Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 107: Dinh thự nhà Luckbolts

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 107: Dinh thự nhà Luckbolts


“Ui chồi ôi! Con nhà ai mà dễ thương thế này!!!”

Một cái đầu trắng nhỏ nghiêng qua khe của ghé vào trong với vẻ mặt lo lắng, đó là Yelena, có vẻ cô bé đã nghe thấy tiếng hét của Twilight và chạy vào nhà.

Trên chiếc xe hơi lạ kia, một Mafia khoảng độ tuổi trung niên trông rất chán đời đang ngã lưng ra sau gác chân lên, úp mũ trên mặt ngủ bù.

Phía đối diện, người còn lại trông phóng khoáng hơn hẳn.

“Nỗ lực của cậu trong việc chế tạo ra thứ này có thể hiểu được, nhưng nếu đã biết ta có mối quan hệ rất mật thiết với Laterano, tại sao cậu còn nói cho ta biết? Giữ nó cho bản thân không phải sẽ có lợi hơn sao?” Nghe Twilight trình bày xong hết, Signora đan hai tay lại với nhau, bà hỏi cậu một cách nghiêm túc.

“Với lại...trọng trách đập tan thế độc quyền s·ú·n·g đ·ạ·n của Laterano, nhà Luckbolts gánh không nổi. Một gia đình lớn như nhà Sicilia phù hợp hơn để trở thành người đại diện, và ngài sẽ có toàn quyền quyết định chỗ s·ú·n·g chúng tôi chế tạo ra sẽ đi về đâu.” Twilight cúi đầu thỉnh cầu.

“Đáng tiếc là phải kết thúc buổi tiệc trà này ở đây, đã đến lúc tôi phải ra về rồi. Cậu Luke, sẽ không phiền nếu ta có thể lấy hai thứ này chứ? Ta sẽ cố gắng hồi âm cho cậu trước khi khoảng thời gian bảo hộ kết thúc vào ngày mai.”

Cô bé giật mình phản ứng lại theo lời nói của cậu, nhưng đã không kịp.

Đây cũng là lý do chỉ cới một chút thủ thuật đánh lạc hướng 2 người bảo vệ, cậu dễ dàng chuồn khỏi nhà mà không bị phát hiện.

Hiện tại, bộ găng tay đó đang được Liena mang lên.

Cậu cúi đầu cho đến khi nghe thấy tiếng cánh cửa chính đóng lại, chưa kịp ngẩng đầu lên thì hai cánh tay đã kẹp vào nách, nâng cậu lên cao.

Signora Sicilia cầm lấy chiếc vali vẫy tay rời đi khi Twilight tiến ra mở cửa cho bà ấy.

Lần này Twilight hoảng thật, cậu vùng vẫy cố gắng thoát khỏi vòng tay ‘yêu thương’ của mẹ mình.

Khác hoàn toàn so với đại sảnh trống trải, phòng tiếp khách được bài trí hết sức công phu.

Nhìn thấy cậu đang bị một người phụ nữ ẵm lên cao, cô bé ngơ ngác nhìn khi cả hai người kia đều đồng loạt quay qua đây.

“Yelena! Chạy mau!” Twilight là người phản ứng lại đầu tiên, cậu gào lên.

Còn chưa hết, như để thể hiện độ chất chơi bằng việc dồn hết tài sản vào đây, giữa trần phòng làm việc treo một cái đèn trần nạm vàng lớn sáng chói lóa bất kể ngày hay đêm.

Liena Don Luckbolt, Don của gia đình Luckbolt, một người phụ nữ được giới Mafia đánh giá là máu lạnh, điên cuồng, đầy lôi cuốn.

Chưa hết, khả năng cảm nhận nhiệt của cậu cho thấy có đến 2 người ở trong nhà...

Băng qua sân vườn rộng rãi, Twilight đặt chân lên bậc thềm dẫn vào nhà.

Luồng điện xanh lam truyền từ bàn tay bộc phát, cơ thể Twilight giật bắn lên như chụp X quang.

