Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 101: Những biến cố cuối cùng của Lungmen (1)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 101: Những biến cố cuối cùng của Lungmen (1)


Đám lính Ursus vừa di chuyển vừa giơ cao cây đuốc, vừa đi vừa đ·ốt p·há, chém g·iết bất cứ thứ gì chúng nhìn thấy.

Lúc này đây, một tên lính Ursus đang đuổi theo một đứa trẻ.

Felix nhìn qua thì thấy Ch’en gật đầu.

Nhưng xét trên trường hợp này, dù khác họ mà cô bé này sẵn sàng chạy loạn trong lúc nguy hiểm này để tìm kiếm chị mình, hai người chắc chắn sẽ rất thân nhau. Vậy thì điều ngược lại cũng có thể sẽ xảy ra.

“Phát hiện mục tiêu, đứa nhỏ.” Hắn bấm vào bộ đàm thông báo cho những tên đồng bọn xung quanh tiến tới hỗ trợ vây bắt trong khi vẫn truy đuổi gắt gao.

“C-cảm ơn.”

Nghe Felix nói, Ch’en không ngại ngùng lấy từ trong túi áo ra một bức ảnh chụp trắng đen, trên đó là cảnh hai đứa trẻ đang khoác vai nhau tươi cười, một trong số đó là cô bé Ch’en, người còn lại.

À mà quên, có điểm rồi đúng không? Chúc mừng những ai đã đỗ đại học nha!!! Còn những ai hẹo rồi thì xin chia buồn, năm nay đề nghe

Cuộc rượt đuổi tiếp tục một lúc nữa, đứa trẻ vì rất hiểu biết đường xá Lungmen nên dù nhiều lần xuýt xoát vẫn thoát được khỏi tay tên lính.

“Còn chúng ta thì ừm...à, còn vị tiểu thư ở đây nữa”

Vì thế, chúng phải hành động nhanh để có thể tận dụng tối đa ưu thế bất ngờ này và hoàn thành nhiệm vụ.

“C·hết tiệt! Không có thời gian lãng phí nữa đâu. Tiểu thư, cô có biết đường tới bưu điện không?”

Bịch bịch!

Trong tình thế đó, một diễn biến bất ngờ đã xảy ra.

Né vào một chỗ tầm nhìn thoáng đãng để tránh b·ị đ·ánh lén, Felix mới bật bộ đàm lên nghe.

Nhóm Felix cũng tăng tốc lên trở lại, nhưng anh lại dần có một linh cảm xấu.

Hai người lính thay nhau nói ra những gì mình phát hiện được.

18:51

Cái tên của hai đứa con gái cũng đã được nhắc đến trong cuộc trò chuyện đó. Đứa bé lớn tên là Talulah Artorius, còn đứa nhỏ chính là Ch’en Hui-chieh!

“Cậu chủ.”

Đường đ·ạ·n Arts có tốc độ không quá nhanh nếu so với những mũi tên thông thường, chỉ cần một chút để ý là có thể dễ dàng né được.

“Xin lỗi thưa Phu nhân nhưng chúng tôi ra ngoài với mục tiêu là để trinh sát và bảo vệ cho khu trạm xá, nơi đó vẫn còn rất nhiều người b·ị t·hương của Lungmen và có nguy cơ bị t·ấn c·ông bởi kẻ địch bất cứ lúc nào. Xin phép được rời đi trước ạ.”

Đối với những thường dân còn lại, những người không phải mục tiêu của chúng....

Lin Grey, một trong 2 người đứng đầu Lungmen ngay lập tức được cử tới dẹp loạn.

Toxicuser đem những thứ mình nhìn thấy ở đây nói hết cho Felix.

“Vâng.”

Trong lúc hai người nói chuyện với nhau, thêm 2 Assasin nữa đã quay trở lại, họ báo cáo tình hình tuần tra xung quanh đây cho Felix.

Nhưng khi họ vừa có mặt, quân Ursus đột ngột chạy đi.

Đoàng!

Anh không còn cách nào khác ngoài tăng tốc rời khỏi đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Nghe cậu chủ nói chưa, di chuyển đi!”

“Toxicuser? Tôi tưởng cô ở ngoại thành giúp Twilight?”

