Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 100: Kết thúc của trận chiến.
Clap Clap Clap!
...
Đồ đạc ở trên rơi loảng xoảng xuống, chiếc bàn ngã bị húc ngã ngang xuống, tạo thành một công sự nhỏ che chắn đi tầm nhìn của Twilight.
Điều này đã vô tình giúp cho cậu nhận biết được vị trí của Tử tước trẻ, bằng cách nhìn theo hướng nhìn của cô bé.
Nhưng Will đã đặt một ngón tay lên miệng anh.
“Ta không ghét những kẻ trâu c·h·ó không chịu nằm xuống trước khi hoàn thành mục tiêu, nhưng điều đó ngược lại nếu ngươi là kẻ địch! C·hết đi!”
Trước mặt Twilight, Tử tước trẻ cũng đang lê bước chân đi tới. Thương tích của anh cũng không phải nhẹ, chịu vài q·uả c·ầu l·ửa như thế, cơ thể anh cũng dường như đạt đến giới hạn.
“Chuyện gì..” Ôm đầu, nhìn hai người lính xơ xác muốn khóc nấc lên, Tử tước trẻ bắt đầu mang máng nhớ lại những gì đã xảy ra.
Bên phải!
Những q·uả c·ầu l·ửa như đ·ạ·n s·ú·n·g liên thanh lao đến, dễ dàng đánh sập cả bức tường đằng sau.
“Phù phù.”
“Đúng vậy, cho dù nó là thứ gì...chỉ cần tránh nó..là...được.....”
Thịch!
Nhìn lưỡi kiếm được giơ lên cao, Yelena nhắm mắt lại vì biết thứ gì sẽ tới, dù vậy, cô bé vẫn không hề lùi lại.
Dù như vậy, nếu cả gan dám hứng trọn đòn t·ấn c·ông này, những gì còn xót lại của kẻ xấu số đó chỉ có thể là một ít tro xương thường nhận được sau khi đem t·hi t·hể đi hỏa táng.
Những người còn sống sót đều cam tâm tình nguyện chịu trói, quyền xử lý tù binh sẽ dự tính sẽ được trao cho Lungmen.
“Draco à? C·hết tiệt.” Lăn người qua một bên tránh khỏi 2 q·uả c·ầu l·ửa bắn tới, Tử tước trẻ nghiến răng.
“Bằng cách nào thưa ngài?” Nghe tử tước trẻ nói, cả hai người lính đồng thời hoảng hốt. “Kẻ địch hiện đang đầy rẫy ngoài kia, những tên Kiếm sĩ đáng sợ, chúng tuần tra và s·át h·ại bất kỳ ai chúng bắt gặp! Chưa kể đến một vòng tròn lửa đã bao bọc lấy toàn bộ nơi này, chúng ta sẽ chạy đi đâu được chứ? Tại sao không ẩn nấp tại đây cho đến khi có người đến cứu?”
“Bảo trọng.”
Trước mặt anh, chỉ cách một hai bước chân, một bức tường l·ửa b·ùng l·ên chắn ngay trước mặt hai người, nếu không kịp dừng chân, anh đã lao thẳng vào ngọn lửa đó.
Nhưng vì sức ép từ trạng thái cường hóa tương đối lớn, mới chỉ khoảng 10p trôi qua, Twilight đã cảm thấy sức lực của mình trôi dần đi.
“Đúng vậy, những gì ngươi làm cho đến hiện tại là rất ấn tượng, nếu còn sống, ngươi sẽ trở thành một nhân vật đáng gờm trong tương lại đấy.”
“Kết thúc màn đêm đen tối của Bad End Day! Hãy đốt trụi tất cả và sẵn sàng cho một khởi đầu mới!”
“Lúc chiến đấu tôi không để ý, nhưng hình như chúng ta để xổng một tên chạy mất rồi phải không?” Bỗng nhiên, Crow quay sang hỏi.
Hawker!
Mặt trận ngoại thành chính thức kết thúc, và rất nhanh sau đó, cả nội thành cũng vậy.
“Đây là cách mà anh phát triển Arts của mình.”
“Vậy tại sao ngươi còn đến đây? Nghĩ rằng bản thân sẽ làm được gì đó khác biệt? Muốn g·iết ta để báo thù cho đồng đội? Hay là một thứ gì khác?”
Những hoa văn trên sừng và đuôi sáng lên, ngọn lửa bắt đầu bao quanh cậu.
...
Trả lời cho câu hỏi này, Will mỉm cười.
Thu cánh tay về, Tử tước trẻ toan bước đến chỗ Twilight đang nằm, nhưng ngay lúc này, anh chợt nhận ra một điều.
Ngồi xổm xuống trước mặt hai đứa trẻ say giấc, Hawker xòe bàn tay ra, một ánh sáng huyền ảo xuất hiện rất nhanh rồi tan biến, để lộ ra một bình chứa nhỏ xuất hiện giữa lòng bàn tay ông.
“Anh nghĩ, vào giây phút tiến ra trước mặt anh, nhóc đã biết được cậu trả lời của mình rồi chứ?” Dựa người vào cơ thể bé nhỏ của Yelena, Twilight còn chẳng thể mở mắt nổi mắt mình, cậu dành sức để hỏi.
Thịch!
“Không được phép làm hại Twilight!”
Lúc này, những tiếng bước chân mới vang lên từ tầng dưới, không lâu sau, Matt cũng vài người lính đánh thuê khác vọt lên trên sân thượng.
“Arts của anh, có một đặc điểm, nó cho phép anh liên kết với một người khác, miễn là người đó thõa mãn 2 điều kiện. Thứ nhất, người đó phải là một Infected với Originiums trong cơ thể. Thứ hai người đó phải có một mối liên kết đủ mạnh với anh. Tình cờ ở đây, có một người đủ tiềm năng hội tụ đủ hai yếu tố đó.”
Chương 100:
Tử tước trẻ hiện tại chỉ còn cảm thấy vị tanh tràn ngập trong cuống họng, phải kiềm nén để không phun ra.
Thế thì không cần nhiều lời nữa, anh giơ cao thanh kiếm, chuẩn b·ị c·hém luôn con bé trước mặt.
Tử tước trẻ có thể dễ dàng lên tàu của quân chủ lực vì anh là quý tộc, còn 2 người kia thì không, đó là lý do anh sẽ là người làm việc này, Tử tước trẻ nói thế với 2 người lính.
“Ơn trời, ngài cuối cùng cũng đã tỉnh lại.”
“Đúng là thiếu gia, ngài luôn là chỗ dựa của mọi người những lúc khó khăn.”
Nhưng chỉ còn vài bước nữa là chạm được đến người Twilight, trong tíc tắc, anh đột nhiên khựng người lại.
