Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 133: Phỏng vấn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 133: Phỏng vấn


Nhưng không để Beatrix ủ rũ được bao lâu, sau khi nghe Yühsia thầm giải thích về tình trạng của cô nhóc, Twilight che mặt do dự.

Cậu từ chối ngay lập tức, tiệc tối sẽ bao gồm toàn bộ thành viên của đội hậu cần và đội chiến đấu số 2, kể cả các thành viên nhiễm Oripathy trong nhóm.

Chương 133: Phỏng vấn

Công việc thì có nhiều, tuy đi cửa sau nhưng Hoshiguma vẫn phải được phỏng vấn theo quy trình, chủ yếu để xem có thể giao cho cô công việc nào.

Nhìn qua con số trên hợp đồng Felix đưa ra, nhẩm trong đầu tỉ giá chênh lệch giữa LMD và đô Billiton, Twilight nhíu mày nhìn sang hỏi.

“Cô cảm thấy công việc này thế nào?"

9:00 sáng

Dù vậy, so với những tên xã hội đen thông thường thì cô khá là trượng nghĩa, Khi phần lớn t·hế g·iới n·gầm bị Ursus mua chuộc, Hoshiguma là một trong số ít người không bán đứng Lungmen, thậm chí còn chiến đấu chống lại q·uân đ·ội Ursus (Dù cũng có phần bị ép).

Nói xong, không đợi nghe Beatrix reo hò vui sướng, Twilight đã kéo Felix ra ngoài cửa, trong khi ở đằng sau, cô nhóc đang cười hì hì giơ ngón cái với bạn thân mình.

“Ờ…vậy mấy đứa cứ chơi tiếp đi, anh lên lầu chợp mắt tí, khi nào có cơm thì gọi anh dậy nhá.” Phất phất tay, Twilight ngáp 1 cái rồi lên lầu về phòng ngủ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Thôi được rồi! Cô có thể đến đây vào đêm giáng sinh! Nhưng với hai điều kiện!”

… (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Chào mừng về nhà!” Yelena cùng Yühsia vẫn ngồi chơi trong phòng khách, nhìn thấy hai người anh về, cô bé vui vẻ chạy ra chào đón.

Sự hiện diện của Beatrix khiến không khí thường ngày của Twilight bớt tẻ nhạt đi một chút, người giám hộ của cô nhóc không có phản ứng gì nên cậu cũng không ngăn cấm, đôi khi cũng đi chơi cùng đám nhóc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tuyệt vời, chào mừng đến đội chúng tôi! (Welcome to our team!)”

“Nhưng trước hết, có thể phiền cô ngồi thẳng lên được không? Hơi thất lễ khi cứ khom lưng trước mặt người khác như thế đấy.”

“Bọn anh sẽ về trước bữa tối. Nhóc ở đây chơi với hai người họ nhé, trưa đói thì kiếm Will, ổng mang đồ ăn cho.”

“Cậu cố tình đúng không?” Đi xa được một đoạn, Felix nở nụ cười gian hỏi.

Phiếm qua lại một hồi, hai người cũng đến được chỗ phỏng vấn.

Vì mải mê làm ăn, mối quan hệ giữa Beatrix và gia đình không được tốt cho lắm, đây là lý do cô nhóc lại chuyển đến Lungmen sống cùng ông nội Adams. Nhưng năm nay, người ông yêu quý, chiều chuộng cô nhất lại thông báo rằng ông ấy sẽ không về Lungmen kịp giáng sinh.

Chúc mừng kỷ niệm 50 năm giải phóng miền Nam thống nhất đất nước nha!

Ánh mắt lơ đãng của cậu liếc qua con đường xuống tầng hầm/ phòng làm việc của mình, cánh cửa vốn khóa kín đang không khép lại hoàn toàn.

Ngược lại, Beatrix tỏ ra khá tò mò về ‘công việc’ của hai người.

Thời gian cứ thế trôi qua, Lungmen dưới nỗ lực của Wei Yenwu cũng từng bước lấy lại sức sống.

Bến cảng dự tính sẽ đi vào hoạt động vào đầu năm sau, anh phải đến đó để hoàn thành một số công việc.