Twilight nhẹ mỉm cười nói.

“Ừ, phụ dỡ đồ xuống xe đi, tôi vào chào Don một cái.”

“Quan trọng nhất, điều làm nên sự khác biệt của thứ này với những khẩu s·ú·n·g Laterano, nó không cần Arts để vận hành, cực kỳ dễ sử dụng...và có thể lượng sản. Đây mới là mẫu s·ú·n·g trường, nếu đầu tư vào phát triển, cải biến nó lại thành s·ú·n·g lục cũng sẽ không quá khó khăn. Chi tiết còn lại, trong bức thư đó có lẽ đã ghi rõ.” Cậu nhấn mạnh nói.

Tại dinh thự riêng nhà Luckbolts nằm biệt lập với trung tâm thành phố, một chiếc xe hơi đắt tiền dần chậm tốc độ và cuối cùng dừng bánh ngay tại lối vào.

(¬_¬)??? Twilight liếc mắt nhìn xung quanh.

Bất giác, cậu đã rời nhà đi được hai năm.

Twilight cúi đầu chỉnh lại quần áo gọn gàng một chút, hít sâu một hơi chuẩn bị tinh thần rồi đưa tay lên gõ cửa.

Hai cái chớp mắt trôi qua...

“Cậu đã trở về, Luke.” Thấy cậu bước vào, người phụ nữ mặc đồ đen mỉm cười vẫy tay nói.

Người đầu tiên là một người phụ nữ thoạt nhìn đã có tuổi nghiêm chỉnh ngồi trên ghế, vui vẻ thưởng thức ly trà của mình.

“...” Yêu cầu bất ngờ khiến động tác nhấp trà của Signora Sicilia khựng lại một nhịp.

...

“Vào đi.”

Và cuối cùng ở giữa căn phòng chính là bàn tiếp khách, hai người phụ nữ Lupo đang ngồi uống trà ở đây.

Những gì mấy cây nỏ đó làm được, một cây s·ú·n·g hoàn toàn có thể làm tốt hơn. Cân nặng hai bên cũng gần ngang nhau, tầm bắn và sát thương thì s·ú·n·g vượt trồi hoàn toàn. Còn về vấn đề tiếng ồn, Twilight chưa thó được cái giảm thanh nào từ người Sankta nên cậu chưa nghiên cứu được cách làm, nhưng nếu muốn bán những khẩu s·ú·n·g này cho Mafia, cậu đã tìm đến những gia tộc khác để bàn chuyện làm ăn chứ không phải giới thiệu nó cho miss Sicily.

“Tạm biệt ngài, cảm ơn vì đã xem xét đề nghị của tôi.”

Đó là khung và toàn bộ phụ kiện để lắp thành một cây s·ú·n·g trường được lót cẩn thận bằng bông gòn.

15/6/1077

Twilight không hề trả lời, cậu hơi chuyển đầu nhìn qua Liena Don Luckbolt.

Thấy Twilight đang nhìn qua đây, ông ta gật đầu chào một cái rồi lại kéo mũ lên ngủ tiếp, không biết có nhìn thấy cậu cũng gật đầu chào lại một cái hay không.

Chương 107: Dinh thự nhà Luckbolts

Và nụ cười của cậu tát ngúm khi cảm nhận được một lượng Arts đang ngưng tụ trên tay mẹ của mình, trước khi bỏ nhà đi bụi, Twilight đã để lại cho bà ấy một bức ngắn giải thích mình sẽ đi đâu, cùng với một món quà nhỏ.

“Tôi biết, nên tôi mới đi một mình.” Twilight trả lời ngay, không chỉ cho 2 Mafia bảo vệ mà cho cả hai người vừa bước xuống xe nghe.

Đương Signora chuẩn bị trả lời thỉnh cầu của Twilight, một bàn tay đã đặt lên vò đầu cậu.

