Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Trọng Sinh Chi Ôn Uyển

Lục Nguyệt Hạo Tuyết

Quyển 5 - Chương 18: Đông Chính Vi trở về

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 5 - Chương 18: Đông Chính Vi trở về


“Ôn Uyển thật sự là nói như vậy? Tra ra chân tướng không vậy?” Hoàng

như công đức viên mãn. Ôn Uyển nhìn Đông Chính Vi còn mang mặt nạ, mặc

đúng.

không thôi.

thiếp thân ngập ngừng.

Đông Chính Vi hơi lắc đầu: “Thần đã không có thân nhân. Những năm này phải phiêu bạc bốn phía, sau này khi đã làm việc rồi, cũng thường xuyên không có ở nhà nên không có ai nguyện ý đem cô nương gả cho thần. Hơn

Ôn Uyển còn chuẩn bị khi mở ngân hàng. Tận lực hoàn thiện một chút.

Ngày hôm đó tân khách tới không ít, cũng là thân thích bằng hữu. Còn

hành. Hơn nữa, mấy người này số tuổi đã lớn như vậy rồi, nếu cảm thấy

Ôn Uyển ừ một tiếng: “Tương lai có tính toán gì không? Là chuẩn bị

Thời điểm trong phòng chỉ còn lại Ôn Uyển và Hạ Dao, còn có Đông

“Cũng phải, hay là cứ giống lúc trước. Thỉnh thoảng ở chung cũng

Ôn Uyển nhìn về Hạ Dao và Hạ Ảnh, mí mắt hai người cũng không nâng.

như lúc ban đầu. Lập trường bất đồng, tự nhiên có rất nhiều lời nói

đợi lát nữa, đem Hạ Sơ, Hạ Thu, Hạ Diễm, Hạ Nhàn, Hạ Hương bọn họ cũng

Ôn Uyển hướng về phía năm người nói: “Ta tôn trọng lựa chọn của các

Khi đầu lâu của Liễu Thác được treo trên tường thành, tiếp theo thả

Không nói đến hoạt động kiếm tiền khiến Ôn Uyển lúc này đau cả đầu.

Đông Chính Vi nghe được lời Ôn Uyển nói…, đem mặt nạ kia gỡ xuống.

hắn đi tắm rửa thay quần áo rồi lại đến gặp ta. Cứ nói ta không ngửi

người trong phủ Quận chúa. Sau này cũng không còn người nào dám chèn ép

Hạ Ngữ cũng không lập tức xoay người, mà là chần chờ nói: “Quận chúa, trong tay của hắn cầm một cái hộp, bên trong có mùi vị rất quái lạ. Đại quản gia hỏi, hắn nói là đầu Liễu Thác. Quận chúa, vật này vẫn không

cũng không đành lòng nhìn.” Đừng đến lúc đó, đem phủ Quận chúa của nàng, biến thành am ni cô. Khụ, làm chủ tử cũng không phải dễ đâu. Không chỉ

nàng ấy lúng túng (đọc tại Nhiều Truyện.com)

nữa cách làm lần này quả thật không giống phong cách của nàng. Lúc trước tất cả buôn bán của nàng đều gọi người hùn vốn, nhưng mà lần này lại ăn hết một mình. Mới đầu bổn cung cho rằng vì nàng có chỗ dựa là hoàng

như vậy. Nương nương, có phải là Quận chúa nói dối hay không?” Ma ma

Trở về chính sảnh, vừa lúc món ăn cũng được mang đi lên. Một nửa là

đại sự của họ nữa.

Vương gia nào có da mặt dày như vậy ).

Cùng Thượng Đường thành thân và Thượng Kỳ thành thân, tự nhiên là không thể so được rồi, hiện tại Bình Hướng Hi là bạch thân ( người không có gì hết ). Nhưng nói tóm lại, coi như là thể diện cũng náo nhiệt. Quá trình rước

Sau khi Hoàng đế nhìn bản kế hoạch sơ bộ Ôn Uyển viết, lập tức cảm thấy

Nguyệt sơn trang, Thuần Vương thỉnh thoảng cũng tới than thở phiền não

phòng rồi trở về thư phòng.

vậy, đây không phải là phạm vào kiêng kỵ sao, đến đồ của hoàng thượng

Như Vũ nghe được lời này. Nhanh chóng hành Lễ rồi lui ra ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hoàng đế vừa ăn vừa cười, nha đầu này, cái gì cũng muốn chiếm trước.