Cậu cảm thấy hơi lạ vì khi đến chơi, thông thường hai đứa nhóc này sẽ có mặt vào khoảng đầu giờ chiều và ra về trước khi trời tối.


“Cậu thấy sao?” Felix nhìn Hisomaru ngồi đó như pho tượng nhắm mắt dưỡng thần hỏi.

Nghe hai người đối thoại, Hoshiguma giật mình khỏi dòng suy nghĩ, cô cẩn thận hỏi.

Sau lời tuyên bố của cậu, Hisomaru cũng không có biểu hiện gì ngoài có chút nhẹ nhõm, nhưng hội nghe trộm bên ngoài đã bắt đầu vỗ tay ăn mừng.

Nhẹ gật đầu chào cô bé, nhìn Yühsia cũng vừa bước ra từ phòng khách, Twilight bỗng chú ý đến điều gì đó khác thường.

Nghĩ đến chuyện đó, Twilight ngao ngán hối hận quyết định của mình.

“Có kinh nghiệm làm công việc nào trước đây chưa?”

Sau khi rời khỏi Higashi và lưu lạc đến Lungmen, Hoshiguma tiếp tục trở thành một tay xã hội đen khét tiếng cho đến khi đụng phải nhóm Twilight đến dẹp loạn để chuẩn bị cho cuộc chiến với Ursus.

“Xong đời!”

Thú thật, nghe đến đoạn gia cảnh giống bản thân đến 9 phần của cô nhóc, Twilight đã bắt đầu mềm lòng.

Hay đây mới là con người thật của cô ta?

Mặc dù người nộp đơn là Hoshiguma, nhưng sở dĩ buổi phỏng vấn ngày hôm nay tồn tại, là vì Hisomaru yêu cầu.

“Hahaha, tôi cũng không nói đây là tính xấu, cậu hẳn cũng hiểu mà.”

Mọi chuyện sẽ chẳng có gì ngoài một buổi hàn huyên thông thường, nếu như ông không phát hiện ra rằng, sau khi người bạn già (Một tướng c·ướp đã hoàn lương) q·ua đ·ời, con gái của ông ấy chẳng tìm nổi một công việc tử tế mà sa đà vào con đường c·ướp b·óc giống người cha của mình.

“Oa! Cuối cùng cũng xong rồi!” Vừa mở cửa bước vào nhà, Felix liền lập tức chạy đến nằm sấp xuống chiếm lấy Sofa.

“Hả?”

Ngay lập tức, cơn buồn ngủ bay mất sạch sành sanh, Twilight bật cảm nhiệt lên kiểm tra toàn bộ sự hiện diện trong căn nhà, cậu tung người nhảy qua lan can cầu thang, lao thẳng xuống tầng hầm.

Sau khi trở về từ chuyến đi dài đến Kjerag, sinh hoạt của Twilight dần trở về theo đúng quỹ đạo, chắc thế?

“Không cần phải giới thiệu lằng nhằng mất thời gian đâu ha, chúng ta bắt đầu phỏng vấn luôn được chứ?” Kéo ghế ra ngồi xuống, Felix nở nụ cười hướng người đối diện ra dấu mời.

Động tĩnh khiến Yühsia vừa thở phào nhẹ nhõm lập tức như muốn chệch nhịp tim.

Đang muốn hỏi xem Wei Yenwu thì nghe nói Twilight và Felix đang dự tính kinh doanh gì đó tại Lungmen, Hisomaru quyết định giữ con gái mình ở đây, đợi hai người trở về thì trực tiếp tìm đến cúi người xin nhờ tìm giúp một công việc tử tế.

“Vậy à, thôi bye nhá, trưa rảnh thì tôi ghé qua chỗ cậu.” Nhìn vẻ mặt của cậu, Felix muốn nói gì lại thôi, anh nhìn qua đồng hồ rồi vẫy tay chào tạm biệt.

Bàn bạc thêm một chút, hai người thống nhất ý kiến rồi lần nữa cho gọi Hoshiguma vào.

Ngoài ra cậu còn hay dẫn người ra ngoài dạy dỗ mấy thằng thiếu não thích đến gây chuyện, và thường xuyên nhất chính là ứng phó những vị khách nhí hay đến đây chơi.

