Trọng Sinh, Ta Tích Trữ Hàng Hoá Bán Kiếm Tiền
Đang Cập Nhật
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 410: Chương 410
Trong tay Khương Nặc bỗng dưng biến ra một con d.a.o găm, con d.a.o găm kia lại vô cùng sắc bén.
Dao vung tới, lực đạo này vô cùng lớn, gần như cọ sát ra tiếng xé gió.
Đau đớn kịch liệt khó mà hình dung được khiến cho toàn thân người đàn ông phát run, gã ta chỉ có thể dùng ý chí ráng chống đỡ, không rời đi, ngược lại ngăn Khương Nặc ở lại nguyên chỗ.
TBC
Cơ bắp này cũng đủ cứng.
Có cường hoá cơ bắp thế nào thì trong miệng cũng vẫn yếu ớt, đối phương không thể tránh khỏi phát ra tiếng kêu thảm thiết, m.á.u thịt theo miệng chảy ra bên ngoài.
Cô cược thắng rồi.
“A!”
Tên tay chân giật mình, không thể tin được nhìn tất cả.
Gã ta thấy, một người phụ nữ tay không tấc sắt, chỉ là thịt cá trên thớt mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đâm vào lỗ tai cũng không phải là bởi vì cô có sở thích gì, mà chính là những tên tay chân này đều đã được cường hoá bắp thịt toàn thân, đ·ạ·n b.ắ.n vào cũng có thể kẹt lại, quần áo trên người nhìn cũng được chú trọng, hơn phân nửa là chống đ·ạ·n.
Một giây sau, thân ảnh Khương Nặc lại trực tiếp biến mất khỏi chỗ cũ.
“Nhanh... nhanh...”
Đau đớn và m.á.u tanh gợi lên hung tính, tên tay chân không thèm nhìn dấu đ·ạ·n b.ắ.n trên cánh tay, nhìn hằm hằm Khương Nặc.
Khương Nặc lui lại mấy bước, cố ý ngã về sau né tránh đợt tấn công, dẫn dụ bọn họ vào trong phòng, đánh nhau ở trong phòng.
Chương 410: Chương 410
Cô nhắm hai mắt lại, trước khi tên tay chân c.h.é.m tới, lại ngã lăn một lần nữa, thấy cô là đang chật vật trốn tránh, nhưng thực tế lại đang chậm rãi tới gần cửa.
Lượt xem: 91
“Tiện nhân, đáng c·h·ế·t!”
“Cho thể diện mà không cần, vậy thì chặt hết tay chân đi, giữ lại một cái mạng có thể sinh con là được.”
Khương Nặc khẽ cười, chỉ là đưa tay sờ lên trên mặt tên tay chân.
Gần đó không có những người khác, không biết Diệp Thành Văn ở đâu.
Cô thản nhiên nói: “Đầu vàng, nhắm mắt lại, nếu không c.h.ế.t thì đừng trách tôi.”
Đã quen cao cao tại thượng, coi thường tất cả ý chí của người bình thường, dù là biết rõ cô và Vân Diệu không rõ lai lịch, vẫn như cũ không coi cô ra gì.
Tên tay chân cúi đầu xuống, muốn tìm ra thân ảnh của Khương Nặc ở dưới chân.
Không có khả năng sẽ có người thật sự biến mất trên mặt đất, chắc chắn là dùng thuật che mắt gì đó, vẫn còn trốn ở trong phòng.
Nhưng trong chớp mắt, Khương Nặc lại lần nữa lặng yên không một tiếng động xuất hiện sau lưng gã ta.
“Tiện nhân, còn muốn trốn sao?”
Đấu s.ú.n.g so với b.ắ.n viên đ·ạ·n càng có lực sát thương hơn, nổ s.ú.n.g cũng càng nhanh hơn, có thể b.ắ.n được 20 phát trong thời gian ngắn, nhưng cô không có cơ hội để ngâm độc trước.
Dường như khiến cô bị thương cũng là ban ơn.
Phập một tiếng, Khương Nặc đ.â.m d.a.o găm vào tai của tên tay chân.
Cửa được khép một nửa, che mất một nửa ánh sáng, khiến cho ánh sáng trong phòng u ám.