được cái mùi vị kia.”

nhiều tin tức một chút.” Hoàng hậu rất nhanh cũng khôi phục thần sắc

Hạ Ngữ đi vào bẩm báo nói: “Quận chúa, Đông Chính Vi trở lại. Đến cầu kiến Quận chúa.”

thư phòng. Nhưng mà bây giờ, không nói dẫn, nói cũng không nói chuyện ở

“Sau này con nên đi đi lại lại với Ôn Uyển nhiều hơn, cũng có thể có

cũng nhớ thương . Một tửu lâu là chuyện nhỏ, chỉ sợ hoàng thượng nhạy

các món ăn Như Vũ thích ăn, một nửa là các món ăn Ôn Uyển thích ăn. Rất

thượng nhưng lấy sự sủng ái của hoàng đế với Ôn Uyển, biết có người đánh chú ý sản nghiệp của Ôn Uyển, vẫn phải chịu lột da. Ôn Uyển a Ôn Uyển.

Sắc mặt Ôn Uyển vui mừng: “À, mời người tiến vào.”

công bằng. Dùng xong đồ ăn, Như Vũ liền đi trở về. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

dâu cũng thuận buồm xuôi gió, không có xảy ra đường rẽ gì.

hứng thú, còn muốn nàng đem chương trình viết cặn kẽ hơn một chút. Phải

trong thư phòng. Thậm chí đến nàng đang làm cái gì cũng không nói một

sau đó. Một hồi, sau khi toàn bộ năm người đều đi xuống, Hạ Dao đi ra

không cần mang theo. Đem treo trước cửa thành đi. Bảo người trước dẫn

lặng. Nhưng hắn quả thật cũng muốn có một gia đình, có một địa phương có thể an tâm dừng lại nghỉ chân. Nếu như cưới Đại nha hoàn bên cạnh Quận

được. Con nên trở về trước đi.” Hoàng hậu thử nghĩ xem, cũng cảm thấy

không thể nói. Sauk hi nghỉ ngơi một hồi, thì thấy Hạ Ảnh lấy tới cái

nữa, cừu gia quá nhiều, cưới vợ về nhà thần cũng lo lắng.”

tiếp tục làm bộ khoái hay là muốn làm thứ khác? Nếu ngươi còn muốn làm

đầy đủ sau. Chuyện gì, cũng khó có khả năng một bước đúng chỗ.

xuống là mình nguyện ý hay không. Cuối cùng lại hỏi ý của Đông Chính Vi . Nếu là thành thì thành, không được cũng coi như xong. Nơi này không có

cho người khác biết. Như hôm nay vậy, nàng vốn đang ở thư phòng. Trước

thượng nên gan cũng lớn. Lại không nghĩ tới còn chuyện như vậy. Cũng là

Nương tử mới cưới vào cửa, lại gây ra không ít chuyện.

Chính vào thời điểm tất cả mọi người cho là Ôn Uyển sẽ làm ra cái gì, thì Ôn Uyển vẫn là ngày ngày làm ổ ở trong phủ Quận chúa. Loay hoay hôn thiên ám địa. Làm một tháng, cuối cùng tận lực làm cho bản kế hoạch

cảm hoài nghi các nàng nghĩ về thứ không nên nghĩ.

Chính Vi. Hạ Dao đem hai cô nương được tuyển, đem tính tình các loại…,

Ôn Uyển thấy hắn vóc người khôi ngô, nhìn lại Hạ Dao và Hạ Ảnh bên cạnh. Đột nhiên hỏi: “Ngươi có gia đình và hài tử chưa?”

cái gì đó, có phải sẽ càng không tốt hay không?”

thành người đi đường giáp. Ôn Uyển cười: “Ngươi thật là có ánh mắt, chọn một người hiền lành nhất. Hạ Sơ cũng một thân một mình, nhưng các bước

suy nghĩ một lát, cuối cùng đã chọn Hạ Sơ mà ngày thường đều tự mình ẩn

không biết nhật nguyệt.

có chiếu cố bọn họ ăn mặc ngủ nghỉ xong, còn phải suy nghĩ chung thân

ngoài, nói thầm ở bên tai Ôn Uyển. Như vậy cũng miễn trừ các cô nương

Ôn Uyển quả thật không sợ, nhưng nàng vừa ăn xong thật không muốn

tự do nói yêu thương, Ôn Uyển lại không muốn trường hợp đặc biệt độc

Như Vũ cẩn thận khuyên từng tí một “Mẫu hậu, con dâu cảm thấy, vừa

phun ra, một hồi còn phải ăn lại nữa: “Vậy truyền lời nói của ta…, đầu

Thật là một người dầu muối không vào, làm thế nào mới có thể thu nàng về cho mình dùng đây?” Hoàng hậu cảm thán.

chủ yếu là Đông Chính Vi người này cô độc. Ôn Uyển vẫn rất tin tưởng ánh mắt người này.

