Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12: Chương 12
Nếu ngươi dám bỏ trốn, chúng sẽ l*t s*ch quần áo, xích cổ ngươi lại ngoài sân, bắt ngươi bò lê bò lết trên đất như c·h·ó.
“Cuộc sống hiện tại này, ngươi còn muốn tiếp tục không?”
Nhưng những ngày trước khi c·h·ế·t, cháu đích tôn Phó Trạch Khải vẫn đích thân đưa nữ nhân của mình dâng lên ông để “an ủi tinh thần”, nói rằng đây là “truyền thống tận hiếu” của nhà họ Phó.
Nội tổ phụ nhà họ Phó đã chếc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chu Dao Huyên thấy ta và chiếc thẻ bài ta ném lên bàn, rõ ràng khựng lại trong giây lát.
Nữ nhân ấy à, chếc khi sinh con là chuyện thường.
Có ai quan tâm đến sự cô độc và tuyệt vọng của nữ nhân trong chốn thâm viện?
Nhưng kỳ lạ thay, ba người con nhà họ Phó lại là do hai người vợ khác nhau sinh ra.
Nếu có người thân đến tìm, chúng dùng tiền để bịt miệng.
Việc lấy vợ chỉ là tấm màn che, còn sự thật là cả gia tộc chia sẻ nữ nhân với nhau, l.o.ạ.n l.u.â.n d·â·m loạn mới là bản chất.
Những cô nương được huấn luyện từ nhà họ Phó còn thành thạo hơn cả kỹ nữ ở Di Hồng Viện.
“Kiếp này ngươi không chịu một mình gả vào nhà họ Phó, thế đã đủ hài lòng chưa?!”
Ngươi hỏi tại sao không đưa bọn chúng lên quan, xử tội cưỡng d·â·m?
Ba người con nhà họ Phó chỉ cảnh cáo rằng đừng làm quá tay.
Khi đã có đủ con nối dõi, những gã nam nhân góa vợ sẽ không cưới thêm, ngoài mặt còn có thể xây dựng hình tượng si tình.
Nội phủ canh phòng nghiêm ngặt, không một ai có thể trốn thoát.
Khi đã chán, bọn họ sẽ mang những cô nương đó đi phục vụ các “quý khách đặc biệt”.
Nam nhân nhà họ Phó nói rằng để giữ vững vận thế gia tộc, họ kiên trì theo truyền thống "cộng thê" — vợ chung trong dòng họ.
Không chịu làm theo? Chúng sẽ cưỡng h.i.ế.p ngay tại chỗ.
Dụ dỗ, huấn luyện, đe dọa — cho đến khi cô nương ấy hoàn toàn khuất phục, trở thành công cụ thỏa mãn mọi d*c v*ng b**n th** của chúng.
Để tránh tai mắt bên ngoài, người vợ đầu tiên có thể “đang sống lâu dài ở tỉnh ngoài”, hoặc “đã qua đời trong yên bình”, hoặc “mắc bệnh nằm liệt giường”.
Nhưng sau lưng, chúng lại âm thầm săn tìm những cô gái trẻ mồ côi, xinh đẹp không nơi nương tựa — mua từ kỹ viện, mua từ tay dân nghèo, mua từ đám buôn người.
“Chu Trường Ninh, thì ra ngươi luôn biết!”
20
Giờ đây, bộ dạng tiều tụy như ma quỷ của nàng ta, e rằng đã phải trải qua những thứ dơ bẩn đến mức người thường khó lòng chịu đựng nổi ở nhà họ Phó.
Chỉ đến khi thời điểm thích hợp, nhà họ Phó mới treo đèn trắng tang chế.
Nàng ta nghe ra ẩn ý trong lời ta, nhưng không trả lời, mà hỏi ngược lại:
Ta lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng ta, vô cùng bình tĩnh.
“Chu Dao Huyên, vì chúng ta đều là nữ nhân, ta hỏi ngươi một câu nghiêm túc.”
Kiếp trước nên là tấm gương, để tu sửa kiếp này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bình thường, các biểu huynh biểu đệ nhà họ Phó cũng thường xuyên đến phủ, thấy thiếu phu nhân xinh đẹp thì liền ra tay xâm phạm. Ba người con nhà họ Phó chỉ qua loa khiển trách miệng vài câu.
“Chu Trường Ninh, cuối cùng ngươi cũng đến rồi.”
Phó Trạch Khải sẽ dịu dàng giải thích rằng: “Đều là người nhà cả mà”, rồi lấp l.i.ế.m cho qua.
Dù có hạ nhân đi ngang, cũng chỉ biết cúi đầu, tuyệt đối không ai dám lên quan báo án.
Lũ ác quỷ đội lốt người ấy, dùng tính mạng của vô số nữ nhân vô tội để lát đường cho lòng tham không đáy của chính mình.
Ai chịu đựng được, thì được hưởng vinh hoa thêm vài năm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
21
Chương 12: Chương 12
“Không... Ngươi không thể nào... Không thể nào!”
Không chịu nổi, thì sớm mà chếc.
“Chu Trường Ninh, ngươi định nói gì?”
Phải, ta biết nàng ta đã trùng sinh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một người chếc, lại thay bằng một người khác. Cứ thế cho đến khi toàn bộ nam nhân trong nhà đều “danh nghĩa đã thành hôn”.
Từng phi vụ làm ăn, đều được chốt trong bầu không khí truỵ lạc.
Trong mắt nàng ta ánh lên một nụ cười lạnh lẽo:
Lời ta vừa dứt, vẻ cứng cỏi giả vờ của Chu Dao Huyên cuối cùng cũng sụp đổ, đôi mắt to rơi lệ, đôi môi run rẩy.
Nếu nàng ta có chút hối hận nào, ta sẽ cứu nàng một lần.
Nàng ta bắt đầu suy sụp.
Thậm chí, những biểu huynh biểu đệ đó còn ngang nhiên quay lại nhà họ Phó, tiếp tục “thăm hỏi” thiếu phu nhân.
Rồi chúng lại tiếp tục thay người.
Ta còn biết rõ, ở nhà họ Phó, nàng đã phải trải qua những gì.
“Ta có thể cứu ngươi.” Ta ngừng một chút, chậm rãi nói, “Chỉ cần ngươi chỉ tội nhà họ Phó.”
Không giải quyết được bằng tiền, thì xử lý bằng cách “diệt khẩu”.
Nếu ngươi không nghe lời, bọn họ sẽ nhốt ngươi vào mật thất — nơi chứa đủ loại hình cụ kỳ dị, chuyên để tra tấn phụ nữ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
22
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.