Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài
Điềm Bồ Đào
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 363
“Được.”
Ngay lúc đó, Hà Loan Loan xốc rèm, nhìn lên giường trên tươi cười nói: “Xuống dưới này ăn cơm!”
Vốn dĩ Hoàng Vũ Vi cho rằng trên xe lửa có nhiều người như vậy, Cố D·ụ·c Hàn sẽ cố kỵ thể diện mà giúp đỡ cô ta.
Cô ta chỉ có thể vùi đầu ăn.
Anh đáp lại một tiếng rồi nhanh chóng nhảy xuống dưới.
Mở nắp ra, mì ăn liền nóng hôi hổi đã ra lò.
Mì trứng hành thơm ngát quả thật ngon hơn trứng gà lạnh lẽo và mấy thứ bánh bột bắp kia nhiều!
Cố D·ụ·c Hàn vốn dĩ đang yên lặng lạnh lùng đọc báo, nghe được tiếng cô thì vẻ mặt lập tức trở nên ôn hòa.
Sau đó, Cố D·ụ·c Hàn đi lấy hai chén nước sôi, Hà Loan Loan lấy ra hai phần mì ăn liền.
Hà Loan Loan còn mang theo rèm, Cố D·ụ·c Hàn giúp cô treo lên, không một ai có thể trông thấy cô nằm trên giường.
Xe lửa ùn ùn chạy về phía trước.
Ngay cả hầu kết c*̃ng vô c*̀ng gợi cảm, vẻ mặt anh lạnh lùng, kiêu ngạo khó thuần, đôi mắt sâu thăm thẳm, sống mũi cao thẳng, môi mỏng hơi mím, toàn bộ đường cong trên gương mặt đều rất ăn khớp với nhau, nhưng điều hấp dẫn Hoàng Vũ Vi nhất chính là khí chất lạnh lùng c*̉a anh.
Đồ hộp, táo, bánh quy, Hoàng Vũ Nhu nhai răng rắc khiến Hoàng Vũ Vi vô c*̀ng bực bội. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đồng chí nam kia cũng không nhiều lời, lập tức rời đi.
Mà Cố D·ụ·c Hàn đang nằm ở giường trên, tay cầm một tờ báo, ngoài ra còn để ý bảo vệ Hà Loan Loan.
Chương 363
Đó là thứ mì kỳ quái gì vậy? Nhưng điểm mấu chốt chính là thứ đó quá thơm! Có vẻ là rất ngon! Mì sợi vàng óng rực rỡ, từng khối từng khối thịt bò, nước canh nồng đậm, trông vô c*̀ng ngon miệng!
Bàn tay anh thon dài to lớn, nhìn rất có lực, không biết được một đôi tay như thế ôm vào lòng sẽ là tư vị mất hồn như thế nào.
Cố D·ụ·c Hàn c*̃ng không định đáp lại Hoàng Vũ Vi, Hà Loan Loan cũng bày ra thái độ xem diễn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một tô mì thịt bò thơm ngon mê người đã hoàn thành!
Hoàng Vũ Nhu cũng không dám nói gì, nếu cô ta một mình đối mặt với Hà Loan Loan thì còn dám nói vài câu, nhưng có Cố D·ụ·c Hàn ở đây, cô ta sợ bản thân chỉ cần vô ý một chút là sẽ bị Cố D·ụ·c Hàn bẻ gãy cổ!
Người trên xe lửa c*̃ng đã ổn định vị trí.
Còn có một nguyên nhân khác chính là mì ăn liền ở thời này ăn không ngon, không thơm bằng sau này.
Rõ ràng nhìn như không quan tâm thế sự nhưng lại có thể nắm chặt mọi thứ trong tay.
Nhưng ai ngờ lại có một người đàn ông trẻ tuổi đứng phía sau tươi cười đi tới: “Tôi đứng gần hơn, đồng chí nam kia không tiện, cô gái, để tôi giúp cô!”
Ăn uống trên xe thật sự không tiện, nhưng Hoàng Vũ Vi và Hoàng Vũ Nhu c*̃ng không lo lắng.
Nhưng điều đáng sợ nhất chính là Hà Loan Loan lại lấy ra một bình tương thịt bò, múc một muỗng thịt bò thật to bỏ vào tô!
Thật sự là người đàn ông trước mặt cô ta quá mức hoàn mỹ!
Cố D·ụ·c Hàn sáng mắt, anh vùi đầu gắp một đũa, khen không dứt miệng: “Vợ, mì này ăn ngon thật!”
Ở thời đại này, mì ăn liền không phải là món ăn phổ biến vì giá cả thật sự không rẻ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô ta do dự, đẩy mì sợi trong tay ra rồi nói với Cố D·ụ·c Hàn nằm ở giường trên: “Đoàn trưởng Cố...”
Hoàng Vũ Vi nghĩ đến Cố D·ụ·c Hàn bình thường chắc chắn ăn không ít, lên xe chỉ ăn mỗi lương khô thì làm sao mà được?
Đồng thời không tự giác nuốt nước miếng!
Hà Loan Loan trốn trong rèm ngủ, mặc kệ người đàn ông c*̉a mình, thật là ích kỷ!
Người nhà bọn họ đã chào hỏi trưởng tàu, lúc tới giờ cơm lập tức có người mang tới cho bọn họ hai bát mì.
Hoàng Vũ Vi và Hoàng Vũ Nhu cầm tô mì trứng, nhìn đến mức ngây người!
Cô lần lượt đổ nước sôi vào, đậy nắp lại, hai phút sau là có thể ăn!
Trong lòng Hoàng Vũ Vi tức giận không thôi, thật muốn mắng to một câu làm chuyện thừa thãi!
Nhưng mì ăn liền c*̉a Hà Loan Loan không giống những thứ bán bên ngoài, mì này đã được cô cải tiến!
Đồng chí nam kia lập tức giúp Hoàng Vũ Vi cùng Hoàng Vũ Nhu đặt hành lý lên kệ.
Nhưng cô ta không thể mắng được, chỉ có thể lạnh mặt, không tình nguyện nói: “Cảm ơn.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Từ Tây Lâm đến Kinh thị mất khoảng mười lăm tiếng, đi đường dài như vậy, dù là có giường nằm nhưng vẫn khiến người ta cảm thấy khó chịu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hoàng Vũ Vi nhìn Cố D·ụ·c Hàn chằm chằm.
Cô ta cảm thấy bản thân sắp điên rồi.
Nước súp sệt được nước sôi pha loãng, sợi mì đã nở ra, mùi vị canh gà thơm ngon tỏa ra trong không khí, không ít người đều trố mắt nhìn về phía bên này!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.