Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 575: Có lẽ toàn là giả

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 575: Có lẽ toàn là giả


Tuy An Trần Lẫm vẫn đang chờ lần thứ ba gặp người khác, nhưng khi phát hiện đối phương quá đông, hắn quyết định né tránh.

Đừng nói cảnh sắc khác, những phế tích kiến trúc không giống nhau bọn hắn ngược lại nhìn thấy không ít.

“Lẫm… Ngươi nói khi nào chúng ta mới có thể trở về?” Phỉ Ti Điệp Na dựa vào người An Trần Lẫm, nhỏ giọng hỏi.

Không thèm để ý thân nhân, không thèm để ý bằng hữu, cũng không để ý lão sư của mình. Những chuyện chú ý chỉ có vài việc, hơn nữa đều là những việc lấy hắn làm trung tâm.

Cho nên, giải trừ trạng thái thần kém cho hai người là chuyện càng quan trọng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chuyện này rất bình thường. An Trần Lẫm không cảm thấy mình là người đầu tiên phát hiện một bộ phận quy tắc của 【 Nghĩ Viển Vông Cảnh 】 nhưng cũng không cho rằng mình đã khai quật ra quy tắc, mà 【 Nghĩ Viển Vông Cảnh 】 vẫn tiếp tục dùng phương thức trước đó để đối phó bọn hắn.

“Ngày thứ năm mươi… Đã tiến vào nơi này năm mươi ngày sao? Xem ra còn phải rất lâu mới có thể rời đi.” Lúc nghỉ ngơi, An Trần Lẫm im lặng tính toán thời gian bọn hắn tiến vào.

【 Nghĩ Viển Vông Cảnh 】 ngay cả ký ức cũng có thể đọc được, lấy ra tạo vật ngay cả tư duy đều có thể xuyên tạc, sao lại không biết An Trần Lẫm phát hiện quy tắc.

An Trần Lẫm cũng không cảm thấy đây là mị lực của bản thân, hoặc là chuyện tốt. Tình huống như vậy căn bản là một chuyện không bình thường.

Có lẽ… Chúng ta trở về rồi mới biết có thiếu thốn ký ức hay không. Cho nên, ta nghĩ sau khi trở về, chúng ta sẽ tìm cách tìm lại những ký ức thiếu thốn.

Trong đội mười một người, có hai người bị xiềng xích trói lại, mà nhìn thần sắc của bọn hắn… cực kỳ không phục.

“Không… Xác định chúng ta không đi sai chứ? Sao ta cảm giác chúng ta từng đến nơi này rồi?”

Phỉ Ti Điệp Na hiện tại rất ít khóc, chỉ khi An Trần Lẫm không ở bên mới khóc một chút. Chỉ khi An Trần Lẫm ở bên cạnh, nàng mới an tâm.

Chương 575: Có lẽ toàn là giả

“Vấn đề ký ức… Hiện tại, tuyệt đại đa số sự việc của 【 Nghĩ Viển Vông Cảnh 】 đều liên quan đến ký ức. Ngay cả quy tắc chủ yếu là thật hay giả, đều không thể tách rời ký ức.

“Chậc… Thật giả lẫn lộn, làm ta cũng thấy hỗn loạn.” An Trần Lẫm xoa xoa huyệt thái dương. Dù không cảm thấy mệt mỏi, hắn vẫn thấy mình hơi quá cảnh giác.

“Ai mà biết!”

Nhưng ở đây đi nửa tháng, đừng nói là nhìn thấy biên giới, toàn bộ thành thị rốt cuộc lớn bao nhiêu bọn hắn cũng không biết.

Nếu chỉ có ba hoặc bốn người, vậy thì hoàn toàn phù hợp quy tắc trong 【 Nghĩ Viển Vông Cảnh 】 người thừa thường là những ‘tội nhân tàn hồn’ .

Đương nhiên… Theo ta, ngươi mới là quan trọng nhất. Những ký ức kia tất nhiên sẽ quên, vậy thì đại biểu cho đều là những ký ức không quan trọng.”

Có lẽ ta có thể lợi dụng 【 Nghĩ Viển Vông Cảnh 】 để giúp đỡ các nàng vượt qua trạng thái thần kém, nhưng giúp thế nào cũng là một vấn đề.”

Phỉ Ti Điệp Na lắc đầu: “Ngươi nói chúng ta thiếu thốn rất nhiều ký ức, nhưng chúng ta không cảm thấy thiếu thốn ký ức.

“Nơi này là 【 Nghĩ Viển Vông Cảnh 】 đâu phải Lăng Kính Thế Giới bình thường. Chỉ cần bản thân 【 Nghĩ Viển Vông Cảnh 】 không có vấn đề, dù là một vũ trụ cũng có thể chứa đựng, sao lại đi đến cuối?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dù sao… Hắn không biết trong số những người tiến vào nơi này có người tốt hay không.

Nếu mười một người đều là người trong kính, hoặc có vài người bình thường, nhưng ở giữa còn lẫn vào người trong kính thì sao?

