Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 158: Chương 158

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 158: Chương 158


Hai mảnh giá đỡ ở giữa, cô dùng dây thép vặn xuyên qua xuyên lại đan xen nhau, dệt ra một tầng lưới.

Lý Mộng nghiêm túc gật đầu: “Được, tôi sẽ chuẩn bị sẵn sàng.”

Chương 158: Chương 158

Sau đó bắt đầu bổ mảnh trúc.

Cô ném toàn bộ vào trong không gian, điều khiển những gai nhọn và dây thép này cùng lúc, trải một tầng lưới thứ hai ở giữa giá đỡ, cũng để chúng đan xen và quấn lại với nhau.

Khương Nặc lấy một phần vật tư đi ra, có chừng hơn 100 cân bánh ngọt và 50 cân thịt bò khô, còn có quần áo, bỏ cả vào trong một cái bao.

Ở thời tận thế này, mỗi người cuối cùng vẫn là phải dựa vào chính mình mới có thể sống sót.

Trong căn phòng là sàn nhà gỗ, bị nước ngâm có hơi biến dạng, nhưng cũng không phải rất bẩn, Khương Nặc nhìn kỹ bố cục bốn phía.

Sự xuất hiện của mảnh trúc khến cho lòng tin của Khương Nặc lớn hơn.

Sau đó, cô ngâm cả người vào trong nước.

Sợ hãi, hoảng loạn, lo lắng, yếu đuối, run lẩy bẩy cuộn thành một nhúm, chờ đợi người đi ngang qua rời đi.

Chủ yếu là cô có một đống lớn thanh sắt khoảng 8 mét, trực tiếp lấy ra dùng, còn bớt thời gian cắt kim loại.

Vì để cho kiên cố, giá đỡ chặt chẽ hơn, tổng cộng dùng hơn 360 cây.

Với độ cứng của trúc xanh trong không gian mà nói, không thể kém hơn so với sắt thép.

Trong điều kiện an toàn tiên quyết, còn phải cân nhắc đến những thiên tai tiếp theo, mạng lưới phòng ngự có thể chống đỡ được thời tiết lạnh âm mấy chục độ hay không, còn có thỉnh thoảng là mưa axit.

Một cây sắt dày được kẹp giữa hai thanh trúc dài, dùng dây thép vặn chặt chúng nó vào cùng nhau.

Khương Nặc vót nửa ngày, vót được hơn 300 mảnh trúc nhỏ, vót đến mức tê cả tay.

Cây trúc cô trồng ở trong không gian sống nhưng sinh trưởng cực kỳ chậm, xem ra trong thời gian ngắn rất khó trưởng thành, cũng may rừng trúc đủ lớn, có nhiều cây trúc như vậy, đủ cho cô làm.

Đêm này có thể làm mạng lưới phòng ngự rồi.

...

Mặc dù hiện tại thân thể cô tốt, sẽ không vì vậy mà sinh bệnh, nhưng vẫn cảm thấy khó chịu.

Cô lấy bản đồ mà Ngô Đại Giang vẽ ra, phía trên có tổng cộng là 3.5 mét lưới sắt cao, trong đó giá đỡ 0.5 mét là cần phải c*m v** trong lòng đất.

Hơn nữa, mảnh trúc cắt ra lần trước, cô cầm vài miếng ném vào trong axit tiến hành thí nghiệm ăn mòn vật chất, phát hiện khả năng chịu mục nát của trúc xanh còn mạnh hơn kim loại.

Lúc bỏ chân vào trong nước, Khương Nặc bị nước suối lành lạnh làm cho rụt lại, nhưng đợi khi thích ứng được với nhiệt độ này, lại dần dần trở nên thoải mái dễ chịu.

“Dương Thành Huy coi như c.h.ế.t vì bọn họ, chúng ta cầm s.ú.n.g của anh ta, thì hãy làm một chuyện gì đấy cho anh ta đi.”

“Cô gái đã chạy trốn ở trên đây.” Khương Nặc nhẹ giọng nói: “Buổi sáng lúc tôi đi ngang qua đã phát hiện ra.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau khi Lý Mộng đi, Khương Nặc lái tàu xung kích đi vào khu biệt thự.

Sau khi dựng xong giá đỡ, chính là lên trên vặn dây thép.

Cô một lần nữa nghe thấy bên trong có tiếng hô hấp và hơi thở.

Không gian vừa thăng cấp không lâu, đã nhiều thêm vài miếng không gian, Khương Nặc chọn một chỗ để đo đạc, vạch ra vòng phòng ngự biệt thự lớn nhỏ, sau đó theo dáng vẻ trên bản vẽ, khống chế từng cây sắt, tạo thành hình bầu d·ụ·c đứng ở mặt đất.

Sau đó quay đầu rời đi.

Cũng có thể vặn thành một vòng gợn sóng.

Lý Mộng nhìn bao đồ đang dần xa khỏi tầm mắt, hỏi: “Bọn họ có xuồng, nhưng không dám đi lấy thì làm sao bây giờ?”

Mỗi một cây trúc hầu như đều dài từ 9 đến 10 mét, kết hợp với giá đỡ ngược lại là không chênh lệch nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mặc dù cô vẫn thích cảm giác nước nóng tưới ở trên người, từ từ xoa bọt lên người, nhưng đi ra ngoài, ngâm suối nước tắm cũng rất tốt.

Chờ trời tối hẳn, tìm một nơi tương đối sạch sẽ, lấy container chứa lều vải ra.

