Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 65

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 65


Anh đưa tay ấn bả vai cô xuống giường, cúi người hôn lên.

Cố D·ụ·c Hàn suy nghĩ một lúc c*̃ng thấy những lời cô nói là sự thật, không nhịn được cong khóe môi: “Vậy sau khi đeo chiếc nhẫn này lên, nó sẽ minh chứng cho hôn nhân bạch đầu giai lão c*̉a chúng ta, Loan Loan, em yên tâm, anh nhất định sẽ đối xử tốt với em. Tiền lương nộp lên cho em, đa số việc nhà anh đều có thể làm, chỉ là đôi khi không tránh được việc phải ra ngoài làm nhiệm vụ, để em ở nhà một mình.”

Đương nhiên, trước mắt là để cô đơn phương tìm hiểu anh.

Nhìn như chưa làm cái gì nhưng c*̃ng đã đủ khiến người ta đỏ mặt tía tai.

Chương 65

Hà Loan Loan liền quyết định dùng trứng gà làm bánh trứng cuộn, cho Điềm Điềm và Mật Mật làm món ăn vặt.

Từng chút từng chút, anh nhẹ giọng hỏi: “Anh có thể không?”

Chờ lúc anh hoàn toàn thỏa mãn tha cho cô đi ngủ thì c*̃ng đã là ba giờ sáng, môi Hà Loan Loan hơi sưng, hổ khẩu hơi rát, nhắm mắt một cái là ngủ luôn tới chiều! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Anh bắt lấy tay cô kéo lên đầu: “Anh sẽ có chừng mực, không làm ảnh hưởng tới em đâu.”

Cơm Cố D·ụ·c Hàn mua ở căn tin về cô chỉ ăn một phần, còn dư lại đều mang cho đám gà ở nông trường.

Cả ngày hôm nay cấp dưới c*̉a anh đều phát hiện, đoàn trưởng Cố c*̉a bọn họ cứ treo ý cười trên mặt.

Hà Loan Loan tỉnh ngủ đã vào nhà vệ sinh trong nông trường tắm rửa một hồi, lại ăn chút trái cây, tận hưởng một buổi trà chiều ngon miệng.

Đám gà này mỗi ngày đều đẻ trứng, loại trứng gà tốt nhất là trứng gà ta, cho dù là mang đi luộc hay dùng làm bánh đều rất thơm ngon, khác biệt rất lớn so với trứng gà bình thường.

Đôi môi c*̉a cô cứ chậm rãi đóng mở như đang quyến rũ người ta.

Bỗng nhiên nghĩ đến hôm nọ Tạ Duệ Cường đã chạy tới đón cô và Cố D·ụ·c Hàn vào lúc nửa đêm, mà Tạ Duệ Cường c*̃ng đã kết hôn, vợ cậu ấy tên Bao Thải Hồng, gia đình thuộc dạng ba năm ôm hai đứa, cuộc sống hằng ngày c*̃ng không quá tốt.

Cô tựa đầu vào ngực Cố D·ụ·c Hàn, nhẹ nhàng gật đầu, gương mặt hơi nóng lên.

Đây c*̃ng là điều khiến anh áy náy nhất.

Hà Loan Loan cười mỉm: “Em không sao, anh không cần lo lắng cho em, em đã là người trưởng thành rồi mà, có thể xảy ra chuyện gì chứ?”

Lồng ngực Hà Loan Loan phập phồng kịch liệt, đầu óc như bị chập mạch, đỏ mặt ra sức đẩy anh: “Cố D·ụ·c Hàn, mấy ngày này không được, em tới tháng rồi, chờ khi nào hết em sẽ nói cho anh, chúng ta là vợ chồng, em biết chuyện này mà.”

Hai đứa con gái Điềm Điềm Mật Mật c*̉a Bao Thải Hồng rất đáng yêu, tuy chỉ mới hơn hai tuổi nhưng mỗi lần nhìn thấy Hà Loan Loan đều sẽ gọi chị gái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chụp ảnh? Ảnh cưới sao?

Hà Loan Loan gật đầu khẳng định: “Nếu nói chuyện lớn lao thì anh là người có cống hiến vĩ đại cho tổ quốc cho xã hội, nếu nói việc nhỏ, mỗi lần anh về nhà đều sẽ giúp em làm việc nhà, cũng rất tôn trọng em, tiền lương tiền tiết kiệm đều giao cho em. Anh nha, đẹp trai, dáng người c*̃ng tốt! Em có là đứa ngốc thì c*̃ng biết bản thân đã gả cho một người chồng tốt, sao lại hối hận được chứ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hà Loan Loan biết tương lai ảnh cưới này vô c*̀ng thịnh hành, cô dâu mặc váy cưới màu trắng lộng lẫy, như mộng như ảo, vô c*̀ng xinh đẹp.

Sau đó cằm lại bị người ta nhẹ nhàng nâng lên, đôi môi nóng rực c*̉a người đàn ông áp vào môi cô.

Chờ cô tỉnh ngủ, Cố D·ụ·c Hàn đã vội vã đi từ lâu, chỉ để lại mẩu giấy bảo cô nhớ hâm nóng cơm rồi ăn.

Hà Loan Loan ngừng thở, lông mi run nhè nhẹ: “Em, nếu em nói không thể...”

Giữa trưa anh tới căn tin mua cơm mang về, Hà Loan Loan vẫn còn ngủ.

Hà Loan Loan bị Cố D·ụ·c Hàn cưỡng chế tham gia một tiết học sinh lý. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cố D·ụ·c Hàn cười: “Anh đây vẫn sẽ tiếp tục.”

Nào biết Cố D·ụ·c Hàn nhịn lâu như vậy, thật sự không thể nhịn tiếp được nữa.

Cố D·ụ·c Hàn đeo chiếc nhẫn vàng kia vào tay Hà Loan Loan, trên gương mặt tuấn tú c*̉a anh đều là ý cười: “Thật sao? Em chưa từng hối hận à?”

Có người phụ nữ nào không muốn mặc áo cưới chụp hình chứ?

Cố D·ụ·c Hàn đè nén xuống sự xao động trong lòng: “Chiếc nhẫn này là anh dùng một chiếc bút máy bằng vàng ròng đi đổi, hôm nào chúng ta dành ra một ít thời gian vào thành phố chụp ảnh kỷ niệm đi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một đêm này, không khí trong phòng ngủ vô c*̀ng nóng bỏng kiều diễm.

Sáng sớm Cố D·ụ·c Hàn đã dậy tắm nước lạnh, càng có tinh thần hơn so với trước kia.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 65