Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 26 Vân Tuyết Hi.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26 Vân Tuyết Hi.


Hắn cũng là trăm cái ngàn cái không hiểu, Dương Siêu thực lực đều có thể mạnh kháng với cường giả tích hải cảnh, vậy mà lúc đó vì cái gì biểu hiện yếu ớt bị một tên nạp linh cảnh đè đánh sỉ nhục?

Lưu Hi Nhi cùng với Vân Tuyết Hi cũng chú ý đến hắn.

Lúc này, Vân Tuyết Hi cũng chậm rãi đi đến, mang theo bình thường lễ phép hướng hắn chào hỏi: “Chào ngươi, ta gọi Vân Tuyết Hi, đa tạ ngươi trước đó đối với ta trợ giúp.”

Đây mới là tiên tử trong mộng tưởng của hắn!

“Oa! Trần lão, ngài tại sao lại đến nơi này a? Nha nha nha~” Đột nhiên, Lưu Hi Nhi giống như phát hiện cái gì kinh hỉ, vội vàng bỏ qua Trần lão chạy đến phía sau của hắn đạo thân ảnh kia, vui vẻ nói: “Tuyết Hi tỷ Tuyết Hi tỷ, ngươi cũng đến á, ngươi đây là đến tìm ta chơi sao? Hì hì.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vân Tuyết Hi có chút không biết làm sao đối với cái tiểu nha đầu này, nàng nhẹ nhàng mở miệng nói: “Là tìm hắn có chút chuyện, căn bản cũng chưa từng có giao lưu.”

Muốn nhớ lại trước đó đã từng có cái gì xảy ra, thật sự là không cách nào nhớ đến.

Vũ y mỏng nhẹ khoác lên trên người theo gió tung bay, để nàng đứng ở nơi đó như một vị tiên nữ hạ phàm.

Bành!

Đột nhiên phía sau truyền đến một đạo thanh âm, cái này liến khiến cho nguyên bản đang lúng túng Dương Siêu dễ dàng hơn không ít, hắn theo bản năng quay người lại.

Tay áo rộng mềm mại, mỗi khi nàng nhẹ nhàng vung tay liền có cảm giác như gió xuân dịu dàng đang theo ý nàng mà chuyển động.

Tiểu bá vương vẫn là tiểu bá vương!

Chương 26 Vân Tuyết Hi.

Tuy nhiên, cũng phải cảm ơn cú đấm của nàng để hắn tỉnh lại.

Hoàn toàn gạt bỏ Trần lão còn đang đứng ở một bên hướng hắn mở lời.

Chỉ là chưa đợi vị lão giả này lên tiếng thì Lưu Hi Nhi đã nhanh chóng chạy đến c·ướp lời.

Trần lão cùng Vân Tuyết Hi thấy một màn như vậy cũng không khỏi vì Dương Siêu mặc niệm.

Cái này cũng không khỏi có chút quá biến thái a!

Hắn rất muốn đối nàng nói một câu, ân tình trả không hết có thể lấy thân báo đáp sao?

“Mặc kệ thế nào, ta Dương Siêu đều muốn cảm tạ Trần Lão ngài, không nói việc ngài ra tay cứu mạng, chỉ việc cho ta điểm tài nguyên tu luyện liền đủ để ta đối ngài mang nợ.” Dương Siêu một bộ chân thành nói.

Hắn khi đó lấy cái gì đi đánh? Lấy đầu đánh sao?

“Ngươi liền giống nàng gọi ta là Trần lão liền được.” Trần lão nhìn qua Lưu Hi Nhi nói, sau đó lại mang theo hỏi thăm hướng Dương Siêu hỏi: “Ngươi sẽ không…còn không có nhận ra ta…đúng chứ?”

Dương Siêu lúc này cũng chú ý đến đằng sau hai người, chỉ khi hắn nhìn đến Vân Tuyết Hi một khắc này.

Dương Siêu bị nói như vậy, cũng không biết phải giải thích thế nào.

Nắm đấm tuy nhỏ nhưng lực lượng lại không yếu a!

Lại chẳng lẽ nói có đam mê máu M thích bị ngược nên mới không làm ra phản kháng?

