Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Tu Chân Thế Giới

Phương Tưởng

Chương 804: Thắng lợi

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 804: Thắng lợi


Hắn biết rõ, đánh xong một trận này, thực lực của hắn sẽ tăng tiến một bước!

Cảm xúc tích tụ được thổ lộ, lòng hắn thần chưa từng có thông suốt đến vậy. Nợ máu c*̉a sư môn, hắn một mực ghi tạc trong lòng, nhưng mà, cá tính hắn không giống Vi Thắng gọn gàng mà linh hoạt đơn giản mà trực tiếp, thề cầm kiếm là tâm trí minh mẫn, dần dà, điều này ngược lại trở thành ảnh hưởng đến tâm cảnh ngăn trở hắn tiến thêm một bước.

Đến tận bây giờ, tận mắt nhìn thân ảnh như Ma Thần trên bầu trời kia, nhìn thấy cái quang cầu cự đại ẩn chứa sức mạnh kinh nhân kia, hắn mới giật mình thấu hiểu.

Thân ảnh giống như Ma Thần kia, không ngừng xuất hiện trong đầu nàng, nàng chỉ cảm thấy tâm trí nguội lạnh.

Côn Luân chấn động!

Đã qua hồi lâu, tinh thần hắn mới dần dần khôi phục lại.

Nguyệt Nha Đao đỏ sậm gào thét hướng Chân Lăng Mộng đang tâm thần đại loạn mà bay tới.

Được đánh xong toàn bộ hưng phấn Thập Phẩm, chỉ cảm thấy trong đầu cái gì đó bị đột phá, một cảm giác thoải mái trước nay chưa từng có dâng lên trong lòng.

...

Cao thủ phần lớn đều bị tiêu diệt cùng một cách giống nhau. Mỗi một tên đi ra đối mặt với công kích mãnh liệt c*̉a A Quỷ và Hắc Kim Phù Binh, thường thì cứ một chiêu đã đi đời nhà ma.

Trước mặt Nhiếp Thần không khí bị kích động loạn lên, những dòng khí lưu mãnh liệt xé rách. Trong tầm mắt hắn mọi thứ đều trở nên vặn vẹo không chân thực. Hắn hiểu ra dưới một trảm này bản thân mình nhất định sẽ hoá thành bột mịn.

Một luồng máu tươi ồ ạt phun thẳng lên không trung.

Sức mạnh toàn thân bị rút sạch, sự mệt mỏi khiến đầu óc hắn trống rỗng.

Chương 804: Thắng lợi

lấy sự hung tàn là chủ. Một khi đã chiếm thế thượng phong, đối phương sẽ cảm thấy áp lực cực đại làm cho hít thở không thông.

!

Dựa vào cái gì để Mạc Vân Hải có thể bằng phân với Côn Luân hả? Dựa vào cái gì mà những môn phái sơn dã nhỏ bé nghèo kiết hủ lậu có thể đồng phân với những thiên kiêu chi tử bọn họ hả?

A Quỷ xuất quỷ nhập thần. Thường thì khi địch nhân vừa tiếp vào, nàng giống như quỷ mị xuất hiện từ sau lưng đối phương, bộp, bóp nát cổ của đối phương.

Trong lòng của hắn chỉ còn tiếng thở dài. Trong cái tầm mắt vặn vẹo ấy, hắn thấy cực kỳ rõ ràng. Hắn quán chú tất cả sức mạnh của chính mình phản kích một búa của đối phương. Chiêu này chẳng khác nào đụng phải núi lớn, một tia gợn sóng cũng không thấy.

Hắc Kim Phù Binh cũng không yếu thế. Nó nhìn thấy biểu hiện vừa rồi c*̉a Thập Phẩm, trong lòng cảm thấy bất công, càng ra tay đánh đập tàn nhẫn.

Thế nhưng mà, mỗi khi khóe mắt nó thoáng liếc qua Chim Ngốc như ngủ như không thì nó lập tức cảm thấy, tốt hơn hết không nên múa rìu qua mắt thợ...

Chim Ngốc không có việc gì, bước đi thong thả, đầu chim ngẩng cao, vẻ mặt ngạo yêu kiều đứng ở một góc.

Vì lẽ gì mà mình và thiên địch (kẻ thù tự nhiên) lại ở c*̀ng một đội ah... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhiếp Thần bị cái thân ảnh đáng sợ kia làm cho chấn động!