Yelena theo bản năng cố gắng vùng vẫy chống cự, nhưng đến Twilight cũng không thoát được, cô bé sợ hãi chỉ có thể rươm rướm nước mắt, đưa ánh nhìn cầu xin sự giúp đỡ của những người khác.

Knock Knock Knock!

Nhìn thấy khung cảnh mất mặt này, Twilight vừa mới bò dậy lết ra khỏi nhà chỉ có thể bụm mặt vào tay không biết nên nói cái gì.

“Thích chứ, đây là hình phạt khi mà dám tự ý bỏ nhà đi bụi đấy.”

“Cảm ơn vì sự quan tâm của ngài, tôi vẫn luôn rất ổn.” Dù đã được cho phép, Twilight vẫn luôn giữ tư thế kính cẩn cúi đầu, cậu lấy ra một phong bì hai tay đưa lên cho Miss Sicily.

Giải thích một tí:

“Xem ra ánh mắt của mình vẫn chưa hề mai một, dù không hề trông mong quá nhiều kể từ lần đầu gặp mặt, nhưng chính cậu nhóc này cùng thế hệ trẻ trong tương lai sẽ là những người mang đến một làn gió mới cho đất nước này.”

Tạm thời gác sự hoài niệm sang một bên, Twilight bước ngang qua đại sảnh, rẽ trái đi thẳng đến phòng làm việc.

“Sicily, tuy đứa nhóc này khá là tùy hứng và khó bảo, nó vẫn là một thành viên quan trọng của gia đình Luckbolts. Nếu có vấn đề gì xảy ra, tôi sẽ là người chịu trách nhiệm.” Liena Don Luckbolt đứng dậy, cô đặt tay ấn Twilight xuống trong khi bản thân cũng cúi đầu.

“Sau một khoảng thời gian dài nghiên cứu, đây là thành phẩm đầu tiên của tôi. Sỡ hữu chiều dài xấp xỉ 1000mm, nặng gần 4,1kg, sử dụng loại đ·ạ·n 8mm chứa được năm viên cùng lúc, trong điều kiện thông thường, khẩu s·ú·n·g này có tầm bắn dao động từ 300-400m. Tuy uy lực thua xa s·ú·n·g trường Laterano nhưng ưu điểm về sự cơ động vẫn được giữ nguyên.”

...thôi coi như không có gì.

“Hẹn gặp lại lần sau, Sicily.”

Thông thường chỉ có một mình Twilight tự sinh hoạt ở nhà, cậu hoàn toàn không thấy phiền với điều đó, thậm chí còn thoải mái vì mình có thể tự do nghiên cứu những gì mình thích.

Chẳng kịp đợi người khác nhìn kỹ trong vali, Twilight đã thuần thục lấy từng thứ một ra lắp ráp lại.

Tách! X2

Dâng thư xong, cả căn phòng bỗng chốc trở nên yên lặng, không ai phát ra một âm thanh nào.

“Thưa cậu, ngài ấy đang có khách...” Thấy Twilight đinh đi vào nhà, Mafia trông cửa nhắc khéo cậu.

Lý do à?

Nghe thấy mình bị gọi là bà già, khóe miệng Liena cong lên một cách đáng sợ, Arts một lần nữa ngưng tụ giữ lòng bàn tay.

“Ặc...nếu nói ra thì chắc gì tôi đã được đi chứ, đúng không bà già?” Twilight yếu ớt nói ra, cậu còn sống, và vẫn còn mạnh miệng được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Signora cười khúc khích một hồi, dù trong mắt người ngoài, vị nguyên thủ này có thể rất cứng rắn với các chính sách của mình, nhưng bà ấy không phải là một người bảo thủ nghiêm khắc, luôn dành những lời khích lệ cho những ai xứng đáng.

Thành phố Rietti, Siracusa.

Một lúc sau, đến khi cả người Twilight bị giật cháy đen, miệng cậu còn đang bốc khói ra, giòng điện mới dừng lại.

