Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 187: Kiếm Khí - Kiếm Ý
Hắn là thiên tài, người khác cũng là thiên tài, trận chiến giữa thiên tài và thiên tài với nhau tuyệt sẽ không có chuyện dễ dàng.
Giờ đây, Vu Thiên Sơn có thể cảm giác được, kiếm đạo của mình đang nhanh chóng tăng lên và dần dần hoàn thiện.
Những sợi kiếm khí ngoan cố bất linh kia gặp phải thần thức của hắn bao phủ liền như hơi sương gặp lửa, nhanh chóng bị tan rã mất.
Vì vậy nên so đấu lực lượng linh hồn, ai sợ ai còn không biết à.
Hôm nay Vu Thiên Sơn xem như đã bị đánh ra bài học để đời cho bản thân.
Đối đầu với loại thủ đoạn như thế, trừ khi không giao thủ trực tiếp, nếu không thì hoàn toàn không có cách nào để tránh né hay đón đỡ, chỉ có thể ngạnh kháng mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vì vậy nên trận đấu tiếp theo đây, hắn cần liên tục tiêu trừ đi kiếm khí mà đối phương truyền vào, cứ như thế kiếm khí liền sẽ mãi không tích lũy đủ, chiêu thức của đối phương liền sẽ phế mất.
Đối phương chắc là cũng đã thấm mệt rồi nên mới cần nghĩ một chút.
Chỉ là hắn cũng sẽ không chỉ vì chút trở ngại này mà suy sụp hay tự ti.
Trần Lâm thì vẫn suy tư cân nhắc vài thứ.
Nhớ lại quá trình Thường Nguyệt giao thủ với đối phương, sau đó lại không có bất kỳ dấu hiệu nào nàng lại đột nhiên trúng chiêu, Trần Lâm đoán rằng đây là năng lực của "Kiếm Ý" của đối phương.
Đó là một trận chiến ác liệt, nhưng cũng đồng thời là tư lương quý báu để kiếm đạo của hắn được thành thục.
Bởi vì chỉ là một lượng rất nhỏ, lại không có sức sát thương gì, vì vậy nên cơ chế cảm ứng nguy cơ của Thường Nguyệt mới không cách nào phán đoán được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lại nhìn về thân ảnh của đối phương ở trước mắt, Tô Thường Nguyệt giờ đây đang vô cùng tùy tiện mà ngồi bệch trên sân đấu, vừa nhắm mắt dưỡng thần, cả người nửa ngã ra phía sau, tư thái vô cùng thoải mái, thậm chí Vu Thiên Sơn còn hoài nghi lúc này đối phương có phải là đã ngủ mất rồi hay không.
Cảm nhận sự tê dại và vô lực trên cả hai chân, Vu Thiên Sơn bắt đầu làm chút sơ cứu cho bản thân mình.
Cơ bản là trong lúc giao thủ với kẻ địch, khoảnh khắc binh khí và binh khí va chạm, Vu Thiên Sơn có thể truyền một lượng kiếm khí có chứa kiếm ý của mình vào trong binh khí của đối thủ sau đó lại thông qua binh khí để truyền vào thể nội của người cầm binh khí.
...
Vu Thiên Sơn giờ phút này đây như có cảm ngộ, hắn nhắm mắt dưỡng thần, trong lòng bắt đầu nhớ lại những trải nghiệm từ đầu trận đấu tới giờ.
Trùng hợp là hắn cũng vậy, cũng cần thở dốc một chút.
Nhưng trải qua trận chiến hôm nay, hắn không thể không thay đổi suy nghĩ của mình.
Vu Thiên Sơn chống kiếm để từ từ ngồi xuống, sau đó hắn bắt đầu kiểm tra thương thế trên hai chân của mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mặc dù không thể biết được tường tận nguyên lý, nhưng Trần Lâm có thể sơ bộ nhìn ra được cơ chế.
"Tốt"
Nhưng mà sau đó quá trình này lại chậm đi rất nhiều, bởi kiếm khí ở những chổ dễ thấy đã hoàn toàn bị tiêu trừ sạch, chỉ có ở những bộ phận n·ộ·i· ·t·ạ·n·g mềm mại dễ tổn thương, Trần Lâm không dám mạnh bạo tiêu trừ nên thời gian bắt đầu bị kéo dài ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thường Nguyệt hào hứng trả lời.
Mặc dù trạng thái của bản thân giờ đây không khả quan chút nào, trong mắt Vu Thiên Sơn vẫn ngập tràn chiến ý sắc bén mà nhìn chằm chằm thân ảnh trước mắt.
Nhận thấy trong cơ thể Thường Nguyệt đang có một cỗ lực lượng không ngừng quấy phá và đả thương thể nội của nàng, Trần Lâm bắt đầu thử tiêu trừ cỗ lực lượng sắc bén này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn đoán Vu Thiên Sơn muốn bộc phát kiếm khí thì cần phải tích lũy kiếm khí đạt tới một cái mốc nào đó mới có thể kích phát được.
Hắn có thể cảm giác được, bản thân cách cảnh giới kia đã rất gần, rất gần rồi.
