Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Tứ Đại Mỹ Nhân

Hàn Ngọc Băng

Chương 73: Ngoại truyện 1 : Trịnh Y Tử ( phần thượng )

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 73: Ngoại truyện 1 : Trịnh Y Tử ( phần thượng )


Nếu con bé có hơi mất tập trung hoặc làm việc riêng trong giờ học, hắn sẽ ngay lập tức mách thầy cho nó c·h·ế·t không trượt phát nào.

Cộng thêm khả năng tự học bắn s·ú·n·g thiên tài, Trịnh Y Tử thực sự là quả bom hẹn giờ nguy hiểm nhất của xã hội đen lúc bấy giờ, là " vũ khí " mà bất kỳ bang phái nào cũng muốn tranh đoạt.

- Tôi cũng hy vọng là thế.

Ngồi trên con xe SH phóng vu vu đến trường, hắn bật cười với cái biệt danh này. Hắn đã từng ôm rất nhiều cô gái, nhưng thực sự có ai biết hắn chỉ nhìn kĩ khuôn mặt của những cô gái đó đúng một lần duy nhất, vì đó không phải khuôn mặt người con gái hắn yêu.

- Lúc nào anh cũng thích em.

Nhưng hắn lại thích câu giờ để trêu đùa con bé. Vẻ mặt của nó lúc mím môi tức giận vì không làm gì được hắn thực sự rất thú vị. Cả mùi hương trên mái tóc nó nữa, rất thơm, là mùi hoa oải hương sao ?

Hắn muốn nhìn khuôn mặt cô ấy khi ghen, muốn cô ấy tức giận giành giật lại hắn, để biết rằng trong lòng cô ấy, hắn vẫn rất quan trọng.

Và cả ánh mắt kiêu ngạo lúc cô ấy ngẩng đầu lên nhìn hắn nữa, làm cho hắn bỗng nở một nụ cười, nụ cười của hạnh phúc :

Trịnh Y Tử, hoàng tử học đường, khuôn mặt đẹp không góc c·h·ế·t, chơi thể thao giỏi, hát và nhảy tuyệt đỉnh, thực sự là nam thần trong lòng mọi cô gái.

Hai năm sau (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sâu trong nội tâm hắn không tưởng tượng nổi lúc đó mình lo lắng và bất an thế nào :

Đoạn hắn hơi ngừng lại :

Cuộc sống yên bình và oai hùng của hắn duy trì thêm được ba năm nữa, cho đến một ngày sư phụ hắn thu nhận một nữ đệ.

- Chắc mà ! Từ bé đến giờ tao thấy nó sợ mỗi cái này. Cố lên ! Mày phải dành lại tiếng nói cho đàn ông trên toàn thế giới.

Khuôn mặt nhăn nhó đến cực điểm đấy, hắn không thể nhầm vào đâu được.

Con bé đáng ghét bắt đầu bước vào phòng. Một phút, hai phút, ba phút trôi qua. Không gian tĩnh lặng đến tuyệt đối. Vãi cả nồi, Hàn Gia Huy, tỉ lệ phần trăm sự chắc chắn của mày có thuộc tập hợp số nguyên âm không thế? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Vợ à, cuối cùng cũng bắt được em rồi "

Người con trai ấy đối với cô bé, dường như đã trở thành người quan trọng nhất, không thể nào mất đi.

- Tôi sẽ tính sổ với cậu vụ này.

Nhưng có một số khác, rõ ràng đã được định sẵn duyên phận, nhưng có đuổi thế nào cũng không với tới, chạy thế nào cũng không bắt được.

Hắn là đang muốn tìm cô gái đó.

Tức thì hắn bị ai đó đẩy suýt ngã lộn cổ :

Nếu con bé đó chỉ cần thích hoặc vừa mắt thứ gì, hắn ngay lập tìm mọi cách giành trước, kể cả khi đó chỉ là một cây kẹo m*t, thứ mà bây giờ hắn mới biết đến sự tồn tại trên cõi đời.

Trời ơi ! Rắn ! Sao một đống rắn trên giường của con thế này ?

Định mệnh là trò đùa của số phận.

Chán nản trở về phòng, hắn mệt mỏi lên giường đắp chăn đi ngủ, ngày tháng còn dài, nhất định hắn sẽ nghĩ ra cách phục thù. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thư tình, thư hâm mộ ngày nào cũng được gửi đến hòm thư nhà hắn như lá rụng mùa thu. Nhiều đến nỗi mà mẹ hắn cũng phải thừa nhận đào hoa của bố nó còn không bằng một phần mười con trai mình. Nhưng là hắn không quan tâm, ngược lại còn cảm thấy thật phiền toái !

Cuối cùng cả hai được sư phụ phát hiện và " vớt " lên. Mặc dù ngay sau đấy hai đứa đều bị mắng cho thừa sống thiếu c·h·ế·t, nhưng bàn tay vẫn nắm chặt nhau không rời.