“Vậy à, thế cũng tiện.” Nghe hai người giải thích xong Twilight gật đầu, cậu nói.

“Cậu nghĩ cô ta làm việc cho Lungmen à?”


Nhìn thái độ của Hoshiguma, việc chịu giáo d·ụ·c vật lý kiểu này cũng không phải lần 1 lần 2. Twilight có thể hiểu lý do cô sợ cha đỡ đầu của mình đến thế.


Hai tập giấy có nội dung gần như giống nhau, khác biệt ở chỗ, 1 cái là do cô điền, 1 cái là do Will điều tra ra.

Mặc dù bập bẹ có chút khả nghi, nhưng biểu hiện Yühsia trước giờ vẫn luôn nhát như chuột thế này nên cậu cũng không nghĩ nhiều.

“Vậy cứ để quan sát một thời gian đã.”

“Mới vào làm thì khoảng nhiêu đây thôi, còn phải nhìn biểu hiện rồi mới cân đối lại sau.”

“Chỉ là dường như cô ta có quan hệ gì đó với Wei Yenwu.”

“Quận trung tâm thành phố ngay lúc này đã dựng lên 1 cây thông trang trí khổng lồ.” Beatrix nói vậy.

Đối tượng phỏng vấn ở đây cũng không phải ai xa lạ, cựu xã hội đen Lungmen, con đỡ đầu của Hisomaru (Nghe ổng bảo thế) lính đánh thuê bất đắc dĩ và hiện đang ăn nhờ ở đậu Bloody Lines.

“Con nhỏ kia đâu?” Cậu nghi hoặc quay sang hỏi hai cô bé.

Ngày hôm đó Hoshiguma đã b·ị đ·ánh, đánh rất thảm, đánh cho nhập viện.

Hai người này đặc biết thích trẻ con, được họ nuôi nấng từ bé, Twilight nhiễm ít nhiều tính cách này là bình thường.

“Tôi cũng vậy! Và vì có thêm một vị khách bất ngờ trong bữa tiệc ‘quan trọng’ này, cậu nên chuẩn bị nếu không muốn bị ăn vạ cả đêm đi.”

Sau một hồi giằng co, cuối cùng cậu cũng nhượng bộ.

Bước lên cầu thang, nụ cười tự nhủ cố gắng giải tỏa căng thẳng của Twilight lập tức cứng lại.

“Ách! Dạ vâng!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chính xác hơn thì Hoshiguma có vẻ như có quen biết với phu nhân Fumizuki, chính bà ấy cũng là người giúp cô ấy rời khỏi Higashi và đến Lungmen.

22/12/1077

Sau một hồi chào hỏi, Twilight được giải thích rằng ngôi trường hai người theo học đã cho học sinh nghỉ lễ giáng sinh.

Nhìn quanh tìm kiếm, nhưng hoàn toàn không thấy bóng dáng ồn ã thường ngày.

Sau khi Twilight trở về Lungmen, tần xuất Beatrix, đôi khi là có cả Yühsia, đến chỗ cậu chơi cũng thường xuyên hơn.

“Thứ nhất, người giám hộ của cô phải đồng ý với việc này! Và thứ hai! Lễ giáng sinh của chúng tôi năm nay có chút đặc biệt, tôi không muốn phải nghe bất kỳ rắc rối nào phát sinh từ cô cho đến khi bữa tiệc kết thúc, nghe rõ chưa!”

Quay trở lại vấn đề, dù tạm tha cho Hoshiguma lần này, Hisomaru cũng không chấp nhận việc để cô tiếp tục con đường giang hồ đầu đường xó chợ như này.

Quan sát Hoshiguma, cậu nhớ rằng quý cô Oni này chém g·iết với quân Ursus rất ác chiến, đấu tập với Matt và Crow cũng chẳng chịu thua ai, đâu ra vẻ khúm núm như thế này?

Sau trận chiến với quân Ursus, phía Lungmen trong quá trình chi trả thù lao đã yêu cầu hạn chế lực lượng vũ trang Bloody Lines có mặt trong Lungmen, đặc biệt là Infected, càng ít càng tốt.

“Xin lỗi, tôi cứ nghĩ rằng hai người sẽ thấy ngại trước chiều cao của tôi.”

