Thiên Vân Thạch
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 64: G·i·ế·t Yêu Tộc
"Mọi người ta về rồi." Từ ngoài cổng có tiếng gõ cửa vang lên kèm âm thanh.
"Để ta." Cậu tung chiêu hóa kiếm, một thanh kiếm sắc bén chém ngang, tốc độ rất nhanh chẳng mấy chốc giáp mặt với chúng.
Không trung xuất hiện khoảng tám bóng ảnh Yêu Vương chúng cúi người chào bốn vị từ Cung Điện bước ra.
Cậu tung chiêu Long Thần Hủy Diệt, sóng lớn lao nhanh về phía Yêu Tướng, lốc xoáy từ Tiểu Ảnh hợp thành vòng tròn ở ngoài sóng lớn, Hạ Hải Cẩu đứng lên sóng lớn hai tay khép lại hình thành tia sáng màu trắng, nó cùng tia sáng đó lao thẳng lên trời theo làn sóng tự tạo.
"Lĩnh Bạch Viện luôn chào đón các vị." Lĩnh Hách được dìu đi quay lại mời họ tới nhà mình.
Ông lão bước tới lên tiếng.
"Chúng ta bẩm báo thế nào với Ngũ hộ giáp với Nữ Hoàng đây?"
"Bẩm báo các vị Yêu Vương không tìm thấy một tên nào ở đây."
"Gọi Hải binh Tướng thường trực các hồ nước xem chúng có trốn trong đó không."
Dù có hiệp định hòa bình nhưng g·i·ế·t yêu binh là đại tội phải chịu sự trừng phạt trong nhà giam.
"Đại Ca, ba chúng ta tiếp theo nên đi đâu đây, tin tức tam muội vẫn chưa có tí thông tin nào, không lẽ lại vào đó nữa sao?" Thiên Quyền thắc mắt.
Đá Quý với Hạ Hải Cẩu cách xa tường thành vẫn nghe thấy tiếng hú to lớn, đoán chắc bản thân khó thoát được ra ngoài, trước tiên cứ tới chỗ mọi người.
"Đúng! Ta chỉ sơ ý thôi."
"Vâng nhị hộ giáp."
Đá Quý lấy pháp bảo Đá Si Tình ném thẳng vào đầu Hải Yêu một cú thật mạnh.
Ba canh giờ sau trời bắt đầu sáng, đám người Đá Quý đã cách khu trung tâm bốn mươi dặm về phía nam, trong căn hầm tối dần có chút ánh sáng, vài phút sau họ đã tới cuối con đường hầm, leo lên mặt đất mọi người tập trung đứng dưới một cây đại thụ to lớn.
Ở lãnh thổ Yêu Tộc cậu cả gan dám g·i·ế·t đám yêu binh, bị bắt chắc chắn ở tù, phải chạy khỏi đây trước khi bị phát hiện.
Hạ Hải Cẩu điều khiển làn sóng di chuyển, phát hiện đám Yêu binh phía trước "Có vật cản, cần loại bỏ."
Một loạt chiêu thức đánh thẳng vào Yêu Tướng không kịp trở tay, nó bị đánh bay vào bức tường xương, vết thương trên người rất nhiều, cảm thấy nguy hiểm tính mạng nó xòe đôi cánh ý định bỏ trốn nhưng không ngờ là một con vật ở trên tầng mây chưa tấn công, Hạ Hải Cẩu từ trên đó lao xuống, tia sáng cắm thẳng vào đầu Yêu Tướng.
"Đại ca ơi, huynh xem huynh chọc ai. Cả đội quân Yêu tộc, một hai Yêu Tướng chúng ta còn thoát được, đây lại là hơn hai mươi tên thêm cả Yêu Vương." Thiên Quyền cười khổ.
Thiên Quyền dùng tay cú một cú thật mạnh vào đầu nó.
Hai cha con lão Khả với hai huynh đệ Lĩnh Bạch rời đi, ba người nhìn theo bước chân họ đi mất, vì để an toàn cho Tiểu Nghịch cậu đưa nó vào không gian cùng Tiểu Ảnh, Hạ Hải Cẩu chăm sóc nghỉ ngơi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Không hay, Hạ Hải Cẩu dốc hết sức chạy đi, ta vừa làm chuyện điên khùng rồi."
Không biết chuyện gì diễn ra, nó nhìn sau lưng có một đám Yêu thú hình hài khác lạ có phần giống những con hải thú nó từng gặp nhưng hình dáng con người, nó mặt kệ chúng và nghe theo lời cậu bỏ chạy. Một làn sóng nước từ đâu hiện dưới chân nó, cậu thắc mắc không lẽ đây là một khả năng đặc biệt.