Tên lính biết rõ điều đó, hắn vùng vẫy kịch liệt, phải đến khi Felix tung một cước đạp đầu hắn sang một bên (“Đau!”) tên lính choáng vang thì tay sát thủ mới lụi một dao vào đó được.

Trong khi dù đã mở rộng mạng lưới tìm kiếm, đám lính tinh nhuệ Ursus vẫn chưa tìm được thứ chúng muốn.

“S·ú·n·g rõ ràng là mạnh và có nhiều tiềm năng hơn một chiếc nỏ, nhưng mà rõ ràng còn nhiều chỗ phải cải thiện thêm. Ngươi nói có đúng không?” (Twilight: Đ·m, đừng có phán xét v·ũ k·hí của tôi khi mà ông đã ă·n t·rộm nó. Mà khẩu s·ú·n·g này còn chả phải do tôi làm ra cơ, nó là phần thưởng của một đợt chơi Lotto với Hawker.”

“...”

“Dừng mấy hành động phạm tội của anh lại đi, tôi biết quân Ursus muốn gì rồi, chúng ta sẽ thay đổi kế hoạch.” Felix dùng báng khẩu s·ú·n·g lục trong tay mình gõ lên đầu Caster làm anh “Ui!” một tiếng. Anh tiến lên phía trước kéo lấy tay cô bé Ch’en nói.

Những người ít ỏi có thể chiến đấu rất nhanh chóng bị áp đảo bởi sức mạnh của những tên lính tinh nhuệ.

Nghe cái tên này, Felix đột nhiên khựng lại, anh dường như đã nghe thấy cái tên này ở đâu đó, và lúc nãy, hình như tên lính Ursus có nhắc đến từ mục tiêu....

“Tôi biết rồi.” Wei Fumizuki thở dài ra một hơi, Ch’en đã an toàn khiến cô trở nên nhẹ nhõm một chút.

Một tiếng s·ú·n·g vang lên.

Cái tên của cô bé kia, anh đã nhận ra mình nghe nó từ đâu. Trong một bữa tối mà cả đám chỉ huy Bl tụ tập cùng nhau, Twilight có nhắc đến việc vợ và hai đứa trẻ được nhận nuôi của vị giám đốc điều hành Lungmen không chịu di tản khỏi thành phố, và đó là một hành động ngu ngốc.

Hơn một trung đội lính tinh nhuệ Ursus không biết vì lý do gì đã lọt qua được tuyến phòng ngự của lực lượng cảnh, trong khi tất cả đều đang tập trung vào chiến trường trước mặt, chúng bất ngờ t·ấn c·ông vào trại tị nạn Lungmen nằm sau tháp điều khiển trung tâm.

Quãng đường đến bưu điện cũng không tính dài, chỉ sau khoảng 5p chạy bộ, nhóm của Felix đã đến được nơi đây.

Chúng ngay lập tức b·ắn h·ạ người lính canh ở ngay gần đó và khống chế những người dân thường.

Đương nhiên, việc mà chúng là sẽ gây ra động tĩnh rất lớn, đám lính Ursus ngay lập tức bị phát hiện bởi hai người cảnh vệ Lungmen nhận nhiệm vụ tuần tra xung quanh khu trại tị nạn.

...

“Tôi có thể đưa cô bé đến trạm bưu điện gần đây, đó có vẻ là một nơi an toàn.” Anh giơ cánh tay còn lại của mình lên nói.

Vụt!

Nó có cố gắng tìm kiếm một con đường nào đó nhưng vô dụng, tên lính Ursus đã xuất hiện ngay trước lối vào con hẻm.

Mọi chuyện bắt đầu khi vài thường dân Lungmen đi lấy nước để chuẩn bị nấu bữa tối, một đám lính tinh nhuệ Ursus đột nhiên từ một góc khuất lao ra.

Trong trường hợp cuối cùng, có mệnh lệnh từ ngài đại công tước, chúng sẽ ngay lập tức lao vào cảm tử bắt người.

“Tên của cháu là Ch’en, Ch'en Hui-chieh.”

Trong lúc bọn họ đang cúi đầu bàn luận với nhau, cô bé đứng ngó nghiêng một lúc rồi đột nhiên muốn chạy đi, nhưng rồi bị Caster vươn tay ra giữ lại.

Trong trường hợp tốt nhất, người chị mà Ch’en nhắc tới đã đến bưu điện, nơi tụ tập người hoặc một nơi nào đó an toàn.

