Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài
Điềm Bồ Đào
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 265
Lý Quốc Chấn cũng cảm thấy cổ họng cứng ngắc, nỗ lực khắc chế mới không bậy khóc.
Thanh Đại/Kinh Đại: Chọn tôi! Chọn tôi chọn tôi!
Hà Loan Loan:... Cô còn chưa thi đậu mà! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 265
Lý Quốc Chấn liên tục gật đầu, trên mặt đều là vẻ tán thưởng và tự hào: "Thế chờ con thi đậu, con đi học ở trường nào thì cha sẽ đồng ý đến làm giảng viên ở trường đó."
Ngoài phòng, Cố Viêm Lâm và Cố D·ụ·c Hàn đã quyết định, đợi Hà Loan Loan cùng nhau thương lượng lại việc phân phối tài sản của nhà họ Cố. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đồ bỏ đi không còn giá trị Trần Thúy Hoa này, may mà anh ta còn chừa lại một đường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tốt tốt, con ngoan, con muốn tham gia thi đại học, cha rất ủng hộ con! Con muốn thi vào nào đại học nào? Để cha gọi điện thoại cho hiệu trưởng của họ hỏi thăm tình hình cụ thể trong trường học của họ, Thanh Đại và Kinh Đại con thích cái nào hơn?"
Lý Quốc Chấn, Hà Loan Loan:...
Có cha ở đây, cả đời này con không cần chịu khổ, cũng không cần làm việc, cha có thể nuôi con, thậm chí con của con. Bên chỗ Kinh Thị có một căn tứ hợp viện lớn dưới danh nghĩa của cha, còn có nhà kiểu Tây, con thích cái nào thì có thể đến đó ở.
Còn lợi hại hơn cả trong tưởng tượng của cô!
Thật ra không giấu gì cha, con đang tính tham gia thi đại học, cũng chỉ còn hơn ba tháng nữa thôi, nếu con có thể thi đậu đại học Kinh Thị thì đến lúc đó khẳng định sẽ phải về đi học đại học, chẳng phải là có thể về nhà cùng sống với cha sao?"
Xem thời gian thì chắc cũng nhanh thôi.
Hà Loan Loan thật sự hơi kinh ngạc đến ngây ra, không ngờ cha cô lại lợi hại như vậy!! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một hồi lâu, Hà Loan Loan cảm thấy cảm xúc của mình bình tĩnh lại, lúc này mới nói: "Cha ơi, trước tiên cha cứ ở bên này điều dưỡng thân thể cho tốt rồi hẵng đến Kinh Thị làm việc, đến chỗ con và D·ụ·c Hàn ở vài ngày, nhưng con sẽ không ở mãi bên Tây Lâm này đâu.
Tựa như Hứa Đồng lúc trước vậy, chiếm lấy vị trí của người khác, không có có thành tựu gì cả.
Lý Quốc Chấn nhẹ nhàng thở dài: "Tuy rằng cha đi ra từ căn cứ nhưng kế tiếp chỉ sợ phải tiếp tục tập trung vào công việc, tổ chức khen thưởng cha một ít vật chất, cũng lấy danh nghĩa cá nhân của cha bán một bộ phận độc quyền ra ngoài, con ngoan, sau này con không cần để mình chịu ấm ức nữa.
Điều này làm cho Lý Quốc Chấn hết sức vui sướng!
Cô gái nghẹn ngào nói: "Cha ơi, con không cần tiền, con có thể nhìn thấy cha gọi cha một tiếng cha đã tốt lắm rồi."
"Con thật sự thích cậu Cố D·ụ·c Hàn kia sao? Con cứ nói thật với cha, nếu như không thích thì cha sẽ giúp con đổi người khác, cha quen biết rất nhiều người, cũng có nhiều cậu trai ưu tú, cậu ta tham gia quân ngũ không thể lo toan việc gia đình, lúc trước mẹ con đã ngã trên người cha rồi. Nếu như chê cậu ta không tốt thì cha sẽ lập tức tìm..."
Nhưng lúc này nghe lời Lý Quốc Chấn nói với Hà Loan Loan ở bên trong, anh ta liền nheo mắt lại.
Quả nhiên là con gái của ông! Không ngờ lại đang chuẩn bị tham gia thi đại học!
Cố D·ụ·c Hàn sợ tới mức bước nhanh vọt vào, đi đến phía sau vợ bóp vai cho. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cố Viêm Lâm vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy một cô gái trẻ tuổi đi tới, cô ta trực tiếp vào cửa, gọi Lý Quốc Chấn: "Bác hai, là bác sao? Cháu là Đan Thanh, là con gái của Lý Quốc Xương đây!"
Thậm chí Cố D·ụ·c Hàn còn đồng ý cho anh ta vay một số tiền để cho anh ta sử dụng vào mục đích kinh doanh.
Ngoài phòng Cố D·ụ·c Hàn nói chuyện với Cố Viêm Lâm xong xuôi, đã quay trở lại, mới đi tới cửa liền nghe được Lý Quốc Chấn đang từ ái bảo với Hà Loan Loa.
"Vợ ơi, em ngồi nửa ngày chắc bả vai đã mỏi rồi đúng không? Để anh bóp vai cho em, chờ lát nữa lại bóp cho cha của chúng ta."
Còn có ô tô, quần áo xinh đẹp, đồ vật hay ho, con muốn cái gì, cha đều mua cho con. Cha đã mở một quyển sổ tiết kiệm cho con, tiền bên trong con muốn tiêu bao nhiêu đều được, đồng ý với cha, về sau nhất định phải sống cuộc sống tốt nhất trên thế giới, được không?"
Đời trước, cô chưa từng có cơ hội nhìn thấy cha, mà cha của cô đã trả giá hết thảy, lại c.h.ế.t do bị hãm hại.
"Cha! Tạm thời cha đừng đánh tiếng trước! Con còn chưa thi đậu mà! Chờ thi đậu rồi nói sau, chuyện đi học này là phải dựa vào bản lĩnh của chính mình, nếu không cho dù thi đậu cũng không học được kết quả tốt."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.