Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 89: Chương 89

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 89: Chương 89


Hôm nay nhiều ngọc như vậy...

Những cửa hàng túi xách vali kia cũng không bỏ qua, ở khu buôn bán vốn dĩ là tấc đất tấc vàng này, biển quảng cáo bắt mắt nhất thường chính là những chiếc túi vali hàng hiệu, bởi vì ngập nước, đều đang nổi lềnh bềnh trên mặt nước.

Cô ấy âm thầm than thở một tiếng, ước lượng trong tay, nhướng mày nói: “18K, cứng như vậy, có thể lấy ra làm đ·ạ·n.”

Thu hoạch khả quan khá cao, một đoạn thời gian rất dài trong tương lai, Lý Mộng cũng sẽ không thiếu lương thực. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Còn có ít vàng bạc, tương lai cần dùng đến.”

Khương Nặc càng nghĩ càng chờ mong, nhưng cô cố gắng hết sức để kiềm chế cảm xúc, không đi vào không gian xem xét.

Vơ vét xong một cửa hàng, lại đến cửa hàng thứ hai.

Khương Nặc cũng đã tổng kết, có thể để không gian thăng cấp, dường như là một phần “linh khí” hư vô mờ ảo, nó có khả năng là ở trên bất kỳ thứ gì, cổ vật có xác suất càng lớn hơn, nhưng biển người mênh mông, khó tìm biết bao.

38 lọ tương ớt.

63 thiết bị chữa bệnh dùng trong gia đình, bao gồm dụng cụ trị liệu tia hồng ngoại, dụng cụ chữa bệnh từ tính, dụng cụ vật lý trị liệu, dụng cụ đo lường huyết áp, máy thở ô xi dùng ở nhà, máy kéo cổ thắt lưng,...

...

Tất cả cũng đã qua rồi, thế giới này cảnh còn người mất.

52 bao muối.

Một túi trang sức, có vàng ròng, cũng có vàng 18K.

“Đi về trước đi, đợi lát nữa trời sẽ tối.” Lý Mộng nói.

Lý Mộng khởi động tàu xung kích, chạy về phía nhà.

Một đống chế phẩm pha lê.

Ngoại trừ đồ bằng ngọc, tiếp theo Khương Nặc tạm thời không có ý định ra ngoài tìm đồ, cứ để cho người khác đi đánh sống đánh c.h.ế.t đi, cô cũng cần thời gian để nâng cao bản thân, trải qua cuộc sống yên tĩnh, sẽ từ từ kiểm kê một chút một đống đồ lộn xộn trong không gian này.

Quan trọng nhất là, đồ bằng ngọc đếm không hết kia.

Cửa hàng lớn như vậy, tất cả đều bày đồ trang sức bằng ngọc, phần lớn là phỉ thúy, cũng có một phần bạch ngọc.

Trừ những thứ ở bên ngoài kia, còn có một số đồ cô vẫn đặt ở trong không gian không lấy ra.

Mười mấy chiếc máy tính, mấy trăm linh kiện.

Vòng tay mấy chục ngàn, mấy trăm ngàn, không ít ngọc bài, toàn bộ đều ném vào không gian, trở thành chất dinh dưỡng để thăng cấp.

60 túi hoa quả khô, bao gồm cả óc c·h·ó, hạt thông.

15 bao bột ngọt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Cảm ơn.” Khương Nặc uống một ngụm lớn nước gừng, được người khác quan tâm không phải chuyện xấu, chút tình này cô nhận.

TBC

Một số bàn ghế, giá sách, bình phong, bàn trà bằng gỗ lim, gỗ lõi tím ở bên trong.

Các loại giá trưng bày, kệ hàng, quầy hàng.

Lấy đồ làm bằng ngọc là chính, thuận tay thu vàng bạc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cuối cùng, Lý Mộng lấy ra một cái cốc giữ nhiệt đưa cho Khương Nặc.

Một lượng lớn rượu vang đỏ.

Cô không có hứng thú với chế phẩm đồ da, thu một số vali hợp kim nhôm, thứ này không dễ bị rỉ, cũng rất có tính thực dụng.

32 túi, tổng cộng 160 gói mì ăn liền.

Lý Mộng hỏi giá, le lưỡi, toàn bộ tiền thưởng thi đấu thế giới của cô ấy cũng không đủ mua một cái.

Bây giờ người đi ra ngoài tìm vật tư càng ngày càng nhiều, tranh đấu cũng sẽ trở nên kịch liệt.

Khương Nặc kiểm kê lại thu hoạch hôm nay một chút.

6 túi 50 cân, tổng cộng 300 cân gạo.

Thậm chí quầy hàng cũng thu vào.

Sau khi thích ứng với trạng thái dưới nước, dần dần cũng có cảm giác như cá gặp nước.

26 miếng, tổng cộng gần 200 cân thịt khô.

Một đống sách vở.

Sát vách lại là một thương hiệu nước ngoài khác, trong mắt Khương Nặc, những thứ có giá đắt đỏ này, bây giờ đều nằm yên lặng trong nước.

Một bình dưỡng khí sử dụng cực hạn là một tiếng, cô chỉ đổi bình dưỡng khí một lần, rồi thu dọn xong ba bốn cửa hàng gần đấy ở tầng một là xong.

Không biết lần này không gian sẽ thăng cấp thành dạng gì? Nghĩ đến chuyện này, Khương Nặc có hơi chờ mong, bơi về phía Lý Mộng.

30 cân phô mai xanh.

Sau khi tới gần, Lý Mộng nghiêng người, đón lấy túi đồ trong tay Khương Nặc, hất lên trên tàu xung kích, sau đó kéo cô lên thuyền.