- Em hứa

- Anh ghét em, tại sao cần phải mạo hiểm tính mạng của mình như thế chứ ? Anh nghĩ anh nhảy xuống lỡ có chuyện gì xảy ra thì sao, em đâu có cần...

Chương 73: Ngoại truyện 1 : Trịnh Y Tử ( phần thượng )

Bỗng hắn cảm thấy có cái gì đó hơi sai sai. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Còn hơn cả thế.

Cuối cùng ngày mà hắn mong chờ cũng đến. Cứ cuối tháng, như thường lệ, bắt thăm hai người một cặp lên thi đấu trực tiếp với nhau. Và đối thủ lần này của hắn, tên là Hàn Vy Anh !

Và tất nhiên, đối với hắn, thứ gì mà hắn đã không thích, nhất định hắn sẽ giải quyết cho bằng được !

Tình hình chiến sự giữa Hàn Vy Anh và Trịnh Y Tử vẫn diễn ra vô cùng căng thẳng, dù là thời tiết tháng sáu nhưng mọi người vẫn cảm nhận rõ từng đợt khí lạnh như từ Siberia thổi tới.

Hắn mỉm cười :

Trịnh Y Tử khi ấy mới chỉ năm tuổi, nhưng cái tên của cậu bé đã vốn từ lâu không còn xa lạ gì. Giải nhất cuộc thi nhảy hip hop cấp quốc tế, giải ba cuộc thi tìm kiếm tài năng trẻ Mỹ với bộ môn rap, cộng thêm khuôn mặt điển trai lai giữa hai dòng máu Âu và Á, cậu bé này thực sự chính là idol trong lúc mọi cô gái.

Hắn nhìn đôi mắt mở to ngập nước của nó, đỏ mặt ném khăn tắm vào đứa bên cạnh, sợ ai đó phát hiện ra tình cảm khác lạ đang nảy sinh bên trong mình.

Nhưng bây giờ cô ấy thế nào rồi nhỉ, có phải rất xinh đẹp như một mỹ nhân nhỏ không ?

Mà hắn, nhìn nụ cười ấy, cả người bỗng ngây ngẩn, tay đang nắm quyền vô thức hạ xuống. Nhanh như cắt, con bé xoay người, dùng đòn chí mạng hạ knock - out hắn trong vòng một nốt nhạc.

Hắn - lúc đó 17 tuổi, được mệnh danh là sát thủ tình trường.

Cho đến một ngày, cuối năm hắn cũng được chứng kiến cảnh con bé đáng ghét đổi sắc mặt. Đó là một ngày bình thường như bao ngày khác trong tuần, hắn đang đi dạo thì thấy ai đó kêu cứu ở dưới hồ.

Hắn đang mải suy nghĩ thì đột nhiên con bé ngừng đánh, dừng lại nhìn sâu vào mắt hắn, nở một nụ cười để lộ chiếc răng khểnh đáng yêu cực kỳ.

Hàn Vy Anh xoay người lại, nhìn cậu con trai đang khoanh tay dựa lưng vào tường chất vấn mình, ánh mắt tràn ngập " phẫn nộ " cùng " băng giá " (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn các huynh đệ nhanh chóng làm quen với con bé, hắn thừa nhận, bản thân hắn ghen tị. Nhưng sự kiêu ngạo của hắn quá lớn, hắn không thể hạ mình bắt chuyện trước. Hắn muốn, tất cả những gì mà hắn thích, đều phải chú ý tới hắn, kể cả người con gái đó.

Nhưng hình bóng ấy khiến tim hắn bỗng lỡ một nhịp

- Anh cũng không biết

- Kế gì thì cũng là kế, cậu trúng kế là việc của cậu, tại sao lại đi hỏi tôi ? Nói như vậy, là vì tôi cười quá khuynh thành, khiến cậu " tinh thần bất ổn " à?

Có những người vừa gặp đã yêu, vừa yêu đã kết hôn, vừa kết hôn đã sinh con, sống một cuộc đời viên mãn.

Khuôn mặt người con gái hắn yêu lập tức biến sắc, đôi mắt ươn ướt nhìn hắn :

Mỗi buổi tối cậu bé luôn tìm đến rủ cô bé ra bờ biển ngắm trăng và sao.

Từ hôm đó, thái độ của hai đứa trẻ đối với nhau lập tức thay đổi. Người ta thấy có một cô bé gái xinh xắn lúc nào cũng đi theo ríu rít bên cạnh cậu bé chọc cậu cười, khuôn mặt cậu bé tuy nhăn nhó nhìn rất khôi hài, nhưng sâu trong ánh mắt cậu là sự yêu thương không diễn tả bằng lời.

- Bao giờ anh về ?

Hắn cười nhạt :

Là nó !

- Như bà tiên trong truyện cổ tích á ?

- Anh cũng không biết bơi, tại sao lại cứu em ?

Trận chiến bắt đầu

Những cú đá của con bé rất chuyên nghiệp, dường như đã được học từ bé, quyền cước cũng rất chuẩn và đẹp mắt. Tuy nhiên đối với hắn không có gì là khó, đây toàn là những thế võ cơ bản, có thể hạ gục ngay bằng một đòn quyết định.

