Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 30 Cái này thật sự có thể nghiện a.
Lần này đến lượt của Phong Chủ Lưu Thanh Hà truyền đạo, bước vào động phủ nàng đầu tiên nhìn về phía Lâm Uyển Nhi, nàng cảm thấy đồ đệ này của mình không đúng cho lắm nên mở miệng hỏi.
“Tô Đàm. Ngươi tại sao không lo tu luyện mà ngồi ở nơi đó hóng gió nhìn trời vậy hả?” Lưu Thanh Hà âm thanh thanh lãnh vang lên khiến mọi người chú ý quay đầu nhìn sang.
“Đây là hành động của 1 người nam nhân có suy nghĩ trưởng thành đối với người con gái mà họ muốn che trở bảo vệ. Vậy nếu như là người con gái trưởng thành thì họ sẽ phản ứng như thế nào?” Tô Đàm đưa ra câu hỏi nhìn về phía đang mộng bức, khuôn mặt đỏ chót của Lâm Uyển Nhi nói.
“Ngươi có lẽ không biết, con trai trưởng thành đều được gọi là đấng mày râu nha, mà râu thường mọc ở cầm, nên hôn vào cầm là điều rất bình thường khi nữ nhân xem trọng 1 nam nhân nha.”
Ngồi tựa lưng vào tảng đá, Tô Đàm bắt đầu kiểm kê lấy linh thạch, số lượng cũng không vượt quá 200 triệu, Tô Đàm tính toán có thể để phân thân liên tục tu luyện đại khái 1 năm thời gian.
“Cái này cũng không phải ta muốn giấu diếm gì ngươi, chẳng là ngươi còn nhỏ, không nên biết về thứ đó a.” Tô Đàm ôn nhu nhìn Lâm Uyển Nhi nói.
Nhìn xuống xung quanh các đệ tử đều chăm chú tu luyện, Lưu Thanh Hà rất hài lòng mĩm cười nhưng khi nàng nhìn đến phía đằng xa Tô Đàm cũng Tử Tâm thì đôi mắt hoa đào giật giật nhíu lại đôi mày liễu.
Tô Đàm tu luyện bất tử chi thân nên v·ết t·hương cũng đa nhanh chóng khép lại, hắn sợ lên môi của mình lẩm bẩm nói “cảm giác lúc nảy thật sự khiến ta nghiện a,”
Nhưng hắn bây giờ có nhiệm vụ trọng yếu được tông môn giao phó là ở tại nơi này chuyên tâm tu luyện không được phép rời khỏi nơi này, “đến lúc đó tìm cơ hội chuồn ra ngoài bán công pháp kiếm linh thạch sau” Tô Đàm suy tư nghĩ ngợi lấy.
Tô Đàm không trả lời mà lập tức nhắm mắt đưa cẩm ra phía trước, Lâm Uyển Nhi khuôn mặt đỏ bừng từ từ nhích lại gần, cảm thấy đủ gần nàng cũng từ từ nhắm mắt đưa môi lại gần cầm Tô Đàm hôn.
“Thật đáng yêu sao?” Tử Tâm thấy Tô Đàm thành thật nói mình đáng yêu cũng cảm thấy vui vẻ lên.
“Tử Tâm sư tỷ, đã lâu không gặp.”
“Người tu luyện không quan tâm tuổi tác có phải sao? Tuy rằng ta mới 13 tuổi nhưng ta đa có thể đủ trưởng thành để hiểu biết mọi thứ, còn ngươi thì vẫn chưa.” Tô Đàm lắc đầu nhìn Lâm Uyển Nhi nói.
Tô Đàm cũng khá là bắt đắc dĩ, hắn cũng thật không muốn bị cô nàng la lỵ này bám theo mỗi ngày, hắn cùng với Lâm Uyển Nhi đang c·hiến t·ranh lạnh chưa kịp hòa giải, bây giờ còn muốn cùng 1 tiểu la lỵ đáng yêu cùng 1 chổ, chỉ nghĩ đến thôi đã thấy cực kỳ bất ổn.
Chương 30 Cái này thật sự có thể nghiện a.
“Sư tỷ cũng là càng ngày càng đáng yêu nha.” Tô Đàm cười đáp.
-P/S: Sợ mọi người quên Tiểu Đàm nên hiện tại up trước 6 chương, cầu đề cử từ mọi người ạ
“Tiểu Đàm.” Lâm Uyển Nhi thân mật gọi.
“Vậy ngươi nhắm mắt lại đi.” Lâm Uyển Nhi hơi ngượng ngùng nói.
“Ân.” Lâm Uyển Nhi thành thật gật đầu đáp.
“Thì ra ngươi ngồi ở đây a.” Đúng lúc Tô Đàm đang suy tư thì có 1 âm thanh nhí nhảnh trong trẻo hô lấy nói.
Lâm Uyển Nhi như bị hóa đá 1 dạng, đôi môi mềm mại, hơi thở gấp nóng hổi ập vào khoan mũi của Tô Đàm khiến hắn như bị trúng tà 1 dạng, Tô Đàm bắt đầu dùng lưỡi thăm dò vào bên trong.