“Cô đã an toàn rồi tiểu thư, dù nhìn mấy người kia có chút...t·ội p·hạm...nhưng tất cả chúng tôi đều là đồng minh của Lungmen, hiện tại sẽ không có ai có thể làm tổn thương cô nữa.”

Viên đ·ạ·n bay thẳng vào chiếc mũ giáp cứng cáp của tên lính. Tuy không thể hạ gục được hắn những ít ra cũng thu hút được sự chú ý.

Felix gật đầu, rồi anh hỏi tiếp tục.

Nhóm 3 người Bl thoạt nhìn như đang đứng yên chờ đợi, nhưng thực ra họ đã nhẹ nhằng dịch chuyển vị trí của mình, Caster còn giấu cây gậy phép dưới ống tay áo, lòng bàn tay anh đã gồng sẵn vài đốm lửa.

“Ừ.”

...

Và để mọi chuyện càng thêm nhanh chóng, một tên lính Ursus bất ngờ xuất hiện ngay trước mặt.

“Xin lỗi, tên còn lại thoát được rồi.” Thấy Felix đi ra, Caster cúi đầu nói.

Nhìn hai ‘mẹ con’ ôm nhau thắm thiết, những người cảnh vệ Lungmen cũng hạ nỏ xuống, tuy nhiên, nhiều người vẫn đề cao cảnh giác với nhóm người Bl.

...

Vì bị vác trên vai và Caster cũng dùng sức mà chạy cho nhanh, cô bé Ch’en đến khi được thả xuống vẫn có chút chóng mặt.

“Giờ bọn anh sẽ tập hợp lại với đồng đội, rồi sau đó sẽ đến nơi an toàn. Tiểu thư có thể di chuyển chứ?”

Dù bị đẩy lui liên tục bởi kẻ địch, nhưng họ cũng thành công làm chậm bước tiến của quân Ursus.

“Không sao, không cần phải cố găng đuổi g·iết bọn chúng, ưu tiên giữ an toàn cho cả nhóm là được rồi.”

Vượt qua những người lính bảo vệ yếu ớt, lính Ursus, ngoại trừ 2 đội có nhiệm vụ cụ thể, bắt đầu t·ấn c·ông vào những nơi tập tru·ng t·hường dân, tìm kiếm ai đó, hoặc một thứ gì đó.

Nhóm của Felix vừa rời khỏi tòa nhà, tiếng bộ đàm của anh phát ra tín hiệu gọi tới.

Và âm mưu của hắn có lẽ đã thành hiện thực khi tin tức đến tai giám đốc điều hành Lungmen, Wei Yenwu đã cực tức giận đến mức mất bình tĩnh.

“Tôi bị coi thường quả nhỉ?” Felix tự nhủ. “Hai người kia đâu, tôi cần nghe họ báo cáo về tình hình quanh đây.” Rồi anh nói tiếp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

May mắn là đã có người ở đó để giữ ông lại trước khi làm điều gì đó dại dột như rút quân khỏi phòng tuyến, điều đó sẽ tạo thành một lỗ hổng rất lớn cho quân Ursus lợi dụng.

Nhưng khi lấy lại tinh thần, nhìn thấy một người phụ nữ đang chạy về phía mình, cô bé cũng vội vàng lao đến đó.

“Tên tôi là Wei Fumizuki, vợ của ngài Wei Yenwu. Xin thành thật cảm ơn, mọi người không chỉ giúp đỡ Lungmen mà giờ đây còn cứu mạng Ch’en. Con bé giống như con gái của chúng tôi vậy.” Bước đến trước mặt họ, phu nhân cúi đầu thật sâu để bày tỏ lòng cảm ơn.

Nhưng bộ đàm yên lặng một hồi rồi mới tiếp tục vang lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vậy à, nếu chúng để một đám lính tinh nhuệ thế này lẻn ra sau và cố gắng tìm kiếm thứ gì đó, vậy thì có thể có 2 trường hợp có thể xảy ra. Một, Lungmen có tay trọng, tôi không tin đám lính Ursus này có thể xuất hiện ở đây mà không có một chút báo hiệu nào, chắc chắn phải có tay trong dẫn đường cho chúng.” Felix suy đoán nhu vậy.