“Có nghĩa là chúng ta đã thắng?”
Không khí xung quanh bắt đầu cứng lại, không khí lạnh lẽo bắt đầu tỏa ra bao phủ lấy tòa sân thượng này, và năng lượng bắt đầu tụ lại giữa hai tay Yelena ngày càng rõ ràng hơn.
Không đợi hai người kia thắc mắc, tử tước trẻ đã trả lời luôn.
Lực lượng lính tinh nhuệ Ursus một lần nữa chứng minh rằng tại sao chúng được gọi là tinh nhuệ, dù đang ở thế bất lợi hơn hoàn toàn, chúng vẫn kiên cường chiến đấu.
Năng lượng ngưng tụ lại giữa tay Yelena đạt đến cực đỉnh, những tiếng nứt vỡ bắt đầu vang lên ở đâu đây.
Trạng thái cường hóa là một chiêu thức tương đối mạnh, nó cho Twilight gần như hồi sinh một lần, kèm theo đó là sức mạnh, sự tập trung, ...
Hai bên lại trở về yên lặng, không ai nói câu gì.
“Huh Huh!”
Đã trải qua một trận chiến khốc liệt, suốt 9 ngày 9 đêm.
Chẳng hạn như thế này.
“Yelena, bây anh sẽ liên kết, và cho nhóc mượn sức mạnh của mình. Có thể sử dụng nó hay không, hay sử dụng như thế nào, hoàn toàn phụ thuộc vào nhóc. Hãy tưởng tượng ra cảnh tượng mình sử dụng Arts, anh sẽ kích hoạt Originiums trong người nhóc, và biến nó thành sự thật.”
Đúng như dự đoán, ngay khi cậu ném quả cầu đi, Tử tước trẻ cũng ngay lập tức lao ra qua bên phải.
Chậm rãi đưa lên bày tay như muốn chạm vào người cô bé, nhưng khi sắp sửa chạm đến, Hawker nắm chặt tay mình lại.
Anh tránh người qua cho Matt thấy được, Twilight vẫn an toàn, chỉ là đang tựa lưng vào bức tường lan can ngủ.
“Và khi cả 2 kế hoạch đều đã thất bại, chúng ta đã chính thức thua trận chiến này, toàn bộ lực lượng có thể sẽ phải rút lui ngay trong đêm để tránh sự truy kích của Lungmen. Hai người nghĩ đi, lúc này ai sẽ mạo hiểm đến cứu chúng ta cơ chứ? Chẳng có ai cả.”
Lực nắm mạnh đến nỗi, chiếc bao tay bắt đầu bị đứt chỉ, để lộ ra một chút lớp da tay của ông.
“Vâng...”
Đừng quên, Twilight có thể kết hợp nhiều q·uả c·ầu l·ửa lại để tạo thành một phát bắn mạnh hơn.
“Sau khi hoàn thành kế hoạch, tôi sẽ không đi cùng hướng với hai người mà hướng đến tàu đổ bộ của quân chủ lực.”
Bùm! Bùm!
“Ổn, chỉ là tôi muốn nghỉ ngơi.”
Tác dụng phụ của thuốc diễn ra, khiến cho Twilight mất hết sức lực, cậu vô lực ngã xuống dưới va đập vào mặt sân thượng.
“Nói thật một điều, sự kiên cường của ngươi khiến ta cảm thấy ấn tượng. Nhưng đáng tiếc, ta không còn thời gian để mà chơi với ngươi rồi.”
Một lúc sau, ba người Tử tước trẻ rời khỏi căn nhà, chia thành 2 hướng khác nhau.
Dưới ngoại thành, 2 tên lính Ursus đang chạy trốn khỏi sự truy đuổi của Bl.
“Ha! Mày có biết hắn đã làm bao nhiêu người tổn thương không? Tránh ra! Đây là cảnh cáo cuối cùng!” Từng hơi thở nồng nặc mùi tanh của máu phun ra từ mũi của tử tước trẻ ngày càng nặng hơn, anh không bình tĩnh nữa mà giơ tay lên cảnh cáo cô bé lần cuối.
“...”
Không chỉ họ, kể cả quân Ursus cũng vui mừng khôn siết.
Không biết bao lâu đã trôi qua, bức tượng Tử tước trẻ dẫn rung lắc dữ dội.
Tử tước trẻ b·ị b·ắn bay đập vào bức tường ở lối đi lên phía sau, anh cúi người khạc ra một ngụm máu tươi.
Nhưng khi ánh mắt mờ dần, đầu óc đã mất đi sự tỉnh táo, một chút ý thức còn sót lại trong đầu đã giúp cậu nhận ra bóng lưng người sẵn sàng đứng chắn trước mặt mình.
Tuy đã biết trước được nơi hắn sẽ xuất hiện, quả cầu vẫn hơi lệch vị trí và chỉ trúng vào bả vai.
Xong rồi, cánh tay đó rút về, lôi theo trái tim của anh ra ngoài.
...
Không những thế, máu của những người đã ngã xuống hòa tan với nước mưa, dần chảy hết xuống cống ngầm.
“Ta hiểu sự tức giận của ngươi.”
“Ặc!”
Lòng bàn tay ông lại tiếp tục sáng lên.
Rắc! Rắc! Rắc!
Bùm!
“Thiếu gia!”
Và đúng như anh ta nói, vào giây phút cứ ngỡ mình sắp thắng, Twilight đã thiếu đề phòng, nếu không, cậu đã có thể né khỏi hoặc triệu
Đúng lúc này, một giọt nước rơi xuống rơi xuống đầu làm Will chú ý.
“Vâng thưa ngài, chúc ngài may mắn.”
“Còn sức để đi chứ?”
Pfuuuuuu!!!
“Không cần tự trách, hai người đã làm rất tốt. Vậy tình hình hiện tại ra sao?”
Twilight bay lơ lửng ở đó, cậu được bao lấy bởi những q·uả c·ầu l·ửa bay liên tục vòng quanh cơ thể.
Ngược lại ở bên kia, cơ thể Tử tước trẻ nặng trĩu hơn, và anh nhìn thấy mọi thứ mất màu dần đi.
“Ý ngài là sao?”
“Hắn là một đối thủ khó khăn với niềm tin và ý chí mãnh liệt, không giống những con thú hoàn toàn không có tư duy trước giờ. Tuy khá chật vật, nhưng ta có lời khen vì đã vượt qua thử thách này.”
Nếu không chú ý đến hiện trạng sân thượng hiện tại.
Rầm!
“Cảm ơn.” Đứng yên ở đó, Tử tước trẻ điểm tĩnh trả lời cho hảo ý của Twilight. “Ta muốn tự mình thực hiện di nguyện của mình trước khi c·hết hơn cơ.”