“Đồ nhi, nơi này tu luyện không thoải mái sao?”
“Vì phong chủ, à không vì tông môn đệ tử nguyện cố gắng hết mình.” Tô Đàm đưa tay che lấy tim nghiêm túc nói.
2 tên đệ tử này ấy vậy mà đang nhìn trời ngắm mây 1 bộ thích thú khiến Lưu Thanh Hà cực kỳ tức giận, Tử Tâm tu vi trúc cơ đỉnh phong nàng có thể không nở quở trách, dù sao nàng cũng là lý giải đến phạm vi kim đan ở dưới, Tử Tâm không muốn nghe cũng bình thường, còn Tô Đàm đây, hắn 1 tên luyện khí kỳ không chịu nghe giảng còn ham chơi như vậy thật tức c·hết nàng.
Tô Đàm cũng không để ý đến v·ết t·hương đang chảy máu hắn vội vàng giải thích nói.
Lâm Uyển Nhi nghe thấy sư phụ hỏi cũng là nhanh chống trả lời, âm thanh không vui không buồn nói “Vẫn rất tốt a.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Đàm trong lòng cũng vui vẻ không thôi mở miệng nói láo lấy (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ân!” Lâm Uyển Nhi âm thanh trong trẻo đáp, nàng đôi mắt phượng từ lúc bước ra khỏi đại điện cứ dán vào Tô Đàm khiến hắn hoàn toàn tê dại.
“Ngươi hình như quên đi rằng ngươi nhỏ hơn ta 4 tuổi thì phải.” Lâm Uyển Nhi không vui nói.
Và đặc biệt, cứ mỗi tháng đều sẽ có các vị trưởng lão, phong chủ thay phiên đến truyền đạo.
“4 năm này ta có thể cùng 1 chổ với sư đệ tu luyện rồi nha.” Tử Tâm vui vẻ nói.
“Trong lòng của ta Tử Tâm sư tỷ luôn luôn đáng yêu như vậy nha.”
“100%! Ta tuyệt đối không gạt ngươi, đối với con gái suy nghĩ chưa trưởng thành thì việc này rất khó nhưng đối với suy nghĩ trưởng thành thì cảm thấy điều này vô cùng bình thường nha.” Tô Đàm thành thật giải thích nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lâm Uyển Nhi giờ phút này đôi mắt ửng đỏ, cơ thể tức giận run run lên nhìn chằm chằm vào Tô Đàm.
Lâm Uyển Nhi bị hành động của Tô Đàm làm cho hơi choáng không biết trả lời thế nào liền lui lại 2 bước lắc lắc đầu.
“Ngươi nhìn xem, đến cả phản ứng thế nào ngươi còn không biết thì làm sao có thể là người trưởng thành được, vì vậy ngươi cứ an tâm tu luyện đừng suy nghĩ lung tung chuyện khác.”
“không được, không được, ta phải tu luyện đến đứng đỉnh nhân sinh không thể ham luyến nữ nhân tình trường được.” Tô Đàm lắc đầu nghĩ lấy.
Tô Đàm không giải thích mà hành động lấy, hắn lại gần Lâm Uyển Nhi cầm lên bàn tay trái thon dài nhỏ nhắn của nàng mà hôn nhẹ 1 cái nói
Tô Đàm bị chỉ đích tên ngượng ngùng không thôi, nhìn lên phía trên đài cao ngồi đó tĩnh tọa Lưu Thanh Hà, Tô Đàm có cảm giác giống như đi học làm việc riêng bị giáo viên chủ nhiệm phát hiện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Cái này rất đơn giản nha, người con gái suy nghĩ trưởng thành lúc này sẽ tiến đến hôn vào cầm người nam nhân để chứng tỏ nàng cũng là rất xem trọng đối phương.” Sợ đối phương từ chối Tô Đàm tiếp tục nói thêm
“Hả?”
Cảm nhận được lưỡi của Tô Đàm chạm vào đầu lưỡi của mình, Lâm Uyển Nhị giật nãy cả mình dùng hàm răng trắng như ngọc ngà cắn lấy lưỡi của hắn, Tô Đàm đau đến điến người vội buông ra Lâm Uyển Nhi.
“Sư đệ cũng thật mong chờ nha.” Tô Đàm thật sự không nở từ chối đáng yêu la lỵ a, la lỵ lực sát thương đối với hắn gần như bạo kích 100% a. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Phải tu luyện đến trình độ trong lòng không nữ nhân tự động thần, nhưng trong sách hình như còn có quyển vô thượng thần thông, lên thần nhờ chủ động cùng nhiều nữ nhân. Không biết cuốn nào mới chính sác đây?” Tô Đàm tự lẩm bẩm nói.
