Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 103: Chương 103

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 103: Chương 103


Cô thu hết những thứ này là cắt đứt đường lui của những người đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Anh Ngô cầm cây d.a.o dài lên, đám chân tay cũng nhao nhao cầm lấy vũ khí.

“Anh Ngô, vừa rồi em đã đi xem qua.” Một tên gầy nhỏ giọng nói: “Chỉ có một cái cửa sắt, một cái khoá, rất dễ xông vào.”

Anh Ngô cắn răng một cái: “Cứ làm như vậy đi!”

Chương 103: Chương 103

TBC

Anh Ngô lạnh giọng: “Không cần.”

“Anh Ngô, thật sự có phụ nữ!” Tên gầy hưng phấn kêu lên.

Đến cũng đến rồi, vậy thì đừng có đi.

Trước khi thu thuyền xung kích vào trong không gian, cô theo thông lệ kiểm tra hoàn cảnh xung quanh trước.

Những người khác cũng nhao nhao nghe theo cấp trên: “Đúng, chúng ta có 4 chiếc tàu xung kích, còn có vật tư, có vũ khí, tự chúng ta ra ngoài làm một mình, dựa vào cái gì mà phải nộp lên?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Như này là có người đến? Hơn nữa lại là 4 con thuyền, chí ít cũng có 10 người.

Bên cạnh còn có một người bổ sung: “Mùi thơm rất nồng, hương thơm cũng không hề đứt đoạn, tuyệt đối không chỉ có một con dê, chắc chắn phải có 3 đến 5 con.”

Đội của bọn họ có sáu người, do anh Ngô dẫn đầu, một đội khác do anh Phương dẫn đầu, số người nhiều hơn, khoảng chừng 9 người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong bụi cỏ này vậy mà giấu 4 chiếc tàu xung kích!

Cuối cùng anh ta lại đi lấy mấy thùng nước lớn tới, dội rửa mặt đất một cái.

“Bên trong có bao nhiêu người?” Người được gọi là anh Ngô, là một người đàn ông 30 tuổi, thân thể cao lớn, xem ra cũng không phải là người lương thiện.

Khương Nặc không khỏi biến sắc.

Không lâu sau trời đã tối, sau khi trời tối thuyền xung kích lái trong mưa to sẽ hoàn toàn mất phương hướng, tư vị kia không dễ chịu, cô phải rời đi nhanh một chút.

Thính lực của tên gầy vô cùng tốt, là người có năng lực nghe lén, thấy anh ta nói chắc chắn như vậy, anh Ngô có bảy tám phần tin tưởng.

Người của hai đội tách ra hành động, bọn họ đi lên điều tra, vậy mà ngửi thấy mùi thịt dê thơm.

Ngô Đại Giang cũng không tiếp tục làm thịt dê nữa mà chính là một mình thu dọn da dê và rửa sạch lòng dê, lại cẩn thận tẩy rửa sạch sẽ những cái thùng sắt này một lần, tìm một hòn đá trơn nhẵn mài d.a.o cho sắc, sau đó rửa sạch khử trùng.

“Được!” Tên gầy hưởng ứng vui mừng nhất: “Anh Ngô, về sau sẽ lăn lộn với anh.”

Anh ta bận bịu khắp nơi, không hề phát hiện ra có gì không thích hợp.

Vừa kiểm tra, đã có phát hiện.

Anh Ngô ngửi thấy mùi thịt, lại nhìn thấy một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, toàn thân hưng phấn đỏ ngầu cả mắt.

Có khói chứng tỏ có người, có người chứng tỏ có vật tư.

Anh Ngô cực kỳ động tâm, đáy mắt hiện lên một vòng hung ác.

Trong nhà máy.

Theo mệnh lệnh của anh Ngô, 6 người nhanh chóng đi về phía nhà máy.

Số người này, chỉ dựa vào Lý Mộng thì rất khó ứng phó.

Bọn họ đi ra ngoài tìm đồ không cần lo lắng chở về như thế nào, chỉ cần tìm được, thì đó chính là vật trong tay bọn họ, người bình thường căn bản là không có cách nào đối đầu lại với bọn họ, càng không có khả năng chiếm được vật tư mà bọn họ tìm được.

Trong tay cô gái này cầm một cái ná cao su kỳ quái, trực tiếp khiến cho anh ta vui vẻ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng Lý Mộng lại cảnh giác, nghe thấy bên ngoài có tiếng động, cô ấy lập tức cầm lấy ná cao su, đi ra bên ngoài nhà máy.

“Sợ cái gì?” Người gầy mắng: “Mỗi ngày chúng ta đều chạy ngược chạy xuôi bên ngoài, xuống nước vơ vét đồ, ông chủ Chương chỉ đưa ra mấy con tàu xung kích, còn muốn phân chia một nửa, tôi đã không chịu được cơn tức này từ lâu rồi. Anh Ngô, ý của tôi là, đầu tiên là cầm vũ khí, có nam thì g.i.ế.c c·h·ế·t, nữ thì trói mang đi, chúng ta nhân lúc anh Phương không ở đây, lái hết tàu xung kích đi, vây c.h.ế.t bọn họ ở đây, thế nào?”

Đường trở về tương đối quen thuộc, Khương Nặc không tốn bao nhiêu thời gian đã nhìn thấy trạm phân phối nước trên núi ở xa xa.

Bọn họ không ngừng cướp đoạt vật tư, g.i.ế.c người cướp của, coi người yếu như là gia s·ú·c mà chèn ép, bản thân sống trong vàng son, so với trước khi tận thế còn thoải mái hơn.