Thể chất cô mạnh mẽ, hiện tại cũng không cảm thấy lạnh, hơn nữa cốc giữ nhiệt này đã để một hai ngày, đã nguội từ lâu, nhưng được người khác chăm sóc tóm lại cũng là một chuyện khiến cho người ta hưởng thụ.

Làm một cái giá đỡ cao 8 mét, trong đó 1.5 mét chôn vào lòng đất.

Hôm nay xuống nước, trong quần áo đều ướt nhẹp, mặc tới lúc này đã khô hơn một nửa.

Đến lúc này, Khương Nặc mới cởi bỏ quần áo trên người, bọc một tấm thảm lên người.

Cả đường đi thuận lợi, rất nhanh đã trở về nội thành.

Vặn tròn, kéo thẳng, vặn tròn, kéo thẳng, muốn chơi kiểu nào cũng được, cảm giác này vẫn rất đã nghiền.

“Về rồi gặp.”

Đi vào trong container, Khương Nặc châm lửa đốt lò.

Cuối cùng dùng dây kẽm hàn để nối liền toàn bộ bọn nó.

Lý Mộng ngừng thuyền, Khương Nặc kéo khẩu trang lên, điều khiển tàu xung kích đi tới gần đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nói xong, Khương Nặc treo cái bao này ở trên nhánh cây ở ven đường.

Rời khỏi Cổ Nhai, lúc đi ngang qua căn nhà hai tầng có người còn may mắn sống sót, Khương Nặc nói: “Đợi một chút.”

Lý Mộng khẽ nhíu mày, trầm mặc im lặng.

Một bó 200 mét dây thép, ở trong không gian, Khương Nặc có thể tùy ý để nó biến ảo thành bất cứ hình dáng nào mà mình muốn.

Dùng máy cắt kim loại trước thuận tay bổ mấy cây trúc, cầm vào không gian lại tiếp tục dùng d.a.o găm để vót. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Còn có thể chuyển thành một xoắn tròn.

Lại tăng thêm một cái bếp lửa, để lửa cháy đượm hơn, lại tìm trong không gian một cái thùng tắm, đặt trên tấm lót một lần, đổ đầy nước suối trong không gian vào.

Khương Nặc ngụp cả đầu xuống, cả người ngâm ở trong thùng gỗ, ngâm qua nước bẩn, có chút hồ dính lên tóc cũng rửa cùng.

Chỉ là như này còn chưa đủ, cô còn muốn ở trên mỗi giá đỡ đều có thêm hai mảnh trúc.

Có thể vặn thành một vòng tròn lớn.

Đúng vậy, cô chuẩn bị xa xỉ một chút, ngâm nước suối tắm.

Tàu của cô rất nhanh, trên đường có người, trực tiếp tránh ra xa xa, người khác thì ngay cả bóng dáng của cô cũng không thấy rõ.

Mảnh trúc chỉ lớn bằng ngón tay út, hai đầu đều vót vô cùng sắc, Khương Nặc tuỳ tiện lấy một miếng xương heo ra, dùng miếng trúc đã vót nhọn để chặt xương, cơ bản thuộc về cấp độ cắt rau củ quả.

Nước suối trong không gian thật sự vô cùng kỳ diệu.

Kể từ đó, mức độ kiên cố cũng coi như đủ rồi.

Trong không gian có thể muốn làm gì thì làm, nhưng nếu muốn lấy ra để lắp đặt thì không thuận tiện như vậy, cho nên Khương Nặc định dùng kiểu tấm, đầu tiên làm ra 360 tấm lưới sắt trước, chờ sau khi giá đỡ chắc chắn rồi lắp ráp lên.

Khương Nặc tìm vật liệu một vòng ở trong không gian, phát hiện những thanh sắt mà cô thu kia đều cái này dài hơn cái khác, quyết định thêm gấp đôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khương Nặc uống từng ngụm nhỏ.

Khương Nặc nhìn về phía Lý Mộng: “Cô chèo thuyền nhỏ về đi, tôi đưa thẳng những thứ này đến nhà mới, tránh cho lại vận chuyển một lần nữa.”

Thay quần áo khác, ý thức của Khương Nặc tiến vào không gian, bắt đầu xắn tay áo lên định vặn dây kẽm.

Khương Nặc thu tàu xung kích lại, đi vào tầng cao nhất của căn biệt thự kia của cô.

Những dây thép này đều tìm được từ xưởng thép cách đây không lâu, đường kính 0.8 cm, khá dày.

Lúc đi ra, cô trùm khăn tắm, sưởi ấm ở bếp, nằm lười biếng trên ghế sofa, chậm rãi lau tóc.

Cảm xúc lạnh mát, nhưng lại không cảm thấy rất lạnh, cho dù ngâm cả người ở bên trong, cũng không có cảm giác lạnh thấu da thịt, ngược lại rất dễ chịu, linh khí nhàn nhạt xuyên thấu qua lỗ chân lông thấm vào lục phủ ngũ tạng, rất nhanh cảm giác mệt nhọc đã biến mất không thấy gì nữa.

Nói xong, cô lại bổ sung: “Cất kỹ đồ sớm một chút, chúng ta phải dọn nhà, có rất nhiều chuyện cần cô đi làm.”

Thời gian chỉ vài ngày, nước ở biệt thự đã rút xuống tầng một rồi.

Rất nhanh, nhiệt độ trong container đã tăng lên cao, lều vải cũng trở nên thoải mái dễ chịu hơn.

TBC

“Vậy cũng không phải là chuyện mà chúng ta có thể quan tâm.” Khương Nặc từ tốn nói.

Cô định phủ đầy loại gai cứng nhọn này trên tất cả mạng lưới phòng ngự.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 158: Chương 158