Ngay lập tức, toàn bộ những q·uả c·ầu l·ửa còn lại xung quanh cơ thể cậu đồng loạt bắn lên trời, được nửa đường, chúng đồng loạt đổi quỹ đạo, gấp khúc xuống lao về phía Tử tước trẻ chỉ vừa mới lững chững đứng dậy.
Thấy Twilight đưa tay vào túi áo, anh nghĩ rằng cậu ta sẽ lấy ra một thứ gì đó nên đề cao cảnh giác.
“Tiếc thật, ngươi cũng giống như hắn.”
Nhưng anh vẫn vịn vào bức tường phía sau mà đứng dậy, trước ánh mắt ngạc nhiên của Twilight, cậu nghĩ phát bắn đó đã dư sức kết liễu hắn ta.
Ấy thế mà, nhìn quả cầu to ra và dần ổn định lại trong lòng bàn tay Twilight, Tử tước dừng bước chân lại, anh ngước lên nhìn cậu, không hề tỏ ra một ít định nào là mình sẽ chạy trốn.
Quả cầu đã ngưng tụ hoàn tất, cậu buông một tay xuống, chỉ giữ nó bằng cánh tay còn lại.
Lần thứ 2 trong ngày, Twilight mở ‘Land Of Ashes’ và kích hoạt trạng thái cường hóa của mình, phạm vi, khắp tòa sân thượng này.
Đối mặt với Tử tước trẻ kéo theo một thanh kiếm đã đến ngay trước mặt, Yelena vẫn không xê dịch dù chỉ một bước, cô bé lườm mắt giận giữ nhìn về kẻ đã làm Twilight b·ị t·hương.
Làm xong, ông không ngồi dậy ngay mà nhìn qua phía Yelena, ánh mắt Hawker phản chiếu qua cặp kích dày cộp trên chiếc mặt nạ của ông ta.
“Tránh ra đi nhóc con, ta không biết ngươi có quan hệ gì với thằng nhóc đằng kia, nhưng ta không muốn g·iết thêm một đứa trẻ nào ngoài nó, nếu không cần thiết.”
“Ugh! Mọi người...chuyện gì đã xả ra?” Tử tước trẻ cố gắng ngồi dậy, hai người lính vội vàng đỡ anh. Họ dường như đang ở trong phòng một tòa nhà nào đó tại ngoại thành.
Nhưng khi vừa mở mắt lại, anh đã thấy một Cautus nhỏ bé giang ngang hai tay đứng chắn trước mặt anh.
Còn Tử tước trẻ, anh không hề nói thêm một lời nào từ khi trận chiến giữa hai người bắt đầu, chỉ dồn toàn bộ sự tập trung vào đối thủ của mình.
Dựa vào lan can sân thượng, Matt ngắm nhìn ngoại thành thành phố đổ nát trong cơn mưa, anh hỏi Will. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Cảm ơn.”
Dù trong phút cuối cùng có kịp giơ thanh kiếm che trước người, c·hấn t·hương từ phát đ·ạ·n Arts đó vẫn tác động rất lớn vào cơ thể.
“Một người quan trọng với ta đã dặn dò điều này rất kỹ. Vào giây phút mà một kẻ nghĩ rằng sắp kết liễu được đối thủ của mình, đó chính là giây phút chúng dễ lộ ra sơ hở nhất.”
“Aaaa, nó là một cậu chuyện dài, để sau đi. Bây giờ, anh mệt rồi, chả nghĩ được gì nữa đâu.” Twilight chẳng nói được gì thêm nữa, cậu ngả đầu ra sau tường, bắt đầu th·iếp đi.
Mọi người tưởng Twilight gục thật rồi á? Chưa đâu.
“Tình hình sao rồi? Tôi thấy đội trưởng đang chiến đấu với ai đó!” Nhìn thấy Will, Matt vội vàng hỏi.
Cô bé chỉ cần nghĩ ra nó, và khả thi, là được.
Cả tòa sân thượng chìm vào yên lặng, chỉ còn những cơn gió thổi qua.
Một dòng máu đỏ tươi chảy ra từ miệng của Twilight, cánh tay cậu rũ rượi hạ xuống, q·uả c·ầu l·ửa không được duy trì dần tan ra và biếnmất giữa bầu trời đêm.
“Hủy diệt tất thảy và bắt đầu lại từ đầu đi!”
“Hừ!” Tử tước trẻ hừ lạnh một tiếng, anh cầm kiếm lao lên, nhưng ngay lập tức bị một lực cản đẩy lùi lại sau.
Hawker liếc nhìn qua Tử tước trẻ một cái, rồi ông bước đến nơi hai đứa trẻ đang nằm ngủ.
Giữa hai lòng bàn tay của cậu, một q·uả c·ầu l·ửa tròn xoe dần hình thành.
“Ụgh!”
Hôm nay, để có thể nhanh chóng lan rộng đ·ám c·háy và kích n·ổ b·om từ xa, Twilight đã phải sử dụng trạng thái cường hóa của mình một lần.
“Không! Ta sẽ không để ngươi làm tổn thương anh ấy.”
“Ảo giác à?”
“Bức tường lửa đó, ngươi muốn tuyệt diệt toàn bộ chúng ta tại đây đúng chứ? Ta không biết lý do cho chuyện đó là gì, nhưng nếu g·iết ngươi, nó sẽ hạ xuống đúng chứ? Như thế thì phần còn lại của quân Ursus sẽ có một cơ hội thoát thân.”
“Là người đồng hành của cậu ta và là người trực tiếp hoàn thành nhiệm vụ, ngươi cũng xứng đáng có một thứ gì đó.”
Rắc!
“Uây, trời sáng rồi à”
Nắm lấy bàn tay đứng dậy, Hoshiguma đi qua nhặt cái khiên của mình.
Tách!
Vừa nói, anh cũng vừa đứng dậy, rồi đưa tay ra cho Hoshiguma.
Cánh tay phải tưởng chừng như đã bị Crow chém gần như đứt lìa được anh giơ lên cao, ở cuối cánh tay đã xuất hiện một lỗ tròn vốn dĩ không có ở đó.
“....Em cũng không biết miêu tả như thế nào nữa, nó...khá là giống cái khả năng gì mà đẩy mọi người ra của anh đấy.”
Cô bé và cả Twilight hơi khụy người xuống, Arts mà Yelena đang gồng đang bắt đầu thành hình.
Lơ lửng giữa không trung, chắc chắn là ngoài tầm với của Tử tước trẻ, Twilight giang rộng hai tay mình lên không trung, bầu không khíbạc màu trong Land Of Ash cũng dần lắng đọng lại.
Choang!