“Cứ làm những gì cậu muốn.” Bà ấy chỉ vẫy tay diễn tả thay cho lời muốn nói.

“Và cung ngênh ngài đến tư dinh của nhà Luckbolts, quý bà Sicily.”

Vì thế, Twilight đi lại gần kéo tai anh xuống nói nhỏ một câu.

Có điều gì đó bất thường.

10:16

“Không cần phải kính cẩn như thế, ta đến đây hôm nay với thân phận là Signora Sicilia, bạn thân của Liena. Ngẩng đầu lên đi, cũng lâu rồi ta mới gặp lại cậu, nhóc Luke, gần đây vẫn ổn chứ?”

“Xem chừng, đó không phải là tất cả những gì cậu muốn với ta nhỉ?” Nhận thấy ánh mắt của đứa trẻ cúi đầu trước mặt vẫn luôn hướng về phía mình, Signora Sicilia nhấp một ngụm trà hỏi.

Nhưng mà.

“Đầu tiên, đừng lầm tưởng về việc tôi đã lấy cắp bản vẽ từ Laterano, thứ này khác biệt hoàn toàn với trang bị của các Sankta. Trong 2 năm rời khỏi Siracusa, tôi đã đi qua hầu hết các quốc gia ở phía đông và tìm hiểu rất nhiều thứ từ họ.” Cậu trải bản vẽ ra bàn và bắt đầu trình bày.

“Ặc..ặc..ông ấy vẫn khỏe.” Bị ép chặt vào Oppai~ Twilight mém chút c·h·ế·t ngạt bởi quy mô đồ sộ của nó, vùng vẫy một hồi, hai cánh tay mới thả lỏng ra để cậu hít thở.

Ngoài việc sỡ hữu một cảng lớn chuyên dùng để xuất, nhập khẩu và kiểm duyệt hàng hóa trước khi đưa vào thủ đô, 40% diện tích Rietti nằm ở trung tâm thành phố và phía tây tiếp giáp thủ đô là khu vực dành cho giai cấp trung lưu sinh sống.

“Đây là lá thư từ một người quen của nhà Sicilia, anh ấy nhờ tôi tận tay chuyển nó đến cho quý bà.”

Không đầy 2 phút sau, một khẩu s·ú·n·g trường hoàn chỉnh đã được một đứa nhóc 7 tuổi cầm trong tay rồi đặt lên bàn.

Trong căn phòng yên lặng một lúc, rồi giọng nữ vừa rồi lại vang lên.

“Được thôi.” Bà nhẹ nhàng đặt tách trá xuống, bắt đầu khỏi lên một chút hứng thú nghiêm túc nhìn Twilight. “Trong vòng 24 tiếng bắt đầu từ lúc này, cậu, Luke Luckbolt sẽ nhận được sự bảo hộ tuyệt đối dưới uy quyền của Grey Halls, nhân danh lời thề của Signora Sicilia, sự bảo hộ này sẽ có hiệu lực...

“Xin đừng giả trân thưa ngài, là một người có sự hiểu biết sâu rộng đối với nền văn hóa Laterano, tôi tin chắc rằng quý bà Sicily đây không hề lạ lẫm gì với thứ vũ khí độc quyền của người Sankta.” Twilight trực tiếp vạch mặt nói, chính bộ luật s·ú·n·g và trật tự do Signora Sicilia được tham khảo rất nhiều từ chính bộ luật của Laterano, nói bà ấy không biết về s·ú·n·g đúng là một trò đùa vớ vẩn, đó là còn chưa kể đến việc người được coi là cánh tay phải của bà ấy trong việc điều hành đất nước cũng là một người Sankta.

Trở lại với hiện tại.

Để đánh giá, Twilight cảm thấy à ấy tỏ ra có cá tính, khí phách hơn là quyến rũ...vẫn y như vậy.

Tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp đại sảnh, truyền cả ra bên ngoài sân.

Được sự chấp thuận, Twilight mới cầm lấy tay nắm cửa, từ từ mở nó ra.

