Từ Nhặt Được Một Quyển Sách Bắt Đầu Dị Năng Nhân Sinh
Phàm Niên Nhược Đồng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 250: Người đi là tốt rồi
“Thú Vương lại đến tìm sư phụ.”
Bất quá…
Bình thường vì phòng ngừa thế lực nước ngoài đối với những tuyển thủ từ dân gian này ra tay,
“Hô… Cũng may đã tống khứ thằng nhãi kia đi, nếu nó còn ở trên núi chắc lão phu bị ồn c·hết mất.
“Quen rồi… Một từ ngữ vĩ đại…”
Hơn nữa thế giới thi đấu còn có trận đấu của đội trưởng, là cuộc tranh tài giữa các đội trưởng.
Những người quét rác dưới chân núi cảm nhận được động tĩnh, ngẩng đầu nhìn l·ên đ·ỉnh núi.
“Đúng rồi, An Trần Lẫm, ngươi là đội trưởng đội thế giới thi đấu… Hiệu trưởng không đưa danh sách cho ngươi sao?”
An Trần Lẫm cảm thấy tâm cơ của các quốc gia thật sâu.
Ngay lúc Linh Không đạo trưởng đang cảm thán, một tiếng thô kệch vang lên.
Mộng Trọng Âm nhìn An Trần Lẫm hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ở Yên Kinh đại học không có nhiều ràng buộc như vậy.
“An ca! Yên Kinh đại học ở đâu ăn cơm a!
An Trần Lẫm sửng sốt, bỗng nhiên không muốn làm cái chức đội trưởng này nữa.
Phỉ Ti Điệp Na lúc này nói: “Đội trưởng đội thế giới thi đấu sẽ tham gia vào tất cả các quyết định quan trọng.
Trên Tam Thanh núi, Linh Không đạo trưởng đang tĩnh tọa hắt hơi một cái, sau đó cảnh giác liếc nhìn xung quanh, rồi thở phào nhẹ nhõm:
Mộng Trọng Âm biết trước giải đấu thế giới sẽ có dị nhân dân gian xuất hiện.
An Trần Lẫm cảm thán.
Mạc Không, đệ tử của Linh Không đạo trưởng trên Tam Thanh núi, rời đi vào ngày 23 tháng 3 năm 2091.
Hắn tôn kính những người mạnh hơn hắn.
Mạc Không cảm thấy có An Trần Lẫm ở đây nên không động thủ.
Phỉ Ti Điệp Na cũng vậy.
Đây là khu vực do Hoa Hạ quản lý, bất kỳ người nước ngoài nào có ý định xâm nhập đều bị coi là có ý đồ gây nguy hại đến an ninh quốc gia, sẽ không màng đến áp lực từ các quốc gia khác mà trực tiếp trấn áp.
Vì thông thường đội trưởng là người mạnh nhất trong đội.
Không biết thằng nhãi Bắc gia kia sẽ bồi dưỡng nó thế nào.
Thế giới thi đấu nói là chỉ có thể từ một quốc gia bên trong các trường trung học tuyển lựa.
Bởi vì bên ngoài đối mặt nguy hiểm nhiều nhất, cũng ma luyện tâm tính hơn.
“An ca!”
Đằng sau An Trần Lẫm cũng càng hiểu hơn Mạc Không xuất hiện là chuyện gì xảy ra.
Buổi tối, trong phòng ăn, An Trần Lẫm và những người khác đang xem một màn kịch vui.
Ai đấu đôi, ai đấu đơn.
Cùng sinh viên Yên Kinh đại học có đãi ngộ như nhau, chính là không tham gia xếp hạng trong trường.
“Ngươi không biết sao?” Mộng Trọng Âm nghi hoặc.
“Ngừng!” An Trần Lẫm thực sự chịu không được, cái Mạc Không này còn đáng ghét hơn Sở Tiêu:
Ngoài việc bồi dưỡng thiên tài công khai, trong bóng tối vẫn còn những người được bồi dưỡng.
“Biết gì?” An Trần Lẫm càng thêm nghi hoặc.
“Thằng cá mập c·hết tiệt!”
Lúc cần thiết coi như không biết hắn là được.”
“Hay là chúng ta giả vờ đi tuần tra Hoa Quả Sơn, trốn đi thì hơn?”
Ngươi muốn làm nhiệm vụ thì cứ nhận cái nào ngươi có thể hoàn thành là được.
Thật sao, vẫn là một khổ sai a…
“Không đưa, chắc là vì khóa này của chúng ta khó chọn quá.
“Hống hống hống! Ăn ta một quyền Kim Cang!”
Hơn nữa, ngươi là từ bên ngoài vào Yên Kinh đại học, chương trình học ngươi cũng không cần học.
Bình thường Sở Tiêu đã đủ ầm ĩ, hiện tại còn thêm một Mạc Không… Cảm giác đầu muốn nổ tung.
Oanh oanh
…
Ví dụ như hắn gọi Bắc Trường Ân là Bắc gia, gọi An Trần Lẫm là An ca, đó là biểu hiện của sự tôn kính.
Cho nên không đưa, nhưng sao ngươi lại biết chuyện danh sách?”
Chương 250: Người đi là tốt rồi
“Ha ha ha! Lão hỗn đản, bản đại gia muốn đến thì đến!
Sở Tiêu và Mạc Không đối mặt nhau.
Tam Thanh núi, đạo gia chi địa, những người đạo môn trấn thủ nơi này phụ trách canh giữ Hoa Quả Sơn, thế giới dị giới có mức độ nguy hiểm tương đương với Thiên Cung.
