Từ Nhặt Được Một Quyển Sách Bắt Đầu Dị Năng Nhân Sinh
Phàm Niên Nhược Đồng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 401: Đến phong khu rừng vực
Phong khu rừng vực, dùng huyễn cảnh phong tỏa xung quanh, nếu không có quyền hạn thì không có cách nào tiến vào khu vực này.
Những người khác không nói nhiều, phân tán ra tìm kiếm tung tích của An Trần Lẫm.
Không sai, cảm giác của An Trần Lẫm sẽ không sai, dù hư tính lực có biến hóa nhỏ thế nào, hắn đều có thể phân biệt rõ ràng.
Trong không khí tràn ngập hư tính lực và không gian năng lượng.
Cho nên mười mấy người này rất có thể chỉ là một phần nhỏ, không phải toàn bộ.
Trên thế giới này, hắc linh giáo là tổ chức tiếp cận Đại Hắc Thiên nhất, hơn nữa thời gian trước, chúng còn lấy ra yêu thú và người gánh chịu lực lượng của Đại Hắc Thiên.
Những người huy quang kia xuất hiện quang dực phía sau, đuổi theo.
Sau khi xuống hố lớn, An Trần Lẫm cảm thấy hư tính lực biến mất, thay vào đó là một cỗ không gian lực lượng nồng đậm.
Chương 401: Đến phong khu rừng vực
“Ở hồng trần khu vực, đại khái không chỉ có một nhóm người này, hơn nữa còn tìm đến nơi này, xem ra không phải nội bộ có vấn đề thì là bọn chúng đã sớm phát hiện nơi này không thích hợp.”
“Truy!” Một người trong số đó hô lớn, giọng nói đã qua xử lý, không nghe ra nam nữ.
An Trần Lẫm nhìn những kẻ truy đuổi phía sau, một kế hoạch xuất hiện trong đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
An Trần Lẫm theo cỗ thời gian năng lượng tiến đến chính giữa hố.
“Ngươi rất lợi hại, yêu thú thiên hải sơ kỳ đều không có biện pháp bắt ngươi a!” An Trần Lẫm vuốt ve Hồng Ngọc, cười nói.
“Không sai, chính là thời gian năng lượng, nơi này lại có thời gian năng lượng tồn tại?” An Trần Lẫm cẩn thận cảm giác một chút, rồi so sánh với thời gian năng lượng mình đã từng sử dụng.
Sau đó 【Bịa Đặt Giả Tạo/Không Ta - Che Mắt】.
“Ừm… Cỗ khí tức này?” An Trần Lẫm đi trong bụi cỏ, bỗng nhiên bắt được một cỗ khí tức kỳ lạ.
–––-oOo–––-
Thôi vậy, cứ đặt hắc linh giáo vào diện tình nghi nếu có liên quan đến Đại Hắc Thiên… Những thứ khác còn phải cẩn thận điều tra thêm.
“Đi thôi, chúng ta đi xem một chút bên trong này có cái gì.” An Trần Lẫm mang theo Hồng Ngọc chậm rãi đi vào trong ảo cảnh trước mắt.
Mà đây chỉ là một thí nghiệm, e rằng hắc linh giáo nắm giữ lực lượng của Đại Hắc Thiên không chỉ có vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Thu!” Trên t·hi t·hể một con yêu thú thiên hải cấp (tứ giai) một con đại điểu màu đỏ tươi cao hơn hai mét đang diễu võ dương oai gầm thét. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hư tính linh hồn lực bắt đầu khuếch tán, An Trần Lẫm hóa thành một đạo lưu quang màu xám thoát ra từ một bên. Rõ ràng là dễ thấy như vậy, nhưng không ai ngay lập tức phát hiện tung tích của hắn!
“Oanh”
Mấy cây quang mâu đánh về phía Hồng Ngọc, nhưng đã bị An Trần Lẫm chặn lại giữa đường.
“Thu!” Hồng Ngọc dưới sự khích lệ của An Trần Lẫm nhô lên lồng ngực nhỏ bé, tựa hồ rất hưởng thụ sự khen ngợi này.
An Trần Lẫm bất đắc dĩ cười một tiếng, Bất Tử Điểu không hiếu chiến biến thành một kẻ hiếu chiến, chuyện này thật thần kỳ.
“Đeo mặt nạ có thể làm được nhiều việc hơn… Ta ngược lại muốn xem các ngươi làm thế nào tiến vào đây tìm được ta.”
“Thu .” Đại điểu lập tức hóa thành chim nhỏ màu đỏ bay đến bên người An Trần Lẫm, đứng trên bờ vai hắn thân mật cọ lấy.
“Lại tới… Làm sao tìm được nơi này?” An Trần Lẫm nhìn về phía mép hố, thấy hơn mười người mặc áo choàng đứng ở đó, tay cầm các loại v·ũ k·hí tạo thành từ quang nguyên tố, đều đeo mặt nạ, không thấy mặt, nhưng có thể cảm nhận được ác ý trên người bọn chúng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn đã cảm nhận được cỗ hư tính lực này trên người một con yêu thú và một người năm ngoái, nó đến từ Đại Hắc Thiên!
