Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 681: Thời gian vòng kín

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 681: Thời gian vòng kín


An Trần Lẫm hiện tại hoàn toàn không biết phải làm sao.

Nếu nói sự tồn tại của mình vừa vặn lại là nguyên nhân sinh ra 【 Thần Nhất 】…

Vậy cái vòng lặp thời gian này cũng quá gượng ép, tựa như thật sự có người thao túng mọi chuyện sau màn vậy.

Nhưng nếu nói coi như không có mình, 【 Thần Nhất 】 vẫn sẽ xuất hiện… An Trần Lẫm đích xác không nghĩ ra nên dùng phương thức gì để 【 Thần Nhất 】 xuất hiện.

Bởi vì toàn bộ quá trình thay đổi hạt hỗn độn, hay còn gọi là sáng tạo hạt mới, đều cần hư tính lực của An Trần Lẫm và… hạt 【 Nay Khư 】 của chính An Trần Lẫm.

An Trần Lẫm thực chất là bắt chước hạt 【 Nay Khư 】 để cải tạo hạt hỗn độn trước mắt.

Bất quá, hạt 【 Nay Khư 】 vốn là một tồn tại độc lập, có thể bắt chước cũng chỉ có trạng thái tương hỗ hấp dẫn rồi lại bài xích lẫn nhau giữa các hạt 【 Nay Khư 】.

Muốn nói hạt hỗn độn mới có thể so sánh với 【 Nay Khư 】 không… Thôi đi, căn bản không có khả năng so sánh.

Đến cùng bên trong hạt 【 Nay Khư 】 có cái gì, hắn đến giờ vẫn không biết.

Có lẽ không có gì cả, hoặc có lẽ bên trong có những thứ hắn không biết.

Dù sao là trạng thái không xác định, chớ nói chi là đặc tính thần bí của hạt 【 Nay Khư 】 có thể bỏ qua phần lớn phòng ngự.

Muốn bắt chước được hết thảy gần như là chuyện không thể nào.

Bất quá… Bắt chước được một chút xíu cũng đã là trạng thái ban sơ của 【 Thần Nhất 】.

Còn nếu như hắn không ở đây, việc tạo ra hạt 【 Thần Nhất 】 gần như không thể sinh ra.

Vậy nên, trong tình huống không có hắn, người khác nên dùng phương thức gì để chế tạo ra hạt Nay Khư… An Trần Lẫm thật sự nghĩ không ra nên dùng phương thức gì để 【 Thần Nhất 】 sinh ra.

Có lẽ Thần ra tay thì có thể làm được chuyện này, nhưng… Nếu Thần ra tay có thể làm được thì cần gì sự xuất hiện của hắn…

“Vậy nên rốt cuộc đây là vòng lặp thời gian hay là thời gian kéo dài?” An Trần Lẫm có chút nhức đầu xoa xoa mi tâm.

Vốn dĩ hắn biết mình xuất hiện ở quá khứ đã đủ đau đầu rồi.

Hắn cho rằng mình hoặc là sẽ không lưu lại dấu vết gì ở quá khứ, dù sao hắn không thực sự đi tới quá khứ, nên rất có thể không để lại dấu vết gì.

Hoặc là hắn có thể lưu lại dấu vết, nhưng chỉ có thể tránh loại tình huống này xảy ra, bằng không sẽ xuất hiện sai lệch về thời gian.

An Trần Lẫm suy nghĩ hồi lâu về hai khả năng này, nhưng không ngờ rằng… mình lại lưu lại một vết tích lớn như vậy ở quá khứ.

Việc sáng tạo ra hạt 【 Thần Nhất 】 này, An Trần Lẫm thật sự không nghĩ tới sẽ liên quan đến mình.

Hắn biết hiện tại nhân loại còn chưa có cái gọi là siêu máy tính, dù sao cuộc sống của nhân loại bây giờ cũng không tính là an ổn, có rất nhiều thứ còn chưa được phát triển.

【 Thần Nhất 】 vì vậy, một là hậu tố danh tự, vậy liền đại biểu 【 Thần Nhất 】 là chiếc siêu máy tính đầu tiên, hoặc là đặc thù nhất.

Nhưng nhìn biểu hiện của 【 Thần Nhất 】 nó phần lớn là chiếc siêu máy tính đầu tiên của nền văn minh tiền sử, nếu không sẽ không đi trấn thủ mộ địa, bản thân cũng sẽ không có quyền hạn cao như vậy.

Vậy nên, trước có 【 Thần Nhất 】 sau đó mới có những siêu máy tính khác.

Mà bước quan trọng nhất trong toàn bộ quá trình không phải là việc An Trần Lẫm trong tưởng tượng tốn hao hồi lâu mới minh bạch mình đánh hạ.

Hắn suy nghĩ nơi này có lẽ không phải quá khứ thật sự.

