Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Trọng Sinh Chi Ôn Uyển

Lục Nguyệt Hạo Tuyết

Quyển 6 - Chương 126: Giày vò

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 6 - Chương 126: Giày vò


không phải là chuyện tốt. Thích Tuyền vừa xem đã biết hai người kia là

Hạ Dao cùng Hạ Ảnh hầu hạ Ôn Uyển nhiều năm như vậy, trước đây Ôn

người của hoàng đế.

người kế nhiệm khi kiểm tra ra sẽ liên quan đến toàn tộc. Bằng không,

đều không làm a, như vậy thật đáng sợ. Đối với lời Hạ Dao nói, nàng đều

Nghĩ đến lúc hài tử được hai tháng, cũng nên nghe chút âm nhạc gì đó

vậy, ta mang theo mười vạn đại quân đã có thể san bằng bọn chúng. Mà

hết một cái vườn, sau đó bắt đầu xem sổ sách. Ăn xong trung thiện lại

lần không thể bởi vì người tâm phù khí táo (phập phồng không yên) mà lại để cho người khác chui vào chỗ trống.”

việc nước, lại có tài lực của quận chúa giúp đỡ. Có lẽ không đến mười

Hạ Dao vòng vo liếc, tỏ vẻ chính mình im lặng. Hạ Ảnh co quắp khóe

hoàng tử cũng vậy, đều chờ xem động tác của hoàng đế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phật gia, động cũng không dám động, đi đâu đều phải cẩn thận từng li

nhớ hơn mười năm trước, tiếng đàn của quận chúa có thể nói là ma âm, làm hại các tiểu thư Bình gia kêu khổ thấu trời, ngay cả tiên sinh đều

tùy ý đi lại.” Ôn Uyển lúc này, một lúc lại ra một cái chủ ý. Nghĩ đến

chuyện đã phát sinh ở biên quan nửa năm này, thương nghị đến tận đêm

ngời, vui sướng nói: “Hạ Dao, bây giờ là mùa xuân tháng ba, chúng ta đi du xuân được không?”

lấy cả thương hội Quảng Nguyên của nó. Chỉ là có thể chia một phần lợi

ra. Nếu không, Ôn Uyển quận chúa tuyệt đối sẽ không chủ động đem thương

làm cho bảo bảo không ngủ được nha, lập tức để cho người đem cầm xuống.

đã không phải bí mật gì lớn, động tĩnh lớn như vậy, muốn dấu diếm cũng

mệt. Chỉ để Diệp Tuần ở lại trong thư phòng, cùng bàn về thế cục trước

Thái Tử là người đầu tiên nhận được tin tức Ôn Uyển uỷ quyền. Nhưng

ngoại trừ bị dầm ít mưa thì không có xuất hiện ám sát sự tình mạo hiểm

nghĩ thừa cơ hội này kiếm một chén canh! Những sản nghiệp ở trong tay Ôn Uyển trước kia, ông mặc dù có tâm này, nhưng lại không có gan ấy. Hoàng đế cùng ông có thân tình, tuy rằng thực sự không cho phép ông ngấp nghé sản nghiệp của mình. Nhưng hiếm mới có một lần cơ hội này. Cho nên, ông muốn từ trong kiếm lợi một ít.

Trong mấy hoàng tử, nói đến trầm tĩnh nhất chính là Yến Kỳ Huyên

ngày đầu như vậy đã hiếm có rồi, sinh hoạt về sau lại khôi phục đến như trước kia. Buổi sáng bắt đầu đánh quyền, dùng qua đồ ăn sáng thì đi bộ (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ai nha nha, quận chúa, người phải nghỉ ngơi thật nhiều mới tốt.”

phải xử lý, tất nhiên là sản nghiệp trên danh nghĩa rồi.

mà còn có Thuần Vương, chẳng qua sau một giây ông liền buông tha. Hiện

Bạch Thế Niên trở lại phủ tướng quân của mình, nghỉ ngơi một chút

Hạ Ảnh cũng cực kỳ im lặng. Nữ tử bình thường có bầu thì giống như (đọc tại Nhiều Truyện.com)

chúng. Lại thêm địa thế phức tạp, chỗ trũng nơi gồ gề rộng lớn, chỉ có

Thế Niên. Nói không chừng, không được bao lâu hoàng đế đã biết. Cái này

tử, cho nên mới nói ra những lời khó nghe đến vậy. Nghe xong lời Diệp

khuyên nhủ, tính tình Ôn Uyển rất cáu kỉnh. Đại phu nói người mang thai

Uyển là người phân rõ phải trái nhất. Hiện nay thì ngược lại, cùng nàng

cũng sẽ không trăm phương ngàn kế lôi kéo ta.” Nhưng hôm nay, đừng nói

người Mãn Thanh cũng sẽ không trở thành mối họa cho Đại Tề. Khiến cho

thủ số một sao?” Nếu ở trước mặt hai vị thị vệ này làm mất mặt mũi Bạch

có hai tên thị vệ tinh quang nội liễm, đi đường vô thanh vô tức, là cao

“Tướng quân, trước khi người thượng vị chúng ta phải làm việc cẩn thận.

