Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 26: Chương 26

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26: Chương 26


Vị trí quá kém không ổn, thời gian bắt đầu quá muộn không được, điểm đánh giá bộ phim quá thấp cũng không được.

Cố Thư Di bắt gặp một cặp tình nhân ngồi trước mặt mình, lớp trang điểm trên mặt cô gái lấm lem, đường kẻ mắt cũng đen thùi. Lúc này cô gái đang tức giận nắm tóc và đánh bạn của mình: “Đều tại anh, đều tại anh, ai bảo anh xem cái này, ai bảo anh xem cái này.”

Nhưng cảnh tượng bên ngoài bộ phim không được bình tĩnh và tốt đẹp như thế.

Khi bài nhạc kết màn vang lên, những diễn viên góp mặt trong bộ phim đồng loạt xuất hiện, ánh đèn ở sân khấu lập tức được bật sáng toàn bộ.

Cô lau nước trên mặt, trông thấy cặp đôi nam, nữ chính trong bộ phim đã bắt đầu chèo thuyền lênh đênh trên mặt nước, vừa định thở phào và cho rằng không còn mưa to gió lớn gì rơi xuống hết, bỗng nhiên một cơn sóng lớn đánh úp về phía thuyền của cặp đôi chính.

Cố Thư Di vô thức gật đầu: “Ừ.”

Nhưng cô trong thân phận “cô vợ sắp cưới nghèo khó được người lớn đưa đến” bị ép phải tăng ca.

Trước giờ Cố Thư Di viết Bùi Cận Bạch là một người kiêu ngạo, điển trai, toàn thân toát lên vẻ xuất sắc, khống chế mọi thứ trong tay của nhà tư bản.

Cố Thư Di vui vẻ mua vé xem phim online.

Cố Thư Di: “…”

Trong phim, nam nữ chính bị sóng biển đánh chao đảo không thể ổn định, bên ngoài phim, chiếc ghế xem phim cứ hết tung cú đấm bên trái rồi lại đến bên phải, không biết nơi đó sẽ tặng cho bạn một cú đấm từ lúc nào, bắt đầu từ đâu.

“Tôi…” Cố Thư Di nhanh chóng vận dụng đầu óc, cuối cùng mỉm cười hòa giải: “Tất nhiên tôi không muốn anh đi rồi, nhưng mà hết cách, bởi vì công việc của anh quan trọng hơn nên không được chậm trễ thời gian.”

Chương 26: Chương 26

Nhưng lúc này lần đầu tiên cô nhìn thấy sự bối rối đến từ Bùi Cận Bạch.

Trước mặt bỗng ồn ào hẳn lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Lê ngơ ngác, nhìn giao diện cuộc gọi đã kết thúc trên màn hình.

Cố Thư Di cảm giác chiếc ghế rộng rãi, thoải mái sau lưng mình ban đầu giờ đã biến thành hình cụ ghế hùm.

Bạn trai tự nhận mình đuối lý, bị đánh đến nỗi không dám trả lời, hai người dây dưa ra khỏi rạp chiếu phim.

Ai ngờ người đàn ông bỗng lên tiếng: “Tôi cho cô một buổi tối.”

Cố Thư Di cảm thấy ai đó đánh thẳng một cú vào lưng cùa cô.

Cô lặng lẽ vuốt v3 đồng hồ trên cổ tay, dường như đợi hai tiếng kết thúc, Bùi Cận Bạch sẽ chủ động tạm biệt và tiếp tục đến chuyến xã giao của mình.

Chỉ riêng giá vé đã khiến rất nhiều người ngao ngán, rõ ràng ở thành phố B chưa từng thiếu kẻ lắm tiền.

Cố Thư Di chạy đến rồi ngồi xuống ghế mà cô đã đặt, đeo cặp kính 3D vào, nhìn lên màn hình đang chiếu đoạn quảng cáo mở màn: “Tổng giám đốc Bùi, trước giờ anh có xem phim 4D chưa?”