“Anh... các anh muốn làm gì?” Lúc này Ngô Đại Giang lấy hết dũng khí hỏi một câu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tình hình cụ thể, vẫn phải bắt một người trước hỏi thăm cẩn thận mới được, suy nghĩ thêm làm sao để chui vào.

Khương Nặc hơi suy nghĩ, cũng không vội mà lên núi, trước tiên thu lại 4 chiếc tàu xung kích này, lại tìm kiếm ở gần đó, tìm được ba cái túi, bên trong chắc hẳn là vật tư mà bọn họ thuận tay giành được từ nơi khác, đều đang giấu ở đây.

Ngoại trừ cái này, anh Ngô còn có một con d.a.o dài, trên lưng cũng gài d.a.o và tuýp sắt khác.

“Có cần nói với anh Phương trước một tiếng hay không, bọn họ còn đang ở trạm phân phối nước.”

Sáu tên côn đồ vẻ mặt hưng phấn, nấp ở rừng cây bên ngoài nhà máy như kẻ trộm.

“Nhưng anh Phương nhiều người, chúng ta có thể chiếm được không?”

Hơn nữa đây không phải chuyện đánh cho người chạy mất là có thể giải quyết.

Ná cao su thì có lực sát thương gì? Thật khôi hài!

Cho nên tình hình thực tế, có thể là một chiếc tàu xung kích chở 5 người, thậm chí là 6 người.

“Không biết.” Tên gầy vừa nói vừa nuốt nước miếng: “Không đi vào nhìn, sợ bị phát hiện, nhưng em để ý nghe một chút, bên trong rất yên tĩnh, tuyệt đối không quá 3 người, tin em.”

Trong ba cái lò nướng đều có một đĩa thịt dê khô lớn, cần thời gian khác nhau là 40 phút, 1 tiếng 15 phút và 3 tiếng.

Thả đi bất kỳ người nào, đều sẽ gặp trả thù và phản công.

Lý Mộng mặt không biểu tình nhìn bọn họ, đếm, 6 người, nhưng cô không chắc chắn có còn đồng bọn núp trong bóng tối hay không, trong lòng ít nhiều cũng hơi hoảng hốt.

Lời mà tên gầy kia nói, thật ra cũng là suy nghĩ trong lòng anh Ngô, mỗi câu mỗi chữ đều là lời trong lòng anh ta.

“Tất cả đi theo, xông lên trực tiếp chém, tốc chiến tốc thắng.” Anh Ngô ra lệnh: “Cướp đồ đừng làm ầm lên, lặng lẽ mang về, rồi lái 4 chiếc tàu xung kích đi.”

Tên gầy thoáng cái đã hiểu ý: “Nói đúng lắm, nếu có mấy con dê, mấy anh em ta chia còn có thể ăn thoải mái, anh Phương chỉ là một con ch.ó ngoan của ông chủ Chương, cho anh ta biết, chúng ta chỉ có thể nộp đồ lên, có thể được chia miếng nào hay không cũng không dễ nói.”

Vũ khí trong tay bọn họ đều là những vũ khí sắc bén để đánh nhau do ông chủ Chương cung cấp, chủ yếu là giáo mác, con d.a.o được hàn vào một ống thép dài hơn 2 mét, gặp người là đâm, dùng tốt vô cùng.

Không có Khương Nặc, chỉ có anh ta và Lý Mộng, Ngô Đại Giang sợ hãi, nhưng anh ta lại không thể hoàn toàn núp sau lưng một cô gái không lên tiếng được, đành phải cả gan đi lên thương lượng.

Trong thành phố thực sự không tìm ra được thứ gì, cho nên bọn họ đã lái tàu xung kích mà ông chủ Chương cung cấp, đi dạo xung quanh thành phố, đầu tiên là vơ vét một trận ở gần đó, người không muốn c.h.ế.t đều sẽ giao vật tư ra để giữ mạng, mắt thấy trời sắp tối, lại tới gần ngọn núi nhỏ này.

Lý Mộng đang trông thịt bên trong lò, bây giờ trong lò có 3 miếng thịt xông khói, còn nửa tiếng nữa là chín.

Cửa sắt đã bị phá hư, 6 người cầm vũ khí đi vào.

Người bình thường không có khả năng có nhiều tàu xung kích như vậy, cho nên đám người này có thể là có tổ chức, phía sau chắc là có thế lực gì đó.

Khương Nặc yên lặng ghi nhớ địa hình, hoàn cảnh và những đặc thù ở nơi này trong đầu, tránh cho lần sau tới lại một hồi dễ tìm.

Giai đoạn đầu của tận thế, người có trong tay đầy đủ tư nguyên, đã bắt đầu xây dựng thế lực rồi.

Xem ra cho dù cẩn thận bao nhiêu, mùi thơm của thịt dê vẫn rất dễ dàng bại lộ.

Từ phía xa, bọn họ đã nhìn thấy có khói.

...

Lúc này trời đã tối, cô không thể nán lại thêm, trở lại bờ nước lấy thuyền xung kích từ trong không gian ra.

Trong tay bọn họ có vũ trang, cộng thêm mưa to khiến ngọn núi này trở thành đảo hoang, gần như không có người nào từ bên ngoài có thể tới, khiến bọn họ dám nghênh ngang dùng điện, cũng không sợ bị người khác nhớ thương.

“Gọi mọi người cùng lên, đi cùng tôi.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 103: Chương 103