“Bất quá sau đó ngươi phải an phận một hồi, bởi vì chúng ta đến mục đích.” An Trần Lẫm quay người nhìn về phía một mảnh rừng rậm hơi khác biệt so với xung quanh.
Nhưng… Hiện tại đã qua tám mươi năm, thành phố kia giờ ra sao cũng khó nói.
Nhưng khi hắn chuẩn bị dò xét tình hình xung quanh, một thanh quang mâu đánh tới!
Xem ra chuẩn bị còn rất đầy đủ.
Rõ ràng đã tám mươi năm, năng lượng nơi này vẫn còn lưu lại, chứng tỏ nhất định có vấn đề.
Có lẽ… Những năng lượng này không phải là lưu lại, mà là lại xuất hiện.
“Đáng c·hết, coi như hắn có kỹ năng ẩn thân cũng trốn không được xa, khuếch tán tinh thần lực lục soát xung quanh!”
Nơi này lưu lại không gian năng lượng lại có thể tạo nên linh thực, thật không thể tưởng tượng nổi.
Thành phố này không giống như bị xóa sổ trực tiếp, mà giống như bị một cỗ lực lượng vô danh đào đi. Hiện tại, dưới đáy hố lớn có rất nhiều thảm thực vật bao phủ, nhưng vẫn có thể thấy không ít dấu vết thành thị còn sót lại.
An Trần Lẫm chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt lóe lên, rất nhanh hắn xuất hiện bên cạnh một cái hố cực lớn, phía dưới có vô số thảm thực vật thấp bé.
Oanh!
Vị trí An Trần Lẫm vừa đứng p·hát n·ổ, còn hắn thì đã trốn sang một bên.
An Trần Lẫm bay lên không trung, trực tiếp tăng tốc rời khỏi phong khu rừng vực.
“Hồng Ngọc, đi chơi đi.” An Trần Lẫm gõ nhẹ đầu Hồng Ngọc, thản nhiên nói.
Không phải không gian năng lượng, cũng không phải hư tính lực, mà giống như… Thời gian năng lượng?
Bất quá… Điều này cũng nói lên nơi này kỳ quái.
Vừa rồi An Trần Lẫm đã nhìn thấy một con yêu thú trống rỗng xuất hiện, nghĩ là do môi trường bên trong phong khu rừng vực truyền tống yêu thú đến.
An Trần Lẫm bắt đầu lùi lại, hắn không định đánh nhau với đám người huy quang này ở đây.
Như đang khoe khoang chiến lực của mình, lại tựa hồ muốn nói: “Ta còn có thể đánh mười cái!”
Hơn nữa mục đích của mấy kẻ trời đánh kia cũng là nơi này, cho nên nơi này rất có thể đích xác có chút đồ vật.”
Hồng Ngọc nhẹ nhàng kêu một tiếng, thân thể bốc lên hỏa diễm, hóa thành một đạo lưu tinh lửa bay về phía xa.
Loại tà giáo này ẩn giấu trong đám người, cũng có thể là một chiến đoàn, ai cũng không biết thân phận của chúng là gì, đeo mặt nạ là sợ bị lộ thân phận.
An Trần Lẫm bỗng nhiên lao xuống, khi chạm đất nhấc lên bụi mù.
Không sai biệt nhiều, chỉ nhiều hơn một chút tạp chất.
“Bất quá… Trong ghi chép ta không thấy tin tức nào liên quan đến hắc linh giáo, đoạn thời gian đó chúng dường như hoạt động ở phương nam, không đến đây…
Bất quá nghĩ lại cũng đúng, Hồng Ngọc là Bất Tử Điểu, là một trong những loài yêu thú thần bí nhất, thực lực làm sao có thể kém.
“Là Đại Hắc Thiên mang nơi này đi sao? Chẳng lẽ hắc linh giáo là kẻ đã khiến thành phố này biến mất?” Ánh mắt An Trần Lẫm lóe lên lam quang.
“Tuân lệnh!”
Nhưng lúc này, âm thanh của An Trần Lẫm ở một bên vang lên: “Hồng Ngọc tới.”
“Đây là Đại Hắc Thiên hư tính lực?” Vừa tiến vào, An Trần Lẫm đã nhíu mày, ý thức được có điều không thích hợp.
“Bá”
An Trần Lẫm thầm nghĩ trong lòng, rồi nhảy xuống hố lớn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong tầm mắt hắn, có không ít linh thực tản ra ánh sáng màu bạc.
Nếu vậy thì có chút thú vị, dù sao nếu đến bây giờ vẫn còn năng lượng mới xuất hiện, chỉ cần theo những năng lượng này đi tìm, có lẽ có thể tìm lại thành phố đã biến mất kia.
Kẻ cầm đầu rơi xuống đất lập tức ra lệnh.
Thực lực của Hồng Ngọc vượt quá dự tính của hắn, đối mặt yêu thú thiên hải cấp, nó thậm chí không cần đến huyết mạch uy áp liền dễ dàng chiến thắng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.