Khi cuộc chiến kết thúc, quý cô Oni này cũng không rời khỏi Bloody Lines mà được/bị Hisomaru giữ lại bao ăn ở, hiện đang huấn luyện chung với Matt và Crow trong võ đường.

Trại huấn luyện của Hisomaru.

Lúc đến tìm hai người nhờ vả, ông ấy bảo sẽ chỉ quan sát chứ không can thiệp gì thêm vào buổi phỏng vấn này, có được nhận không, công việc là gì sẽ hoàn toàn do hai người quyết định.

Cậu chỉ có chút dễ tính với trẻ em mà thôi, khi cần ra quyết định, cậu biết mình phải làm gì.

Cậu rõ ràng tình trạng của mình, cái tính này chắc chắn di truyền qua từ Liena và người quản lý trại trẻ mồ côi Lana.

Công việc cũng đơn giản, làm bảo vệ cho cảng trung chuyển mà Felix sắp thành lập đây, làm 4 ngày 1 tuần, tiền công là 12000 LMD.

Hai mắt nhìn nhau.

“Đua xe.”

Nghe vậy, Yelena dạ vâng gật đầu, Twilight cũng đã dặn dò chuyện này vào bữa tối hôm qua.

Chào hỏi một vòng, hai người cùng người nộp đơn xin việc đi vào một căn phòng kín, được sắp xếp cơ bản với bàn cùng 3 chiếc ghế, để tiến hành theo đúng quy trình.

“Với bảo vệ Part time thì đây là một con số khá cao.” Hoshiguma nghĩ thầm trong đầu.

Madame Oni, Hoshiguma.

“Mệt thật sự, sao cứ cuối tháng lại dồn một đống vấn đề lại vậy chứ!” Cáu gắt một câu, Twilight tăng tốc đi về công xưởng.

Đừng bàn đến bất cứ lý do gì khác, chỉ mỗi điều đó là đủ để cấm cô nhóc bén mảng đến đây vào đêm giáng sinh rồi.

“Không biết, nhưng có cơ sở cho việc đó.”

Sửa soạn một đống đồ, Twilight cùng Felix ngó qua Yelena hú một câu để ra ngoài thì thấy cô bé cùng Beatrix và Yühsia đã đang chơi đùa gì đó tại phòng khách.

Bởi vì đúng quỹ đạo tức là nằm ườn ra mòn mỏi chờ đợi tin tức từ lực lượng chính của Bloody Lines, những người bước vào Ursus và cho đến bây giờ vẫn bặt vô âm tín.

Felix trực tiếp lấy ra một bản hợp đồng soạn sẵn, viết lên đó một con số rồi đẩy nó đến trước mặt cô.

“Hả? Cô muốn ở đây vào đêm giáng sinh? Làm sao mà được? Sao cô không giành thời gian đó cùng gia đình mình đi?”

Nhưng bộ dáng gãi đầu cười ngượng ngạo, ngồi thẳng dậy có cũng như không của cô, Twilight không nhịn được muốn đưa tay lên dụi mắt.

“Là tháng đấy, nếu cô cũng cảm thấy hơi ít thì tôi còn những công việc khác đây.”

“Không có đi chơi đâu, bọn này đi phỏng vấn nhận việc, rồi sau đó là chuẩn bị tổ chức tiệc giáng sinh luôn.” Twilight nói, rồi nhíu mày lại khi nhận được câu hỏi tiếp theo của Beatrix.

Trong khi cô nhóc bắt đầu vận dụng kiến thức tiểu học của mình để nghĩ ra một câu xin lỗi dễ nghe, Felix nghe thấy tiếng động thì đi ra coi, còn Twilight thì đã lao xuống đạp phanh cửa tầng hầm.

“À mà không biết tin tức Bloody Lines hỗ trợ Lungmen chống lại q·uân đ·ội Ursus được truyền ra thì nhóm đó có ảnh hưởng gì không, chắc không sao đâu ha.” :))))

Thậm chí Hoshiguma còn có cả chứng nhận công dân hợp pháp Lungmen, chỉ là thói quen nghề nghiệp cũ nên mới đi vào con đường Gangster này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong khoảng thời gian này, vì công việc xây dựng bến cảng do Felix cùng người của anh ta điều hành nên cậu cũng có kha khá thời gian rảnh. Trừ những lúc giam mình tự kỷ trong ‘phòng làm việc’ như thường lệ, thi thoảng Twilight cũng ra ngoài kiếm việc làm cho khuây khỏa.