Thịnh thế đồ cổ loạn thế hoàng kim, cho dù qua thêm mấy năm nữa, vàng bạc cũng là thứ để giao dịch không tệ, dĩ nhiên có ngu đâu mà không thu.

Lý Mộng từ xa đã nhìn thấy Khương Nặc, chủ động lái thuyền tới đón cô.

Hơn 200 túi, tổng cộng hơn 40 cân đồ ăn vặt.

160 cân mì sợi.

Vừa tìm vừa thu, sau khi đến mấy cửa hàng, cuối cùng Khương Nặc đã tìm được một cửa hàng chuyên bán đồ ngọc.

Dưới nước không thấy rõ lắm chất ngọc như thế nào, nhưng nói thế nào thì cũng là số lượng ăn đứt chất lượng, Khương Nặc thu hết những món đồ lớn, lại tiếp tục vào bên trong thu.

Vẫn nên về nhà trước rồi nói.

“Có thu hoạch gì không?” Lý Mộng hỏi.

“Đây là canh gừng tôi nấu, cô mau uống đi, xuống nước lâu như vậy cũng không có động tĩnh, mặt đã sắp trắng bệch rồi.” Cô ấy nói.

6 bình nước soda.

Trước mắt vẫn là đồ ngọc đáng tin hơn chút.

Khương Nặc c** đ* lặn ra, cầm khăn mặt lau tóc và nước trên người, Lý Mộng lại nhanh chóng phủ thêm cho cô một lớp áo dày, giúp cô mặc áo mưa.

Khương Nặc và cô ấy nhìn nhau cười một tiếng.

Cô không có thời gian chọn, đi vào kể cả kệ hàng cũng thu sạch, vứt ở đó tương lai tính tiếp.

Cửa hàng vàng bạc đá quý ở tầng 1 không ít, chờ lúc Khương Nặc đi ra, đã thu hơn 300 cái.

Chuyến này thu hoạch không nhỏ, tâm trạng của cô rất không tệ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Có.” Khương Nặc bốc một nắm nhẫn và trang sức đưa cho cô ấy, hào khí nói: “Cầm lấy!”

Khương Nặc uống canh xong, lấy đồ trong túi ra.

Một chiếc phát điện bằng việc đạp xe đạp, 1 cái bình điện, 2 máy lọc nước.

Lý Mộng khẽ gật đầu, không nhìn nhiều, thu đồ vào trong túi, đắp vải chống nước màu đen lên.

Cho đến trước mắt đồ bằng ngọc là thứ duy nhất chắc chắn là có thể thăng cấp cho không gian, mặc dù vật cổ hình như lợi hại hơn, nhưng quá khó tìm.

Lý Mộng nhận ra những kiểu dáng này, cũng biết là nhãn hiệu gì, lúc trước đáng giá bao nhiêu tiền.

Sau khi thu xong, tiếp tục đến cửa hàng tiếp theo.

Trong túi lưới cơ bản đều là vàng bạc trang sức, hôm nay cô ấy tuỳ tiện nhặt một chút trong lúc thu hoạch, cũng có một túi không nhỏ.

Đồng hồ thì tuỳ tiện thu một chút.

Lần đầu không gian thăng cấp, chỉ dùng một tượng ngọc Phật, về sau thăng cấp dùng phế liệu và cổ vật.

Một két sắt chưa mở ra được.

Trước tận thế cô cũng đã đến các bảo tàng đặc biệt, bên trong bày những đồ vật đều là từ mấy trăm năm trước, cô thấy cũng không có phản ứng gì, cho nên chuyện này thật sự vô cùng khó nói.

Chương 89: Chương 89

Cô ấy nhớ Đàm Linh có một chiếc vòng tay của nhãn hiệu này, là cha mẹ tặng vào ngày sinh nhật của cô ta, cô ta vô cùng vui vẻ đeo trên tay, lôi kéo Lý Mộng chụp ảnh rồi đăng lên vòng bạn bè.

Nói thật, Khương Nặc cũng không có cảm giác rất lạnh, chuyện này khiến cho cô cũng có một chút kinh ngạc nhỏ với năng lực chịu đựng của cơ thể mình.

Nhìn thời gian, đã hơi trễ, cuối cùng Khương Nặc vơ vét toàn bộ một cửa hàng bán trang sức vàng ngọc rồi trở về trên mặt nước.

Trong tủ kính bày mấy mớn lớn, bắt mắt nhất là một bức tượng Phật cao một mét, bên cạnh còn có hai vật trang trí quang cảnh cao gần bằng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đương nhiên, vẫn là quay lại trên bờ thoải mái tự tại hơn.

Ngẫm lại cũng có chút hưng phấn, nói không chừng không gian sẽ có sự biến hoá lớn nghiêng trời lệch đất, những bí mật kia của không gian, cuối cùng cũng có thể giải đáp một chút.

Khương Nặc khẽ gật đầu.

Sau đó chính là những kệ hàng trống không kia, gặp thì sẽ không buông tha.

16 túi, tổng cộng 16 cân chân giò hun khói.

Chuẩn bị đi tới một cửa hàng tổng hợp, lúc cô đi ngang qua một cửa hàng đồng hồ nổi tiếng, nhớ ra những đồng hồ này xuất xưởng đều có kiểm tra chống nước, nếu như giá hơn trăm triệu, vỏ trong vỏ ngoài đều là bọc thép hoặc là vàng, cho dù có ngâm nước, cũng có một số đồng hồ có thể lấy ra sử dụng hoàn hảo.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 89: Chương 89