Bùi Cận Bạch đứng dậy, vỗ vào quần áo ướt sũng nước.

Bởi vì hai người quyết định xem phim mà không lên lịch trước, vả lại hôm nay là cuối tuần, thời điểm khu thương mại đông đúc nhất nên các rạp chiếu phim gần đây đều đã kín ghế, thậm chí những bộ phim tệ hại nhất cũng đã bán gần hết vé.

Nhất thời Cố Thư Di không biết tại sao hôm nay lại thành ra như vậy.

Chủ đề của bộ phim là thảm họa, phần giới thiệu vắn tắt của bộ phim kể về một cặp tình nhân không bao giờ từ bỏ nhau dù đang ở thảm cảnh, cùng nhau hợp sức chạy trốn, cuối cùng tình cảm cũng thăng hoa.

Trước giờ cô cũng chưa từng xem phim 4D nhưng cô cũng biết phim 4D chú trọng việc đưa người xem lạc vào thế giới mộng ảo như trong phim. Giá vé đắt đi đôi với chất lượng cực tốt, chắc chắn loại phim này phù hợp với thân phận của Bùi Cận Bạch.

“Cố Thư Di.”

Cô gật đầu nhưng không nói gì nữa.

Cô chưa kịp phản ứng, khi cơn mưa trong phim trút xuống thì bỗng đâu cơn gió thổi đến cuốn theo những giọt mưa nặng hạt, ồ ạt trút xuống.

Cuối cùng Cố Thư Di cũng thở phào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bùi Cận Bạch đã giãn mày ra, có điều anh vẫn nhìn chằm chằm vào cô, chờ cô trả lời.


Xã giao hay công việc cũng không khác gì nhau lắm.

Trước mắt Cố Thư Di lập tức sáng bừng, cô gần như đổ gục xuống ghế, tóc tai toán loạn bẩn thỉu, trông dáng vẻ như vừa sống sót sau tai nạn, còn giống hơn cả nữ chính trong phim nữa mà. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Có điều hiện giờ giá cả đắt hay rẻ không thành vấn đề với Cố Thư Di, một tấm vé xem phim trị giá mấy trăm tệ không là gì so với hạn mức hẹn hò năm trăm nghìn tệ mỗi tháng đâu.

Vì để nhanh chóng g·i·ế·t thời gian, Cố Thư Di quyết định sẽ đi xem phim.

Bộ phim mở đầu bằng tin tức thông báo thành phố ven biển nào đó sắp hứng chịu siêu cường bão mạnh nhất từ trước đến giờ, sau đó là tiếng nước mưa chảy cuồn cuộn như thác, gió to thổi ngã thân cây to bằng miệng bát, gần như phân nửa thành phố đều chìm vào trong nước.

Lúc này anh nhìn Cố Thư Di đang ngẩn ngơ nhìn mình, cố gắng bình ổn tâm trạng rồi mới nói:

“Tổng giám đốc Bùi.” Cô ngẩng đầu rồi mỉm cười nhìn anh: “Vậy chúng ta đi xem phim cùng nhau nhé?”


Trần Lê bước xuống xe đúng giờ, phát hiện sếp Bùi nhà mình và Cố Thư Di vãn chưa đến.

Anh nói chuyện điện thoại xong bèn đặt điện thoại xuống.

Bùi Cận Bạch nghe Cố Thư Di trả lời như vậy bèn hờ hững nói: “Tôi không bận việc gì cả, chỉ là buổi xã giao thôi.”

Bùi Cận Bạch: “Xem phim?”

Người đàn ông hỏi câu này quá mức bất ngờ.

Sau đó mới nhìn về phía cô.

Trực giác mách bảo cô rằng đây là vấn đề liên quan đến sống còn, nếu trả lời không tốt thì cô có thể cuốn gói rời đi.

Vì vậy mới bị đánh một trận.

Cặp nam, nữ chính trong bộ phim đã bị con sóng biển vô tình đánh lật úp.

