Khí Vận Chi Tử Chỉ Là Đồ Ăn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 13: Cảm Khí Cảnh
Sau khi hỏi thì mới biết là ở Nước Hàn truyền thông họ nói rằng Nước Nam rất lạc hậu. Dân ngu cu đen, kinh tế chưa phát triển, tình hình trị an cực kì kém. Nên cả 2 anh mới chọn Nước Nam làm nơi trốn truy nã.
Nhưng mà việc dẫn khí này thực sự rất buồn tẻ và đau đầu. Nó tiêu hao tinh thần rất nhanh, điều kì lạ là không hề Thiên Thư không hề tăng lên tinh thần cho hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hiện tại luyện 10 lần là trong sự chấp nhận của hắn. Nhiều hơn sẽ ảnh hưởng đến việc học tập và sinh hoạt của cả ngày.
Người bước vào Cảm Khí càng sớm thì càng dễ dàng đột phá Trảm Thập. Bởi vì theo cơ thể ngày càng mạnh thì huyết khí cũng sẽ tăng lên theo. Khí bước vào cảm khí quá muộn thì lúc đó lượng khí huyết rất lớn cực kì khó kiểm soát.
Lâm có chút thở dài, thế đạo bây giờ ra đường thật giả lẫn lộn. Công an chìm còn nhiều hơn dân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thứ 3 đó chính là pháp. Nghe qua nhiều người có thể nghĩ đến công pháp. Nhưng mà điều đó là chưa đủ. Theo như lời của ông nội thì đó còn là kiến thức đối với hệ thống tu luyện. Nghe có vẻ rất mơ hồ nhưng khi được lấy ví dụ hắn đã hiểu ngay. Điển hình như một gã giang hồ và một quân nhân đặc công. Một gã giang hồ có thể xem như một người tự mày mò tu luyện. Rất có thể đánh, hung hãn không gì sánh được. Nhưng mà khi gặp một quân nhân. Họ là người được huấn luyện bài bản, có hệ thống. Được dạy mọi thứ để tác chiến, vậy nên khi gã giang hồ gặp một quân nhân đặc công thì thực sự không chịu nổi một đòn. Mọi chuyện cũng không thể nói tuyệt đối. Một số người có thể trong giang hồ lăn lộn ra lưu phái chiến đấu riêng của mình. Nhưng kẻ đó là kì tài, thực sự khó, vô cùng khó.
Tập trung tinh thần không đủ thì chúng bất động, tập trung nhiều quá thì chúng lập tức phân tán. Có thể nói là vô cùng đau đầu. Lắn nhớ đến trong phim, chỉ cần luyện một ít là chưởng ra rồng ra rắn cạc cạc loại g·i·ế·t. Đến hắn luyện thì luyện bất động.
Tất cả mọi người đều xem thường. Đùa, nghe đến cái nguồn gì mà ông hàng xóm của cậu là đủ hiểu chắc nửa cái huyện biết rồi. Nhưng mà tất cả mọi người đều vỗ ngực ầm ầm đảm bảo sống để bụng c·h·ế·t mang theo. Từng cái hứa hẹn phải gọi đại khí.
Chị gái bán vé số là chị Hằng, bán ở khu vực Lâm sống cũng hơn nửa năm. Anh trai ngồi ăn kế bên thì cả trường Lâm đều biết. Anh tuấn bán bánh mì trước cổng trường, ảnh bán từ khi Lâm học cuối năm lớp 10 đến nay. Còn chú trung niên kia thì không ai biết, có lẽ là lãnh đạo.
Buổi sáng chính là thời gian tốt nhất để luyện tập việc dẫn khí. Hôm nay hắn đã thử, thực sự rất khó. Hắn có thể hội tụ huyết khí lại một chỗ. Nhưng khí muốn điều động thì lại không được.
Chương 13: Cảm Khí Cảnh
"Sao m biết thế Sơn?"
Rất may mắn là hắn có Thiên Thư, sau khi hắn thử dẫn khí 10 lần thì cũng đạt được nhắc nhở là : "Nỗ lực Dẫn Khí, Thông thạo +1" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Huyết khí là chí cương, chí dương nên đặc tính của nó là cực kì cuồng bạo. Khi cơ thế đến cực hạn ta phải điều khiển huyết khí trong cơ thể để trui rèn toàn thân. Sau đó mới mượn sự cuồng bạo này mà đột phá. Nếu ta không thể kiểm soát được thì nó không rèn thể mà sẽ phá hủy căng cơ của chúng ta.