thêm một chút.

phân rõ phải trái, vậy ngươi đợi pháo đến nổ đi.

mạnh mẽ đánh phủ đầu hắn một trận. Cũng nên cho hắn biết ở đây ai mới là người đứng đầu.

vị trí ở trong bụng nàng. Cho nên, Ôn Uyển liền tìm việc làm. Chuyện

không nổi. Nhưng Ôn Uyển vẫn tiếp tục loạn đàn hết một khúc.

Diệp Tuần ho khan một tiếng: “Tuy rằng Thích Tuyền làm vậy là không

chuyện như vậy.

Chỉ là những người nổi lên tâm tư lần này không chỉ có các hoàng tử

còn đợi cơ hội thì không có nhiều cảm giác. Dù sao nếu sau khi cưới quận chúa liền thượng vị, sẽ không thể thiếu hiềm nghi ăn bám nữ nhân. Tướng quân sẽ không còn mặt mũi. Đã đợi nhiều năm như vậy, cũng không sợ đợi (đọc tại Nhiều Truyện.com)

xác: “Chỉ sợ Ôn Uyển cần nghỉ dưỡng một thời gian, không thể mệt nhọc

để hun đúc tình cảm sâu đậm. Dù sao nhàn rỗi cũng nhàn rỗi rồi. Cho

nhìn cũng phải đỏ mắt. Ông là phàm nhân, cho nên cũng đỏ mặt rồi. Chỉ là Hạo thân vương ngược lại chưa nói muốn tiếp nhận toàn bộ, ông chỉ thầm

cùng người Mãn Thanh câu kết, khi đó ngay cả quân lương đều không có để

thể bị động phòng thủ. Nhưng cứ vậy thì sẽ kéo dài đến khi nào chứ?

phải tiêu thực, còn làm một bộ động tác kỳ quái. Sau đó lại chán những

muốn thành lập đảo, không thể mất đi quyền khống chế đối với Quảng

mở to hai mắt nhìn qua, quận chúa không phải ghét nhất đàn cổ sao.? Còn

đi.

may huyết mạch lưu lại không phải dạng bình thường (đổ mồ hôi, sao ngươi không nói có một người cũng bị ngươi thu).

ngày lặn lội đường xa, cuối cùng cũng về tới biên quan. Trên đường đi

mắt.

rất lạnh. Nhưng Bạch Thế Niên cũng chẳng quan tâm, không mặn không nhạt

Diệp Tuần không tiếp lời Bạch Thế Niên, chỉ cảm thán nói: “Muốn trách thì trách, người cùng quận chúa vì sao không sinh sớm hơn ba mươi năm.

Không cho nàng làm việc, quận chúa bắt đầu xoi mói. Không phải ghét

rầu rĩ, liền đến thư phòng xem sổ sách như thường ngày. Quả thực Ôn Uyển mấy ngày đầu đều cẩn thận từng li từng tí dưỡng thai, nhưng không quá

mắt loạn chuyển. Nữ nhân hiện đại, lúc mang thai còn không phải vẫn đi

mưa rơi nghe cũng thoải mái, giống như một điệu nhạc hay tuyệt vậy.

Bạch Thế Niên đã phải đến biên cương. An toàn chống đỡ là tốt rồi. Nàng

là tai trái tiến vào, tai phải đi ra.

liền đi gặp Thích Tuyền. Thích Tuyền không làm gì hắn, chỉ là sắc mặt

Ôn Uyển chu miệng, rất là mất hứng: “Thật là, người mang thai cũng

không cho nàng gảy đàn. Được rồi, quận chúa muốn thì cứ làm. Vì vậy, Ôn

Được rồi, đến khi hai người cuối cùng cũng đồng ý cho nàng làm việc,

từng tí. Hết lần này tới lần khác bọn họ lại có một chủ tử kỳ lạ, hai

Sau khi trở lại phủ tướng quân, Bạch Thế Niên gặp Bảo Bảo Cương đã

người tính tình rất lớn, nhất là con đầu lòng. Nếu không phải vậy, tính

Hạ Dao nhìn Ôn Uyển lật quyển sách như thấy mùi ngon, đầu như to ra:

ngủ, lầm bầm cả buổi. Sau đó buổi sáng thấy trên đường ẩm ướt, không dám để cho nàng đi ra ngoài nhỡ trượt chân, biết rõ là vì tốt cho nàng,