Đáng tiếc, những tên gia hoả vẻ mặt sùng bái nhìn Tả Mạc lại không nghe được nội tâm thần tượng c*̉a bọn họ đang đấu tranh.

Thập Phẩm!

Thập Phẩm bị k*ch th*ch, càng thêm phấn khởi càng trở nên điên cuồng, uy thế

đột nhiên tăng vọt!

Đột nhiên, hắn hiểu vì sao Đại sư huynh Lâm Khiêm vẫn thường nói, Mạc Vân Hải sẽ trở thành địch nhân lớn nhất! Trước kia dù ở ngoài miệng không ai phản đối nhưng trong lòng của mọi người đều không cho lời nói trên là đúng. Những thành viên cao thấp của Côn Luân đều cảm thấy như có điều bức bối.

Tả Mạc tựa như quái vật chứ không phải là người. Trên người hắn có sở hữu rất nhiều thứ tưởng như không thể tồn tại cùng nhau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ở trước mặt hắn là một cái rãnh sâu khổng lồ bề rộng chừng năm dặm chạy từ chân hắn chạy dài xa tít tắp. Xem chừng cái rãnh này dài không dưới năm mươi dặm! Mặt đất bị xẻ thành một cái rãnh khổng lồ, nhìn thấy mà khiếp vía.

Tả Mạc đặt mông ngồi xuống đất cái rầm. Hắn dang hai tay ngửa mặt ngã xuống, bất chấp mồ hôi không ngừng chảy, ra sức th* d*c như cá gặp cạn.

Điều này sao có thể?

Thậm chí có ba gã Côn Luân tử đồng thời gặp nạn!

Môn phái còn chưa đủ thận trọng, cảnh giác với Mạc Vân Hải rồi...

Khi thấy Tả Mạc như Viễn Cổ Ma Thần vừa đáng sợ vừa uy nghi, Thập Phẩm cùng Chân Lăng Mộng đều vô thức ngừng tranh đấu.

Những hộ vệ kia, ánh mắt vô cùng sùng kính nhìn Tả Mạc nằm im re trên mặt đất. Thằng cha Quỷ Vụ Đồng ở bên cạnh thỉnh thoảng lại miêu tả vừa rồi chủ nhân anh vĩ oai hùng như thế nào. Nó thuật lại bằng vẻ mặt hưng phấn, nước bọt văng tứ tung.

Tất cả mọi người đều sững sờ với một trảm này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bỗng nhiên, bụp bụp bụp, ba thanh Ngọc Kiếm không hề có dấu hiệu báo trước bị vỡ nát.

"Bách Tế Hồn Thí Kiếm"

Từ khi Côn Luân tử thành lập đến nay, đây là lần đầu tiên. Ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, gã đệ tử trông coi nổi khùng chạy như điên ra ngoài.

Đáng tiếc... Không còn kịp rồi...

Mạc Vân Hải đương nhiên trở thành đại địch của Côn Luân!

Dựa vào cái gì ah!

Bọn Vi Thắng, La Ly, Tông Như lần lượt từ năm điện đi vào làm lực lượng lập tức càng thêm sung túc.

Hắc Kim Phù Binh và A Quỷ càng thêm không kiêng nể gì cả, ra tay càng thêm tàn nhẫn, dù sao bọn họ còn có rất nhiều người trợ chiến mà.

Tả Mạc thở hổn hển, hắn giống như được vớt lên từ dưới nước. Toàn thân ướt đẫm mồ hôi, mồ hôi chảy ra như suối, dòng suối màu đó uốn lượn theo cơ bắp chảy xuống.

Quỷ Vụ đồng đương nhiên cũng cần biểu hiện một chút, xoát thoáng một phát tồn tại cảm giác.

Một mạnh một yếu, cái thế song phương giằng co lập tức bị phá vỡ.

Sát khí hình Nguyệt Nha Đao đã đạt tới mức độ kinh người, kiếm quang c*̉a Chân Lăng Mộng vừa chạm vào Nguyệt Nha Đao liền nứt vỡ tiêu tan!

Hắn vẫn cố duy trì động tác trảm xuống, đứng yên không nhúc nhích.

Thế nhưng mà...

