Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 46 Vân Tuyết Hi liên lạc.
Lưu Hi Nhi đối với sự lười nhác của hắn cũng không cảm thấy cái gì bận tâm hay phiền lòng.
Chỉ còn hơn một tuần nữa, Thí Luyện Tháp sẽ chính thức mở ra.
Vừa nghĩ, hắn đem ngọc bội nắm chặt.
Tại gian phòng đơn sơ của mình, Dương Siêu đang tựa lưng vào giường, tay cầm một quả linh quả vừa cắn dở.
Chọc tức nàng một chút, đổi lại là niềm vui nho nhỏ cho hắn trong những ngày bình thường vốn nhàm chán.
Tu luyện?
Dương Siêu hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh: "Ngươi có thể nghiêm túc một chút được không? Ta muốn hỏi ngươi về chuyện Thí Luyện Tháp."
Chương 46 Vân Tuyết Hi liên lạc.
Ánh sáng mờ nhạt lóe lên, không lâu sau, giọng nói trong trẻo của Lưu Hi Nhi vang lên, mang theo vài phần hứng khởi:
Nhưng hiện tại, nếu Lưu Hi Nhi thật sự tham gia, với tính cách của nàng, không biết sẽ tự tin đến mức nào.
Phải biết, hắn thế nhưng là tu vi Nguỵ Thánh cảnh, thần thứ của hắn đủ mạnh để có thể bao quát nữa cái nam vực đó a!
Giọng nói lười nhác pha chút trêu chọc của hắn vang lên, nghe như thể chuyện thí luyện chỉ là việc nhỏ nhặt không đáng để tâm.
Nàng tu vi không phải vừa vặn là ngưng nguyên cảnh tầng 9 hay sao?
Suy nghĩ lại về thái độ của Dương Siêu trong những lần gặp trước, nàng càng thêm tức tối.
Đã vậy, lần nào cũng ra vẻ lười nhác, khiến nàng muốn đánh một trận cho hả giận.
Nàng cảm thấy Dương Siêu càng lúc càng trở nên thú vị, bí mật càng lúc càng nhiều, để nàng muốn dính dính moi móc đi ra.
Dường như hắn hoàn toàn không nhận ra được sự nghiêm trọng trong lời nhắc nhở của nàng.
Lời nói nhẹ nhàng nhưng mang đầy ý châm biếm của Dương Siêu khiến nàng hít sâu một hơi để kìm nén cơn tức giận.
Nhưng hiện tại, thời gian không còn nhiều.
Trong suốt khoảng thời gian đó, hắn vẫn giữ vững bản tính "thong dong hưởng thụ" của mình, mỗi ngày đều tận hưởng cuộc sống an nhàn.
"Thôi vậy, cả hai cùng tham gia cũng tốt. Diệp Phàm sẽ là sự đảm bảo, còn Dương Siêu… nếu không cần dùng đến, tốt nhất là không đặt cược quá nhiều vào hắn."
Mặc dù Dương Siêu thực lực rõ ràng vượt trội hơn so với người khác, nhưng thái độ của hắn lại khiến nàng không thể hoàn toàn tin tưởng.
Phía bên này, Dương Siêu cười khẽ, trong mắt thoáng qua chút tinh quang. "Nữ nhân này, thật thú vị."
Vân Tuyết Hi nhẹ nhàng đặt lệnh bài xuống, ánh mắt băng lãnh khẽ dao động.
Trong lòng nàng vẫn có chút bất an.
Nàng ngắt liên lạc, quyết định không phí thêm một hơi thở nào với tên mặt dày này nữa.
Thời gian thấm thoát, hơn một tháng đã trôi qua kể từ ngày Dương Siêu mở khóa 『Hình Người Thánh Thú Mod Thanh Long (Ấu Niên Kỳ)』.
Cơ duyên tầng một – "Tinh Huyết Chu Tước" đối với nàng vô cùng quan trọng.
Trước đó, nàng vốn đã nhờ Dương Siêu hỗ trợ, nhưng gần đây hắn bỗng dưng biến mất như bốc hơi khỏi thế gian, làm nàng khó chịu không thôi.
Có cái này công năng, Dương Siêu liền cảm giác ngủ ngon hơn hẳn, nội tâm cũng thả lỏng hơn không ít.