Có ba người tới, nhìn hình thể, đều là tay chân, không có Diệp Thành Văn.
Vậy thì có thể buông ra một số hành động.
Ánh mắt của Khương Nặc lại chỉ nhìn về phía cửa phòng phía sau bọn họ.
Chỉ sợ rằng bị cứa vào một chút thôi cũng quá sức chịu đựng.
Đồng bọn muốn nhắc nhở, nhưng lại không cách nào phát ra được một câu thuận lợi.
Xem ra là đã được huấn luyện chuyên nghiệp, dùng sức co lại cục bộ cơ bắp, ngăn chảy m.á.u sau khi viên đ·ạ·n xuyên qua làm tổn thương, hoàn thành xong việc tấn công lại.
Tên tay chân rất nhạy cảm, đã nhận ra ý đồ của cô, hai người trao đổi một ánh mắt, rầm một tiếng đóng cửa lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Theo đối phương, cô đã mất đi ý niệm phản kháng, chờ đợi buông tay chịu trói.
Lúc này Khương Nặc cũng không tránh nữa.
Cửa lớn như vậy, chỉ có thể có một người đi qua, người thứ nhất bị Khương Nặc đ.â.m vào cổ đã mất đi năng lực hành động, nhưng hai người phía sau đã xông lên tấn công lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tên tay chân cũng cười, hành động này gã ta thấy là cầu xin tha thứ, cũng là nịnh nọt.
Người đàn ông đưa tay đặt lên bả vai cô, hơi dùng sức, chỉ muốn nghe thấy cô kêu lên thảm thiết vì đau đớn.
Lúc này một tên tay chân khác đã nhào đến sau lưng, mũi d.a.o đ.â.m vào sau gáy cô, dưới sự tấn công trước sau, cô cũng không thể tránh được nữa.
Nhưng d.a.o găm trong tay Khương Nặc vẫn đang đè trên cằm gã ta, dưới khoảng cách này, cô động d.a.o chắc chắn nhanh hơn đối phương.
Dao găm trong tay Khương Nặc đ.â.m chuẩn xác vào tai của người đàn ông, thân d.a.o theo lỗ tai đ.â.m vào đại não, cô nhanh chóng chuyển động chuôi dao, vặn xoắn tổ chức m.á.u thịt.
Khương Nặc đứng tại chỗ, để mặc cho tên tay chân tới gần.
Ở bên ngoài phòng tầm mắt rộng, rất có thể bị thương hoặc bị đánh lén bởi những thứ như cung tên, hơn nữa bên ngoài treo đầy đèn lồng, đủ ánh sáng, cô sử dụng thủ đoạn gì cũng dễ dàng bị trông thấy.
“Mau tìm!”
Cho nên, người trúng đ·ạ·n rất khó mất đi năng lực hành động ngay từ đầu.
Mũi d.a.o trực tiếp xuyên thủng mặt tên tay chân, từ gương mặt đ.â.m vào trong miệng, Khương Nặc tay cầm chuôi d.a.o thuận thế xoay chuyển hướng, dùng sức đ.â.m xuống, mũi d.a.o trực tiếp cắt đứt đầu lưỡi, lại đ.â.m xuyên qua cằm.
Hai tên tay chân cảm thấy cô đã mất đi chỗ có thể trốn, cười lạnh nói: “l*t s*ch cô ta, cắt gân tay, xử lý xong rồi đưa đến.”
Cô nhìn hai người kia, trong ánh mắt bình tĩnh lộ ra sát ý. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Có phải cô cho là mình rất giỏi? Diệp tiên sinh muốn cô, cô sẽ không coi mình là chủ nhân của Diệp gia đấy chứ?”
Trong bóng tối, Khương Nặc lại nhìn thấy rõ ràng hơn, ánh mắt cô liếc về phía Tiểu Hoàng một chút, sau đó đứng nguyên chờ đợi, hai tay trống trơn, phong thái thả lỏng, trong tay không có bất kỳ vũ khí gì.
Tiếng s.ú.n.g vang lên rất lớn, mỗi một viên đ·ạ·n b.ắ.n ra, Tiểu Hoàng nằm dưới đất lại không nhịn được mà run rẩy trong lòng.