Tính cách của hắn cũng không phải loại lương thiện thích b·ị đ·ánh a?

Dương Siêu bị nàng đập bay một khoảng cách thật xa.

Dương Siêu có chút không dám tin, mặt ngoài mang theo nghi hoặc hướng hắn hỏi: “Tiểu thư…” Nói đến đây hắn đột nhiên quay đầu qua nhìn Vân Tuyết Hi, mang theo một mặt kinh dị thốt lên: “Là…là, chẳng lẽ là nàng?”

Bởi vì hắn cảm thấy âm thanh đến từ vị lão giả này có chút nghe quen tai.

Hoặc là nói hắn b·ị đ·ánh xong mới trở nên mạnh mẽ?

“Nhìn ngươi phản ứng ta liền biết ngươi hoàn toàn không có ấn tượng, nhưng dù gì cũng rất cảm ơn ngươi, Vân Tuyết Hi ta nợ ngươi một cái ân tình.” Vân Tuyết Hi âm thanh nhẹ nhàng không ngừng phiêu bồng bên tai của hắn.

Cái này mới là tình yêu!

Bởi vì nàng thật sự quá đẹp!

Bất kể trường hợp nào đều nói không thông a!

Cái này để hắn không khỏi hiếu kỳ mở miệng hỏi: “Xin hỏi tiền bối là?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Làn da của nàng trắng nõn nà, trong suốt tựa như có ánh sáng ẩn hiện bên dưới lớp da, đôi môi đỏ mọng tự nhiên như một cánh hoa đào chớm nở.

Vân Tuyết Hi cũng là chậm rãi hướng hắn giải thích: “3 tháng trước, Phiên Vũ sơn mạch, cách phía nam tông môn hơn trăm dặm, khi đó nhờ có tiếng rống của ngươi trấn áp yêu thú, ta vậy mới có dư thừa thời gian làm ra phản ứng, ngươi còn nhớ chứ?”

Không phải ta cảm ơn ngươi sao?

Dương Siêu một bộ lúng túng ngượng ngùng hướng về phía Trần lão ôm quyền vấn an: “Vãn bối Dương Siêu, không biết tiền bối là…?”

Ngọa tào! Thật thật giả giả?

Nhưng cuối cùng vẫn là nhịn xuống không dám nói.

Quanh eo bị buộc chặt bởi một đầu dải lụa, đem nàng dáng người ôm gọn càng thêm tinh tế.

Nói, Dương Siêu liền hướng về Trần lão làm một cái triều bái.

Nàng khoác lên trên mình một bộ y phục màu xanh ngọc bích, mỏng nhẹ như sương mai.

Tà áo dài buông lơi, mỗi khi gió thoảng qua lại khẽ tung bay, như thể cả thân hình nàng đang hoà quyện với vân vụ.

Mà Dương Siêu lúc này chỉ chú ý đến vị này lão giả.

Trong lòng lại thầm mắng: “Ngươi không nhận cũng phải nhận cái lễ này của ta, dù sao linh thạch là không cách nào trả!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lại dây dưa, hắn cũng không nở làm tổn thương nàng.

Cái sau bị nhìn không khỏi nhíu mày khó chịu.

“Hừ! Đánh ngươi cái này đại hỗn đản, càng không cho phép ngươi gọi ta là tiểu nha đầu, dám nói ta nhỏ ta liền đánh ngươi, hừ hừ!” Lưu Hi Nhi không phục hướng hắn giơ lên quyền đầu một bộ hung ác nói.

Vân Tuyết Hi một mặt ôn nhu đối nàng cười nói: “Ngốc nha đầu, ngươi cũng ở đây a.”

Hửm!?????

Gương mặt giống như được điêu khắc từ băng tuyết vạn năm, dùng tinh xảo đến hoàn mỹ để hình dùng.

Dương Siêu một mặt mờ mịt nhìn nàng không chớp mắt, cố gắng lục lọi bên trong ký ức, nhưng như thế nào đều tìm không ra một đoạn mảnh vỡ ký ức kia.