"Ồ? Vân sư tỷ sao? Ngươi đã lâu không liên hệ ta, ta còn tưởng ngươi đem ta cho quên đi, lại không nghĩ đến ngươi vậy mà vẫn còn nhớ kỹ như vậy. Yên tâm đi, ta làm sao quên được."
Vừa kết thúc liên lạc với Vân Tuyết Hi, đầu óc thoáng chốc thư thái, nhưng chỉ trong phút chốc, một ý nghĩ khác chợt lóe lên trong đầu của hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tuy nhiên, dù trong lòng cồn cào như lửa đốt, bề ngoài của Dương Siêu lại tỏ ra điềm nhiên như không.
"Nữ nhân này thật thú vị. Càng tỏ ra lạnh lùng, càng khiến người khác muốn trêu chọc."
Hắn có hệ thống thêm điểm còn muốn tu luyện làm gì?
Một đoạn thời gian không bắt được khí tức của Dương Siêu cũng không có khiến cho Trần Lão lo lắng, ngược lại để hắn có chút tò mò vì cái gì đối phương vậy mà có thể đem thần thức của hắn cho triệt tiêu.
"Thái độ gì chứ?" Hắn ngáp dài một cái, đưa tay gãi đầu, vẻ mặt hoàn toàn bất cần. "Ta vẫn luôn nghiêm túc mà, chẳng qua không giống ngươi lúc nào cũng lạnh lùng nghiêm mặt thôi. Mọi việc rồi đâu sẽ vào đấy, ngươi không cần lo."
Đại giới là mỗi ngày hao tổn 240 viên hạ phẩm linh thạch, bán kính của đạo trạng có thể rộng đến 3 mét.
Hắn không chỉ không nghiêm túc, mà cái giọng điệu này còn khiến nàng như bị khiêu khích.
Chính vì thế, nàng chẳng muốn liên hệ hắn sớm hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mặt khác, ở trong thời gian này, Dương Siêu nhờ vào công năng đạo tràng của hệ thống, hắn triệt để che giấu được khí tức bản thân.
Linh quả trong tay suýt chút nữa rơi xuống đất.
Không thể để chuyện này lỡ dở, Vân Tuyết Hi buộc lòng phải hạ mình sử dụng lệnh bài liên lạc.
"Ta? Hối hận?" Hắn mỉm cười, nhướng mày một cách tinh quái. "Vân sư tỷ a, nếu có hối hận, thì chắc chắn cũng không phải là hôm nay."
Hắn bật cười, đôi mắt lấp lánh vẻ hứng thú: "Chờ mà xem, lần này ta không chỉ khiến ngươi đạt được thứ ngươi muốn, mà còn để ngươi nhận ra, Dương Siêu này, không ai sánh bằng." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Dương Siêu, Thí Luyện Tháp chỉ còn hơn một tuần nữa sẽ mở ra. Đừng quên giao ước trước đây."
Trong khi đó, tại căn phòng đơn sơ của mình, Dương Siêu khẽ cười, ném linh quả vào miệng, ánh mắt lấp lánh tia vui vẻ.
Cái này cũng vừa vặn đem thần thức của Trần lão cho chặn lại.
Trong một góc khuất yên tĩnh, nàng lấy ra lệnh bài.
Cũng nhờ nàng mỗi ngày tìm đến Dương Siêu liền để cho kế hoạch của Lưu Nhàn phá sản, hắn muốn tìm cơ hồi để gõ Dương Siêu một hồi thế nhưng tôn nữ Lưu Hi Nhi của hắn quấn quýt quá chặt.
Hắn nhếch môi cười nhạt, tùy tiện ngồi dậy, ánh mắt mơ màng như vừa b·ị đ·ánh thức.
"Nha đầu ngốc kia chắc chắn sẽ không bỏ qua Thí Luyện Tháp lần này." Dương Siêu lẩm bẩm.
"Ai cùng ngươi chơi đùa!” Dương Siêu bực bội nói, giọng đầy nghiêm túc.
Vì thế, nàng thường xuyên xuất hiện bên hắn, hết bày trò này đến trò khác, làm cho Dương Siêu cũng cảm thấy đời sống thêm phần sinh động.
Trước đó, hắn chỉ lo nghĩ đến bản thân, hoàn toàn không để tâm đến chuyện của người khác.
Nhớ đến nàng, Dương Siêu khẽ day trán, cảm giác mình đúng là đã sơ suất.