“HAHAHAHAHAHAHA!” Vứt mũi kim tiêm đi, Twilight vừa ngẩng đầu cười to, vừa bắt đầu nổi ơ lửng một chút trên không trung.
“...”
Nhưng khi cô ngã vào người cậu, Twilight lung lay như sắp đổ, cậu chỉ có thể khoác tay lên người Yelena để cô bé chống cả hai người đứng được.
Nhưng sau một lúc quan sát, anh nhận ra là mình đang suy nghĩ quá nhiều.
Bên trong bình chứa một loại dung dịch bí ẩn, ngâm bên trong nó, giống như là một viên tinh thể.
“Anh nghĩ là mình đã bảo nhóc hãy ở yên trong lều.”
Theo như lời của những người lính, khói báo hiệu đến từ trên đỉnh của tòa nhà kia, và đó cũng là nơi duy nhất trông còn nguyên vẹn trong đ·ám c·háy.
“Suỵt, ngài ấy đang nghỉ ngơi.”
...
Ngã vào giữa lồng ngực của ai đó đứng ở sau lưng.
“Anh không nghe thấy gì nữa, mọi chuyện sao rồi?”
Bịch!
Píp Píp!
“Vì phải ở lại dọn dẹp, chúng tôi đi sau những người khác một lúc nên may mắn tránh được khi v·ụ n·ổ xảy ra. Sau khi đến nơi, chúng tôi chỉ tìm được mỗi ngài còn hơi thở, những người khác...Chúng tôi chỉ có thể mang ngài trốn vào đây để tranh kẻ địch.”
Xoẹt!
Hai q·uả c·ầu l·ửa cùng lúc chạm tới mục tiêu và p·hát n·ổ.
Rắc! Rắc!
Chương 100: Kết thúc của trận chiến.
Đó là đôi mắt của một người đ·ã c·hết, một đôi mắt chai sạn không có một chút cảm xúc, đôi mắt bàng quang với vạn vật trên thế giới này.
“Đây là cách duy nhất.”
“Má nó, sao ngươi không bỏ con mẹ nó cuộc đi nhỉ!!!” Đột nhiên cảm thấy cảnh vật trước mặt giật lên một cái, Twilight hết kiên nhẫn gào lên.
Nhiều câu hỏi vô nghĩa vô thức hiện ra trong đầu Tử tước trẻ.
Lời Will nói như tín hiệu, anh cầm bộ đàm lên thông báo cho toàn bộ lực lượng.
“Tay Mafia trông nhà dưới kia đâu rồi, đừng nói với ta là gã trốn việc đi chơi.”
“Vậy thì em sẽ trở nên mạnh mẽ hơn...đủ mạnh để có thể đứng ngang hàng, sánh bước cùng với anh. Đủ mạnh để bảo vệ tất cả mọi người!” Đôi mắt Yelena mở to đầy kiên định, một ý chí quyết tâm mạnh mẽ dần hình thành trong cô bé.
Đây là cơ hội cực kỳ hoàn hảo để kết liễu chúng, nhưng không, Tử tước trẻ quay đầu lại, anh lê bước trên sàn nhà lạnh băng rời khỏi sân thượng.
Không đợi chúng đến nơi, Tử tước trẻ đã lộn một vòng về trước né khỏi v·ụ n·ổ, anh cúi thấp người lấy đà chuẩn bị phóng về phía trước áp sát Twilight.
Yelena còn chưa nói xong, Tử tước trẻ đã dùng mu bàn tay cầm kiếm hất mạnh làm cô bé ngã sang một bên.
“Ta biết.”
...
Hết kiên nhẫn, cậu mới bay lên một độ cao đủ để Tử tước trẻ không chạm tới được và sử dụng chiêu thức tối thương của mình để kết thúc nhanh gọn, dù cho điều đó sẽ khiến cơ thể nhỏ bé của cậu vượt quá sức chịu đựng.
Một người đàn ông khoác lên người tấm áo choàng rách rưới bẩn thỉu, gương mặt hoàn toàn bị che khuất bởi mũ trùm và mặt nạ không biết từ đâu xuất hiện.
-------------------
“Đúng vậy, nó kết thúc rồi.”
“Đừng vội nản chí, nếu không ai đến, chúng ta chỉ phải tự tìm lối thoát cho mình.”
“Và để khen thưởng cho lòng quyết tâm đó, anh sẽ tặng cho nhóc một món quà.”
“Vâng thưa ngài.”
Ngay khi Twilight mất đi ý thức, bức tường lửa bao bọc ngoại thành cũng đã hạ xuống.
Trong giây phút mà thanh kiếm giơ lên cao chuẩn b·ị c·hém xuống, Twilight đã ném cây đũa phép của mình về phía Tử tước trẻ, khiến anh ta nhận nhầm đó là một đòn t·ấn c·ông và ưu tiên chém phá hủy nó, giữ an toàn cho Yelena.
Tinh thần không sợ hãi trước c·ái c·hết đó cũng làm Twilight phải tán dương.
Đứng tại trận chiến với những người lính Ursus tinh nhuệ, Crow cắm thanh kiếm xuống đất, anh ngẩng mặt lên trời đón nhận cơn mưa mát lành.
Hiện tại, tất cả mọi người đều có thể nhẹ nhõm vui mừng.
Lúc ngã xuống đất, Twilight đã gần như mất ý thức hoàn toàn bởi vì tác dụng của thuốc.
“Ummm, hình như là hắn ta dừng lại rồi.”
Ở bên kia, Tử tước trẻ đứng nhìn hai đứa nhỏ khoác vai thì thầm điều gì đó với nhau, anh cũng nhận ra thứ mình vừa chém là cây đũa phép của tên nhóc đội trưởng kia.
Vút!
Ngay vào lúc mà Twilight rơi tự do xuống, Yelena đã ngay lập tức chạy ra khỏi lều.
“Ursus đã lấy đi gia đình của ta, ta sẽ không để chuyện đó xảy ra một lần nữa.” Trong khi Tử tước trẻ nhận ra cánh tay mình đã gần như đông cứng lại, Yelena đã một lần nữa đứng dậy và lại đứng chắn trước hai người.
Vù vù...
Chiếc mặt nạ đã che lấp hoàn toàn khuôn mặt, hoàn toàn không thể nắm được chân dung hay biểu cảm của ông ta.
“Dù không hắn là một kẻ không quá quan trọng, nhưng ta tôn trọng nỗ lực của ngươi và chấp nhận một ngoại lệ, chỉ lần này, kết quả sẽ được xét bằng tước vị chứ không phải địa vị."
“Tuyệt lắm.” Đương nhiên là Twilight sẽ hài lòng với câu trả lời này.