Thế nhưng những người đến đều muốn chạy ra xem cái rãnh sâu dài năm mươi dặm mà Tả Mạc một búa chém ra. Ai cũng không ngừng thán phục.

"Côn Luân."

Lệ rơi đầy mặt nó.

"Thôi xong, bả vai như muôn rớt cả ra... Không nên cùng bọn họ nói chuyện... Như vậy sẽ thật mất mặt ah... A...... Thôi thì cứ nghỉ ngơi một chút lát nói chuyện sau..."

"Bách Tế Hồn Thí Kiếm"

Tiếng th* d*c phì phò giống như tiếng kéo ống bễ, xa gần đều nghe thấy.

Ánh mắt của hắn bình tĩnh trở lại, thần sắc nghiêm túc và ánh mắt trịnh trọng. Hắn ngẩng mặt lên. Trong tầm mắt là tầng tầng vặn vẹo, hắn thấy cái khí phách dữ dằn kia, trong phút chốc, vô số ý niệm trong đầu quay trở lại.

Trong Thủ Kiếm sảnh có treo vô số Ngọc Kiếm. Mỗi một Ngọc Kiếm ước dài ba tấc, thân kiếm đều có viết tên một gã đệ tử, chuôi kiếm buộc dây đỏ, đầu dây kia buộc vào xà nhà.

Thập Phẩm cũng không có một chút ý niệm thương hoa tiếc ngọc trong đầu, nó tâm ngoan thủ lạt, tung ra hết chiêu này đến chiêu khác. Mà loại kiếm quyết như

"Bách Tế Hồn Thí Kiếm"

Thật sự là một người đáng sợ!

Muốn tiêu diệt Mạc Vân Hải, nhất định phải tiêu diệt Tả Mạc trước...

Tả Mạc mới là người mạnh nhất Mạc Vân Hải...

Thực lực của đối phương quá bá đạo, đã vượt qua phạm trù nhân loại!

Hắn chưa từng nhìn thấy một trảm có thanh thế làm cho người ta sợ hãi như thế. Hắn chưa từng gặp phải tu giả đáng sợ như thế. Cho dù là đệ tử mạnh nhất trong môn phái cũng không làm cho hắn cảm giác đánh sâu vào tâm khảm mãnh liệt như thế.

Thế mà có ba gã Côn Luân tử gặp nạn!

Thập Phẩm thấy nhiệt huyết sôi trào, toàn thân như là bị đốt. Khí phách như vậy, uy mãnh như vậy, không thể địch nổi như vậy, thiên hạ cúi đầu không ai có thể ngăn cản như vậy, không phải là điều mình tha thiết ước mơ sao?

Quỷ Vụ Đồng há hốc mồm, cả buổi không nói được một tiếng nào. Đây là Đồ Đằng khôi tràng... Trước đây có một lần Đồ Đằng khôi tràng bị hư hại, cũng chẳng ai nhớ là vào lúc nào nữa?

Nhát chém kinh thế hãi tục c*̉a Tả Mạc hấp dẫn ánh mắt mọi người, dù là đang tranh đấu như Thập Phẩm và Chân Lăng Mộng cũng không ngoại lệ.

Không có cách nào truyền tin tất cả những chuyện xảy ra ở đây trở về môn phái... Thật sự là tiếc nuối ah...

Ngẩng đầu nhìn vào trong sảnh thì sẽ thấy vô số Ngọc Kiếm rủ xuống.

Ba gã Côn Luân tử! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sĩ khí Thập Phẩm tăng vọt, chiến ý sôi sục, trong đầu là khí phách tuyệt luân kia, thân ảnh Vô Địch gặp Thần g·i·ế·t Thần gặp Phật g·i·ế·t Phật khắc sâu ở trong tâm trí nó.

Cái thân ảnh hung hãn này sẽ trở thành nỗi ác mộng của Côn Luân!

Ai, ai có thể g**t ch*t ba gã Côn Luân tử?

Nhiếp Thần thở dài hét lên hai chữ. Lời còn chưa dứt, thân hình đã bị búa mang bao phủ, cả người như rơi vào con sóng dữ.