Chiếc xe kia nhìn khá lạ, nhưng Twilight nhận ra được thân phận của người Mafia kia.

“Khoan đã, con có thể giải thích.” Nhận thấy Arts đã dần thành hình, Twilight đổ mồ hôi lạnh.

“Tôi hiểu, Liena, nhưng vấn đề này cần phải được thảo luận kỹ càng hơn.” Thấy hai mẹ con cúi đầu trước mắt, Signora lấy ra đồng hồ quả quýt kiểm tra thời gian, bà cười nhẹ đứng dậy.

Và mặc dù dùng ly trà, chỉ cần nhìn liếc qua cũng nhận ra thứ bên trong chiếc ly đật trên bàn đó là rượu vang đỏ.

“Không còn gì để nói nữa sao?” Nâng cậu đối mặt mình, Liena hiền hậu mỉm cười.

“...”

Sau khi luật thép ‘S·ú·n·g và Trật tự’ được thiết lập với trụ sở chính của Sảnh Xám nằm tại thủ đô, Rietti nghiễm nhiên trở thành địa bàn của các cuộc làm ăn phi pháp giữa các gia đình Mafia.

“Cảm ơn, cậu vất vả rồi.” Nhận lấy bức thư, Signora không mở ra đọc mà cất nó vào trong túi.

Làm thế nào mà Twilight lại có thể chế được khẩu s·ú·n·g này? Đã được đề cập trong chap, nhưng chưa hết lý do. Cái này Spoil luôn cũng được, bản thiết kế s·ú·n·g giống của 'trái đất' là một trong những thứ Twilight có được từ Hawker, chi tiết thì về sau biết thêm.

“Sếp nhỏ, cậu đã trở lại!”

Từng là một quận trực thuộc thành phố Sette Colli, khoảng 8 năm trước, nơi này li khai trở thành một thành phố độc lập nằm dưới sự quản lý của gia đình Mafia Luckbolts. Nhưng dù đã tách khỏi thủ đô, Rietti vẫn tồn tại như một thành phố vệ tinh xung quanh Sette Colli.

“Ai đấy?”

“Giải thích gì chứ?” Liena giả vờ làm ngơ trước ánh mắt cầu xin tha thứ của cậu, cô ấy nỏ một nụ cười thật tươi.

Mặc trên người một bộ Vest đen nhưng không hề cài nút áo khoác ngoài, người phụ nữ dựa lưng vào ghế, để lộ hoàn toàn chiếc áo sơ mi trắng bó sát người cùng cà vạt, tô điểm lên từng đường cong cơ thể của một người phụ nữ trưởng thành.

Đương nhiên, dù không đến mức nghèo nhưng với điều kiện tài chính không mấy dư dả của mình, nhà Luckbolts sẽ không mạnh tay chi tiền vào những thứ vô bổ như này. Tất cả mọi thứ trong căn phòng này đều là tài sản của ông trùm đời trước, người kế vị hiện tại cũng lười dỡ nó xuống nên cứ để nguyên vậy.

Đẩy cánh cửa chính ra, quang cảnh rộng rãi nhưng trống vắng trong căn nhà quen thuộc hiện ra trước mắt.

...

“Twilight!”

“Laero vẫn khỏe chứ?” Liena ẵm lấy Twilight, ôm chặt cậu vào lồng ngực mình.

“Chào mừng con về nhà, Luke Luckbolt.”

“Phư~phư~phư..” Không cần tinh ý cũng biết, câu sau mới là mục đích thực sự của Twilight, nhưng điều đó không cản được Signora Sicilia cười khẽ một chút.

Và cách đối xử với Infected của người Siracusian ở đây cũng có chút khác biệt.

...

Tuy nhiên, đừng để dáng vẻ hiền lành đó đánh lừa, mái tóc bạc kéo dài đến tận bả vai, ánh mắt thâm thúy sắc sảo, bộ trang phục thời thượng quý phái, từng biểu cảm, cử chỉ của người phụ nữ này đều toát lên vẻ quý phái và quyền uy của một người lãnh đạo tối cao.