Hắn luôn mang theo vẻ lười biếng, thích đùa cợt, thậm chí không ít lần chọc giận nàng đến mức muốn lập tức từ bỏ giao ước.
"Dương Siêu, ngươi cứ như vậy, một ngày nào đó sẽ hối hận."
"Ta là có chuyện quan trọng muốn nói."
Ngón tay ngọc khẽ lướt qua bề mặt phát sáng của nó, đồng thời lạnh lùng nhắm mắt, truyền linh thức vào trong. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Hả? Dương Siêu? Ngươi hôm nay vì cái gì đột nhiên liên hệ ta? Đừng nói là lại nghĩ ra cái trò gì vui muốn rủ ta chơi a!"
Nhưng khác với sự thờ ơ của Trần Lão, Vân Tuyết Hi hiện tại lại không thể bình tĩnh.
Dương Siêu biết rõ, hắn đối với Vân Tuyết Hi là ưa thích, không chỉ vì dung mạo kiều diễm mà còn vì sự kiêu ngạo ẩn sau vẻ ngoài băng lãnh của nàng.
"Chuyện quan trọng? Ngươi đang nói đến cái gì? Đừng nói là... một trò mới thú vị hơn những lần trước?" Lưu Hi Nhi vẫn tiếp tục pha trò, tiếng cười nhẹ vang lên, dường như chẳng hề để tâm đến lời hắn nói.
Sự lãnh đạm trên gương mặt nàng dần nhuốm lên vài tia lạnh lùng hơn.
Nếu không phải cùng Lưu Hi Nhi dạo chơi khắp nơi, thì cũng là nằm dài trên giường, nhấm nháp vài loại linh quả quý hiếm hoặc đơn giản chỉ là phơi nắng thư thái.
Nghe thấy giọng điệu hưng phấn của nàng, Dương Siêu không khỏi nhíu mày, khuôn mặt lập tức đen lại.
Dương Siêu lặng đi một nhịp, trong đầu bất giác nhớ ra chuyện mà hắn đã gần như quên béng.
Ngược lại càng để nàng thêm vui vẻ, dù sao Dương Siêu không bận bịu vậy liền càng có nhiều thời gian cùng nàng chơi đùa.
Dương Siêu đứng dậy, vươn vai lười nhác, nhưng trong ánh mắt lại lộ vẻ sắc lạnh.
"Lưu Hi Nhi..." Dương Siêu lẩm bẩm, đôi mắt hẹp dài hơi nheo lại.
"Nếu Vân Tuyết Hi đã muốn thứ đó, ta cũng không ngại giúp nàng. Nhưng quan trọng hơn, Chu Tước và Thanh Long đều thuộc Tứ Đại Thánh Thú. Một mảnh tinh huyết cao quý như vậy, có thể là chìa khóa để ta hoàn thiện hơn nữa sức mạnh của chính mình."
Bên tai hắn đột nhiên vang lên âm thanh trong trẻo nhưng đầy vẻ kiềm chế của Vân Tuyết Hi: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sự nhẫn nhịn của Vân Tuyết Hi lúc này đã gần chạm đến giới hạn.
Diệp Phàm không chỉ trầm ổn, đáng tin, mà còn mang theo phong thái của một người có thể gánh vác trách nhiệm lớn.
Bên kia, đôi mắt Vân Tuyết Hi thoáng động.
Nàng cảm giác như mình đang nói chuyện với một tảng đá trơ lì, lại mang chút vẻ gian xảo, cố tình khiến người khác phát điên.
"Dương Siêu," nàng nói, âm thanh trong trẻo trở nên sắc bén hơn, "Ngươi thật sự nghĩ rằng chỉ bằng cái thái độ này là đủ bước vào Thí Luyện Tháp sao?"
Ngược lại, Diệp Phàm – người mà nàng cũng đã mời tham gia vào tầng 1 Thí Luyện Tháp – lại là một lựa chọn khiến nàng yên tâm hơn.
"Ngọa tào! Vậy mà đem cái này gốc ra cho quên đi!”
Tên này, ngoài bộ dạng mê linh thạch, mê sắc đẹp, còn mặt dày đến mức khó tin.
Tuy nhiên, giữa hai người này, nàng phải thừa nhận rằng Dương Siêu vượt trội hơn về thực lực, dù cho hắn luôn mang theo thái độ không đáng tin cậy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.