“Không còn gì nữa chứ, chúng ta sẽ xuất phát ngay, khả năng cao là kẻ địch đã phát hiện ra tung tích của tiểu thư Ch’en ở đây và chuẩn bị kéo tới.”

Sau một lúc ôm ấp và hỏi chuyện, cô bé Ch’en được một người khác mang lên lầu nghỉ ngơi còn người phụ nữ mang tên Fumizuki thì bước đến trước mặt nhóm Felix.

Tay sát thủ Bl đu trên tường thả dây lao xuống, dùng tên lính làm đệm tiếp đất tiện thể đè hắn ra giữ chặt lại. Nhưng hắn vẫn chưa c·hết, anh phải kéo mũ bảo hộ của tên lính lên một chút và xiên vào cổ hắn.

“Mũi tên rất khó có thể xuyên thủng lớp áo giáp đó, cách duy nhất để hạ gục chúng là nhắm vào những nơi ít được che chắn.”

Người đã nổ phát s·ú·n·g đó là Felix, trên tay anh không gì khác ngoài khẩu s·ú·n·g Infernal Strikes của Twilight. (Twilight: Đ·m, bảo sao lúc thò tay vào áo tìm không thấy! Tôi sẽ g·iết anh sau, Felix!)

Cô bé đứng thẳng dậy rồi vội vàng cúi đầu căm ơn 2 ân nhân vừa giúp đỡ mình.

“Cậu ta bảo mình có thể tự lo được và nói tôi đến đây ưu tiên bảo vệ cậu.” Toxicuser trả lời.

Đứa trẻ chẳng còn cách nào khác ngoài cua vào một ngã rẽ trước mặt rồi chỉ để nhận ra là nó đã chạy vào ngõ vụt.

Dù không bằng một góc những gì đang cảy ra ở ngoại thành, nhưng chúng cũng đã khiến trại tị nạn rơi vào hỗn loạn.

Caster và Felix gật đầu nhẹ với nhau, anh thả cô bé Ch’en từ trên vai xuống rồi lùi về phía sau.

Không biết đó có phải là một âm mưu từ Đại công tước Kaschey hay không, nhưng chuyện này thực sự đã đánh vào điểm yếu của Lungmen, phần lớn gia đình của những người lính bảo vệ Lungmen không rời đi đều tập trung tại trại tị nạn, kể cả vợ con của những người lãnh đạo.

Keng!

Nhưng chỉ vừa quay sang hướng đó, anh chợt nhớ ra là trong nhóm còn có thêm cô bé vừa giải cứu được.

“KẺ ĐỊCH!!!!”

Felix đang tính nói là chúng ta sẽ thử bắt sống một tên lính Ursus và tra hỏi về kế hoạch của chúng, anh nhắm đến tên lính vừa rút đi.

“Cậu chủ?”

“Không hứng thú à, thế thì lát nữa về đành phải tìm Twilight nói chuyện nhỉ. À không, cậu ta đang bận rộn với kế hoạch của mình, phải ngày mai mới về được.” Felix dường như còn chẳng bận tâm tới tên lính trước mặt.

Felix cùng Assasin hộ tống cô bé ra khỏi con hẻm, nơi một người khác đang chờ sẵn.

“Phía Lungmen thế nào?”

Thời gian thực sự đứng về phía Lungmen, họ chỉ cần đứng vững, giữ được tháp điều khiển trung tâm cùng bộ máy lãnh đạo của mình cho đến bình minh, chiến thắng chắc chắn đã nằm trong tầm tay.

“Thế thì đi thôi.”

Một loạt tên lạnh lùng ngay lập tức bắn ra từ cây nỏ của những tên lính tinh nhuệ, dù cho trước mặt là những người bình thường không có khả năng chiến đấu thậm chí đã giơ tay đầu hàng, chúng không hề tỏ ra bất kỳ cảm xúc nào khi bóp cò.

Quân Ursus tuy đã rất nỗ lực, xong họ cũng bất lực trong việc tìm được một điểm đột phá trong phòng tuyến Lungmen.

“Hai anh tiếp tục trinh sát đi, nếu có phát hiện điều gì thì hãy báo cho tôi.”

“Không sao đâu thưa phu nhân, tiểu thư Ch’en nói rằng cô ấy chạy ra ngoài là để tìm kiếm người chị gái của mình, mối quan hệ trong gia đình ngài Giám đốc điều hành thật sự rất hòa thuận nhỉ.”