Chuyện là có 2 kẻ lẩn trốn truy nã người Nước Hàn tên là Lee Beok và Kim Chunki . Địa phương bọn chúng chọn trùng hợp lại là khu Lâm sống. Trốn sang Nước Nam vào buổi tối, cùng ngày thì cũng có lệnh truy nã quốc tế.
Chương 13: Cảm Khí Cảnh
Vậy công lao chỉ có thể quy cho 2 loại dược vật hắn sử dụng đó mà thôi. Ngày hôm qua hắn đã tiến hành ngâm một lần nữa, sau khi tỉnh lại thì cảm nhận được luồng hơi ấm này trong người. Rất may ông nội nói rằng Thuốc Luyện Thể chỉ ngâm liên tục cho đến khi cảm nhận được huyết khí. Cơn đau khiến người ta c·h·ế·t lặng như vậy, hắn thực sự không muốn trải qua nữa.
"Kích thích vãi luôn, tao là tao nghi ổng không phải người thường từ lâu rồi mà tao không nói thôi."
Dẫn Khí Thiên nhìn rất đơn giản. Lần đầu Lâm nhìn vào cảm giác như đám trẻ nhỏ chơi trò chơi vậy. Trong đó đầu tiên phải nắm giữ chính là tiết tấu hô hấp. Trong quá trình hô hấp theo loại nhịp này khí huyết sẽ tập trung lại một chỗ đó chính là tim. Khi biết điều này Lâm cũng đã hỏi nội mình không phải luyện võ thì sẽ có đan điền hay sao mà lại là tim.
Lữ đó chính là người đồng hành cùng ta trong quá trình tu luyện. Có thể là thầy, sư phụ, người nhà, bạn bè... Họ có thể giúp ta đi đúng hướng tránh rất nhiều quanh co trong tu luyện. Ông bà ta có một câu rất hay: "Không thầy đó mày làm nên". Điều đó nói về lữ. Không tin các người cứ ném một đống sách giáo trình từ tiểu học đến sau đại học cho 1 thằng nhóc lớp 1. Để xem nó có thành giáo sư không. Thiên tài cũng phải có giới hạn, nếu thằng nhóc đó mà thành giáo sư thật. Thì chắc phải cắt miếng ra nghiên cứu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tiểu tiết, tiểu tiết, đừng chú ý. Kể đi Sơn."
Câu trả lời mà Lâm nhận được đó là thể tu không cần đan điền. Tim là nơi bắt đầu, càng đi về sau toàn thân sẽ là nơi chứa huyết khí. Đi đến đâu cũng sẽ như mặt trời di động.
Sáng hôm sau 2 người vừa ra khỏi nhà nghỉ đi ăn sáng. Đang ngồi ở một quán cháo lòng khá nổi tiếng. Có lẽ vì người Hàn rất thích món lòng. Nên buổi sáng đầu tiên đã đi ăn.
Bời vì theo tư liệu trong mật thất ghi lại để rèn luyện thân thể và cảm nhận được khí của bản thân. Người bình thường cần thời gian ít nhất là 3 tháng. Còn hắn chỉ sử dụng một ngày. Lâm là một kẻ biết người biết ta, hắn không cho rằng mình là thiên tài vạn người có một hay gì cả.
Sau khi đã hội tụ được huyết khí thì sẽ dùng tinh thần dẫn dắt huyết khí đó di chuyển theo lộ tuyến kinh mạch của Cứu Cực Kim Thân. Việc này không làm cho hắn mạnh lên ngay. Ông nội đã nói với hắn lầu cao vạn trượng cũng bắt đầu từ móng.
Chuyện thật như đùa, khi 2 người bọn họ đang ăn thì có một cô gái bán vé số lại gần. Kim Chunki chưa kịp từ chối thì cô gái đã ngay lập tức khống chế. Ngồi bàn bên một anh thanh niên cũng siết cổ còng tay Lee Beok. Cuối cùng là một vị trung niên đứng ra đọc lệnh bắt. Tất cả mọi thứ diễn ra chỉ trong vòng 15 giây.