“Sở thích?”

Theo lẽ thường, Beatrix sẽ phải đón giáng sinh cùng gia đình cô hoặc gia đình Wei Yenwu.

Nhìn từ bên ngoài, với chiều cao còn hơn cả Twilight và Felix cộng lại, lời bao biện của Hoshiguma có vẻ hợp lý.

Với tính cách tương đồng nhau, cô nhóc cùng Felix trò chuyện rất nhanh liền hợp ý nhau lên, Yelena hướng nội thì thân với Yühsia, nhưng cũng không mất quá lâu để họ có thể hòa đồng chơi chung.

Còn lý do cả hai ở đây sớm đến vậy thì là vì Lin Gray đã đi họp tại Lungmen Control Tower từ sáng sớm, và người bạn còn lại cũng từ chối đi chơi cùng.

Chuyện này sau đó Twilight được kể lại như một câu chuyện phiếm trong giờ cơm.

Quay trở lại cùng ngày Twilight rời khỏi Lungmen, Hisomaru gọi Hoshiguma đến để hỏi han về tình hình cuộc sống của cô.

Thu bản hợp đồng lại, Twilight và Felix lần lượt đứng lên bắt tay với Hoshiguma.

“Khụ khụ, được rồi, chúng ta bắt đầu nhé.” Làm dịu bầu không khí đi đôi chút, Felix họ nhẹ hai tiếng bắt đầu cuộc phỏng vấn.

Giúp Felix giá·m s·át tiến dộ thi công, nhìn hội Crow tập luyện, mang theo Yelena đi tìm Lin Gray học hỏi đề cao trình độ Arts. Nói đến chuyện này, khi nhìn thấy tiềm năng của cô bé, Lin Gray rất tán thưởng. Ông bày tỏ rằng nếu rảnh cứ đến, ông ấy sẽ đào tạo thêm cho.

“Ừ, cố nhanh trước giáng sinh đi.” Vẫy tay chào anh, Twilight tiếp tục đi đến công xưởng, một kiện hàng từ Siracusa vừa được gửi tới cho cậu tối hôm qua, cậu phải đi kiểm định chất lượng của nó. Nếu có vấn đề gì thì phải điều chỉnh rồi gửi lại trong ngày mai.

“12000/1 tháng? Có hơi ít không?”

Đợi thêm một chút để thảo luận về chi tiết đãi ngộ và công việc, Twilight và Felix rời khỏi võ đường.

Hisomaru mở cửa bước vào phòng, kéo một chiếc ghế ngồi xuống quan sát cuộc phỏng vấn này. Áp lực hiện diện của ông khiến Hoshiguma câu nệ càng thêm run rẩy.

Chẳng mấy chốc thì mùa giáng sinh đã tới rất gần.

Truyền thống Yan không mừng giáng sinh, nhưng 2 trong số 4 người sáng lập là người Victorian, việc Lungmen chuẩn bị ngày lễ này cũng không hề lạ.

“Có…” Hoshiguma thi thoảng lo lắng liếc nhìn qua Hisomaru khoanh tay nghiêm nghị ngồi.

Nhưng may là Felix quen thân nên biết điểm dừng, chưa có lần nào đi quá giới hạn cả, như thế thì Twilight cũng không chấp nhặt mà coi như mặc kệ. Mà không có Felix hỗ trợ thì một mình con nhóc Beatrix kia làm ăn được gì cơ chứ? HA Ha ha…

“Một chút thủ đoạn học từ người lớn thôi, chỉ dùng để đánh lừa được người thiếu kiến thức cùng lũ chỉ biết dùng não đánh nhau.” Twilight phất tay bâng quơ trả lời.

Ban đầu ông muốn trực tiếp xách cô theo, nhưng rồi nhận thấy công việc mình đang làm cũng chẳng hề có tiền đồ.

“Yên tâm, tôi biết phân tấc.” Twilight gật đầu.

Rảnh rỗi, hai người họ quyết định sẽ đến đây chơi hết ngày hôm nay.

