Tự Tại Tiêu Dao
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 36: Phù văn không gian
- Cha, cái này đẹp quá, con muốn mua nó.
- Ê.
Cậu cười cười.
Cậu theo hướng trận pháp đã bày ra, theo đó mà lùa.
Cậu trấn linh hồn nó lại, tránh cho chạy thoát, giờ nó nhìn được, cảm nhận được, nghe được nhưng chẳng thể làm gì được, cậu thu xác nó vào một cái túi nhỏ, tự này trữ được vật sống nhưng không quá một tháng nếu không có thức ăn. Dọn dẹp khu vực này rồi quay trở về.
- Luyện ngươi thành rối trả nợ, linh hồn ta sẽ từ bi mà giam lại.
- Thuật gì? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong động phủ, chỗ bế quan của cậu, đã bế quan cũng qua nửa tháng, cậu thời gian này tập trung sửa chữa ngọc bội và ngộ phù văn khắc trên viên đá, ngọc bội cơ bản đã được sửa nhưng có vài phù văn khác đều hỏng rất nhiều, khó phục dựng lại, trừ phù văn không gian, cậu theo phù văn không gian của cả hai mà tham ngộ. Qua hai tháng tiếp theo, cậu phát triển Tiêu Dao Đạo Quyết, khắc phù văn không gian mà cậu tham ngộ được vào, cậu cũng thử dịch chuyển ở một khoảng cách gần.
Người cha quỳ xuống, van xin hắn, người con cũng ngồi đó vừa khóc vừa xin lỗi.
Hắn chỉ đứng đó, đôi chân của hắn vốn đã tê dại từ lúc đầu nên chỉ đứng đó thôi.
Hắn định chửi thêm nhưng bị cứng họng, người liên tục run run, cánh tay đó là của cậu, kế bên là nhị trưởng lão của Thiên Cung, lúc nãy cậu được triệu đến đây, đang đi thì bắt gặp Long Cực Thiên đang đứng đó ăn xiên nướng nên hai người cùng nhau đi, cậu định chẳng quan tâm nhưng tên này cứ được nước làm tới nên ngứa mắt. Cậu nở nụ cười thân thiện nhưng cánh tay của cậu thì không, bóp chặt phần vai của hắn, đau đớn nhưng không thể kêu, hắn đành chịu trận.
- Thưa ngài xin tha lỗi cho đứa con của hạ nhân.
Sát ý cậu khẽ động, mười thanh kiếm cắm vài những chỗ yếu huyệt của nó, vùng vẫy vài giây rồi c·hết.
Vẽ phù văn của cậu lên tay thì khi niệm khẩu quyết mà chạm vào vật nào đó thì vật đó sẽ đến chỗ mà người niệm suy nghĩ, vật càng lớn sẽ càng tiêu hao linh lực trong cơ thể, nếu linh lực cường đại thì dịch chuyển cả một quần đảo hay cả lục địa là chuyện có thể.
Cậu chỉ cười.
- Một chút nữa, đúng vậy, vào đi.
- Giờ đến lượt ngươi, tội này nghiêm trọng đấy, chọn đi, một là lao động tại mỏ ba năm, hai là giáng chức năm năm.
Hai người bước vào, đến ngay đến Thiên Cung, thường phải mất một lúc lâu nhưng giờ chỉ mất vài giây là đến.
- Bình An, đệ học được cái này khi nào?
Hắn bị làm cho mất hứng, quay đầu qua xem là ai dám làm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cậu cười, luật của Thiên Cung cậu đã thuộc lòng, tên này ban ngày ban mặt lợi dụng danh tiếng của Thiên Cung mà làm càng, vi phạm luật lệ. Hắn người run run vẫn không thể lên tiếng, loại người như hắn tuy là xếp bật trung ở Thiên Cung nhưng chỉ ở ngoại thành, vào nội thành thì như con kiến hôi, không nghĩ tới là gặp nhị trưởng lão ở đây, thanh niên khoác vai hắn đi chung với nhị trưởng lão hắn nghĩ cũng không phải tầng lớp thấp gì. Tay hắn run run giơ lên hai ngón, cậu cười chấp nhận rồi thả hắn ra.
Nó biết chẳng thể làm gì nên gầm lên thật to, cốt là để dọa lui cậu nhưng đối với cậu việc này chẳng là gì, mười thanh kiếm phóng ra theo đó mà đâm vào người nó. Gào lên đau đớn nhưng cậu vẫn không động lòng thương.
- Nhị ca, huynh muốn xem thuật mới của ta không?
- Sao, ăn chực cũng ngon nhỉ, trả tiền đống thảo dược đó rồi ta tha.
Nó như một con cá sấu được cậu cho mặc một bộ giáp sắt, răng được sửa lại bằng kim loại, phần đuôi thì thay bằng một lưỡi dao dài và dẻo nhưng vẫn sắc bén, thân thể nó to hơn lúc trước và rất nặng, được cậu cho tuần quanh đảo phần biển và ven bờ. Việc này coi như đã giải quyết xong.