Họ toan bật bộ đàm lên báo hiệu thì đã bị ngăm một tên vào đầu bởi những tên lính Ursus khác giờ mới xuất hiện.

Dù chần chừ một lúc, nhưng cô bé cuối cùng cũng nói ra tên của mình.

Ch’en gật đầu, Felix thấy thế ra hiệu cho Caster ôm cô lên.

Đã khoảng 30p từ khi cuộc t·ấn c·ông bắt đầu, phía Lungmen ngay khi nghe tin cũng đã đưa ra đối pháp nhanh chóng.

Nghe Felix nói vậy, Wei Fumizuki chỉ ngẩn người một chút rồi cười nhẹ.

“Mọi người cứ tự nhiên, nhưng hiện tại chúng tôi đang có một vấn đề, người chị của Ch’en ban nãy cũng lén ra ngoài để tìm con bé, liệu mọi người có thể...”

“Di chuyển! Nhanh!”

Lungmen cũng không vừa, họ chống trả quyết liệt bằng tất cả ý chí và những gì họ có.

“Những người còn lại chia ra tìm kiếm chúng, không cần bận tâm đến bất kỳ thứ gì khác. Nhớ kỹ, ngài đại công tước muốn chúng sống, chỉ riêng mục tiêu.”

...

“Ai đó, làm ơn cứu với!” Đứa trẻ vừa chạy vừa hô to tìm kiếm sự giúp đỡ, những chỉ tổ phía công vì không có bất kỳ ai ở xung quanh đó cả, mà có cũng chẳng thể đủ khả năng ngăn cản những tên lính tinh nhuệ Ursus này.

“Phu nhân, tiểu thư đã ngủ rồi ạ.”

Quân Ursus t·ấn c·ông trại tị nạn gồm có gần đến 40 tên, chúng chia ra 3 nhóm và bắt đầu t·ấn c·ông như kế hoạch.

Trở lại rồi đây! Yeah! Biết là mọi người đợi lâu nhưng mà chương sau là một chương ngắn nhá, viết hết những tình tiết còn lại của Lungmen thôi.

“Không có chi, cũng may là anh nghe được tiếng kêu cứu của tiểu thư, lúc đó đang ngồi trên nóc nhà nhìn~nói thầm...Thôi bỏ qua đi.” Felix lắc lắc đầu nói, anh nhìn về phía cô bé hỏi.

Kế hoạch này không được phép thất bại, 20 tên lính được cắt cử tử chiến cầm chân Lin Grey và người của ông, trong khi đám còn lại tiếp tục chia lẻ ra tìm kiếm.

“Tên của tôi là Gut, mọi người hay gọi tôi bằng biệt danh Mad Gut vì tính cách dũng cảm đến mức có thể làm điều gì đó ngu ngốc của tôi. Liệu tôi có thể biết tên của cô không tiểu thư?”

“Đã khống chế được mục tiêu, tiến hành bắt giữ.” Hắn gác cây rìu chiến lên vai, lạnh lùng bước về phía đứa trẻ đang dự lưng vào tường run rẩy vì sợ hãi.

Những người lãnh đạo Lungmen cũng đã nghĩ đến trường hợp có nội gián dẫn đường cho đám quân Ursus kia lẻn vào được đến đây mà không bị phát hiện, tất cả mọi người giờ đây đều nằm trong diện có thể nghi ngờ.

“Dì Fumizuki!”

“Gọi hai người kia quay lại đi, chúng ta sẽ đến bưu điện.”

“Cứu viện dường như đang bị cầm chân, có một nhóm thường dân cùng vìa lính cảnh vệ đã tập hợp tại bưu điện và phòng ngự ở đó, phần còn lại thì chạy tán loạn khắp nơi làm mồi cho mấy tên lính Ursus nếu vô tình chạm mặt. Nhưng có một điều mà tôi vừa phát hiện, đám lính Ursus đó không có ý định đuổi theo tàn sát dân thường, thay vào đó là lùng sục như tìm kiếm một thứ gì đó cụ thể.”

“Làm sao tôi biết được?” Felix lắc đầu. “Giờ chúng ta mới đi tìm hiểu đây.”

Ở bên kia đầu dây, Toxicuser cùng một tá các Assasin khác đang đứng tại một con đường, ở đây có dấu vết đã xảy ra giao tranh và kết quả bỏ lại là t·hi t·hể của 2 Assasin của Felix cùng 1 tên lính Ursus khác.

