Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 82: Chương 82

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 82: Chương 82


Cuối năm, Hòa Quang lại tổ chức liên hoan cuối năm.

Nhưng khi lên sân khấu được ánh đèn chiếu vào trông rạng ngời, chiếu lên màn hình lớn còn khiến bao kẻ trầm trồ.

“Không sao.” Anh nói ngay: "Đừng chắn đường nữa, lái đi đi.”

Mascara bị lem à?

Sau khi kết thúc, mặt Cố Thư Di đỏ bừng, thở hổn hển nhìn vào đôi mắt cười đắc ý của người đàn ông, đối với hành vi muốn hôn mà không nói thẳng ra như vậy, cô cảm thấy hơi cạn lời.

Người đã để lại vết son trên môi Bùi Cận Bạch.

[Nửa đêm đăng nhập tài khoản vợ, hôm sau không sợ bị đánh à!]

Mọi người ngơ ngác nhìn tổng giám đốc từ trên xe bước xuống.

Chiếc Rolls-Royce bị va chạm vẫn đang yên lặng đậu ở đó.

Chỉ là khi anh quay đi, phát hiện ánh mắt của mọi người nhìn mình có chút kỳ quái.

[Cô ấy rất yêu tôi.]

Cô thường chọn cách làm ngơ, nhưng có người hiển nhiên không hiểu rõ quy tắc này.

Nhưng cô không định nói cho anh biết.

Khu vực văn phòng tổng giám đốc trở nên im bật ngay sau khi Cố Thư Di xuất hiện, chỉ có thể âm thầm cảm thán không lạ gì khi năm xưa nói là tổng giám đốc sắp xếp buổi xem mắt, cuối cùng lại là tổng giám đốc đích thân ra trận xem mắt luôn với con gái nhà người ta.

[Chủ yếu là dậy lúc năm giờ sáng thay vợ làm bữa sáng có thể nhịn, nhưng tình yêu của vợ bị nghi ngờ thì tuyệt đối không thể nhịn nổi, ha ha ha ha ha.]

[Chắc là vừa xong việc, đúng không, đúng không, mau nói cho tôi biết có phải không đi mà! Tui muốn chui gầm giường xem lén rồi nha!]

Cố Thư Di vừa cài dây an toàn, phát hiện Bùi Cận Bạch cứ nhìn chằm chằm cô: "Anh nhìn em như thế là sao?"

"Trời ạ, đối tượng xem mắt cỡ này còn không chịu, tên nhóc này đúng là không biết điều."

Thế là Cố Thư Di tự ôm lấy chiếc máy tính bảng của mình ngồi trên ghế.

May mắn là tình hình có vẻ rất thành công.

Bùi Cận Bạch và tài xế lập tức xuống xe.

Bao gồm cả nam nhân viên trẻ vừa rồi còn cúi đầu xin lỗi không ngừng, lúc này lại ngây người nhìn mặt anh.

Một cú va chạm đã chạm ngay vào xe của tổng giám đốc, lại là xe Rolls-Royce, khiến cho nhân viên đó có cảm giác như c·h·ế·t trân tại chỗ.

Những chiếc xe phía sau cũng bị kẹt lại, mọi người cũng lần lượt xuống xe, chủ yếu là nhìn thấy chiếc xe bị quệt là Rolls-Royce, hơn nữa dựa vào biển số xe đó...

Vì không biết họ tên của anh, trước đây do hình ảnh phản chiếu từ chiếc thìa mà vụ nấu bữa sáng bị lật tẩy, lâu dần, không biết ai đặt cho cái tên "anh muôi múc canh" rồi từ đó lan truyền rộng rãi, đến nỗi sau này hễ nhắc đến là fan chỉ gọi cái tên "anh muôi múc canh xxxx".

[Yêu vô cùng, ảnh yêu vô cùng tận.]

Bùi Cận Bạch nói xong thì vươn tay đến, Cố Thư Di nghiêng mặt về phía anh chờ anh gỡ thứ dính trên mặt cô ra, nhưng bàn tay của người đàn ông khi chạm vào má cô xong lại trực tiếp vòng ra sau gáy.

Bùi Cẩm Bạch thấy Cố Thư Di ôm giải thưởng cuối năm của mình trong ngực.

Bùi Cận Bạch ngồi dưới khán đài, biết năm nay Cố Thư Di có tiết mục, sau khi cô xuất hiện thì nghe thấy phía sau có nhân viên rì rầm bàn tán:

Cửa xe mở ra mang theo một luồng gió lạnh.

