Trường Sinh Gia Tộc: Từ Khai Chi Tán Diệp Bắt Đầu
Màu Xanh Phiên Quả Lựu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 132: (2)
Từng sợi hương khí bay ra ngoài cửa sổ, tạo cảm giác ôn hòa dễ chịu.
Sở Vũ nhẹ nhàng vỗ tay, giúp Trần Lăng lau đi mồ hôi trên trán, ôn nhu trấn an nói.
Trong phòng, lư hương tỏa ra An Hồn Hương, từng làn khói hương tỏa ra, hương khí tràn ngập.
Theo trong phòng vang lên một tiếng khóc nỉ non thanh thúy.
Mặc dù đã có ba đứa hài tử, nhưng đối với Trần Lăng, luôn mong cầu Đa Tử Đa Phúc, nhiều thêm một đứa, hắn vẫn không thể nào không lo lắng.
Chương 132: (2)
“Tốt!” Trần Lăng một mặt vui mừng đưa cho Hỉ Nương mười khối linh thạch hạ phẩm.
Hỉ Nương đi ra, cùng Trần Lăng chúc mừng, “Chúc mừng gia chủ, mừng đến thiên kim!”
Có lẽ do trong lòng lo lắng, Trần Lăng cảm thấy An Hồn Hương đang thiêu đốt với tốc độ cực nhanh.
Chỉ thấy Hà Vân Tú ôm một bé gái trắng trẻo, mập mạp, cùng Trần Lăng mỉm cười, “Phu quân, giống Ngũ Muội nhiều một chút!”
“Đan Linh chi thể!”
Từ trên giường gỗ, Tần Ngũ Muội từ tốn nói.
Phương Anh đi vào gian phòng, trong tay cầm theo một chén linh chúc phát ra nhiệt khí.
Hắn vội vàng rời khỏi phòng.
“Phu quân! Không có việc gì!”
Nhưng trong phòng, tiếng hừ lạnh thỉnh thoảng vang lên từ Tần Ngũ Muội.
Sau đó, cửa phòng mở ra.
Điều này thực sự khiến hắn kích động không thôi!
Trần Lăng đã phân biệt để chúng bái nhập Sở Quý cùng cha vợ của mình, cũng coi như là một cách để báo đáp Tần Thông. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần Lăng mỉm cười nói, “Cái này ta sẽ nghĩ kỹ, rồi đặt tên theo chữ hưng để định bọn nhỏ bối phận.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc này, nhắc nhở cột hiển hiện.
“Phu quân, tên gọi là gì tốt?”
Tần Ngũ Muội hỏi.
······
Trong tu chân giới, thân có linh thể tu sĩ, nhưng nói là ngàn dặm mới tìm được một.
Trần Lăng sắc mặt tái nhợt, bất kể như thế nào, Cao gia chỉ cần có cơ hội, nhất định sẽ không bỏ qua.
Mỗi lần nghe thấy tiếng Tần Ngũ Muội thống khổ phát ra từ trong phòng, hắn liền vô thức muốn dùng thần thức đảo qua gian phòng, lo lắng xuất hiện tình huống khác.
Sau khi ăn xong linh cháo, Trần Lăng lại tiếp nhận hài tử, một mặt vui mừng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Phu quân, ôm đến ta xem một chút!”
Cùng lúc đó, từ Ảnh Vệ Đường truyền đến tin tức, Cao gia tộc nhân vào cùng ngày đã toàn bộ rời khỏi gia tộc trụ sở, trốn về hướng Thanh Dương Tông.
Hôm sau, tại hội nghị gia tộc.
Trong tiểu viện Trần Gia lại là Ôn Noãn Như Xuân.
Tần Ngũ Muội nhẹ gật đầu, dù sao tên gọi Hưng Đồng nghe cũng hay hơn so với tên Ngũ Muội của nàng.
Bất quá khi đó Vân Tú lại là hai thai, tình huống so với Ngũ Muội hiện tại nhiều lắm.
【Nhắc nhở: Gia tộc của ngươi tăng thêm một tên Đan Linh chi thể, hương hỏa giá trị +50.】 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giờ phút này, Trần Lăng đang đi qua đi lại bên ngoài cửa phòng Tần Ngũ Muội, cái trán ẩn ẩn có vết mồ hôi.
Rõ ràng cả hai đều là hạ phẩm linh căn, một đứa sở hữu Kim linh căn, đứa còn lại có Mộc linh căn.
Tuy nhiên, lý trí vẫn chiếm thượng phong, hắn cố gắng kiềm chế bản thân!
Trần Lăng tim đập thình thịch, trong lòng vẫn có chút khó mà tin được.
Mặc dù đối với Tần Ngũ Muội, chén linh chúc này không có tác dụng quá lớn, nhưng Trần Lăng vẫn tiếp nhận, tự tay đút cho Tần Ngũ Muội ăn.
Mà hắn, một tiểu Trần Gia, không đến một năm, vừa ra đời hai vị linh thể.
Trần Lăng đi đến bên giường gỗ, cẩn thận từng li từng tí đưa bé gái cho Tần Ngũ Muội.
Vội vàng lại là nửa tháng trôi qua.
Bốn mùa pháp trận bao phủ toàn bộ tiểu viện, cộng thêm nhiệt lượng phát ra từ Hỏa Phượng, khiến cho toàn bộ tiểu viện trở nên ấm áp.
Trần Lăng tiếp nhận bọc lấy áo bông nhỏ của nữ nhi, trong lòng vui mừng không thôi.
Ngoài những phần thưởng đã có, mỗi người đặc biệt nhận thêm 300 điểm cống hiến của gia tộc.
Trong lòng hắn vẫn còn chút khẩn trương, thỉnh thoảng phải xoa xoa đôi bàn tay.
Ánh mắt hắn hướng qua khe cửa sổ.
“Ân!”
An Hồn Hương đã thiêu đốt hơn phân nửa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng bây giờ cũng không có thời gian để nghĩ nhiều.
Trần Lăng tiếp nhận khăn tay, cảm giác thấy mồ hôi loang lổ trên trán, không khỏi cười lắc đầu.
Tần Ngũ Muội ôm hài tử qua, nhìn đứa trẻ, trong mắt tràn đầy nhu tình cùng vui mừng, tiểu nữ hài cũng hướng về phía nàng trừng mắt nhìn, phát ra tiếng cười ha ha.
Trần Lăng cảm thấy tim mình đập nhanh theo từng đợt khói hương rơi xuống, nhịp tim như muốn vỡ òa.
Mặc dù vừa mới sinh hạ hài nhi, nhưng khí tức của nàng vẫn bình thường, khí chất của một tu sĩ Trúc Cơ cường đại hiện ra không thể nghi ngờ.
Trần Lăng lòng lo lắng, cuối cùng cũng buông ra một hơi thở dài!
Hắn khẽ chau mày, nhớ lại lúc Tiểu Thịnh Hạ xuất thân, tựa hồ cũng là cảnh tượng như vậy.
“Liền gọi Hưng Đồng tốt!”
Còn về Tần Thông, ông đã lưu lại hai người hài tử, Tần Hạo và Tần Chính, một đứa chín tuổi, một đứa bảy tuổi.
Thời tiết đông giá rét, bông tuyết lớn như lông ngỗng, từng mảnh từng mảnh rơi xuống, phủ trắng mặt đất, biến toàn bộ Trần Gia Ao thành một mảnh băng thiên tuyết địa.
Trần Lăng đã để Thẩm Chấn chuẩn bị trợ cấp tương ứng cho những tộc nhân đã hy sinh trong lần này.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.