“Không thể nào...” Những điều mà Tử tước trẻ nói là hoàn toàn có cơ sở, hai người lính không thể phản bác lại được, chỉ có thể đứng đó không nói lên lời.
Người đàn ông đứng thẳng người dậy, ông nhìn thoáng qua phía đông, rồi tan biến theo những cơn gió thổi qua.
...
“Ngươi nghĩ cái bàn mỏng mang đó sẽ kéo dài sự sống của ngươi chắc!” Twilight nói, trên tay ngưng tụ một q·uả c·ầu l·ửa lớn, nhưng mắt cậu thì lại đang nhìn về Yelena ở đằng sau, cô bé quả nhiên không nghe lời cậu ở yên trong lều mà vẫn cố nhìn ra bên ngoài qua cái khe hẹp giữa của kều.
“-Brand New Da-”
Tử tước trẻ thận trọng quan sát cô bé trước mặt, sau khi chứng kiến Twilight nguy hiểm vãi cả linh hồn, anh không dám bất cẩn kể cả khi đang đối mặt một đứa trẻ.
Đứng dậy và ném cây đũa phép đi, đó là tất cả những gì cuối cùng mà Twilight có thể làm?
Nhưng chỉ ngay khi vừa bật đà phóng đi, một chùm q·uả c·ầu l·ửa đã sát ngay trước mặt anh.
“Phù~ù~ù! Đủ rồi!” Twilight bỏ tay ra khỏi túi áo, cậu thở dài hạ xuống đất, bước lùi về sau vài bước nhỏ, rồi bay cao v·út lên không trung.
Bỗng nhiên, mọi thứ bỗng dưng sáng lên khiến chúng cứ ngỡ là trời đã sáng.
Đến khi ý thức hoàn toàn rời khỏi cơ thể, cánh tay của hai người vẫn đặt lên nhau, trông cực kỳ chill.
Tất nhiên, với một chiêu thức imba như thế, giới hạn của nó là vài ngày mới có thể sử dụng một lần.
Tuy được hai người lính khen ngợi hết lời, Tử tước trẻ lại chẳng thể tỏ ra vui vẻ.
Chưa thể phục hồi hoàn toàn 100% Twilight không nghĩ rằng mình có thể thắng nếu chiến đấu thông thường. Vì thêm cậu đã lấy ra mũi tiêm cường hóa mà Faulse đưa cho mình, kích hoạt trạng thái cường hóa nhắm kết thúc nhanh gọn.
Nó không gây thương tổn quá nhiều, nhưng hiện tại, Twilight lại chẳng thể làm được gì ngoài dùng chút sức lực cuối cùng để ngẩng đầu
Tất cả mọi thứ, kể cẩ cầu thang lên xuống cũng đều đã bị đông cứng lại, nhưng không phải bởi vì băng thuần mà bởi một loại tinh thể có màu bạc giống Originiums có đặc tính giống như băng.
“Dừng lại!”
Tử tước trẻ tiếp tục bước về phía trước, anh nhìn thấy, hai cánh tay của con bé Cautus, kèm với cánh tay phải của Twilight kẹp vào, đang để ra trước ngực, nó đang sử dụng Arts? Và ngưng tụ một thứ gì đó?
Sau một lúc rung lắc, lớp bao bao bọc vỡ ra, Tử tước trẻ ngã khụy xuống mặt đất, nhưng anh cũng đã thoát được ra ngoài.
Vút!
“Được rồi, để những lời khen đó cho đến khi chúng ta thoát khỏi đây đi, phải nhanh chân trở về tàu đổ bộ trước khi nó rời đi.”
Vút!
Vụt!
Có thể nói, sau 10 ngày kịch chiến, trận Lungmen năm 1077 đã hoàn toàn chấm dứt.
...
Nhưng không, đó không phải là ánh sáng mặt trời, mà phát ra từ một q·uả c·ầu l·ửa to tròn đang lơ lửng giữa không trung.
.......
“Em muốn bảo vệ anh, muốn bảo vệ tất cả những người mà em yêu quý!” Yelena không hề do dự đáp.
“Huh. Huh.” Cơ thể Twilight run run lên một chút, có vẻ như cậu đang cười.
Cái bàn ngã xuống hoàn toàn đông thành băng, cái lều thì bị thổi bay hoàn toàn, những gì bên trong cũng không biết còn nguyên vẹn không.
“Mọi thứ kết thúc rồi.”
Nhưng mà Tử tước trẻ vẫn nhanh chân tránh được, anh cúi thấp người như muốn ngã lăn qua bên trái, lao đến chiếc bàn trước mắt, húc đổ nó xuống.
Lưỡi kiếm bóng loáng chém qua màn đêm.
Twilight và Yelena thì đã được những người lính đánh thuê mang xuống phòng, hiện tại chỉ còn hai anh đứng lại đây.
Bùm! Bùm!
Như đã đề cập từ trước, loại thuốc cấm này cho phép người sử dụng phục hồi và nâng cao sức mạnh của mình trong một khoảng thời gian ngắn.
Trở lại vị trí của Twilight, nơi hai người đứng đầu đang quan sát lẫn nhau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Và ở trên cao, một mũi tên nhỏ đã cắm vào ngay bên bụng phải của cậu.
Toàn bộ máy phá tín hiệu đồng loạt được tắt đi, thông báo trận chiến đã kết thúc nhanh chóng lan truyền khắp ngoại thành, kèm theo lời tuyên bố ai đầu hàng thì sẽ được tha mạng được những người lính truyền tin đi vòng quanh thông báo.
Tử tước trẻ chỉ kịp ô lên một tiếng trước khi cơ thể vốn đã lạnh từ lâu của anh đổ gục xuống, để lộ ra Will đang đứng ngay đằng sau lưng, cánh tay phải đang cầm trái tin nhuốm đầy máu.
“Tiếc thật, anh lại không phải kiểu người cần được người khác bảo vệ, và cũng sẽ không bao giờ yếu đuối đến mức đó.”
Vì mọi thứ đã hết.
“Mong rằng hai người có thể trở về an toàn.” Anh tự nhủ như thế, rồi quay đầu nhìn về một hướng, một toàn nhà cao không có gì bắt mắt ở đằng xa.
“Lửa tắt rồi, vậy là trận chiến này kết thúc rồi phải không?”
“Để ca ngợi cho tinh thần đó, nói đi, ngươi có di ngôn gì không? Nếu có thể, ta sẵn lòng giúp ngươi thực hiện nó.”
“Hiện tại, chúng ta phải làm gì đây thiếu gia?”
Vút!
Bùm! Bùm!
Như thế đồng nghĩa với việc, thằng nhóc đó cũng đã trở nên vô dụng, điều kỳ lạ là dù vật dẫn đã bị phá hủy, bức tường hay ngọn lửa bao phủ khu phố vẫn không có dấu hiệu hạ xuống.