- Mày có chắc con bé đó sợ thứ này không thế ? - hắn nhìn con chuột c·h·ế·t trên tay, ánh mắt vô cảm.

- Đừng hỏi nhiều.

Hàn Vy Anh nhìn bó hoa tím thơm ngát, khuôn mặt bỗng bừng sáng :

Con bé vẫn cứng đầu không chịu buông :

Nhưng là hắn đã nhầm !

Vãi cả nồi mỹ nhân kế ! Cả đời hắn học võ đến giờ chưa từng thua ai, bây giờ lại thua trong tay một đứa con gái. Nhục !

Mới bảy tuổi, đồ đệ của sư phụ Sawada đã nhanh chóng thành thạo năm đạo pháp : kiếm pháp, đạo pháp, nhạc pháp, tu pháp và tấn pháp. Ngoài ra hắn còn học được cách bày trận pháp, một trong những loại pháp đồ thất truyền khó học nhất từ xa xưa, mà tính đến nay ngoài sư phụ hắn ra, chỉ có hắn là người thứ hai.

- Tại hạ lúc nào cũng sẵn sàng nghênh đón !

Nhưng nửa năm sau hắn quay lại, người con gái ấy đã biến mất khỏi cuộc đời hắn

Hắn cố che giấu cảm xúc muốn b*p ch*t con nhỏ đáng ghét này, quay đầu bước đi, giọng lạnh lùng :

Đây là suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu hắn. Cô bé với mái tóc tím được tết lên duyên dáng, đôi mắt to tròn lúng liếng, miệng cười rất đẹp, giống như ánh nắng mùa xuân của tháng ba vậy. Nhưng dù xinh xắn, đáng yêu đến mấy, hắn cảm thấy cô bé này không khác búp bê là bao, thực sự tẻ nhạt.

Từ hôm đó, trong từ điển của Trịnh Y Tử, Hàn Vy Anh không còn ở vị trí " crush " nữa mà được đẩy lên vị trí cao nhất, vị trí gặp ở đâu là phải trảm ở đấy.

- Cậu tự tin quá rồi.

Hàn Vy Anh !

7 năm sau :

- Oa anh giỏi thế ! Mùa đông mà anh vẫn trồng được hoa Lavender ư ?

Điển hình là hắn ! Người con gái ấy, hắn vừa gặp lần đầu đã yêu, nhưng dù cho hắn có cố thế nào đi chăng nữa, số phận vẫn luôn chạy trước hắn một bước.

New York, 18 năm trước :

Một cô bé kiêu ngạo và phách lối như thế, hóa ra cũng có điểm yếu, không biết bơi. Lý trí hắn muốn để cho nó sợ thêm chút nữa, trả thù cho những bực tức suốt mấy tuần qua, nhưng trái tim hắn lại đập dữ dội, khiến hắn như một người điên mất hết lý trí lao xuống hồ, bởi vì khi ấy... Hắn cũng chưa học bơi !

Cái tên Trịnh Y Tử đã phai nhạt dần trong lòng mọi người. " Nam thần học đường " cũng không còn là chủ đề bàn tán của những thiếu nữ ngây thơ mơ mộng, ngược lại, hắn trở thành truyền kì trong giới hắc đạo.

Cô bé đó thực sự không chú ý đến hắn, ngược lại, là hắn quan tâm người ta.

Bỗng " kít " một tiếng. Xe hắn bỗng đâm phải một cô gái. Rõ ràng người ta lao vào mình trước, rõ ràng là mình bị đau, nhưng hắn vẫn phải giữ phong độ " nam thần " dựng xe dậy và đỡ cô gái kia lên.

Hắn cười cay đắng :

Nếu biết con bé đó thích ăn món gì, ngay ngày hôm sau hắn sẽ đút lót cho anh đầu bếp không được làm món đấy nữa.

- Cậu không cảm thấy mình ăn gian sao ?

- Ngày mai anh phải theo bố mẹ về Mỹ.

Tên đẹp mà người cũng đẹp.

Thù này không trả, hắn quyết từ giờ sẽ không đi bằng hai chân !

Hắn thừa nhận hắn cảm thấy mình rất xấu tính, cũng rất nhỏ nhen, nhưng dường như con bé không hề cảm thấy khó chịu hay tức giận. Ngược lại mỗi khi đi qua còn cười với hắn, một nụ cười thực sự khiêu khích.

- Tặng em !

Cô bé mỉm cười lại, nụ cười mãi in sâu vào kí ức hắn :

- Hứa với anh ! Ở đây chờ anh, có được không?

Sau mỗi giờ học, cậu bé luôn tìm đến tặng cô bé kẹo m*t.

Mỗi khi mặt trời bắt đầu nhô lên đón chào ngày mới, cậu bé luôn tìm đến đánh thức cô bé dậy xem cảnh bình minh.

- Chỉ cần em thích, anh đều sẽ cho em.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 73: Ngoại truyện 1 : Trịnh Y Tử ( phần thượng )