Không gian chi lực tương thích với đạo của cậu vài phần cũng là do hai chữ "Tiêu Dao" là tự do tự tại, muốn đi đâu thì đi, đến đâu thì đến, không phải bị giam giữ ở một chỗ mà tự do di chuyển, bất quá cậu phải thành Đế thì mới hoàn thiện được, phát triển của Tiêu Dao Đạo Quyết của cậu lúc ngồi lại suy nghĩ thì quả thật có thể phát triển vô hạn, người tu đạo này có thể thêm hay bớt mà thành, đạo chỉ là nền móng và phương pháp tu luyện bên trong đạo thì là có sẵn, người tu đạo thì có thể thêm nữa hoặc lượt bỏ đi vài phần. Cậu cũng chẳng phải hẹp hòi gì nên thành Đế thì Tiêu Dao Đạo Quyết của cậu sẽ đóng thành quyển mà phân phát, người tu đạo của cậu nếu tu phải bước ra bên ngoài mà đi, ngao du mà thành nên khá kén người, chỉ cần chán một chút thì sẽ dừng ở bình cảnh ngay, phải tán công tu đạo khác từ đầu.
Cậu cố giữ bình tĩnh, tay nắm chặt thanh Thập Huyết Kiếm, máu cũng truyền vào, chỉ cần cậu động ý niệm thì sẽ khai kiếm.
Hai người họ là người dân sống ở Thiên Cung Thành, là những người thường chiếm số đông sống ở đây. Thiên Cung Thành chia làm hai khu, ngoại thành và nội thành. Ngoại thành là cho những thương nhân các đảo khác đến buôn bán cũng như các tu sĩ cấp thấp và thường dân sinh sống. Nội thành là nơi cho cá tu sĩ và người thuộc Thiên Cung sinh sống, phải có người theo bảo lãnh hoặc được Thiên Cung xác nhận thân phận thì mới được vào.
- Ngày mai có thông báo, chúc vui vẻ.
- Được, được, đây, của con. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phù văn không gian mà cậu tham ngộ có vài phần tự cải tiến, ngón cái, ngón áp út, ngón út co lại, hai ngón tay còn lại duỗi ra, tụ lực, miệng khẽ niệm khẩu quyết, quẹt nhẹ lên không trung thì sẽ hiện ra một vết nứt, theo đó mà bước vào, từ đảo này qua đảo khác không vấn đề, chỉ là nhớ tọa độ của vị diện này và vị trí từng khu vực thì sẽ thành công. Cậu thử dịch chuyển xa hơn và ngẫu nhiên thì khá bất ngờ, lần thứ nhất thì dịch chuyển đến đại hoang mạc của Nam Hoang, lần hai là đến núi tuyết rất cao của Bắc Vực, lần ba thì ra ngoài tận vũ trụ nào đó, do là Thiên cảnh chưa thể thích nghi không gian vũ trụ nên cậu cũng cận tử mới trở về được, rút kinh nghiệm nên cậu ghi nhớ trong đầu là thử với kẻ khác trước khi thử với mình.
Con yêu thú ấy lọt vào trận pháp, nước xung quang trận nhanh chóng được rút hết, nó rơi xuống nền đất, vẻ hoảng hốt, đây là loại yêu thú vừa sống dưới nước lẫn trên cạn, hay đi bắt người để ăn và chọc ghẹo người khác. Việc cậu đuổi nó là do hai ngày trước, sau khi kiểm tra xong cậu về hòn đảo của mình, định nghỉ ngơi và sửa chữa một số thứ, định làm thì phía dược điền có động tĩnh lạ, cậu lại gần thì thấy nó đang ăn các loại thảo dược của cậu, phẩm thảo dược trăm năm, có vài loại cậu vất vả mới nâng lên được nghìn năm cũng bị nó ăn mất, những con rối chăm vườn thì bị nó phá hỏng, những con rối chiến đấu thì chưa tuần đến chỗ này. Thấy cậu liền với tốc độ nhanh của mình liền chạy xuống biển, nó lách qua trận pháp này mà đi ra ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khi nãy người con kia chạy vô tình đụng trúng hắn, bé gái cũng lễ phép mà cúi đầu xin lỗi nhưng với tính hống hách của mình thì hắn không dễ dàng gì cho qua. Hắn nhìn bé gái kia, một ý nghĩ xấu xa len lỏi, khuôn mặt của hắn dần dần nở nụ cười quái dị liên tục nhìn chằm chằm vào bé gái.
Một người thuộc Thiên Cung, hắn tuy thuộc tầng trung của Thiên Cung nhưng với vị thế ở ngoại thành nên vô cùng hống hách, không coi ai ra gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một bé gái chừng bảy - tám tuổi đang đi dạo với cha của mình.
Một cánh tay khoác vai hắn.
Hắn bất ngờ hỏi cậu.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, cậu đề cập đến thuật mới cảu mình, chốc cậu dừng lại, miệng khẽ niệm khẩu quyết rồi hai ngón tay rạch một vết lên không trung, cậu đề cập đến thuật không gian của mình. Nhị trưởng lão cũng khá bất ngờ.
Chương 36: Phù văn không gian
Hai cha con đứng dậy, hành lễ cảm ơn rồi nhanh chóng rời đi.
- Đi thôi, hai cha con kia, đi đi, chỗ này xong rồi.
Người cha cũng rất chiều con gái của mình.
- Ai, đại nhân ta mà cũng dám...
- Này, con của ngươi va vào ta còn chạy, ngươi tính sao?
Đàn cá nhỏ đang bơi theo đàn, không nhanh cũng không chậm, dường như rất tận hưởng, bỗng có một thân ảnh lướt qua, chia đàn cá thành hai nửa, cả đàn hoảng loạn mà chạy ra tứ phía. Thân ảnh ấy là Bình An, cậu đang đuổi một con yêu thú hai trăm năm, nó bơi rất nhanh, bình thường chẳng ai bắt được nhưng cậu với tốc độ kinh người đang đi lùa nó vào trận pháp của mình.
Nhị trưởng lão đứng kế nhìn sang hai cha con kia vẫn đang quỳ ở đó, nói.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.