“Hai, nếu đã rắp tâm t·ấn c·ông trại tị nạn và g·iết dân thường, chắc chắn thứ mà đám Ursus đó đang tìm kiếm phải có đủ giá trị khiến chúng làm như vậy. Một thứ gì đó có thể giúp chúng lật lại thế cờ chẳng hạn.”

“Quái nhỉ, mình nhớ là Twilight đã từng dùng nó bắn bay cả một chiếc xe đang lao tới, có cơ chế nào đặc biệt mà mình không biết à?”

Phanh! Phanh! Phanh!

Nhưng sẽ không còn quá lâu nữa, thể lực của trẻ con không thể bì với một tên lính được huấn luyện chuyên nghiệp, sẽ chẳng bao lâu nữa trước khi đứa trẻ kiệt sức và bị tóm gọn.

Ở những nơi khác, mọi việc cũng sôi động không kém.

Ở bên kia, Caster đang trìu mến trò chuyện với cô bé. (Đây là một thông tin ngoài lề được tác xác nhận luôn, tất cả thành viên trọng đội hậu cần đều là lolicon, nguyên nhân sẽ được tiết lộ sau.)

Nhưng thôi, có điểm rồi, giờ thoải mái được rồi, mình vừa sửa lại thêm chap 7 và 8 ở đầu ấy, ai rảnh thì vào đọc lại nha.

...

“Họ c·hết rồi.”

Còn quân Ursus, ngay khi nhận ra rằng không đuổi kịp, chúng đã dừng lại và bắt đầu quan sát bưu điện đằng trước.

Một trong số những tên lính Ursus nhìn lướt qua một vòng những thường dân rồi hắn lắc đầu.

“Tuy sẽ rất phiền phức nhưng mọi người có thể giúp tôi tìm kiếm chị mình được chứ, chúng tôi vừa lạc mất nhau.”

“Vâng, chúng tôi đều rất yêu quý hai đứa nó.”

“Tiểu thư không b·ị t·hương ở đâu chứ?”

“AAAAAAA!” Những tiếng hét bắt đầu vang lên khắp nơi.

Không chỉ chúng, toàn bộ quân Ursus t·ấn c·ông vào trại tị nạn cũng rút lui cực kỳ nhanh chóng, như thể mục tiêu đã đạt được.

“Chậc! Xin lỗi nhưng ưu tiên hiện tại của chúng tôi là bảo vệ tiểu thư an toàn, điều này sẽ ảnh hưởng lớn đến kết quả cuộc chiến. Nhưng không phải là không có cách, tiểu thư có bất kỳ ảnh chân dung nào của chị cô không? Tôi sẽ nói cho người của mình lưu ý.”

Việc bọn họ đột ngột xuất hiện khiến những người cảnh vệ Lungmen cảnh giác, nhưng vì Caster có ẵm cô bé Ch’en trên tay, những người cảnh vệ biết về thân thế cô bé nên cũng không t·ấn c·ông mà để nhóm 4 người vọt vào bên trong.

Khi thấy Wei Fumizuki đi về phía mình, Felix toan đưa tay ra bắt tay, nhưng khi thấy cô ấy cúi đầu xuống, anh ngượng ngùng thu tay về.

Và mọi chuyện đang diễn ra theo chiều hướng y chang như thế.

Trong lúc Tử tước trẻ đến để gây thêm rắc rối cho Twilight tại sân thượng vị trí của cậu, những người lính đánh thuê Bl cũng đang truy đuổi kịch liệt quân Ursus tại ngoại thành.

Sau khi g·iết hai người cảnh vệ Lungmen tuần tra, đám lính Ursus có thể coi là tạm thời không bị phát hiện, nhưng cũng chỉ sớm hay muộn trước khi người quản lý việc bảo vệ khu trại nhận thấy điều bất thường.

Cũng may là mọi chuyện sau đó diễn ra rất bình thường.

“Ch’en!”

“Quân Ursus không hề đông, chỉ có khoảng 20 tên lùng sục ở quanh đây. Có điều, trang bị của chúng lại quá tốt so với những tên línhthông thường.”