“Chuyện gì chuyện gì a? Ta muốn nghe, ta cũng muốn nghe a.” Lưu Hi Nhi một bộ điềm đạm đáng yêu hướng Vân Tuyết Hi nhỏng nhẻo.

“Hừm……” Lưu Hi Nhi một mặt phồng má lên, không vui nói: “Cái gì nha, ngươi vậy mà không phải đến tìm ta, chẳng lẽ muốn tìm cái kia tiểu phôi đản? Ngươi cùng hắn còn có quen biết sao? Hừ hừ hừ!”

Phốc!

Cơ thể của hắn giống như hoá đá.

Nhìn nàng dáng vẻ như vậy, Dương Siêu cũng không muốn cùng nàng dây dưa.

Thấy Dương Siêu một bộ chấp nhất như vậy, Trần lão cũng đành để hắn tự tung, sau đó một mặt mỉm cười hướng hắn nói: “Kỳ thật, cũng không phải lão phu giúp ngươi, là tiểu thư nhà ta để ta quan tâm ngươi.”

“Ách….”Dương Siêu mang theo lúng túng không có vội trả lời, nhưng ngay sau đó hắn giống như nhớ ra được cái gì, sắc mặt của hắn liền nhanh chóng biến hoá, mang theo một chút kinh hỉ, hắn hướng Trần lão nói: “Ngài, ngài là vị thần bí cường giả hôm trước!?? Thật sự, thật sự rất cảm tạ ngài đã kịp thời cứu giúp, trước đó không có cơ hội trước mặt đáp lễ, ta hiện tại ngay tại đây lại một lần nữa cho ngài vấn an.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Khụ khụ…” Dương Siêu đứng dậy đem bụi bẩn trên người phủi phủi, sau đó đi tới bên cạnh của nàng, một mặt buồn bực nói: “Tiểu nha đầu, ngươi vì cái gì lại đánh ta a?”

Dương Siêu không biết nghe hiểu hay không hiểu, hắn hiện tại chỉ biết cô nàng này rất rất đẹp, người lại cực kỳ thơm, âm thanh không những ngọt, còn trong trẻo như chuông bạc.

Cái này cũng dễ hiểu, hắn xuyên việt chủ yếu lấy ký ức trước kia của hắn, còn về nguyên chủ Dương Siêu, đại khái dừng lại ở việc đủ để nhớ, đủ để hiểu mà thôi.

Ngươi tự dưng cảm ơn ta là thế nào?

Đôi mắt phượng sáng ngời mà tinh xảo, tựa hồ ẩn chứa một dải ngân hà sâu thẳm, khiến người xem chìm đắm trong mê mẩn mà không dám khinh phạm.

Cái quỷ gì?

Trần lão một bộ không quan trọng nói: “Nào có như ngươi nói giống như vậy, lấy thực lực của người cũng không có cần đến phiên lão phu ta ra tay đi, ta khi đó liền xem như nhiều chuyện.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần lão thấy vậy vội vàng đưa tay ngăn cản, nói đưa tay cũng không có trực tiếp dùng tay, mà là dùng linh lực giữ Dương Siêu lại, ngăn chặn hắn đối với mình thi lễ.

Xuất hiện trước mặt của hắn là một vị lão giả mặt lấy bạch sắc áo bào, tướng mạo hơi khô khan cùng gầy gộc, một đầu tóc dài bạc trắng xoã sau vai, sau lưng của hắn dường như còn có một đạo thân ảnh đi theo.

Gầm thét lên một tiếng, Lưu Hi Nhi liền đi lên cho hắn một quyền cực mạnh.

Nàng hoàn mỹ lớn lên theo tiêu chuẩn kén vợ kén chồng của Dương Siêu!

Nhịp tim cũng muốn định trệ, nguyên bản hô hấp bình thường đều muốn trì trệ c·hết lặng.

Cái trước Lưu Hi Nhi thì tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, răng mèo đều để lộ ra ngoài, vừa hung vừa đáng yêu: “Hỗn đản Dương Siêu, tức c·hết bổn tiên nữ, ngươi đi c·hết đi cho ta.”

Dương Siêu hiện tại trong mắt chỉ có mỗi một mình Vân Tuyết Hi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26 Vân Tuyết Hi.