“Xin cứ tự nhiên, tôi sẽ cất nó vào Vali cho ngài.” Không mất tới 2p để Twilight tháo rời khẩu s·ú·n·g ra lại, cậu cất nó gọn gàng cùng bản thiết kế vào vali rồi chuyển qua cho Signora.

Do có đề cử nên tuần này Bonus thêm 1 chương nè : )

“Ách! Con về rồi đây, hahaha.” Nhìn vẻ cười của bà, Twilight ngượng mỉm cười lại.

Liena thả Twilight xuống đất, sau đó bằng một tốc độ kinh hoàng lao về phía Yelena, húc tung cửa ra vào ôm chầm lấy cô bé, cả hai lăn vài vòng ra ngoài sân, làm Felix đang xách đồ ở sau giât mình nhảy sang một bên né tránh.

“Bởi vì Ma’am đã từng nói với tôi rằng quý bà là một người bạn xúng đáng để tin cậy.”

Nụ cười trên môi dần biến mất, một thoáng ngạc nhiên xuất hiện trên mặt Felix trong khi Twilight nở nụ cười đểu tương tự khiêu khích anh rồi quay đầu, xách theo chiếc vali bước vào trong sân.

Là một người rất bận rộn, bữa tiệc trà nhỏ này là quãng thời gian ít ỏi để Signora Sicilia thư giãn, việc Twilight tiến vào làm phiền đã là sự thất lễ không hề nhẹ. Vậy mà đã chào hỏi xong, cậu không lui ra ngoài mà vẫn giữ nguyên tư thế tại vị trí cũ.

“Thú vị, đây là cái gì?” Cầm khẩu s·ú·n·g trường trên bàn ngắm nghía một hồi, Signora tỏ ra vẻ hứng thú hỏi.

Đó là tóm tắt sơ bộ về thành phố này.

Chút động tác nhỏ của cậu không thể qua mắt được nguyên thủ một quốc gia, người được mệnh danh là người mẹ đỡ đầu của toàn bộ Mafia, Miss Sicily. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Nghe chưa Felix, chúng tôi đang có một vị ‘khách’ ở YÊN ngoài đây chờ tôi một chút, nhóc cũng thế, Yelena.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Trước hết, tôi có thể thỉnh cậu một điều không, thưa quý bà Sicily?” Cậu đặt bàn tay lên hai ổ khóa của chiếc vali. “Tôi muốn nhận lấy phần thưởng mà ngài đã hứa sẽ trao cho tôi.”

Vũ khí tầm xa phổ biến hiện tại ở Siracusa là những chiếc nỏ cầm tay cỡ vừa, tốc độ bắn và nạp lại tên nhanh bù cho tầm bắn và sát thương có phần hạn chế. Chúng được giới Mafia ưa chuộng vì độ nhỏ gọn và không phát ra quá nhiều tiếng động khi bắn, tiện cho việc thanh toán.

Nghe thấy tiếng xe đến gần, Mafia chán đời kia đưa tay lên hé mũ một tí ra quan sát.

“Vâng.” Cô bé dạ vâng trong khi Felix không biết mang theo bao nhiêu phần nghiêm túc gật đầu.

Bỏ qua điều đó, Twilight tiếp tục lấy từ trong vali ra một cuộn bản vẽ và đưa nó cho Signora.

Đối diện cửa ra vào rất dễ nhìn thấy chính là một chiếc bàn làm việc đặt ngay cuối phòng, đằng sau ghế ngồi là hai cánh cửa sổ đón gió rộng mở hiện ra khung cảnh sân vườn bên ngoài với một cây táo lớn, hiện không phải mùa táo nên những cành cây chỉ làm công việc che nắng, tạo thành một nơi rất phù hợp để đánh một giấc ngủ trưa trên thảm cỏ.