Nguyên mậu dịch, quận chúa sẽ tuyệt đối không buông tay đâu. Quận chúa

Hạo thân vương đã cân nhắc qua phương diện này: “Ta cũng không muốn

Ôn Uyển nhìn hàng cây bốn phía đều đâm chồi nảy lộc, đôi mắt sáng

Uyển cao hứng gảy một âm, âm thanh kia chói tai đến Hạ Dao cũng chịu

thường giống như trước đây. Cũng không thể mang thai mười tháng, cái gì

cũng là một mối uy h**p to lớn. Không chỉ phải đề phòng ám thủ bên cạnh

nhiều, cổ quái vô cùng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tại lúc mọi người đang trù tính, Bạch Thế Niên trải qua bốn mươi

đúng, nhưng đó cũng do không có biện pháp. Nếu Thích Tuyền không bí mật

giờ ông không được hoàng đế chào đón. Vẫn là ít chọc hoàng đế ngứa mắt

Nguyên được. Trừ phi là Hoàng Thượng lên tiếng buộc quận chúa phải giao

hội Quảng Nguyên mậu dịch giao ra.” Ôn Uyển xây dựng đảo cho mình, sớm

Bạch Thế Niên nghĩ đến Ôn Uyển khẳng định đã được chẩn đoán chính

bỏ đồ quá mặn thì là đồ quá ngọt. Tính tình càng lúc càng lớn, càng ngày càng quái. Đi ra ngoài một chút, nhìn nha hoàn nào đó ăn mặc không tốt, cũng đi lên bắt bớ răn dạy một tiếng. Đi hai bước, rõ ràng thời tiết

mình, còn phải cẩn thận đề phòng nguy cơ từ bên ngoài đến.”

cái này tất cả đều vui vẻ rồi. Trời cũng xanh rồi, gió cũng có, tiếng

người lấy cây sáo tới, nàng tự thổi hai khúc, ngại đơn điệu lại bỏ luôn, gọi người đem cầm ra.

triển lớn mạnh. Nếu là ở ba mươi năm trước, không cần thời gian dài như

trở về trước một bước và Trương Nghĩa, đằng sau còn hai tùy tùng Hổ Uy

Như vậy, thiên hạ được thái bình rồi. Cho nên đừng oán trách nữa. Những điều này đều là số mệnh, an tâm cẩn thận mà làm tốt mỗi một việc. Vạn

mười vạn, dù mang hai mươi vạn, hắn cũng không thể nào diệt sạch bọn

cùng mất mặt, hôm nay vẫn còn ở trong phủ tu thân dưỡng tính.

mươi năm trở lại đây, Thích Tuyền cùng người Mãn Thanh lén cấu kết, cũng không khiến người Mãn Thanh binh hùng tướng mạnh như vậy. Nếu thế,

cần có nhất chính là bảo trì đủ tỉnh táo: “Là ta vội vàng hấp tấp. Thích Tuyền vì để biên quan ổn định đã phải hi sinh rất lớn. Nhưng mà, bởi vì một cử động ấy của ông ta đã mang đến tai hại không cách nào đoán được. Người Mãn Thanh cũng thừa dịp vài thập niên này mà nhanh chóng phát

khuya.

Ban đầu mọi người đều liều mạng mà khuyên nhủ. Nhưng khuyên nhủ thì

cái này, vừa bị bác bỏ sẽ nghĩ đến cái mới. Tính tình thay đổi rất

Tuần nói… cũng chỉ có thể buông tha bất mãn. Người làm quân soái, điều

mười ngày đã không chịu nổi rồi. Còn mỗi ngày hết ăn lại ngủ rồi lại ăn như vậy, nàng sẽ thành heo mất. Dù sao thái y nói thai nhi đã ổn định

Phụ tá bên cạnh Hạo thân vương lại khẳng định: “Vương gia, Quảng

không được.

là tốt rồi.” Muốn một ngụm nuốt, tuy rằng khẩu vị ông tốt, nhưng cũng ăn không vô.

nhưng lại cáu kỉnh một trận.

Bạch Thế Niên hiếm khi lại lộ ra vẻ mặt giận dữ. Hắn hiện giờ hận

nói: “Đại soái. Sao người lại nhẹ nhàng thả hắn đi như vậy?” Dù không

thân thể mà tâm linh cũng phải vậy. Vì vậy nàng muốn làm việc bình

Hạ Dao nghe Ôn Uyển muốn đánh đàn thì thấy cũng được. Hạ Ảnh thì lại

năm đâu.”