Thập Phẩm đột nhiên thét dài, thần lực phát động

Mà Chân Lăng Mộng bị một màn kia khiến tâm hồn thiếu nữ đại loạn. Thực tế chứng kiến Nhiếp Thần sư huynh liều c·h·ế·t phản kích, trước mặt búa mang hung hãn vô song c*̉a đối phương thì như tờ giấy mong manh, Nhiếp Thần sư huynh đã c·h·ế·t tại chỗ, sắc mặt của nàng trong chốc lát không còn một tia huyết sắc.

Toàn bộ Côn Luân không quá năm mươi tên Côn Luân tử, mỗi một vị Côn Luân tử trong môn phái địa vị vô cùng tôn quý, mỗi người bọn họ thực lực kinh người. Tùy tiện xuất ra đi một vị c*̃ng đủ để hô mưa gọi gió.

Huyết sắc tàn ảnh mỏng như lụa mỏng biến mất không còn gì nữa, Nguyệt Nha Đao màu đỏ sậm như là Huyết Nguyệt bên ngoài không ngừng có hư ảnh xuất hiện, cái này sinh thì cái kia diệt!

Bảy cái hư ảnh!

Trong sảnh, gã đệ tử trông coi thần sắc đại biến, điều này nghĩa là có ba gã Côn Luân đệ tử gặp nạn. Gã liền bước lên phía trước nhặt lên mảnh vỡ lên nhìn rõ ba tên người. Sau đó sắc mặt của y lập tức trắng bệch.

Bình thường không ra tay thì thôi đã ra tay là phải kinh thế hãi tục!

Đầu óc nó trống rỗng, không thể nhớ ra điều gì, nhưng mà nó biết rõ, rất nhiều năm rồi nhưng hắn chưa từng trải qua.

Đó mới là chiến đấu a! Đó mới là cường giả a!

Rút sạch sức mạnh trong thân thể, hiểu rõ Không Minh tâm thần. Cái loại cảm giác kỳ lạ và tuyệt vời này, làm cho hắn cảm thấy khoan khoái dễ chịu không nói nên lời.

, thét lên một tiếng Sát!

Nhưng mà, năm xưa nó đường đường là cường giả Quỷ Vụ bộ lạc, điện chủ Vụ điện, giờ sa sút tới mức phải đi đánh lén, thật là khiến người thương cảm a! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hào quang tan hết.

Thật lâu sau, nó mới phục hồi lại tinh thần từ trong sự kinh hãi.

Chân Lăng Mộng sinh cơ đã tuyệt!

Rãnh sâu sâu không thấy đáy, hai bên thành rãnh sáng bóng như ngọc, nhiều chỗ còn bốc lên khói xanh lượn lờ.

Hắn phải dùng phương thức như vậy, đem tâm sự tích tụ trong lòng thổ lộ ra, tâm thần tươi sáng, thực lực của hắn lại tiến thêm một bước.

"Bách Tế Hồn Thí Kiếm"

Mỗi hư ảnh xuất hiện,sát khí c*̉a Nguyệt Nha Đao lại tăng thêm một phần!

Như vậy mới xứng với cái tên Thập Phẩm!

"Những ánh mắt này... Thật sảng khoái a... Bây giờ đã thấy lão đại của các ngươi tỏa sáng ngạo nghễ rồi nha..."

Không bao lâu, tin tức ba gã Côn Luân tử gặp nạn truyền khắp toàn bộ Côn Luân!

Trong nội tâm khẽ động, Thập Phẩm lại tế sát chiêu!

Hai người đều là ra tay hung ác, g·i·ế·t người như vớ được. Tên hài tử Dương Quang thấy thể hiện vẻ mặt không đành lòng, không đành lòng, không đành lòng... Vẫn là không đành lòng...

Trong lúc đó, nó ý thức được rằng, bản thân vị tiểu chủ nhân này thật là rất khó lường.

Thỉnh thoảng vẫn có người từ năm điện đi ra. Nhưng nếu không phải người của mình thì không một ai may mắn thoát c·h·ế·t!

Chân Lăng Mộng ngã xuống đất, Chim Ngốc chậm rãi thu hồi lửa Phượng Hoàng, mà tại chỗ lửa Phượng Hoàng vừa bao phủ, mọi vật đều trở thành tro bụi.

Kim Sắc búa mang lao tới với khí thế bẻ cành khô, đẽo củi mục, lập tức choáng toàn bộ tầm mắt của hắn.

Quả nhiên, đại nhân không hổ là đại nhân!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 804: Thắng lợi