“Lưu ý cho toàn bộ đơn vị Bl có thể nghe được tin này! Đây là trường hợp khẩn cấp, chú ý trên đường phố, tìm kiếm một cô bé trẻ khoảng 5-6 tuổi có mái tóc bạc tro cắt ngang cổ, mặc áo khoác tối màu.. trang phục chị tiểu thư mặc giống như trong bức hình này phải không?”

Cuộc t·ấn c·ông cực kỳ bất ngờ khiến phía trại tị nạn choáng váng bất ngờ.

Ngày hôm nay, với những nỗ lực cuối cùng của mình, quân Ursus đã tổ chức đợt t·ấn c·ông cuối cùng nhằm dứt điểm trận chiến.

Đa số cảnh vệ và những người lính của Lungmen ở hậu phương đều là những người b·ị t·hương nghiêm trọng, những người phục hồi đến mức có thể chiến đấu đều ngay lập tức tự giác trở lại tiền tuyến, chỉ có một số người bị cắt cử ở lại bảo vệ trại tị nạn.

“Đó là một cái tên đẹp, tiểu thư Ch’en. Giờ thì sẽ không phiền nếu tôi cõng tiểu thư đến bưu điện gần đây chứ? Dù không biết đường nhưng mò một lúc chắc cũng đến nhỉ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 101:

Khả năng phòng ngự ở nơi đó là tương đối đáng kể, bên Lungmen cũng đã đề phòng nên rất khó xông vào đó bắt người được.

Hắn cũng thế, chiếc rìu được bổ xuống cực kỳ dứt khoát.

Hiểu rõ điều đó, Felix cũng không đòi hỏi quá nhiều.

Các Sát thủ gật đầu rồi bắt đầu tản ra, Toxicuser thì mang theo một vài người trở lại trạm xá họ vừa đi ngang qua vì ưu tiên tìm Felix.

Tất cả bọn họ, những người bị quân Ursus bắt lại, đều bị hành quyết không thương tiếc.

Felix cũng thế, anh không tin là trong căn phòng này không có ít nhất 2 đến 3 tên do Ursus cài vào.

25/5/1077

“Hiểu rồi, tôi đang chạy đến khu bệnh xá đang chữa trị cho những người cảnh vệ Lungmen b·ị t·hương, hãy gửi một đội đến đó đảm bảo an toàn. Những người còn lại, chia ra và tìm kiếm một cô bé với mái tóc màu xám tro và mặc áo phông với váy đen. Tuyệt đối không được để cho quân Ursus tìm được nó trước!”

Felix vẫn cứ mày mò khẩu s·ú·n·g mãi cho đến khi tên lính Ursus đã vác rìu đến ngay trước mặt anh, hắn không hề bận tâm với câu hỏi mà giơ rìu lên chuẩn bị bổ xuống.

“Tôi hiểu rồi, tiểu thư Ch’en cũng đã cho chúng tôi một tấm hình để biết chân dung của chị cô ấy, nếu trên đường về có phát hiện cô bé thì chúng tôi nhất định sẽ bảo vệ cô ấy an toàn.”

“Mong rằng Talulah cũng sẽ ổn.”

Dù vậy, vấn đề ở trại tị nạn cũng phải được giải quyết ngay lập tức, nếu không thì hậu quả sẽ càng ngày càng nghiêm trọng lên.

Vừa dứt lời, một vài tên lính Ursus đã xuất hiện từ đằng xa, đó là tên vừa thoát đi vừa nãy và hắn có mang theo chi viện trở lại.

Nhưng đúng lúc này, câu hỏi tiếp theo của Caster vang vào tai anh, và cả câu trả lời của cô bé.

“Cổ tay và gót chân. Nếu có thể bật chiếc mũ giáp của bọn chúng lên một chút thì có thể thử nhắm vào động mạch, nhưng sẽ không dễ đâu.”

Ngạc nhiên, cuộc gọi đến từ bộ đàm của 2 Assasin Felix cử đi tìm Talulah ban nãy, nhưng ở đầu dây bên kia lại là một giọng nữ.

“Và thế là, kẻ địch đã bị tiêu diệt.” Xác nhận rằng tên lính đ·ã c·hết hắn, người Ursus khá là dai, nhiều khi ăn vài nhát chí tử vẫn vùng vẫy được, Felix cùng sát thủ mới nhìn về đứa trẻ bị truy đuổi.