Ở cổng thành khoảng năm sáu tên Yêu Binh canh gác cẩn thận, nhìn từ xa có làn sóng nước ào ào lao tới, cả đám nhao nhao cầm v·ũ k·hí hét lên.
Lão bước tới cái giường gỗ kéo sang một bên, hiện ra một cánh cửa hầm, mở cửa lên bụi bay khắp phòng, bên dưới có lối đi xuống. Lão lấy ra một viên Dạ Minh Châu đưa linh khí vào tạo ra ánh đèn soi đường đi, mọi người theo sau lão bước xuống hầm có lối đi dài thăm thẳm về phía trước.
Chúng tách ra bay khắp khu vực truy lùng manh mối, mỗi con dẫn theo hơn ba mươi tên Yêu Binh và vài tên Yêu Tướng, lật tung cả khu trung tâm lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Chúng ta trước tiên bắt một tên Yêu binh gần đây tra hỏi xem tình hình bên trong thế nào rồi."
Theo âm thanh bóng dáng Hải Yêu ngã ngữa trên mặt nước cạn, ba người vội chạy tới lấy dây thừng bắt trói, đưa nó tới góc cây lớn vừa nãy bọn họ tụ tập, cột nó vào góc cây.
"Vết tích ở đây chưa lâu, có lẽ chúng chưa chạy xa đâu, tăng cường binh lực rà soát." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mọi người vội vàng theo lão chạy vào nhà, đưa hai người bị thương lên lưng Tiểu Ảnh và Hạ Hải Cẩu.
Diệp Vân lo lắng hỏi. "Huynh g·i·ế·t Yêu binh thật hả?"
Bốp... Bõm...
Ông lão chạy ra mở cửa, cậu cùng Hạ Hải Cẩu bước vào, lão ngó xung quanh nhẹ nhàng đóng cửa, cậu tiến đến bàn đá ngồi xuống cùng mọi người, quay sang hỏi Thiên Quyền.
"Đúng vậy, tu vi chí ít cũng Kim Đan viên mãn. "
Cánh cửa vỡ đôi, xuất hiện trước mắt bọn họ là một đám hơn hai mươi tên Yêu binh và một Yêu Tướng dẫn đầu.
Thiên Quyền với Diệp Vân kết hợp song thức Phá Thiên, hướng lên không trung đánh ra, tia sét giận dữ từ trên trời đánh xuống Yêu Tướng.
Cậu nhận lấy các vật liệu, đưa lại cho Thiên Quyền viên Yêu Đan, thành phần luyện ra đan dược đột phá, cậu dùng hai vật kia đủ để đột phá Kim Đan nhưng hiện tại chưa được, đột phá dẫn lôi kiếp rất lớn dễ bị Yêu Tộc phát hiện với sức mạnh của cậu chưa để độ lôi kiếp Kim Đan gấp đôi người bình thường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phập...
"Hai người được cứu đã khỏe chưa?"
"Có địch, có địch."
Bạch cô nương từ trong đi ra.
"Các cô cậu theo ta, chỗ ta có lối đi bí mật." Ông lão lên tiếng.
Khí tức giận dữ làm cả đám Yêu Vương khúm núm rung sợ đáp.
Đá Quý rút kiếm, cũng may vừa nãy sử dụng Linh Đan hồi phục, lượng Linh Khí đủ đánh một trận lớn, đường kiếm vẽ ra một con rồng, sau lưng các dãy sóng hiện rõ lao về phía Yêu Tướng.
Ầm...
"Đại ca g·i·ế·t Yêu binh sao? Toang rồi, lần này khó mà ra khỏi đây." Thiên Quyền đập nhẹ trán.
"Hú... Con người đột nhập... G·i·ế·t tộc ta..."
Chưa kịp làm gì thân thể chúng đứt đôi, một chiêu miểu sát đám yêu binh, tu vi chúng mới Trúc Cơ sơ kỳ, cậu sơ ý tung chiêu bảy phần thực lực.
Chương 64: G·i·ế·t Yêu Tộc
Không trung tám vị Yêu Vương bất ngờ trước cảnh tượng bên dưới, chúng thay nhau bàn tán.
Bịch... Bịch...
Yêu Tướng phía sau đuổi tới phát hiện xác c·h·ế·t yêu binh hét lớn báo động.
Các vị Yêu Vương lần lượt ra lệnh.
"Bạch cô nương bảo vệ Tiểu Nghịch, đệ muội theo ta ứng chiến."
"Ta ư? Chiến kỹ này ta học từ phụ thân." Hạ Hải Cẩu đứng trên làn sóng nước, nó lướt sóng rất nhanh đám Yêu Tộc bị bỏ xa.
Tên Hải Yêu vịt tỉnh dậy la chóe chóe.