“Không có gì ngoài ý muốn.” Twilight không để tâm đến sự hiện diện của ông, cậu lấy trong balo ra một tập hồ sơ đặt lên bàn ngay cạnh hồ sơ xin việc của Hoshiguma.

Nghe vậy, Yelena sững sờ nhìn quanh mới nhận ra Beatrix, người tưởng chừng ở trong phòng khách chơi đùa với cô nãy giờ, đang không có ở đây, trong khi Yühsia ấp úng trả lời.

“Ừm~Cậu luôn cọc cằn với người lớn, thế mà dễ dãi với mấy đứa nhỏ quá nhỉ?”

Hoshiguma nhận lấy bản hợp đồng, bắt đầu đọc.

6:00 chiều hôm đó, sau một ngày mệt mỏi, Twilight và Felix lại kết bạn trên đường về.

“Uh….!”

“K-không! Tôi thấy ứng ý rồi ạ!” Hoshiguma lắc đầu liên tọi, xác nhận lại hợp đồng 1 lần, cô không ngần ngại ký tên vào.

Trước mặt, là Beatrix đang đứng trước bàn làm việc của cậu, nằm trên bàn là cuốn sổ ghi chép đang mở toang.

“Xin lỗi, nhưng trên hợp đồng đây là 12000 LMD/Năm ạ?”

Thỏa thuận thù lao xong, Twilight có thể đảm bảo phần lớn nhân sự của đội hậu cần ở lại, nhưng đội chiến đấu số 2 của Hisomaru phải dời ra đóng trại bên ngoài thành phố, chỉ có ông cũng một ít tâm phúc ở trong Lungmen.

Cậu không lo gì nhiều về Beatrix, con nhóc đó lại đang bày trò gì thôi, chuyện này xảy ra hoài.

“À.ờ..anh nói Beatrix ạ? Ừm…c-cậu ấy vừa mới đi tìm nhà vệ sinh…chắc cậu ấy sẽ quay lại nhanh thôi ạ.”

“NGỒI THẲNG LƯNG LÊN!!!”

“Không.” Hisomaru bất ngờ mở miệng đính chính.

Đã hẹn trước thời gian, lúc Twilight và Felix đếm, nơi này cũng bước vào giờ giải lao.

Còn chưa nghĩ lung tung xong, một tiếng quát ầm trời vang lên từ đằng sau dọa cho Hoshiguma giật mình ngồi thẳng đứng.

Tuy biết Oni là một chủng tộc da dày thịt béo, chỉ 1 trận đòn thì không đủ để c·hết. Nếu không phải lúc đấy Crow liều mạng chạy ra can ngăn, một người quen khác biết chuyện cũng đặc biệt chạy đến khuyên can một hai câu, chỉ sợ cô đến hôm nay cũng chưa lết được khỏi giường.

Beatrix rất hợp tính Felix, hai người kết hợp lại với nhau thì như hổ mọc thêm cánh, lại thêm bố Rag dễ mua chuộc và cũng thích gây chuyện, vài tháng qua liên tục là mấy khứa này bày ra đủ trò khiến Twilight đau đầu.

Trong vòng quan hệ Bloody Lines, danh vọng Hisomaru vẫn rất cao, ông đã hạ mình nhờ vả thì Twilight hay Felix đều không tiện, cũng không có lý do để từ chối.

“Gì hôm nay đến sớm vậy?”

Ngoài chuyện đó ra thì buổi phỏng vấn diễn rất trơn tru, kết thúc câu hỏi cuối cùng, Twilight để cô tạm thời ra ngoài một chút để bàn bạc.

Dù liên tục bị Twilight mắng là ăn không ngồi rồi, thực chất thì Hisomaru không chỉ suốt ngày uống rượu, ông dành phần lớn thời gian để huấn luyện cho cấp dưới, trọng điểm là Crow và Matt. Vậy nên Twilight trước khi đi đã phân cho ông mảnh đất nhỏ gần khu sinh hoạt để cải tạo lại thành một võ đường (dojo).

“Khổ quá! Kệ mịa tôi!” Đi ngang qua húc vai Felix đang cười đều 1 cái, Twilight vẻ mặt u ám thở dài.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 133: Phỏng vấn