Nghe Caster nói ở đằng sau mà Felix muốn nổi cáu, tuy nhiên không thể phản bác lại được vì bọn họ vừa xử lý một tên lính Ursus với phương thức có thể nói là dã man.

Tên lính còn chưa kịp vung rìu xong, một bóng người đã lao xuống từ trên trời đè hắn xuống.

Đề xuất đó rất nhanh chóng được Felix thông qua, anh và Assasin còn lại sẽ tìm cách tìm ra mục đích của quân Ursus trong khi Caster sẽ đưa cô bé kia đến bưu điện.

“Vâng, xin cảm ơn mọi người.”

Chắc nhiều người cũng đã đoán trước được rồi, đứa trẻ bị truy đuổi nãy giờ là một cô bé.

“Rõ!”

Bonk!

“Áo khoác ngoài tối màu và váy đen! Nếu tìm thấy hoặc phát hiện cô bé đang bị quân Ursus bắt giữ, bằng mọi giá, giữ cho cô bé ấy an toàn. Hết!” Nói xong, Felix ngắt bộ đàm quay sang những người còn lại.

“Đó có thể là gì?” Caster hỏi.

“5 người đi tìm kiếm nơi dự trữ vật tư của Lungmen và phá hủy chúng. 5 người khác sẽ đi tập kích nơi những tên thương binh đang được chữa trị.” Tên lính tinh nhuệ Ursus chỉ huy chỉ tay ra lệnh.

Nhóm Felix thành công thoát khỏi sự truy đuổi của quân Ursus và tiến vào bưu điện an toàn.

Nhưng đúng lúc này.

Ầm!

“Khoan đã!” Thấy Caster xoa đầu đứng dậy và Felix cầm tay chuẩn bị mang mình đi, Ch’en vội vàng lên tiếng làm họ chú ý.

Không lâu sau khi Felix về đến trạm xá, nơi đây bị t·ấn c·ông nhưng vẫn may mắn trụ lại được vì có nhiều Cảnh vệ đã có thể cầm v·ũ k·hí.

Mình cảm ơn mọi người vì đã chờ đợi và xin tiếp tục được ủng hộ! Gặp lại sau nhé.

nói khó, có vài người 9 điểm 1 môn mà vẫn liệt á.

“Hộc hộc.”

Hai người đứng đó giao lưu xã giao với nhau một chút, một lúc sau, Felix cũi chào từ biệt.

“Lạc mất nhau à?” Nghe cụm từ này, Felix bắt đầu suy nghĩ.

Cả tên lính lẫn đứa bé đều đưa mắt nhìn vào chủ nhân của phát s·ú·n·g.

Hai bên vẫy tay chào nhau rồi chia ra hai nhóm, Felix và Assasin cất bước rời đi trong khi Caster thì ngồi xổm xuống nhẹ nhàng hỏi chuyện cô bé.

Ấy vậy, chúng không hề rút lui mà chia ra vây lấy giám thị tòa nhà.

“Vâng!” Hai Assasin gật đầu tuân lệnh, rồi họ chạy trở về hướng cũ.

Số lượng những người đó rất ít đó phải chia nhau ra tuần tra xung quanh khu vực, với nhân thủ hạn chế, thời gian luân phiên giữa các ca trực cũng dài hơn thông thường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Wei Fumizuki cúi đầu một lần nữa tiễn nhóm Felix, các cảnh vệ gác cửa cũng tránh đường cho họ rời đi.

Cả bốn người dùng hết tốc lực chạy đến bưu điện trước khi quân Ursus ngày càng đổ dồn thêm về đây.

...

Đợi nhóm Felix rời khỏi tòa nhà, người thư ký ban nãy đưa Ch’en lên lầu mới trở xuống.

Đó là một thiếu nên Cautus trẻ đang nghi hoặc nhìn xuống khẩu s·ú·n·g trong tay mình.

Đúng lúc này, một bóng người đi từ trên lầu ra, nhìn thấy Ch’en, cô vội vàng chạy xuống lầu hướng đến chỗ bọn họ.

...

Tuy nhiên, cho họ vào không có nghĩa là những cảnh vệ Lungmen không đề phòng, ngay khi nhìn thấy Caster vác cô bé Ch’en trên vai, một loạt những cây nỏ đồng loạt nhắm về phía họ.

...

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 101: Những biến cố cuối cùng của Lungmen (1)