Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 28: Nhược Điểm Của Tô Nhã
Sau khi uống rất nhiều máu, miếng đồng trên cái la bàn Thái công thay đổi màu sắc, chẳng bao lâu thì bốc lên một luồng khí hồng kỳ lạ, biến cả miếng đồng trên cái la bàn thành một khối đỏ tươi chói mắt, và trên đó, những ký tự màu máu từ từ hiện lên, ngay ngay ngắn ngắn tạo thàng một dòng chữ thẳng hàng.
Ví dụ như, thời đại này tồn vong suy thịnh ra sao, Trung Quốc có thể trở thành tân bá chủ thế giới hay không, v.v... Nếu tôi hỏi vậy, thì la bàn sẽ uống cạn máu của tôi, bởi vì để đổi lấy một lời tiên đoán về thời đại, thì phải trả một cái giá lớn vô cùng.
Suy nghĩ này khiến tôi đứng ngồi không yên, tôi với lấy cái la bàn Thái công rồi bước ra cửa. Chiếc kim trên mặt la bàn xoay vòng vòng, giống như đang dẫn đường cho tôi.
“Nhóc con, cậu tìm tôi có chuyện gì?” Một người đàn ông trung niên hỏi tôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng lần đó, vì không đem theo quà tặng cho cô ấy, nên tôi bị nhiều người xem thường, đã vậy tôi còn mặt dày ăn một bữa đã đời. Tôi đến đúng lúc Tô Nhã không có ở nhà, cả căn biệt thự rộng lớn không có lấy một bóng người.
Trương Hằng: hai mạng.
“Quá đáng!” Sau khi đọc được những dòng này, tôi tức giận thốt lên, nhưng trên zalo, tôi vẫn kiên nhẫn thuyết phục Bí Tiểu Vũ: “Cậu vẫn nên đấu với tớ đi, trò Mora này là hên xui thôi, đều dựa vào vận khí cả, chưa chắc cậu không thắng tớ.”
Theo chỉ dẫn của la bàn Thái công, rất nhanh, tôi đã đến nhà của Tô Nhã. Nhà của Tô Nhã là một biệt thự hai tầng rất lớn, tôi đã từng tới một lần, vào Sinh nhật của cô ấy.
“Bí Tiểu Vũ, cậu xem vầy được không, tớ sẽ cố tình thua cậu một lần, sau đó đấu tiếp với cậu, như vậy thì chúng ta huề nhau.” Tôi nhắn trên zalo.
“Cố ấy không chịu đấu với tớ.” Tôi bực mình nói.
“Nằm mơ đi!” Tôi giận dữ nhắn lại. Trong lòng càng tức Tô Nhã hơn, và giận luôn Bí Tiểu Vũ. Bí Tiểu Vũ là người mê hư vinh, thường hay qua lại với các bạn nam, bình thường cũng thích giễu cợt tôi, lần đó, trước mặt mọi người, cô ấy cũng đã cố tình khiến tôi bẽ mặt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Thật phiền toái, Bí Tiểu Vũ làm vậy, là muốn kéo cậu c·hết theo rồi.” Lý Mạc Phàm nói đầy phẫn nộ.
Tôi hoảng loạn, không ngờ Bí Tiểu Vũ cứ vậy mà buông tay, cũng khó trách được, cô ấy chỉ còn lại một mạng, trừ phi thắng liên tiếp hai lần, nếu không thì cũng không sống được, còn tôi, chỉ cần một lần thôi.
Đoan Mộc Hiện: ba mạng.
“Quả nhiên là Tô Nhã.” Tôi nghiến răng. Xem ra Tô Nhã nhất định phải dồn tôi vào chỗ c·hết, nên với nói những lời như vậy với Bí Tiểu Vũ. Hiện tại, Bí Tiểu Vũ chỉ có một mạng, nên sẽ vô cùng thận trọng, không muốn đấu với tôi.
Chương 28: Nhược Điểm Của Tô Nhã
Dương Á Thịnh: không mạng.’ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Dạ con biết rồi, cảm ơn chú.” Tôi cũng kính cúi đầu nói, sau đó xoay người rời đi, tôi nghĩ, có lẽ tôi đã đoán được chữ hiện lên trên cái la bàn Thái công kia có ý nghĩa gì rồi.
*Chữ này còn được hiểu là m·a t·úy, thuốc mê, c·hất đ·ộc.
Tôi vội vàng ngồi bật dậy, ngạc nhiên đọc tin trong điện thoại. Vậy là trận đấu giữa Vương Chính và Bí Tiểu Vũ, thắng bại đã rõ ràng, kết quả là Vương Chính thắng, như thế, hiện tại tôi chỉ còn một cách duy nhất, là đấu với Bí Tiểu Vũ.
‘Trò chơi Mora tử thần đã đi vào giai đoạn gần cuối, tình hình hiện tại như sau:
‘Độc?’ Tôi ngây người nhìn ký tự duy nhất này, ánh mắt đầy trầm tư, cuối cùng thì nó muốn nói với tôi điều gì? Không lẽ Tô Nhã nghiện m·a t·úy sao? Nhưng hình như Tô Nhã không có triệu chứng của người h·út t·huốc phiện, ngay cả bộ dạng cũng không giống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một tiếng nữa, trò chơi Mora tử thần sẽ kết thúc, nếu tới lúc đó mà tôi vẫn chưa có đủ ba mạng, thì tôi sẽ c·hết, thế nhưng, tôi vẫn tỏ ra thật bình tĩnh.