Quyển 6 - Chương 126: Giày vò

Diệp Tuần trấn an: “Mười năm là tối đa rồi. Hiện nay bệ hạ chăm lo

Ôn Uyển đếm đầu ngón tay tính toán đã qua hơn bốn mươi ngày, chắc

Diệp Tuần ừm một tiếng, không rõ ràng cho lắm. Bạch Thế Niên lại không giải thích gì.

Bạch Thế Niên cảm thán, ba mươi năm trước a, ba mươi năm trước cũng

Quân. Mọi người thấy hắn tuy đường dài bôn ba, nhìn xem có chút mỏi mệt, nhưng tinh thần tốt có thể so với lúc hồi kinh năm trước.

miệng thẳng thắn đáp: “Quận chúa, người đang có mang đấy! Ở đâu có thể

mạnh sao? Cho nên, Ôn Uyển muốn làm người mẹ khỏe mạnh nhất, không chỉ

Bạch Thế Niên tất nhiên cùng mọi người uống một trận thỏa thích. Uống xong, mọi người cùng tụ lại một chỗ, nghe Trương Nghĩa kể lại những

rồi. Sự tình lần trước bị hoàng đế nghiêm khắc xử lí đã khiến hắn vô

làm sao, ở đâu lại yếu đuối như vậy. Kỳ thật dưỡng thành yếu đuối như

vậy, cơ thể mẹ không khỏe mạnh, ngươi còn hi vọng đứa bé có thể khỏe

Người bên cạnh Thích Tuyền chờ Bạch Thế Niên đi rồi mới nhỏ giọng

bách. Chỉ có thể từ từ mưu tính.”

hắn không dám mạo hiểm đi đầu, chỉ yên lặng theo dõi kỳ biến. Mấy vị

bôn ba. Cũng không biết người tiếp nhận có thể làm được hay không?”

không phải không thể di động.” Nàng thấy mình thành búp bê mất rồi,

Lần này người cưới Ôn Uyển quận chúa, đối với người Mãn Thanh mà nói,

Hạo thân vương lại không giống vậy. Ông thèm muốn viễn dương mậu dịch cũng không phải ngày một ngày hai. Viễn dương mậu dịch của Ôn Uyển ai

không thể nhanh chóng diệt hết người Mãn Thanh, sớm được về nhà ôm nhi

Hạ Dao đợi đàn xong rồi, cuối cùng mới nói ra: “Quận chúa, không phải người nói thai nhi ở trong bụng cũng có cảm giác sao? Tin tưởng nhất

rất ấm áp, lại ngại trời nóng không mưa, buồn bực muốn c·h·ế·t, nhưng tháng ba này ở đâu ra mà nóng. Sau đó đi tới đi lui kêu tại sao không có gió? Ngay cả gió cũng khi dễ người.

nói vài câu liền đi trở về.

Trong mắt Bạch Thế Niên có sự lo lắng: “Nếu không phải là hơn hai

Mọi người biết được Bạch Thế Niên sẽ không nhanh chóng thượng vị, mà

Ôn Uyển phẫn nộ liếc nhìn Hạ Dao, có điều vẫn nói thầm đừng thực sự

tình quận chúa, haizz.

Thích Tuyền lắc đầu: “Ngươi không phát hiện bên người Bạch Thế Niên

có một nữ tử kinh hồng kinh hãi thế tục xuất hiện. Nhưng tiếc rằng không được hoàng đế trọng dụng, mà lại bị hoàng đế thu dùng. Bất quá, cũng

Đợi chút nữa có mưa lại ngại tiếng mưa rơi quá lớn làm phiền nàng

đụng không lên, đi không được, càng không thể động đậy. Vuốt bụng, con

gì (Bạch Thế Niên đổ mồ hôi: nghĩ tới ta đường đường là Đại tướng quân, người nào dám đến ám sát).

Diệp Tuần thu liễm phong cách cợt nhả trước đây, nghiêm mặt nói:

trong vụ giao dịch này, Thích gia cũng kiếm đủ chỗ tốt. Vì vậy hắn sợ

phát. Tiên hoàng không phải không biết việc này. Chỉ là tình thế bắt

chúng ta trừ cũng trừ không hết. Chỉ có thể bị động phòng thủ.”

Bạch Thế Niên đợi mọi người đi rồi, mặt mày mới lộ ra thần sắc mỏi

buộc, đành một mắt nhắm một mắt mở. Tướng quân, việc này không thể cấp

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 6 - Chương 126: Giày vò