"Bạch cô nương đang chăm sóc bọn họ."
"Bái kiến tứ hộ giáp."
"Kêu đám Phong binh, Tướng bay khắp khu vực ngoại thành thấy người lập tức bắt ngay."
"Ngươi muốn c·h·ế·t hay sao? Chúng ta tạm thời đừng báo cáo chuyện này vội, trước hết tập trung binh lính truy đuổi bọn chúng."
Xẹt... Xẹt...
"Đa tạ Quý huynh, Quyền huynh và Vân muội, ta đưa ca ca mình trở về trị thương." Lĩnh Bạch cảm tạ ba người họ.
Đá Quý chống cằm suy tư, ủy thác thúc thúc nhờ vả chưa hoàn thành sao lại về tay không được nhưng vừa thoát khỏi hang cọp, bây giờ vào lại đó khác nào đưa đầu cho cọp cắn.
Nhà ông lão, mọi người ngồi trên bàn đá lo lắng, từ bên ngoài lão chủ nhà vừa thăm dò tin tức bên ngoài trở về, biết được có người g·i·ế·t binh lính Yêu Tộc, hiện tại giới nghiêm phong tỏa cả khu trung tâm.
"Các cô cậu tạm thời cứ trốn ở đây đi, bên ngoài binh lính rất đông, ta nghe nói có hơn hai mươi tên Yêu Tướng và tám vị Yêu Vương được điều đi."
"Xẹt... Phụt..."
"Cảm ơn các vị đã cứu cha con ta, đây là phần thưởng." Nói xong lão đem ba vật liệu hiếm có đưa cho Đá Quý.
"Đoàng... Xẹt... Tẹt... Ầm... "
"Các ngươi muốn c·h·ế·t sao? Đại nhân chuẩn bị đón tân Nữ Hoàng và làm lễ trưởng thành, các ngươi lại để con người bước vào Chiến Linh Điện g·i·ế·t tộc ta. Trong vòng nữa canh giờ phải bắt được hắn nếu không các ngươi chuẩn bị đầu mình tạ tội đi."
Thiên Quyền, Diệp Vân, Tiểu Ảnh lao vào giữa đám Yêu Binh.
"Gú... Địch ở đây..."
Đám binh lính bên dưới nhao nhao đi thực thi mệnh lệnh, lãnh thổ Không Vũ giới nghiêm, binh lính đi tuần đông hơn thường ngày, chúng không ngờ là bọn họ ra khỏi khu trung tâm từ lâu và cách rất xa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ngươi có kỹ năng này lúc nào thế?"
Tia sáng từ trên đầu xuyên xuống dưới chân hủy luôn đan điền, tên Yêu Tướng c·h·ế·t ngay lập tức.
"Ui trời tiếng này ai phiên dịch đây." Thiên Quyền cười khổ.
Hạ Hải Cẩu cùng cậu đối đầu với tên Yêu Tướng có đôi cánh sau lưng, tu vi Kim Đan hậu kỳ, cả đôi bên đánh nhau kịch liệt. Phía hai người một sói quét sạch đám Yêu Binh chỉ trong mười phút ngắn ngủi, xác c·h·ế·t chúng nằm liệt trên đất, họ vội sang hỗ trợ cậu. Mọi người không còn đường lui, phải g·i·ế·t hết đám này trước khi Yêu Vương tới.
"Ka... Kapp... Kapp... Ukaa... Kapp..."
Cốc...
"Hai mươi Yêu Binh một Yêu Tướng c·h·ế·t trong vòng hai mươi phút sao? E rằng chúng có hơn mười người."
Ba người họ bước tới cách hồ đoạn ngắn, họ núp vào đám cỏ lớn chờ đợi Hải Yêu xuất hiện, vài phút sau vẫn chưa có động tĩnh gì, nữa tiếng cũng không có bóng dáng Hải Yêu.
Vù... Vù...
Thiên Quyền chỉ vào trong nhà đáp.
Nghe tiếng bước chân mọi người quay đầu sáu mươi độ hướng về cánh cổng.
"Hai người họ ổn cả rồi."
Bốn vị tu vi đều Bán Tiên, vị có mai rùa trên lưng hét lớn.
"Phía trước chúng ta có nước, ở đó chắc có Hải Yêu." Diệp Vân chỉ về phía hồ nước lớn, dọc theo hồ nước có rất nhiều cây cỏ, vài cây thảo dược.
"Đây là lối đi ta tạo ra để dành cho bản thân chạy trốn lúc nguy cấp."
Bọn họ rời đi không lâu, khắp khuân viên nhà lão đều có Yêu tộc, hai ba tên Yêu Tướng tìm kiếm trong nhà chạy ra cuối đầu về phía không trung.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.