Ừm…
Khó trách mỗi lần dự đoán đội viên trước giải đấu đều không chính xác.
Nói thật, Sở Tiêu là người khiến hắn cảm thấy mất mặt nhất trong số họ…
Bất quá… An Trần Lẫm muốn hỏi sư phụ của Mạc Không một câu.
An ca! Khi nào chúng ta đi g·iết người a!
Hơn nữa vì tính đặc thù của thế giới thi đấu, giáo viên trừ chỉ đạo thì không thể giúp đỡ gì khác.
Hắn thật… sinh động như một con khỉ… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Những người này rất có khả năng so với tuyển thủ chính thức còn mạnh hơn.
Mộng Trọng Âm nói.
Về phần bên nào thiên tài có thực lực mạnh hơn…
“Thằng lùn c·hết tiệt!”
An ca! Nhiệm vụ ở Yên Kinh đại học có khó không?
Phỉ Ti Điệp Na nhìn hai người, nhỏ giọng nói với Lâm Thiên Thu:
Bởi vì không tham gia thi đại học mà bị bỏ sót thiên tài gần như không có khả năng xuất hiện.
Thảo nào lại hỏi ý kiến của ta…
Cho nên đội trưởng rất quan trọng, ngươi cần phải quản lý rất nhiều thứ đấy .”
Bớt nói nhiều lời! Đánh với ta một trận!”
“Ngươi thật vất vả rồi, bình thường ở cùng Sở Tiêu… Chắc là khó khăn lắm nhỉ?”
Thân thể Linh Không đạo trưởng giật mình một chút, sau đó ánh mắt liền thấy một bóng người khổng lồ nhảy tới!
Những người đóng giữ nơi đây đều là dị nhân, phần lớn có linh hầu làm bạn.
Họ đều sẽ được an bài học ở Yên Kinh đại học.
Về phần Sở Tiêu… Thôi, mặc kệ hắn đi.
Sau đó… Hai người này liền không xong rồi.
Tiến hành khảo thí sau đó đưa vào trường trung học.
“Ài… Hay là ta… Thôi, không làm đội trưởng nữa…”
Ai… Hy vọng nó thật sự có thể trở thành Tôn Ngộ Không của Tây Du Ký!”
“Mợ nó, ngươi cái con khỉ c·hết tiệt này sao lại đến!” Linh Không đạo trưởng không màng thân phận, trực tiếp chửi ầm lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khả năng lớn là bên ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có nghĩa là ai đấu cặp với ai, ai là dự bị.
Cho nên vì chuẩn bị cho thế giới thi đấu, (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lâm Thiên Thu có chút lúng túng nói: “Cũng tạm… Ta quen rồi.
Những người vụng trộm này không phải xuất thân q·uân đ·ội thì cũng từ Tam Thanh núi ra.
Cho nên nàng không cảm thấy kinh ngạc khi Mạc Không xuất hiện.
An Trần Lẫm thật tâm cảm thấy Mạc Không rất ồn ào.
An ca…”
Nhưng Mạc Không không biết là do tính cách hay do năng lực.
Trở thành tuyển thủ dự bị cho thế giới thi đấu.
Đều do đội trưởng quyết định.
“Hy vọng đừng quá tay, chỗ này mới sửa sang lại mấy ngày trước.”
Nguyên lai là vì nguyên nhân này.
Gã Mạc Không này rất kỳ quái, tựa hồ có chút kính nể cường giả.
“Lão hỗn đản! Ta lại đến tìm ngươi!”
Nhưng chắc chắn sẽ có ngoại lệ hoặc là dân gian thiên tài tồn tại.
“Vậy ngươi chỉ có thể chờ người có thể đánh bại ngươi xuất hiện.
Thân thể của mình mới vừa khôi phục mà!
Bằng không… Trừ ngươi ra không ai có thể làm đội trưởng…”
“Ngươi có thể im miệng được không? Ta chẳng phải đang dẫn ngươi đi làm quen với Yên Kinh đại học sao?
Mạc Không cũng nghe lời đi theo sau lưng An Trần Lẫm, không nói thêm gì nữa.
An Trần Lẫm nhìn Mộng Trọng Âm hỏi.
Bắc Trường Ân an bài qua loa cho Mạc Không một chỗ dừng chân, liền muốn hắn dẫn Mạc Không đi làm quen với Yên Kinh đại học.
“Ý kiến hay!”
An Trần Lẫm: “…”
Sở Tiêu vì có Lâm Thiên Thu ở đây nên không động thủ.
“Đi đại gia ngươi, ba ngày hai bữa đến tìm ta, ta sớm muộn gì cũng gọi sét đ·ánh c·hết ngươi!”
Hai người vừa gặp mặt, một người trào phúng chiều cao của đối phương, một người trào phúng răng của đối phương.
An Trần Lẫm nói xong, liền dẫn Mạc Không tiếp tục đi thăm thú.
Chỉ cần tự ngươi khống chế bản thân, đừng gây rắc rối là được.”
Các quốc gia sẽ tìm kiếm dân gian thiên tài từ hai năm trước khi giải đấu bắt đầu.
Có phải là vì thằng nhãi này quá ồn ào nên mới tống cổ hắn đi không?
Tốt thôi… Động khẩu, nhưng hai người các ngươi kéo môi nhau cãi nhau như học sinh tiểu học là nghĩ ra thế nào vậy?
Bất quá điều này cũng chứng minh phỏng đoán của An Trần Lẫm là chính xác.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.