“Nó như thế nào?”
Đến đây, khóe miệng của Tử tước trẻ ngoảnh lên, anh nở một nụ cười chiến thắng.
Bùm! Bùm! Ầm! Bùm! Bùm!
Cánh tay run rẩy một hồi lại thả lỏng ra, Hawker xòe dọc bàn tay, áp nó lên mắt trái Yelena.
“Đó là, đội trưởng? Ngài ấy đang chiến đấu à?” Trong số những Kiếm sĩ đang truy đuổi quân Ursus, chỉ có Matt là người duy nhất nhận ra nguồn gốc của hiện tượng này.
Chỉ là anh chưa bao giờ tưởng tượng nó sẽ giống như thế này.
Từ đằng sau, một cánh tay dễ dàng xuyên qua cơ thể nắm lấy trái tim của anh đục qua lồng ngực, tạo thành một lỗ thủng xuyên qua cơ thể.
Twilight duỗi bàn tay ra, và Yelena nắm lấy nó.
Rắc!
Khói bụi bao phảu bầu trời tan ra, để lộ những áng mây đen. (Cả 2 đều màu đen nên khó để ý.)
Tử tước trẻ giật mình mở mắt tỉnh dậy, đầu óc anh vẫn còn hơi mơ màng nhưng ý thức thì đã trở lại.
“Mưa rồi.”
“Yeah! Ta sẽ g·iết ngươi trước khi người của ngươi kịp xuất hiện.” Tử tước trẻ giương thanh kiếm trong tay trái chỉ về hướng Twilight.
Sử dụng thuốc + trạng thái cường hóa, Twilight có xấp xỉ gần 15p để kết liễu kẻ xâm nhập. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Từng giọt nước mưa đổ ào xuống Lungmen, dần dà dập tắt đi những đ·ám c·háy lớn bao phủ ngoại thành.
Anh thả lỏng hoàn toàn, lung lay một tý rồi cũng ngă ra mặt đường.
Yelena nhắm mắt lại, dù không cảm nhận được gì nhưng gió cắt qua từ nhát chém làm cô bé loạng choạng ngã về sau.
...
“Fư~ Đúng vậy. Xem ra chúng ta không còn gì để nói rồi nữa nhỉ.” Twilight rút cánh tay từ trong túi quần ra, để lộ một mũi tiêm cầm sẵn trong tay.
“.ô.n.”
Tuy chưa gặp mặt bất kỳ người nào ngoài đời thật, anh có nghe đồn rằng, giống như Sarzak, người Draconian được trời phú cho Arts có thể thao túng lửa thượng thừa của mình.
Hỏa lực chưa bao giờ là thứ mà Twilight giỏi nhất, nhưng cậu luôn cực kỳ tự tin về trình độ điều khiển Arts của mình.
“Đánh nữa à?” Hoshiguma hỏi.
Tiếp tục hai q·uả c·ầu l·ửa bắn trúng cơ thể của Tử tước trẻ, nhưng vì không được tụ lực, sát thương nó mang lại là không đang kể, anh vẫn tiếp tục lao về phía Twilight.
Vào giây phút mũi tên cắm vào bụng mình, toàn bộ cơ thể đã căng cứng của cậu như bị kéo cắt mất dây đàn.
Không giống với tên nhóc đội trưởng kia, ngoại trừ ngoại hình có chút dễ thương bắt mắt, cô bé nhìn không khác gì một đứa nhỏ bình thường, hoàn toàn không tỏ ra một chút uy h·iếp.
Nhưng mãi không thấy chuyện gì xảy ra cả, khoảng cách giữa hai người cũng dần được rút ngắn, Tử tước trẻ đẩy nhanh bước chân của mình.
“Chẳng lẽ nó nói láo? Không, đó có thể là thủ đoạn gì đó, chỉ cần g·iết nó là được.”
Nhưng vì không có quá nhiều thời gian, cũng như không hề có ý định đánh sập luôn tòa nhà này, Twilight chỉ giữ nó ở một mức độ cố định, với đường kính khoảng gần 20m cỡ đấy.
“Đây là một bài học cấp tốc, bài học sẽ giúp nhóc thực hiện được điều mình muốn.”
Không thể để mình mất mặt, bằng chút sức lực ít ỏi còn sót lại của mình, cậu ta đứng lên, rút mũi tên ra và tự dùng Arts thiêu đốt vế thương của mình cầm máu lại.
Một lúc sau, một người mở lời trước, chính là Twilight.
“Không! Nếu ông muốn làm hại anh ấy...~Oái!”
“Sao thế Tử tước người Ursus? Ta không cảm thấy rằng mình đang bị đe dọa chút nào cả.”
Nếu là bình thường, anh sẽ không bao giờ làm như thế với một đứa trẻ, nhưng hiện tại, anh nhận ra mình đã không còn nhiều thời gian.
lên, hướng ánh nhìn giận dữ về phía kẻ thù trước mặt.
Cơ thể của anh đã tàn đến mức khó có thể cảm nhận nỗi đau nên không thể phát hiện ngay lập tức, nhưng từ phần mu bàn tay anh kéo đến tận một phần cánh tay, toàn bộ đều đã phủ một tầng băng lạnh, đến mức lớp da ngoài đã tróc ra để lộ phần thịt đỏ bên trong.
“Yeah, em nghĩ là vậy.”
“Ây, ông ổn chứ?”
Đến nơi, Twilight vô lực xụi lơ dựa vào tường, cả Yelena cũng ngồi xuống ngay bên phải cậu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Em nghĩ là được.”
Vùng bụng trúng đòn đã cháy xém lại, n·ộ·i· ·t·ạ·n·g bị tổn thương hết sức nghiêm trọng, thậm chí không còn khả năng cứu chữa, rất nhiều xương không gã thì cũng tan tành, và có thể còn nhiều hơn thế.
Vút! Vút!
“Tiếc là hắn chọn sai vị trí.”
hồi lên một q·uả c·ầu l·ửa chặn mũi tên đó lại.
Thấy chủ nhân của mình tỉnh lại trẻ tỉnh lại, hai người lính thân cận của anh mừng rơi nước mắt.
Tiếp tục lăn người né tránh những q·uả c·ầu l·ửa, còn chưa thể bước thêm một bước nào, Tử tước trẻ đã phải bắt đầu thở dốc, anh chật vật nhìn lên đối thủ trước mặt.