Nhưng… Nếu không phải quá khứ thật sự, vậy Thần vì sao lại tồn tại? Nếu chỉ là mô phỏng mà có thể mô phỏng ra người kia cường đại như vậy… Vậy tại sao khi nhìn ký ức trong 【 Nghĩ Viển Vông Cảnh 】 lại không cảm nhận được cỗ cường đại kia?

An Trần Lẫm không muốn phủ nhận tất cả, nhưng… hắn thật sự đã làm một việc đủ để thay đổi chuyện đã qua.

Vô luận là vòng lặp thời gian hay là thời gian kéo dài, cũng sẽ không thay đổi sự thật là việc hắn làm đã xảy ra.

“Mẹ kiếp… Nếu thật sự là như vậy, chẳng phải người kia luôn nhìn ta sao? Mà ta làm loại chuyện này cũng không bị ngăn cản, vậy chuyện này có đến tám chín phần mười rồi.

Mặt khác, phương thức hành động sau này cũng phải thay đổi một chút…”

Ông…

Đúng lúc này, trong đầu An Trần Lẫm vang lên một trận tiếng ong ong, sau đó hắn cảm thấy một cỗ khí tức huyền ảo.

Hắn ngẩn người, sau đó sắc mặt trở nên càng thêm xoắn xuýt… Bởi vì hắn vừa mới cảm thấy khí tức thời gian.

Nếu không đoán sai, khí tức vừa truyền đến là về vòng lặp thời gian.

Không phải kéo dài, cũng có nghĩa là sẽ không phân chia ra một dòng thời gian mới.

Vòng lặp thời gian… Tất cả những gì hắn làm đều là chuyện tuyệt đối sẽ xảy ra, chỉ là hắn xuất hiện ở tương lai, quá khứ cần chờ đợi sự xuất hiện của hắn, cần chờ hắn tiến vào 【 Khư Nay 】.

Mà khi biết là vòng lặp thời gian, An Trần Lẫm lại thả lỏng một chút, cảm thấy như vậy cũng không có gì không tốt.

Ít nhất hắn sẽ không giống trước kia sợ hãi rụt rè khi hành động, sau này hắn có thể hành động lớn gan hơn một chút, không cần lo lắng hành động của mình sẽ thay đổi thứ gì…

“Vậy nên nói tóm lại… tính là một chuyện tốt đi…” An Trần Lẫm cảm khái trong lòng.


Ông…

Không trung nương theo những trận vù vù.

Vô số sợi tơ hiện ra hình tròn vờn quanh thân người khoác áo choàng, cách đó không xa là một con mèo trắng ôm đầu run lẩy bẩy.

Chỉ thấy Thần chậm rãi duỗi một tay giật xuống một sợi tơ, kéo đứt sợi tơ dư thừa dọc theo đó.

Rồi lại thả sợi tơ về chỗ cũ.

Nhưng sau khi sợi tơ này bị kéo đứt sợi tơ dư thừa dọc theo đó, ở những chỗ khác lại có những sợi tơ dư thừa mới xuất hiện.

Thần chỉ có thể không ngại phiền phức thanh lý những thứ dư thừa này.

Không!

Bỗng nhiên, thiên địa bắt đầu rung động.

Quy tắc thời gian giống như bị mạo phạm, phát ra cảnh cáo với kẻ nào đó tùy ý làm bậy.

Nhưng…

Ông!

Thần vươn tay nắm hờ giữa không trung, ngạnh sinh sinh nhét dòng sông thời gian đang cố gắng phản kháng trở lại, ngăn cản thời gian xuất hiện biến hóa mới vì một vài biến hóa.

“Thời gian trong tay ngươi giống như đồ chơi, ngươi bất chấp hậu quả thanh lý những dòng thời gian kia để làm gì?

Để không cho mọi thứ thoát khỏi sự nắm giữ của ngươi sao? Hoặc là để mọi thứ phát triển theo hướng ngươi nghĩ?

Ngươi làm vậy chỉ là tự lừa mình dối người thôi.

Thời gian… cũng sẽ không ngừng thay đổi vì hành động của ngươi.”

Thần không ngừng sửa đổi những sợi tơ, sửa đến khi không còn sợi tơ dư thừa nào.

Thần buông tay xuống, sau đó một cỗ năng lượng trực tiếp cố định tất cả sợi tơ, trừ bỏ phần cuối đã biến mất…

“Ngươi làm vậy chứng tỏ ngươi đã thua, tất cả mọi thứ đều là nhân quả liên quan.

Thời gian đã định, nhân quả đã định, ngươi không cách nào thay đổi.”

Thần chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phương xa, rồi thản nhiên nói: “Chúng ta… không sợ nhân quả.”

“Ha ha… Hư vô ngươi có gì nhân quả?”

–––-oOo–––-

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 681: Thời gian vòng kín