"Kể nghe lẹ đi, sắp chào cờ rồi"
"Tao nói tụi bay nghe đừng có kể ai nhen, đây là tin mật á. Anh hàng xóm của ông anh con ông cậu bên ngoại tao kể lại không ai biết đâu."
Người vừa lên tiếng là Nguyễn Văn Nam lớp trưởng của Lâm. Hắn vừa dứt lời tất cả mọi người đều dùng ánh mắt khinh miệt nhìn hắn. Nam nở nụ cười hắc hắc:
Lâm không nói gì mà chỉ ngồi xuống lắng nghe. Nhìn Sơn nói nước miếng văng 4 phía là thấy buồn cười. Nghe một lát thì hắn cũng nhớ là chuyện gì. Ở kiếp trước hắn nghe đến cũng cảm thán cảnh sát Nước Nam thực sự không đơn giản.
Dựa theo thuyết pháp thì hiện tại hắn đang ở Cảm Khí Cảnh. Tên như ý nghĩa ở cảnh giới này mọi người sẽ cảm nhận được huyết khí của bản thân, hoặc linh lực đối với các lưu phái khác. Trong cơ thể mỗi người cho dù yếu đến đâu thì cũng có huyết khí. Để trở thành thể tu hay võ giả thì yêu cầu cơ bản nhất là cảm nhận được huyết khí của bản thân. Sau đó khống chế nó hỗ trợ cho việc tu luyện
Sáng nay hắn đã thử luyện tập điều khiển khí huyết. Đây là phần đầu tiên của Cứu Cực Kim Thân tên là Dẫn Khí Thiên. Tinh thần của Lâm Trùng Lâm tăng lên rất nhiều vậy nên mới nhớ được trong thời gian ngắn như vậy.
Việc điều khiển huyết khí du tẩu khắp kinh mạch sẽ làm cho tinh thần ngày càng tăng cao. Kinh mạch cũng được tẩy lễ trở nên bền chắc và rộng hơn. Hắn có thể hiểu rằng đang xây dựng cơ sở hạ tầng. Cơ sở hạ tầng càng khủng khiếp thì sau này ích lợi càng lớn.
Ngẫm lại ngày trước xách chồng ghế nhựa trong tay có thể nói là mệt bể hơi tai. Nhưng hiện tại đối với hắn mà nói trọng lượng này thực sự không đáng kể. Cảm nhận một dòng khí nóng đang lưu chuyển trong cơ thể, Lâm bất giác nghĩ rằng mình đang mơ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vừa xách trong tay một chồng ghế nhựa vừa suy nghĩ miên man. Hôm nay là thứ 2 nên phải chào cờ. tổ của Lâm là tổ trực tuần này. Và thế là trọng trách cao cả của việc khiên ghế rơi vào tay đám con trai như hắn.
Đối với những người Cảm Khí từ sớm thì điều này đơn giản hơn nhiều. Từ lúc luồng huyết khí trong người còn rất nhỏ đã cảm nhận được, bắt đầu điều khiển nó từ khi đó. Làm điều đó mỗi ngày. Cho dù sau này huyết khí khủng khiếp cỡ nào ta cũng có thể dẫn dắt nó theo ý chúng ta.
Xếp xong ghế cho mọi người Lâm đi về vị trí của mình. Lúc này mọi người đang bao quanh Sơn. Mọi người đang nhao nhao bàn tán rất sôi nổi:
Cuối cùng chính là địa. Đó là môi trường nói chung. Nơi ta tu luyện linh khí nhiều hay ít, có trợ giúp thế nào. Tất cả ngoại cảnh đều ảnh hưởng lớn đến chúng ta. 4 yếu tố đó đều quyết định đến tốc độ và thành tựu của một cá nhân.
Nhớ lại cả ngày hôm qua ở lại nhà nội luyện tập. Lâm mới sâu sắc hiểu được lời ông nội nói. Tu luyện cần 4 thứ mấu chốt đó là tài, lữ, pháp, địa. Tài có nghĩa là tài nguyên điển hình như hắn đã uống Canh Luyện Thể và đã ngâm Thuốc Luyện Thể. Hắn không hỏi nội về giá trị của 2 thứ đó. Nhưng hắn biết giá trị của chúng cực kì khủng kh·iếp.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.