Cũng không suy nghĩ nhiều, Lưu Thanh Hà bắt đầu giảng giải từng bước từng bước tu luyện cho các đệ tử, dù sao nơi này cũng chỉ là luyện khí cùng trúc cơ, các vấn đề khó hiểu trong tu luyện cũng dễ dàng được nàng giải tỏa cặn kẽ lấy.
Tô Đàm cảm nhận được không sai liền vội vàng di chuyển dùng môi của hắn khóa chặt lấy môi của Lâm Uyển Nhi ngoạm nhẹ 1 phát, hắn hai tay giang ra ôm lấy vòng eo của nàng.
Nghe thấy âm thanh, Tô Đàm cũng quay sang nhìn lấy phát hiện người đến không ai khác là Tiểu la lỵ Tử Tâm, Tô Đàm cũng vui vẻ tiến đến chào hỏi.
“Ngươi có vẻ rất muốn biết trong sách họa lấy thứ gì phải không?”
“Nhưng ta thật không còn nhỏ nha, vậy nếu là người trưởng thành họ sẽ làm thế nào?” Lâm Uyển Nhi lúc này vừa tò mò vừa muốn nói cho Tô Đàm biết nàng thật không còn nhỏ, cái này thì Tô Đàm đương nhiên biết, nàng thật không nhỏ mà còn vô cùng lớn loại kia nha.
Tô Đàm 1 bên cũng là thở phào nhẹ nhỏm lấy nói “nàng chữi ta a, ha ha, như vậy thì không sao rồi.”
“Đồ quá đáng, ta không muốn nhìn thấy ngươi,” Lâm Uyển Nhi tức giận lấy bỏ đi.
Tô Đàm cũng là 1 trận tâm đau tự nhủ nói “xong con bê a, là ta đùa quá lố, Lâm Uyển Nhi cũng không phải loại thích đùa cợt nhã a, thà nàng tức giận đánh chữi ta thì còn có thể xoay chuyển cục diện, nhưng nàng không nói gì mà cứ lẳng lặng như vậy thì ta 100% xác định toang.”
Lưu Thanh Hà nghĩ nghĩ chắc là nơi này hoàn cảnh khác so với Thâm U phong nên đồ nhi ngoan của nàng mới như vậy, đợi 1 thời gian xuống sẽ bình thường trở lại.
“Ai lại bảo sư tỷ của mình đáng yêu bao giờ.” Tử Tâm phình má không vui nói.
Lúc này Tô Đàm cùng với Lâm Uyển Nhi đang ngồi ở 1 bên vắng vẻ trò chuyện.
“Đáng yêu nhất trên đời luôn đó nha.” Tô Đàm nịnh nọt nói, Tử Tâm thật sự rất là đáng yêu nhưng Tô Đàm cũng không có ý nghĩ khác với nàng, trong mắt Tô Đàm, nàng tồn tại giống như tiểu muội muội vậy.
Lưu Thanh Hà được Tô Đàm khen hết lời như vậy cũng không biết làm sao trách cứ liền ho nhẹ 2 tiếng nói.
“Lần sau không được phép như vậy nữa, phải cố gắng tu luyện có biết chưa.”
“Ngươi thật muốn biết.” Tô Đàm ra vẻ bắt đắc dĩ nói.
Lâm Uyển Nhi tức giận nước mắt lã chã rơi xuống đáng thương vô cùng đứng lẳng lặng nhìn lấy Tô Đàm.
Nhìn Tô Đàm thành thật nghiêm túc bộ dạng, Lưu Thanh Hà cũng cảm thấy đứa nhỏ này thật biết điều, rất đáng được tông môn bồi dưỡng, nàng cũng rất hài lòng đứa nhỏ này, đang có ý định thu hắn làm đệ tử nhưng nghĩ lại Thâm U phong không tiếp nhận nam đệ tử cũng rất lấy làm tiếc.
2 tháng thoáng cái trôi qua,
“Ngươi nói rõ ra cho ta, làm sao ngươi biết ta không hiểu.” Lâm Uyển Nhi tức giận nói.
“Xin lỗi Lưu Phong Chủ, đệ tử thật không có cố ý, chẳng qua đệ tử tu luyện 1 mình đã quen, nay lại cảm nhận được có 1 vị giáo viên xinh đẹp tuyệt trần kiến thức uyên bác giảng dậy khiến cho trong lòng đệ tử kìm nén xúc động khôn xiết, giống như là đang nằm mơ vậy, cho nên đã có 1 chút không tập trung thẩn thờ, kính mong Lưu phong chủ tha thứ.” Tô Đàm đẳng cấp nói xạo không biết ngượng đã đạt đến trình độ thượng thừa, lời nói ra khiến người khác khó mà bắt bẻ.
“Cái này là sai sót nha, ngươi có thể thấy được từ miệng và cầm cách nhau chỉ có 5cm nha, sai sót nhỏ như vậy cũng có thể bỏ qua nha, ta thật không cố ý.”
“Thật.” Lâm Uyển Nhi nghi hoặc hỏi.
“Tô sư đệ mới 1 năm không thấy càng ngày càng đẹp trai nha”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.