“Huh! Huh! Mình hết cảm nhận được gì rồi. Huh! Huh! Nhưng vẫn còn tốt, một trong hai người đã có một đứa con nhỏ, người còn lại thì dự tính sau khi trở về sẽ cầu hôn bạn gái của anh ta. Huh! Mong cho hai người họ có thể thành công trở về an toàn.” Thêm một nụ cười xuất hiện trên môi Tử tước trẻ, nó giúp anh cảm thấy nhẹ nhõm phần nào
“Ừ, cũng phải.” Nghe cô nói, Crow cũng gật đầu, hoàn toàn không giống một người chăm chú làm theo lệnh thường ngày.
Càng có nhiều lửa xung quanh, càng hấp thụ nhiều nhiệt năng, q·uả c·ầu l·ửa này sẽ càng to ra, và uy lực cũng tỉ lệ thuận với điều đó. Cả một khu phố rực cháy như thế này dư sức giúp cậu đẩy sức mạnh của nó lên cao nhất.
Khi ông đưa tay qua, lớp tinh thể đó như lớp vảy nhẹ tróc ra, nằm gọn trong bàn tay Hawker, rồi tan đi thành cát bụi.
“Đúng vậy, nghĩ ra thứ mà nhóc muốn tạo ra.” Thấy năng lượng đã bắt đầu được tích tụ trong tay Yelena, Twilight thầm khen ngợi cô bé trong đầu vì không còn sức nói nhiều, cậu cũng bắt đầu dùng Arts để kích hoạt Arts cảu Yelena.
Trước khi chia tay, Tử tước trẻ đưa cho hai người lính 1 lá thư được cuốn trong mảnh giấy nhỏ.
“Ám khí~...Đồ hèn..” Cậu thì thào, nhưng lời nói cũng đã mất hết toàn bộ sức lực, âm vang của nó nhỏ đến mức đứng ngay cạnh cũng rất khó nghe thấy.
Đối thủ đã mất đi khả năng chiến đấu, công việc duy nhất còn lại của anh là đi đến và kết liễu cậu ta.
“Bỏ đi, giờ ai quan tâm đến điều đó chứ.”
Quả cầu lửa đó cứ to dần, to dần ra, cho đến khi...
Nhìn một hồi, Tử tước trẻ cũng bước từng bước chân kiện định.
Nếu Twilight còn tỉnh, cậu sẽ nhận ra ngay lập tức, vì gã đàn ông này chính là người thoắt ẩn thoắt hiện mọi lúc mọi nơi, hay đưa nhiệm vụ và bán đồ cho cậu.
Tức là gần như chẳng còn xót lại gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Cầm lấy thứ này, đừng mở nó ra, sau khi trở về hãy đưa nó cho những đứa trẻ trong thôn.”
Nhưng khi nhìn qua gương mặt ngủ say cảu Yelena, đôi mắt đó lại ánh lên một chút cảm xúc.
Lê chậm từng bước chân, Tử tước trẻ nhắm mắt lại thở dài ra một hơi đầy sự nhẹ nhõm.
Dần dần, thêm nhiều giọt nước nữa rơi xuống, rất nhanh biến thành một cơn mưa nặng hạt.
“Ta sẽ chờ xem ngươi làm điều đó như thế nào! Hãy để nó, bắt đầu đi!”
Đến lúc này, Tử tước trẻ cũng nhận ra mình đã lầm, không lý nào hai đứa kia có thể ở gần nhau mà một đứa mạnh, một đứa yếu được, con bé trước mặt cũng là một mối đe dọa.
“ ‘-Bad End Day-‘ ? Đó là một tuyệt chiêu diện rộng à? Tuyệt vời đấy nhỉ, với lần đầu tiên nhóc sử dụng Arts, ít nhất thì ấn tượng hơn lần đầu của anh nhiều.”
“Tôi hiểu rồi, chúng đã âm mưu mọi chuyện từ đầu.”
“Không.” Crow lắc đầu. “Will bảo tôi là có mệt thì cũng cố mà lết về đến chỗ tập trung, đừng có nằm giữa đường.”
Sau khi ăn tối với những người lính, anh đã nghe thấy một t·iếng n·ổ lớn và đến kiểm tra, sau đó...
Xong việc, Hawker đưa tay về, thuận tiện chạm nhẹ vào mảnh tinh thể kết nhỏ tinh trên gương mặt Yelena.
Cảm nhận được cơn đau truyền lên, sự giận dữ hiện rõ trên gương mặt Twilight, cậu cắn chặt răng vẫn cố gắng ném q·uả c·ầu l·ửa xuống.
Anh ngước nhìn lên, bức tường lửa đã hạ xuống từ lúc nào, và hai đứa trẻ vừa đối đầu với anh đang nằm b·ất t·ỉnh ở ngay trước mặt.
Không chỉ anh, Hoshiguma cũng quăng cái khiên qua một bên, không quan tâm đến máu bê bết mà nằm bệt xuống mặt đường thở hổn hển.
Tử tước trẻ trúng đ·ạ·n, anh hơi lùi lại, nhưng rồi lại đứng vững bước chân lao tới.
Dù bị diệt sạch, chúng vẫn kéo theo toàn đội lính đánh thuê của Crow, chỉ còn sót lại anh và Hoshiguma còn ở đứng lại đây.
Bỗng nhiên, một tiếng vỗ tay bí ẩn vang lên.
“Được rồi, hai người đi đi, nhớ là ngay khi cái vòng lửa hạ xuống hoặc có bất kỳ biến gì khiến cho kẻ địch mất cảnh giác, ngay lập tức dùng hết sức bình sinh mà chạy đi, không được phép quay đầu lại, rõ chưa?”
Nhưng chỉ vừa đi gần đến cầu thang đi xuống, cơ thể anh đột nhiên căng lên.
“Không sao, nó không còn quan trọng nữa rồi.”
“Ursus đã thua rồi, không còn bất cứ cơ hội nào đâu.” Một lúc sau, Twilight lại là người mở lời trước.
Vút!
“Ít ra cũng đã chiến đấu quả cảm nhỉ?” Twilight mỉm cười với giọng bông đùa nói, nhưng không nhận được sự đáp lại.
“Bắn đi, cho dù nó là thứ gì, mình sẽ tránh được nó!” Nghĩ như thế trong đầu, Tử tước trẻ đã tới rất gần hai đứa trẻ.
....
“Twilight?” Cảm nhận được hơi ấm sau lưng, Yelena mở mắt ra, và bắt ngờ khi thấy cậu vẫn đang cố gắng đứng dậy.
Nắm trước được vị trí, Twilight nở một nụ cười hung tợn, cậu nhắm ngay nơi mà Tử tước trẻ sẽ lao ra ngay khi cậu bắn đường đ·ạ·n Arts.
Không chỉ hai tên lính Ursus, những người lính khác của Bl cũng bất ngờ khi nhìn thấy điều đó.