Chưa có lệnh nên tài xế vẫn chưa lái xe.

Đêm nay cũng là lần đầu tiên anh nhìn thấy Cố Thư Di ở khoảng cách gần như vậy, lúc này mới phát hiện để lên sân khấu, hình như cô trang điểm khá đậm, tóc được làm kiểu uốn xoăn và xịt không ít keo xịt tóc.

Cố Thư Di đang nhắn tin cho Đường Điền nói tối nay cô lại lấy được chữ ký của ngôi sao, thì thình lình "rầm" một tiếng.


Bùi Cẩm Bạch nhớ lại những lời bàn tán mà mình nghe được dưới sân khấu.

"Cái gì cơ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Nếu đối tượng xem mắt mà đẹp như vậy, tôi còn phải sợ xem mắt nữa chắc?"

Màu sắc đó, là màu của son môi.

Chiếc xe đang chạy bỗng đứng im.

Đại diện cho việc người đàn ông này cô đã hôn rồi, là của cô, đã in dấu ấn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Do tiểu phẩm đụng trúng nỗi đau của nhiều nhân viên bị thúc giục kết hôn nên có hiệu quả rất tốt, khi Cố Thư Di xuất hiện trên sân khấu, gương mặt cô được chiếu lên màn hình lớn, phía dưới sân khấu còn có một tràng hò reo nho nhỏ.

Là một vụ va quệt.

Muốn hôn thì cứ hôn, dính chút son môi có làm sao.

Lần đầu tiên cô đứng trên sân khấu biểu diễn trước nhiều người như vậy, trông có vẻ thong dong nhưng thực ra trong lòng đã căng thẳng vô cùng, sợ rằng nói sai mấy câu thoại ít ỏi của mình.

Mọi người nhìn chằm chằm vào chiếc xe đó, lặng lẽ nuốt một ngụm nước bọt.

Các blogger chuyên đưa tin thi nhau tổng kết và khai sáng cho những người “tối cổ” chưa biết trước đó, từ việc lật tẩy chuyện làm bữa sáng, cho đến tối qua đột nhiên lên mạng lúc nửa đêm để đáp trả một bình luận nghi ngờ cô không còn yêu chồng mình nữa, còn dùng là từ “cô ấy”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 82: Chương 82

Đoạn đường ở bãi đỗ xe sau tiệc cuối năm hơi tắc.

Là một chiếc xe của thực tập sinh khi di chuyển song song đã đi không đúng cách mà va chạm phải, cũng là một nhân viên còn trẻ của Hòa Quang.

Là một nụ hôn.

Buổi liên hoan cuối năm của Hòa Quang kết thúc hoành tráng sau bài phát biểu của tổng giám đốc.

Trong bữa tiệc cuối năm năm nay, Cố Thư Di bốc thăm trúng một chiếc máy tính bảng, nhận thưởng mà vui mừng khôn xiết, tiệc tan cũng khá hỗn loạn, cô ôm chiếc máy tính bảng trực tiếp lên xe cùng Bùi Cận Bạch về nhà.

Xe của họ bị va quệt.

Năm nay intuit biểu diễn một tiểu phẩm tự biên tự diễn về chủ đề chống thúc giục kết hôn, Cố Thư Di vào vai một tượng xem mắt không có chủ kiến của nam chính, xuất hiện ở đoạn gần cuối của tiết mục, ngoài câu chào "Chào chú dì", lời thoại rất ít, suốt quá trình chỉ cần yên lặng ngồi diễn cùng đồng nghiệp là được.

Là một blogger có hàng triệu người theo dõi, đôi khi trong phần bình luận sẽ xuất hiện một số bình luật rất chói tai gai mắt.

Màu sắc đó làm khuôn mặt vốn dĩ lạnh lùng của anh như bùng cháy, thậm chí còn mang vài phần yêu mị.

Về phần Bùi Cận Bạch, anh cũng không phản ứng gì, chỉ nhíu mày nhìn phần bình luận, tò mò: "Anh muôi múc canh là ai?"

Cố Thư Di biết trong tình huống này mình không thể ra ngoài, định yên lặng ngồi trong xe chờ vụ việc được giải quyết xong, cho đến khi nhớ ra điều gì đó, giật mình dán cả người lên cửa sổ xe.

