Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài
Điềm Bồ Đào
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 262
Hà Loan Loan trầm mặc, vươn cổ tay, kéo ống tay áo lên trên.
Tới tận giây phút này Hà Loan Loan mới hiểu được rốt cuộc vận mệnh hoang đường tới cỡ nào!
"Tính tình cậu trầm mặc, thành thật, ngày thường không đấu lại Trần Thúy Hoa, nhưng cậu vẫn luôn bảo vệ chiếc vòng tay này, hôm con rời khỏi nhà đã giao cho con. Cha ơi, đây là vòng tay bà nội cho mẹ ạ?"
Một câu rống lên giận dữ xông thẳng trần nhà.
Dựa vào đâu mà cô ta bằng lòng làm xét nghiệm ADN, Lý Quốc Chấn cũng không chịu tin!
"Bên phía cục cảnh sát đã có ghi chép, người dân trong thôn Đông Phong cũng đều chứng kiến cả, bất luận là mười chín năm đó Loan Loan sống như thế nào hay là lời đã nói và việc đã làm của Trần Thúy Hoa khi chân tướng bị vạch trần thì người trong thôn đều biết."
"Cha cứ ngồi xuống trước đi, con giúp cha bắt mạch xem thử thân thể cha thế nào, những chuyện khác để sau này lại nói."
Quả nhiên, Hà Loan Loan khác với Trần Thúy Hoa và Hà Linh Linh.
Hà Loan Loan gật đầu, dù cho trong lòng cô có trăm mối tơ vò nhưng lúc này vẫn biết thân thể cha không thể chịu đựng được quá nhiều đả kích. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng tôi cũng có lòng tốt, Lý Quốc Chấn, con người chú coi tốt bụng thành lòng lang dạ thú! Chú thật sự cho rằng Hà Loan Loan chính là con gái của chú ư? Linh Linh, đưa bức thư Hà Tú Uyển yêu đương vụng trộm với người khác cho chú ta xem đi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cố D·ụ·c Hàn dùng ngữ điệu tuyệt đối bình đẳng khách quan nói ra tất cả mọi chuyện.
Lúc trước khi cô đến căn cứ chữa bệnh cho đồng chí ở viện nghiên cứu đã từng gặp ông.
"Cha..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hà Linh Linh ôm bụng run bần bật ở trong góc.
Cố Viêm Lâm đã đi tới cửa rồi.
Nhưng Trần Thúy Hoa không nhận thua, bỗng nhiên bà ta nén cơn đau ở miệng và hàm răng, cười lạnh nhìn về phía Hà Loan Loan: "Phải, Linh Linh quả thật không phải con gái của nhà họ Lý!
Hà Loan Loan nhìn thoáng qua Hà Linh Linh và Trần Thúy Hoa.
Lý Quốc Chấn ít nhiều vẫn bị k*ch th*ch, n.g.ự.c phập phồng, trong ánh mắt đều là sự hận thù: "Trần Thúy Hoa!! Tôi biết con người chị tuyệt đối không phải thứ gì tốt!! Cái c.h.ế.t của Tú Uyển trước đây có lẽ cũng không phải ngoài ý muốn đúng không? Tiểu Vương, trông chừng chị ta, chờ lát nữa báo cảnh sát!!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sắp có tai họa lớn rơi xuống đầu rồi!
Đôi mắt của Lý Quốc Chấn chậm rãi phiếm hồng: "Bài viết trên báo là do con viết à?"
Còn Trần Thúy Hoa thì sao, trên mặt sưng đỏ, khóe miệng xuất huyết, đầu váng mắt hoa, tóc bị Hà Loan Loan túm đến rối bù xù, rất nhiều lần muốn mở mồm nói chuyện lại đau đến mức hít một hơi.
Ông trời luôn đối xử không công bằng như vậy với cô ta! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lý Quốc Chấn mím môi, trịnh trọng nói: "Rốt cuộc những việc này là như thế nào?"
Hà Loan Loan xem xét mạch tượng cho Lý Quốc Chấn xong thì thấy yên tâm: "Quả thật không có vấn đề gì lớn, nhưng tuyệt đối không thể bị k*ch th*ch cảm xúc liên tục, bởi vì nền tảng cơ thể khá suy yếu, phải điều dưỡng một thời gian cho tốt."
Chương 262
Khoảnh khắc Hà Loan Loan quay đầu lại liền nhìn thấy Lý Quốc Chấn đi tới trước mặt cô.
Lý Quốc Chấn lại nhìn thấy chiếc vòng tay kia, nước mắt lập tức rơi xuống: "Phải, phải! Cha đã nói mà, Hà Thủ Phúc không phải loại người mà Trần Thúy Hoa nói, nhưng cha thực sự không đoán được, con người Trần Thúy Hoa có thể độc ác đến nước này! Quả thực là rác rưởi của loài người!! Tai họa của xã hội!"
Lý Quốc Chấn nghe lời ngồi xuống, ánh mắt vẫn không nhúc nhích mà nhìn Hà Loan Loan.
Còn Hà Loan Loan không hề làm gì cả, chỉ nói có mấy câu mà Lý Quốc Chấn đã tin ngay?!
"Con cũng có tham dự vào chuyện này, trước năm mười chín tuổi Loan Loan vẫn luôn cho rằng mình là con gái của Trần Thúy Hoa, mãi đến một ngày Hà Linh Linh tính kế hãm hại cô ấy..."
Hà Linh Linh hết sức sợ hãi, cô ta cảm thấy mọi thứ đều đã kết thúc rồi!
Cố D·ụ·c Hàn sợ Hà Loan Loan quá mức kích động, dứt khoát nói thay cô.
Tuy rằng người đàn ông mới hơn bốn mươi, nhưng khuôn mặt tang thương, đầu tóc hoa râm, song điều khiến cô khiếp sợ chính là, bọn họ đã từng gặp nhau!
Ông ấy lại nhìn về phía Hà Linh Linh: "Cho nên các người một lòng một dạ muốn nhận tôi, bắt nạt con gái của tôi nhiều năm như vậy, táng tận lương tâm! Cho rằng tôi là kẻ đã c.h.ế.t hay sao?!!"
Những người đó chỉ muốn nhanh chóng nhận ông ấy, cho dù cơ thể ông ấy đều đã như vậy rồi nhưng bọn họ vẫn sẽ không ngừng k*ch th*ch ông ấy, làm sự việc ầm ĩ nhốn nháo cả lên!
"Con..."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.