(Cảm ơn "DtjCf68444" và "Người bên lề" đã lì xì cho tác nhé hehehehe, nửa đêm rồi mà vui cứ như giao thừa tới vậy (❤´艸`❤) )
Nhưng dù có ngạnh kháng được sát thương lúc bộc phát thì lượng kiếm khí còn xót lại trong thân thể đối thủ cũng đủ để khiến đối thủ của Vu Thiên Sơn phải biệt khuất mà không làm gì được.
Vốn dĩ cũng không có chuyện gì, thay cô vợ trẻ phân ưu, Trần Lâm rất nguyện ý, cho dù là hơi tốn thời gian tí cũng được.
Chương 187: Kiếm Khí - Kiếm Ý
Chẳng phải chỉ là chạm tới lĩnh vực "linh hồn" thôi sao? Hắn hiện tại thế nhưng là đã sớm thức tỉnh cả thần thức nha, mà thần thức hắn của hắn còn đạt được rèn luyện nên đã sớm thành thục, chắc chắn mạnh hơn thần thức của các Trúc Cơ sơ kỳ khác rất nhiều.
"Này là kiếm ý sao, thật mãnh liệt."
"Đủ rồi, chúng ta đánh thôi."
Nhưng hiện tại là thời điểm phi thường, hắn không có cách nào để Thường Nguyệt đợi lâu như thế, nếu không, đợi đối phương hoàn toàn khắc phục xong thương thế, đến lúc đấy e là lại phải một trận ác chiến nữa mất.
Giống như hiện tại đây, linh lực của Thường Nguyệt không ngừng cưỡng ép va chạm với kiếm khí trong người nhưng mặc dù có thể chiếm thượng phong và tạm thời đè ép được nhưng vẫn không thể hoàn toàn tiêu trừ.
Tại sao lại là Trúc Cơ kỳ trở lên mới nắm giữ được? Này là bởi "Kiếm Ý" không còn là một lực lượng thuần túy và cơ bản như Linh Lực của Luyện Khí nữa mà nó đã chạm tới lĩnh vực của "linh hồn" mà chỉ có đạt tới Trúc Cơ, linh hồn của tu sĩ mới đạt được sự rèn luyện và hoàn thành lần thuế biến đầu tiên, mới có thể hòa tan ý chí của mình vào trong "Kiếm Khí" để tăng cường lực công kích và thực hiện một chút thao tác đặc hữu.
Nếu đổi lại là những tu sĩ Luyện Khí khác thì sợ chỉ có thể thúc thủ vô sách, nhưng Trần Lâm ngược lại cũng không coi những kiếm khí này là chuyện bao lớn.
Mặc dù hắn sinh ra đã cao quý, lại có tư chất đỉnh tiêm, Vu Thiên Sơn biết bản thân chú định sẽ là người trên vạn người, vì vậy hắn trước giờ chưa từng coi trọng bất kỳ ai ngoài bản thân mình.
Nhưng mà cỗ lực lượng này cũng không đơn giản chỉ là lực lượng bình thường, linh lực không có cách nào nhanh chóng tiêu trừ nó hoàn toàn bởi trong lực lượng ấy hỗn tạp một cổ ý chí bất khuất.
Đối phương mặc dù là một đối thủ khó chơi nhưng chung quy chỉ là một viên gạch trên con đường vấn đỉnh tiên đạo của hắn mà thôi, hắn sẽ vượt qua đối phương, sẽ không bao giờ ngừng bước trên con đường thông thiên này.
"Hửm? Đối phương không công kích nữa sao?"
Dùng thần thức bao phủ toàn thân trong ngoài của Thường Nguyệt, Trần Lâm bắt đầu tiêu trừ bớt kiếm khí của Vu Thiên Sơn còn xót lại.
Và từ đấy, cứ truyền vào từng chút từng chút một, đợi cho lượng đầy đủ, Vu Thiên Sơn có thể kích hoạt để tất cả kiếm khí trong thể nội của đối thủ thăng hoa sau đó là bộc phát từ bên trong khiến lục phủ ngũ tạng của đối phương bị thương nặng.
Quá trình ngay từ đầu rất nhanh, Trần Lâm liền đã tiêu trừ được trên năm mười phần trăm số lượng kiếm khí.
Mặc dù không thể nhanh chóng chữa lành để trở lại như trạng thái bình thường nhưng cũng vớt vác được rất nhiều, ít nhất nhất là hắn sẽ miễn cưỡng có thể lại bước đi tiếp mà không phải bị chôn chân ở một chổ như thế này.
Thấy nữ nhân hung hãn trước mắt giờ phút này thế mà đột ngột dừng lại bước chân không còn lao tới nữa mà ngược lại còn ngồi bệch xuống đất nhắm mắt dưỡng thần, mặc dù không quá hiểu đối phương muốn làm gì, nhưng Vu Thiên Sơn cũng không khỏi thờ phào một hơi, trong lòng thoáng nhẹ đi đôi chút.
Vì vậy nên Trần Lâm lập tức đoán được đây là "Kiếm Ý" trong lời đồn, thứ mà chỉ có Trúc Cơ kỳ trở lên mới có thể nắm giữ được.
Vì vậy Trần Lâm khi tiêu trừ được bảy thành kiếm khí, hắn liền nói:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.