Thế mới xảy ra chuyện như này, hồi trước tên "5h giờ sáng dậy làm bữa sáng cho chồng" giờ đổi thành "Tiểu Tô Ngư", một hai tuần mới đăng bài cuộc sống thường nhật một lần. Bỗng nhiên một ngày nọ lại online vào lúc nửa đêm rạng sáng, còn trả lời dưới một bình luận nghi ngờ có phải cô không còn yêu chồng mình nữa không rằng:

Khi cô lên xe thì Bùi Cận Bạch đã đợi trong xe.

Cố Thư Di thấy tên ID của mình lại lọt vào bảng xếp hạng hotsearch của nền tảng.

Bùi Cận Bạch xuống xe xem tình hình, xe bị trầy xước là chuyện nhỏ, cũng không cần bắt nhân viên bồi thường, chủ yếu là giao thông vốn đã đông đúc, hai chiếc xe dừng lại ở đây càng thêm tắc nghẽn.

Cố Thư Di chớp mắt: "Hả?"

. . .

Xe từ từ tiến về phía lối ra.

Cố Thư Di lại thấy trên môi Bùi Cận Bạch dính son môi của mình.

[Ngọt c·h·ế·t mị rồi, ngọt quá đi, anh muôi múc canh của chúng ta yêu lắm lắm luôn.]

Trên xe chắc chắn vẫn còn một người.

Quần chúng hóng hớt lập tức bùng nổ…

Đương nhiên vẫn là vẻ ngoài cao quý và anh tuấn như mọi khi, còn mặc bộ lễ phục lúc lên sân khấu ở buổi tiệc cuối năm, mỗi năm anh lên sân khấu đều là điểm nhấn cao trào.

Đây là năm đầu tiên chính thức vào làm, là người mới, Cố Thư Di dựa theo nguyên tắc mà tích cực tham gia, lần đầu đăng ký biểu diễn một tiết mục trong buổi liên hoan cuối năm cùng với bộ phận.

Đến ngày hôm sau Cố Thư Di mới thấy dòng bình luận đáp trả đó.

"Gì chứ, diện mạo thế này mà cuối cùng còn bị từ chối à? Bây giờ tôi đang nghiêm túc nghi ngờ có phải intuit đang tìm cơ hội khoe khoang người đẹp hay không đây."

Quả nhiên, mọi người thấy hai người từ trong xe bước ra, một là tài xế, người kia là tổng giám đốc của họ.

Hơn nữa, Cố Thư Di bỗng thấy môi Bùi Cận Bạch dính son môi trông rất đẹp, hoặc coi đó là một kiểu chiếm hữu trẻ con.

"Đúng gu thẩm mỹ của tôi rồi. Đẹp quá đi."

Bùi Cận Bạch nói xong lại quét mắt nhìn đám nhân viên đang xuống xe hóng hớt tình hình một lượt, ra hiệu đừng nhìn nữa, quay về lái xe đi.

[Wow giờ thì cuối cùng tui cũng hiểu tại sao trước kia không thể dậy lúc năm giờ rồi. Mặt nhỏ ngượng ngùng.jpg ]

Còn tưởng mặt mình dính gì đó thật.

Rất nhiều đồng nghiệp đều lái xe đến, là bãi đỗ xe của sân vận động nên không có làn đường riêng.

...

Thế là Bùi Cận Bạch nói: "Trên mặt em có cái gì này."

Bùi Cận Bạch bảo tài xế lái xe.

"Cô gái này là người mới của intuit đúng không, không được, tôi phải đi hỏi thăm một chút."

Người đứng sau đăng nhập tài khoản là ai có vẻ không cần nói cũng rõ.

Bùi Cận Bạch: "..."

Cố Thư Di đối diện với biển chữ đỏ chữ trắng "Anh muôi múc canh yêu lắm lắm" trong phần bình luận của mình mà câm nín. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một cảm giác phấn khích khi có chuyện để hóng ngay lập tức lan tỏa khắp cơ thể, kích động đến mức dựng cả lông tơ.

"Tổng… Tổng giám đốc Bùi, xin lỗi, tôi…" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ là khác với lúc trên sân khấu, khi anh quay mặt về phía họ, mọi người thấy khoảnh khắc anh bước xuống xe, trên môi dính vết đỏ chót diễm lệ.

Nó nằm trên môi của một người đàn ông, rõ ràng không phải là thoa lên, mà là dấu vết sau trận dây dưa triền miên giữa môi răng.

Cố Thư Di ẩn ý nhìn anh: "Anh đó."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 82: Chương 82