An Trần Lẫm không xác định lãng quên thời gian ở đây sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng ở Lăng Kính Thế Giới khác… Đều có yêu cầu mang theo thiết bị tính thời gian, mục đích là phòng ngừa quên mất thời gian đã trôi qua. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nửa tháng thời gian, An Trần Lẫm dù không gia tốc, dùng tốc độ tiến lên bình thường của Dị Tự Giả Tịch Tinh cấp (ngũ giai) cho dù là 【 Thiên Cung 】 lớn như Lăng Kính Thế Giới cũng có thể đi đến chỗ sâu, nhìn thấy biên giới.

Nhưng mười một người… Chuyện này không bình thường.

Ngược lại, những mảnh thủy tinh vỡ vẫn không ngừng tạo ra những người trong quá khứ trong trí nhớ của bọn hắn. Xuyên tạc tư duy không có, phần lớn là do An Trần Lẫm biết được linh hồn của những ‘tội nhân tàn hồn’ này, trực tiếp tránh cho loại chuyện này xảy ra trên người bọn hắn.

Nhưng rất nhanh liền phát hiện… Thành thị này lớn đến vô hạn.

Nơi này nhiều nhất chính là phế tích kiến trúc, đồng thời kiểu dáng rất nhiều, lại có rất nhiều kiến trúc thoạt nhìn thập phần kỳ lạ. Nói thật, An Trần Lẫm khi nhìn thấy kiến trúc kiểu kẹo que còn phải ngẩn người.

Nhưng mười một người căn bản không dễ xác nhận, An Trần Lẫm sẽ không lỗ mãng lên tìm hiểu tình báo.

“Cũng phải… Vậy rốt cuộc khi nào chúng ta mới có thể ra ngoài?”

Chỉ có thể nói không hổ là một trong mười Lăng Kính 【 Nghĩ Viển Vông Cảnh 】 không chỉ bản thân vượt quá sức tưởng tượng, đồ vật bên trong cũng vượt quá tưởng tượng của bọn hắn.

“Cảnh giác là chuyện tốt, ít nhất không nên lỗ mãng như Sở Tiêu bọn hắn.” An Trần Lẫm thở dài, rồi bắt đầu cẩn thận quan sát những người sắp đến.

“Nói bậy bạ! Thành thị lớn như vậy, sao lại không có chỗ khác nhau? Hơn nữa, chúng ta đi đường thẳng!”

Nếu là vài đội người tập hợp một chỗ, thì cũng coi là bình thường. Trong đó hai người là ‘tội nhân tàn hồn’ chỉ là trong chốc lát còn có một loại tình huống không bình thường – người trong kính.

An Trần Lẫm nhắm mắt lại suy nghĩ.

“Không biết, nhưng nghĩ là còn cần rất nhiều thời gian mới có thể trở về. Sao vậy? Nàng muốn trở về?” An Trần Lẫm hỏi.

Người khác tựa như bốc hơi khỏi nhân gian, tìm thế nào cũng không thấy.

Cho nên, An Trần Lẫm đặt việc tiếp tục đào móc tin tức quy tắc lên người khác. Lập tức nhìn thấy người khác có lẽ là chuyện quan trọng nhất.

“Cũng không thể nói như vậy…” An Trần Lẫm im lặng. Hắn phát hiện Mộng Trọng Âm và Phỉ Ti Điệp Na sau khi tiến vào trạng thái thần kém, căn bản không chú ý đến ký ức trước kia.

Bỗng nhiên, Mộng Trọng Âm ngồi một bên tựa hồ cảm thấy gì đó, đứng lên nhìn về một hướng, nhe răng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

An Trần Lẫm mở to mắt, khuếch tán lực trường, phát hiện có mười một người đang hướng về phía vị trí của bọn hắn, mục đích không rõ, thân phận cũng không minh.

Lăng Kính Thế Giới không có ban ngày, chỉ có đêm tối. Nếu không chủ động chú ý thời gian đã qua, rất dễ dàng lãng quên.

Thời gian từng giờ trôi qua, từ lần trước gặp được người, An Trần Lẫm bọn hắn lại có một thời gian rất dài không nhìn thấy người khác.

“Chuyện này không nói nữa, hai người kia xử lý thế nào?”

Hơn nữa để phòng ngừa bỏ lỡ thứ gì, bọn hắn một mực giữ phương hướng thẳng tắp tiến lên, không hề rẽ ngoặt. Dù không dùng tốc độ bình thường, cũng nên nhìn thấy cảnh sắc khác.

–––-oOo–––-

“A ha ha… Đúng là… Đi đường thẳng sao lại lạc đường? Nhưng chúng ta đi được bao lâu rồi? Lâu như vậy sao vẫn chưa thấy cuối thành phố?”

Thành thị này rốt cuộc lớn bao nhiêu… Nói thật, An Trần Lẫm ngay từ đầu cho rằng thành thị này dù lớn đến đâu cũng có giới hạn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đội ngũ ba người, dù là người trong kính hay người bình thường, An Trần Lẫm cũng không đáng ngại.

“Hiện tại vẫn là không nên đối đầu thì tốt hơn.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 575: Có lẽ toàn là giả