“Vâng, tôi rất vui khi được gặp lại ngài, Liena Don Luckbolt.” Twilight bước đến trước mặt cả hai người khoanh tay cúi đầu chào, rồi thầm liếc sang người phụ nữ uy quyền vẫn đang thư thả uống trà.

Đó là một bộ găng tay có thể dùng làm chất xúc tác, giống loại quân đội hay sử dụng.

Xung quanh căn phòng được xếp hai chiếc tủ kính lớn đối diện nhau, bên trong chứa rất nhiều loại rượu quý. Vừa vặn đang là giữa trưa, ánh sáng chiếu vào qua khung cửa sổ phản chiếu với những chai rượu đầy màu sắc tạo nên vẻ óng ánh, khiến kệ tủ sáng lên như đang chất đầy đá quý.

Signora Sicilia yên lặng ngồi nghe Twilight trình bày, Liena cũng thế.

“╬”

Rẹt rẹt!

“Tôi xin phép.” Twilight bây giờ mới ngẩng đầu lên, cậu cầm chiếc vali kim loại của mình và đặt nó lên bàn.

Ngay khi lời thề được cất lên, Twilight không hề hoang phía một giây mà bật nắp chiếc vali lên, để lộ ra thứ được cất giữ cẩn thận bên trong. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đứng trước cửa phòng, bên trong đã loáng thoáng nghe thấy tiếng nói chuyện.

Đúng lúc này, cánh cửa vào nhà mở ra cùng lúc thu hút sự chú ý của hai người.

Từ trên xe, Twilight mở cửa bước xuống.

Chương 107:

Trừ hai Mafia chịu trách nhiệm bảo vệ dinh thự giật mình khi nhìn thấy cậu bước xuống, Twilight nhìn thấy một chiếc xe hơi lạ nằm ở bên kia đường.

Như đã nói, vốn chỉ có hai người sống trong căn nhà này, mà vì là người quản lý cả một thành phố, Don Luckbolt rất ít khi về nhà.

(o_o)?

“Khẩu s·ú·n·g này được lên ý tưởng thiết kế chính từ những khẩu đại bác thủ thành lớn của Victoria, nó là sự kết hợp của công nghệ hơi nước và nỏ bắn tỉa của các thợ săn biên giới Kazimierz, tất nhiên, cũng không thể thiếu một ít sự tham khảo từ những khẩu s·ú·n·g Laterano.”

60% còn lại, cũng như nhiều thành phố khác, là khu vực bao gồm khu công nghiệp, khu định cư tập thể của tầng lớp dân nghèo, lao công giá rẻ, khu ổ chuột và cuối cùng không thể thiếu khu vực sống cách ly của các Infected.

Nếu cần một ví dụ cụ thể hơn để dễ so sánh, Sette Colli giống như nội thành Lungmen sầm uất, trong khi Rietti chính là khu ổ chuột nhưng sở hữu cấu trúc hạ tầng tốt hơn một chút.

Tiếng gõ cửa vang lên, kèm theo một giọng nữ nghi hoặc phát ra từ bên trong căn phòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Nơi này, chẳng thay đổi một chút nào cả.” Nhìn cánh cổng vào quen thuộc trước mắt, Twilight bất giác cảm khái.

“Không! AGHHH!”

...ngay lập tức!”

Khẩu s·ú·n·g được đề cập trong chap được lấy ý tưởng từ khẩu Karabiner 98k (K98) như đã đề cập, khẩu s·ú·n·g này có cơ chế hoạt động khác nhiều so với s·ú·n·g của Laterano.

Nếu thế thì người ở trong nhà...

“Luke Luckbolt, tôi đã trở về và sẵn sàng nhận lệnh, thưa Ma’am!” Dù không có ai nhìn, Twilight vẫn cúi chào hành lễ theo bản năng.

“Cảm ơn, không cần phải tiễn đâu, Ben chắc đã đánh xe đợi sẵn ngoài kia rồi.”

Kẹt~tttt

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 107: Dinh thự nhà Luckbolts