Sau khi làm rõ những thông tin này ở trong lòng, Khương Nặc hiểu muốn tạo thành vết thương trí mạng, chỉ có cắt cổ, đ.â.m vào mắt, chọc vào tai mà thôi.
Một người cầm d.a.o sững sờ, một người khác đau như kim châm muối xát, cả cái cằm đều đã rơi xuống, m.á.u đặc thấm ướt quần áo.
Đến lúc này, tất cả những chuyện xảy ra trong phòng, bên ngoài đã không thể thăm dò.
Bọn họ đều là người có năng lực được chọn ra từ ngàn vạn người, nhiều năm nay dùng thuốc tăng sức mạnh, nhận được sức mạnh bí ẩn ở thế giới này.
Khoé mắt gã ta muốn rách ra, miệng phát ra những tiếng kêu không rõ, giơ tay đ.â.m về phía Khương Nặc, lần này muốn đ.â.m vào chỗ hiểm.
Tiểu Hoàng vốn dĩ đã giống như đà điểu dùng khăn cưới che mặt, căn bản không dám mở mắt, bây giờ nghe Khương Nặc nói như vậy, cả người lại càng muốn vùi vào trong đất.
Cô chỉ là số lẻ may mắn, nắm giữ một số bí mật, nên đã được Diệp tiên sinh vừa ý.
Nhìn thấy cô đã sát đến tường, không còn tránh được nữa, trên mặt tên tay chân lộ ra sự dữ tợn.
Khương Nặc cười lạnh thu d.a.o lại.
Tránh đi đòn tấn công của người phía sau đang nhào đến, Khương Nặc thuận thế đ.â.m một dao, c.h.é.m đứt toàn bộ nửa dưới gương mặt của người đàn ông, mũi d.a.o lại đ.â.m lên trên, xuyên qua khoang miệng hàm trên, thẳng tới tròng mắt, đồng thời chuôi d.a.o chuyển động, vặn xoắn làm thịt bên trong trở thành một đống nát vụn.
Vì sao b.ắ.n 20 phát, b.ắ.n trúng cũng chỉ ở tay chân?
Cô đi vào không gian rồi lại quay ra, vốn dĩ chỉ là muốn cho người đang định đánh bất ngờ, khiến cho đối phương loạn trận, nhưng tên tay chân cúi đầu tìm người, vừa vặn thuận tiện cho cô đ.â.m một d.a.o qua.
Ba tên tay chân đều đã bị thương, vị trí ở cánh tay, bụng, bắp đùi đều có viên đ·ạ·n kẹt lại trong cơ thể, hoặc là kẹt ở trong xương, nhưng lại không chảy m.á.u ròng ròng như người bình thường, mà chỉ có một chút ít.
Động tác của Khương Nặc rất nhanh, sau khi b.ắ.n hết đ·ạ·n của hai khẩu s·ú·n·g, nhanh chóng cầm d.a.o phi lên, một d.a.o đ.â.m vào cổ người gần nhất.
Cho dù cơ bắp toàn thân có cứng đến thế nào, những nơi này vẫn yếu ớt, vừa rồi cô đ.â.m d.a.o từ trên mặt, cắt đứt đầu lưỡi và cằm cũng là cược một ván.
Đã sớm biết Văn gia phế vật này, tìm được chỗ dựa chẳng ra gì, kiểu phụ nữ như này có đầy trên đất, một người bình thường có hai cây s·ú·n·g, có chút thân thủ lại vọng tưởng khiêu chiến Diệp gia?
Tiểu Hoàng nghe những lời này, bị doạ cho hồn phi phách tán, hai mắt nhắm chặt giống như đà điểu, đầu giấu ở trong khăn cưới.
Nửa dưới khuôn mặt của tên tay chân bị xuyên thủng, cằm đầy m.á.u bị xoắn thành thịt nát, nhất thời m.á.u tươi dâng trào.
Cửa đang khoá, muốn ra ngoài, chắc chắn phải mở khoá, mở khóa thì sẽ có tiếng động, cho nên vẫn còn ở bên trong. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khương Nặc giả bộ ngã xuống, lộn nhào tránh dao, đi vào trong góc phòng.
Nhưng, biến cố đột nhiên xảy ra rồi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.