Cố Thư Di vừa ăn bắp rang vừa xem phim, cô xem mãi xem mãi, cho đến khi cảm nhận được thứ gì đó áp vào má mình.

Cố Thư Di lại một lần nữa cảm nhận được niềm vui sướng của kẻ có tiền, thế là cô bèn chọn vị trí rồi đưa điện thoại đến trước mặt Bùi Cận Bạch: “Tổng giám đốc Bùi, chúng ta xem phim này nhé?”

Có điều anh nhanh chóng rũ mi mắt rồi trả lời: “Xem phim thì xem.”

“Phim 4D.” Cô không quên bổ sung vào.

Tình cảnh này khiến cô bỗng cảm thấy đau buồn một cách khó tả.

Thì ra đây là phim 4D trong truyền thuyết đấy à?

Cố Thư Di lập tức mở điện thoại lên và tìm kiếm bộ phim 4D này trên các diễn đàn thương mại lớn. Đúng như dự đoán, trong mỗi bài đăng đều có rất nhiều bình luận nối tiếp nhau bên dưới.

Người gọi đến là Bùi Cận Bạch.

Làm ướt bắp rang của cô.

Cố Thứ Di lướt xem trên app bán vé, bởi vì cô là người đề xuất đi xem phim nên cô có cảm giác căng thẳng vì không thể phạm sai lầm.

Hai người chạy tới rạp chiếu phim trước khi bộ phim bắt đầu chiếu năm phút, Cố Thư Di còn ôm một túi bắp rang trong lòng.

Chắc chắn nhà tư bản không vô duyên vô cớ bối rối như thế, chắc chắn sẽ có kẻ đầu sỏ gây ra.

Cố Thư Di lướt xem giá vé, thầm nghĩ bộ phim này sắp công chiếu nhưng vẫn còn tồn rất nhiều vé là vì giá vé quá đắt.

Cố Thư Di ôm túi bắp rang mà ngơ ngác.

Ghế còn thừa là hàng ghế thứ nhất và thứ hai, ngồi ngước lên đau cổ lắm.

Trong cửa hàng lego.

Thảm họa trong phim kéo dài bao lâu thì trải nghiệm thực tế của khán giả kéo dài bấy lâu.

Cố Thư Di há hốc mồm, nhìn Bùi Cận Bạch gọi điện cho Trần Lê trước mặt mình, thông báo hủy bỏ buổi tiệc xã giao đêm nay.

Chẳng những Bùi Cận Bạch còn dư thời gian mà còn dư rất nhiều, cụ thể là cả đêm.

Vẻ mặt của người đàn ông như đang nói “cô biết tôi đã hủy bỏ bữa tiệc xã giao trị giá hàng tỷ đô la vì cô, vậy mà cô chỉ mời tôi xem phim thôi à?”

Bùi Cận Bạch nói xong bèn cúp điện thoại.

Kim giờ đã điểm 19 giờ tối.

Bùi Cận Bạch nhìn bộ phim hiển thị trên màn hình điện thoại mà Cố Thư Di đã đặt: “Cũng được.”

Cố Thư Di vẫn xem cho đến khi màn mưa gió trong phim kết thúc.

Chủ yếu là vì mang lại trải nghiệm chân thật nhất cho khán giả, công bằng, không tha cho bất cứ kẻ nào.

“... Hả?” Cô bỗng nhận ra điều bất thường.

Bộ phim sắp chiếu mang tên [Khi thảm họa đến], đó là một phim thảm họa đầy lãng mạng, cộng đồng mạng đánh giá cũng cao, nó còn giành được giải thưởng trong liên hoan phim năm nào đó.

Cố Thư Di nhận ra kẻ đầu sỏ là ai, kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Bùi Cận Bạch.

Thậm chí cô chưa kịp ôm lấy túi bỏng ngô thì đã ngã chúi nhủi về trước, khiến bỏng ngô rơi vãi đầu mặt đất.