Nhưng giờ, hối hận cũng chả có ích gì.
“Hiệu lệnh tập trung.” Cầm bộ đàm lên nghe, Crow nói một câu.
Cậu không bắn Arts nữa, thay vào đó, cậu thọc tay vào túi áo.
“Chỉ huy của Bloody Lines, tuy người còn rất trẻ nhưng đã sỡ hữu sức mạnh sánh ngang với những Caster mạnh nhất của Ursus, dù không tưởng tượng ra nhưng đây là cách duy nhất mà ta có thể chiến thắng ngươi.”
“Đúng vậy, tôi hiểu thứ mà hai người muốn đề cập, và nó hoàn toàn đúng. Nhưng nếu cứ trốn ở đây, ai sẽ đến giải cứu chúng ta chứ?”
Nhưng rất nhanh, sự ngạc nhiên trở thành giận dữ, Twilight nghiến răng gào lên.
Loảng choảng! Rầm!
Hai đứa trẻ dìu nhau bước đến bức tường lan can của sân thượng.
“Vậy, hãy trả lời anh. Nhóc thực sự mong muốn điều gì?”
“Ngáng đường!”
Vẫy tay chào, chờ đợi cho 2 người lính chạy xa và không còn ngoảnh lại, Tử tước trẻ mới thở dài ra.
“Vậy là chúng ta có thể thoát ra khỏi địa ngục này?”
Twilight hơi ngiêng người ra sau một chút, lấy đà chuẩn bị.
Dám chắc trong lòng như vậy, Tử tước trẻ vừa bước tiếp, vừa mở miệng đe dọa.
“Các sĩ quan đã rất cố gắng để cố thủ, nhưng hàng ngũ của họ thậm chí còn không thể trụ được lâu. Tình hình hiện tại rất phức tạp, người của ta bị phân tán nhỏ lẻ khắp mọi nơi, còn kẻ địch thì săn tìm và tiêu diệt họ.”
“Vậy...tuyệt chiêu của nhóc ấy. nó ra sao?”
“C·hết, hắn phát hiện và đã cố ngăn ta lại.” Tử tước trẻ vừa nói, vừa giơ lên cánh tay đã bọc kín băng vải, trên đó có một vết rách nho nhỏ do dao đâm và mới được cuốn lại.
“Cảm thấy vinh dự đi, ngươi là người đầu tiên được hứng chịu chiêu thức tối thượng này của ta!”
Nhưng mà...
“Yeah, em cũng vậy.” Yelena cũng thế, cô bé tựa đầu vào vai cậu rồi cũng dần chìm sâu vào giấc ngủ.
“Chúng ta sẽ thoát khỏi đây.”
“Thế thì tuyệt vời thật. Để xem nào, chúng ta có thể lết đến lan can được không?” Nghe cô bé nói vậy, Twilight thở phào ra, cậu tính lạirồi hỏi.
Twilight búng tay một cái, hai q·uả c·ầu l·ửa bay xung quanh cậu lập tức tách khỏi quỹ đạo, chúng bay nhanh theo hai hướng vòng cung kẹp vào đích đến ở giữa là vị trí của Tử tước trẻ.
“...” Tử tước trẻ nghĩ một chút rồi anh đáp.
“Nói xong chưa?”
Trên bề mặt cũng xuất hiện rất nhiều những gai nhọn từ mặt đất đâm xuyên lên.
“Em xin lỗi.”
...
Tử tước trẻ không hề nhân nhượng nữa, anh lao lên.
Quả cầu lửa cứ to dần, to dần, nó như một mặt trời thu nhỏ hiện hữu ngay trước mặt Tử tước trẻ.
Lúc này, sự xuất hiện của Tử tước trẻ ở đây là ngoài dự tính của cậu.
“Ừ, đây cũng vậy.”
Crắck! Crắck!
“P~h..ải....t.r..ở.v.ề.” Vừa lết đi, anh vừa lẩm nhẩm câu nói.
Bùm!
Trong căn phòng tối chẳng hề có một ánh đèn, hai người lính Ursus bắt đầu thuật lại những gì đang xảy ra cho Tử tước trẻ.
“Bằng mọi thứ ta có, và tôi đã tìm được một cách.” Tử tước trẻ trấn an 2 người lính, anh nói cho họ kế hoạch.
Cô bé không hề tỏ ra một chút do dự chạy đến chắn trước mặt Twilight, dù biết rằng mình cũng có thể gặp nguy hiểm.
Phập!
“Thiếu gia!”
“Không! Nhưng câu hỏi đó không hề quan trọng! G·i·ế·t chúng là mọi chuyện sẽ chấm dứt!”
“Nhưng bằng cách nào?”
Rồi cả hai người đi trở về trại tập trung, nơi họ có thể ngủ một giấc.
Ít ra mục địch của anh ta đã thành công.
Xung quanh họ, toàn là xác c·hết của những người lính, không chỉ kẻ địch mà cả đồng minh, những người đã chiến đấu ác liệt đến hơi thở cuối cùng.
“Vậy thì tốt lắm, tạm biệt, đi được tới đây, những gì ngươi làm đến bây giờ đã là rất ấn tượng.”
Nhưng khác với thông thường, quả cậu lửa trong tay cậu kia, nó hấp thụ sức nóng và năng lượng từ những ngọn lửa cháy rực xung quanh và ngày càng to dần ra.
Thứ duy nhất còn ‘đứng’ trên sân thượng này, chỉ có một bức tượng băng cầm kiếm với vẻ mặt bất ngờ không kịp phản ứng.
"Ta sẽ công bố kết quả cho nhiệm vụ của ngươi, kết quả cuối cùng được ghi nhận chính là vô hiệu hóa một công tước Ursus thuộc chế độ cũ, và đây chính là phần thưởng mà ngươi xứng đáng nhận." Hawker đặt chiếc bình chứa vào tay Twilight và nói.
Lính đánh thuê Bl, các Kiếm sĩ, kể cả các Fireflies khi nghe lệnh đều đồng loạt hạ v·ũ k·hí xuống.
“Đây là cái giá phải trả khi ngươi dám tổn thương ngài ấy, đồ sâu bọ Ursus.” Will vừa nói, vừa lạnh lùng bóp nát trái tim trên tay mình.
“Chuyện gì..mình nhớ là..”
“Hai người nhớ kế hoạch mà ngài đại công tước đưa ra chứ? Chúng ta buộc phải đẩy lùi quân địch và chiếm lấy tháp điều khiển trung tâm với thời hạn trễ nhất là ngày mai, để có thể làm được điều đó, một là quân chủ lực phải xuyên thủng được phòng tuyến nội thành Lungmen, hai là chúng ta phải mở đường cho họ.”
...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.