩm).】
Dương Siêu đảo mắt nhìn về phía của Vân Tuyết Hi, hắn nhoẻn lên miệng cười đầy ý vị.
Một đạo t·iếng n·ổ vang lên, thân hình của Dương Siêu như một đạo t·ên l·ửa bay thẳng về phía trung tâm không gian.
Cả hai đứng đối diện nhau, ánh mắt v·a c·hạm, không ai chịu nhường ai.
Trên người bộc phát ra một cổ lực lượng khổng lồ uy áp.
Nụ cười của hắn để trong lòng của nàng không khỏi hiện lên một tia bất an cùng không thoải mái, vừa định hướng hắn nói một chút thì Dương Siêu lại dời mắt trở về nhìn về phía của Diệp Phàm.
Nói xong, không đợi nàng phản ứng liền vội vàng tiến vào luồng sáng, tiến vào bên trong tầng 1 Thí Luyện Tháp.
…
Bầu không khí tĩnh lặng, gần như không có bất kỳ âm thanh nào, chỉ nghe thấy tiếng lá cây xào xạc trong gió, khiến người ta cảm giác như đang lạc vào một không gian tĩnh mịch vô tận.
“Hình Người Thánh Thú Mod Thanh Long” dạng người được hắn triển khai.
Dương Siêu đứng im một lúc, ánh mắt không ngừng quan sát bốn phía.
“Huynh đệ, ngươi đúng là có dũng khí lớn nha. Không biết huynh đệ ngươi có hay không chuẩn bị mấy cái chiêu trò để bảo vệ mình khi vào tháp? Hay là... ngươi dựa vào miếng ngọc bội kia? Nhìn thật bất phàm nha.”
Dương Siêu cười lớn, vỗ tay: "Huynh đệ đúng là người trầm ổn, nói một câu cũng không lộ sơ hở. Nhưng mà, ngươi không lo bị yêu thú ăn mất sao? Đến lúc đó, lão ca ta sẽ không ra tay cứu giúp đâu."
Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi, không muốn tiếp tục dây dưa.
Trên đầu mọc lên cặp sừng rồng khá quỷ dị.
☯《Ảnh Sát Bộ》 (viên mãn) (huyền giai hạ phẩm).】
Dương Siêu ngẩng đầu lên nhìn phía xa chân trời, thiên khung đã thay đổi, chỉ còn lại một chút tia sáng yếu ớt và hồng vụ trùng thiên.
Bên trong tầng một Thí Luyện Tháp.
Vân Tuyết Hi đứng giữa, nhìn hai người một lời qua lại, chỉ biết bất đắc dĩ thở dài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giọng nói nàng mang theo chút bất mãn: "Hai người các ngươi đấu khẩu đủ chưa? Nếu không hợp nhau thì cũng đừng làm mất mặt Thiên Diễn Thần Tông. Dương Siêu, Diệp Phàm, đều là đồng đội, các ngươi nên tập trung vào việc chính đi."
Một cái nam nhân, đột nhiên xuất hiện ở trường hợp như vậy, không phải khách qua đường thì chính là một cái nhân vật không tầm thường.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.