Cô nhớ đến cảnh tượng cô gái hành hung bạn trai của mình, sống lưng lạnh toát, cả người đều run rẩy, dường như cảm thấy bản thân không thể sống đến ngày mai, sự run rẩy thẫn thờ nhanh chóng lan tràn khắp cơ thể. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dường như Cố Thư Di hiểu tại sao các địa điểm xung quanh đều kín chỗ nhưng cô vẫn có thể mua vé ở giữa rạp chiếu phim 4D.

Khi tiếng gió thét gào trong bộ phim nổi lên, Cố Thư Di cảm thấy dường như có mưa to gió lớn bất ngờ ập vào mặt mình.

“Nếu cô không vừa ý gì với tôi thì có thể nói thẳng.”

Giống như cặp tình nhân vừa rồi, khiến bạn gái vốn trang điểm tỉ mỉ biến thành gấu trúc, nhất quyết đòi kẻ đầu sỏ phải chịu trách nhiệm.

Cố Thư Di vừa mới thở phào nhẹ nhõm xong, sau đó bất thình lình cứng người khi nghe Bùi Cận Bạch hỏi thế.

Cố Thư Di nhìn đôi tình nhân đánh nhau vừa nãy, cuối cùng cô mới ngộ ra được một điều.

Bùi Cận Bạch ngồi xuống ghế bên cạnh cô, nhìn lên màn hình rồi trả lời: “Chưa.”

Cái đệt!

Sao giờ cô cảm giác mình lố thời gian cũng không được, không lố cũng không xong nhỉ.

Cuối cùng cô trông thấy một rạp chiếu phim 4D ở gần đó còn mở cửa, hai mươi phút sau bộ phim mới bắt đầu chiếu, hơn nữa vẫn còn ghế trống ở hàng giữa vẫn chưa có khách.

Anh ấy nhíu mày chống nạnh, thầm nghĩ không phải mình đã dặn dò Cố Thư Di đừng làm lỡ thời gian hay sao thì điện thoại bỗng đổ chuông.

“Tổng giám đốc Bùi?”

Bùi Cận Bạch bên kia điện thoại bảo anh ấy hãy hủy bỏ buổi tiệc xã giao đêm nay vì anh phải bận xử lý việc khác. Ngoài ra, anh còn bảo Trần Lê thông báo với chủ tịch Aoma rằng Hòa Quang đồng ý hợp tác với họ, không cần gặp mặt trực tiếp.

Kết bộ phim, nam nữ chính từ cõi c·h·ế·t trở về, thành phố dần hồi phục sự sống, hai người ôm hôn nhau dưới bầu trời trong, gió nhẹ hây hẩy, cảnh tượng đẹp đến nao lòng.

Rõ ràng Hòa Quang không cần tăng ca.

Gió lớn vẫn gào thét trên màn ảnh, kèm theo bão tố và vòi rồng. Tình hình bên ngoài bộ phim cũng không khá hơn là bao, từng cơn gió cuốn theo nước mưa đổ xuống khán giả.

Trần Lê vội vàng bắt máy.

Cố Thư Di nhận được đáp án thì cảm thấy sự bố trí của cô tối nay khá ổn.

Cả bộ phim [Khi thảm hoa đến] công chiếu cả thảy 90 phút, cho đến giây phút cuối cùng, thảm họa mới kết thúc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bộ phim bắt đầu chiếu.

Ghế của rạp chiếu phim 4D luôn rộng rãi và thoải mái hơn các rạp chiếu phim bình thường khác.

Cố Thư Di nuốt nước bọt, nhớ lại lời nhắn mà Trần Lê đã cố tình dặn dò bảo cô đừng lố thời gian.

Đồng thời tiếng mắng chửi um trời vang vọng khắp cả sảnh lớn.

“Hồi trước anh có xem phim này chưa? Phim này được tận 8.0 điểm đánh giá, có vẻ như nó khá hay thì phải.”

Trần Lê nghe vậy thì sững sờ tại chỗ.

Cố Thư Di mỉm cười tủm tỉm, ôm bắp rang ngồi yên trên ghế của mình.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26: Chương 26