Bí Tiểu Vũ nhắn lại ngay: “Trương Hằng, đừng nghĩ là tớ không biết cậu rất lợi hại, tớ chắc chắn mình không phải là đối thủ của cậu, nếu đã vậy, thì cùng nhau c·hết cho rồi!”
May mà ngày mai vẫn còn chút thời gian, thời hạn của trò chơi Mora tử thần này, là tám giờ sáng thứ hai, từ đây tới đó, tôi tạm an toàn, nhưng trong khoảng thời gian này, tôi nhất định phải làm gì đó.
Bí Tiểu Vũ: một mạng.
Bí Tiểu Vũ trả lời lại rất nhanh: “Rất xin lỗi cậu, tớ không muốn đấu với bất cứ ai nữa, cứ kết thúc vậy đi.”
Tôi đi một vòng quanh căn biệt thự để quan sát, cũng chẳng phát hiện thấy có điều gì bất thường, chỉ thấy trong sân có một cây táo, vô cùng xanh um tươi tốt mà thôi, còn lại, chẳng có gì khác. Tôi thất vọng nhìn quanh, sau đó đi qua nhà hàng xóm của Tô Nhã.
“Hừ, đừng tưởng tớ ngốc, cậu đã thắng liên tiếp mấy người rồi, ngoài Tô Nhã ra, cậu thắng cả Dương Á Thịnh, một lần thì còn nói là vận khí, nhưng lần thứ hai thì sao? Những chuyện này Tô Nhã đã phân tích cho tớ hiểu rồi.” Bí Tiểu Vũ nhắn lại trên zalo.
Tôi đang có hai mạng, cùng với một mạng của Bí Tiểu Vũ nữa, chúng tôi phải đấu với nhau, thì mới sống được. Nghĩ tới đây, tôi vội nhắn cho Bí Tiểu Vũ: “Bí Tiểu Vũ, đấu với tớ đi, đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta rồi.”
Tôi chậm rãi đi đến chỗ ngồi, nhìn thấy tôi, Lý Mạc Phàm liền hỏi: “Lão đại, sao cậu không đấu với Bí Tiểu Vũ đi, còn có một tiếng nữa thôi đó.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Nhã: ba mạng.
Vì vậy, vào lúc này, Bí Tiểu Vũ cũng chẳng muốn đấu với tôi.
“Bí Tiểu Vũ, tại sao lại không muốn đấu với tớ? Cậu nên hiểu, đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta rồi, nếu không đấu, chúng ta sẽ c·hết.” Tôi lo lắng nhắn trên zalo.
“Xem ra các cậu muốn c·hết thật rồi.” Tôi lạnh lùng lẩm bẩm, sau đó tắt điện thoại. Ngồi c·hết lặng trên giường, tôi biết, hôm nay, bất cứ giá nào Bí Tiểu Vũ cũng sẽ không đấu với tôi.
Ngày hôm sau, tôi vẫn đi học như thường lệ, hiện đang là thứ hai, tôi vào lớp rất sớm, nhân tiện nhìn đồng hồ, đúng bảy giờ.
Nhưng may là, tôi vốn không hứng thú với những chuyện lớn lao như vậy, nhìn máu của mình bị cái la bàn hút không ngừng, tôi mới từ từ hỏi: “La bàn Thái công, hãy nói cho tôi biết, nhược điểm lớn nhất của Tô Nhã là gì?”
Vương Chính: ba mạng.
Hiện giờ chỉ có mỗi Bí Tiểu Vũ là còn một mạng, nếu cô ấy không chịu đấu với tôi thì đến sáng sớm ngày mai, chúng tôi đều c·hết. Nghĩ vậy, tôi đấu tranh rất nhiều.
“Ha ha, cậu đừng hòng gạt tớ, Tô Nhã nói cho tớ biết hết rồi, dù gì tớ cũng không đấu với cậu đâu, trừ khi cậu cố ý thua tớ.” Bí Tiểu Vũ trả lời.
Ông ấy cũng không lấy làm lạ, đốt thuốc hút rồi bình thản trả lời: “Nếu vậy thì tôi sẽ nói cho cậu biết một chuyện, cha mẹ của Tô Nhã đều là doanh nhân, nửa năm trước, mẹ của cô ấy đã m·ất t·ích, cha thì đi công làm thường xuyên, nên cô ấy hay ở nhà có một mình. Tô Nhã lại thường dắt bạn trai về nhà, vốn không phải là một cô gái tốt. Nhóc con, tôi khuyên cậu đừng theo đuổi cô ấy nữa.”
“Dạ con muốn hỏi hoàn cảnh nhà Tô Nhã, con muốn theo đuổi cô ấy, nên tính tìm hiểu chút thông tin.” Tôi đưa cho ông ấy một điếu thuốc, rồi trình bày thật rõ ràng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.