ẩn cư đã phát ra tuyên bố ngầm, người dám hại nàng thì sẽ không c·h·ế·t

gọi tới đây.”

chúa đang làm việc cho hoàng thượng, có rất nhiều thứ cũng không muốn

hậu được rồi Như Vũ báo lại tin tức, sắc mặt đã thay đổi rất nhiều, thậm chí còn có chút tái nhợt. Khó trách hoàng thượng trách phạt nặng như

Đông Chính Vi đối với tính suy nghĩ nhanh nhẹn của Ôn Uyển, rất im

Có thể thấy được họ không nguyện ý. Cho nên cười nói: “Ngươi trước tiên

một chút, lại phải ra chủ ý cho Giang Nam Xuân ( Ôn Uyển chưa thấy qua

hôm nay, ngươi có thể khôi phục thân phận. Chuyện còn dư lại, ta sẽ bảo

vặn ngược lại. Sau này con phải ít đi đến Phủ Quận chúa. Bây giờ Quận

chúa. Thứ nhất, không sợ cừu gia tới cửa trả thù. Thứ hai mình cũng là

qua, đến lúc đó phụ hoàng sẽ hoài nghi con thông qua Ôn Uyển, muốn biết

lấy vợ một bước ngươi cũng không thể thiếu”

bình thường.

Cho nên năm người, đều đi vào sương phòng bên cạnh. Hạ Dao theo đuôi

“Quận chúa, sát thủ ngăn cản toàn bộ cũng bị tiêu diệt. Quận chúa có thể yên tâm.”

Sớm nửa tháng, dưa hấu tự nhiên là bán đắt rồi. Ôn Uyển buôn bán lời

chọn giống nhau, mà Đông Chính Vi không có chọn trúng người ta sẽ làm

một thân áo choàng màu xám tro, nói: “Đem mặt nạ gỡ xuống. Bắt đầu từ

so với ngày thường sớm hơn nửa tháng. Hoàng đế nhìn dưa hấu liền ngạc (đọc tại Nhiều Truyện.com)

hộp trầm hương Như Vũ đưa cho. Vừa mở ra nhìn, cũng là một chút đồ trang sức đồ trang sức đeo tay Trân Châu Ngọc Thạch trân quý. Ôn Uyển đối với mấy cái này, đã không có nhiều hứng thú nữa rồi. Sai người để ở khố

nói tất cả từng cái.

trông mong nhìn xem Ôn Uyển không có xuất hiện.

Quyển 5 - Chương 18: Đông Chính Vi trở về

lại một lần nữa chứng kiến được, Ôn Uyển Quận chúa bình thường như đang

Hạ Thiêm đi chuẩn bị cho ngươi.”

nhiên hỏi một câu, mới biết được đây là Ôn Uyển cho người chuyển đi ra.

tương đối đầy đủ. Còn các thứ không hoàn chỉnh chờ đến lúc đó bổ sung

ngươi. Các ngươi còn trẻ, không thể cứ như vậy phí thời gian cả đời. Ta

nhân phẩm tốt, không sai biệt lắm cũng có thể sống với nhau. Dĩ nhiên,

có một ít đồng liêu của Thượng Đường, Thượng kỳ,. Mọi người kiển chân

Ôn Uyển nhìn Như Vũ lên kiệu, thần sắc tối lại sau đó liền khôi phục

Đông Chính Vi khẽ gật đầu: “Làm phiền Quận chúa rồi.”

ba vạn lượng bạc. Cũng là nhờ công lao của ba mươi dốc đất cát.

hắn, coi hắn như c·h·ó mà đối đãi: “Nghe theo Quận chúa an bài.”

Quách thông đầu óc ngu ngốc. Cho dù tửu lâu này không phải của hoàng

Ngày mười sáu tháng năm, ngày đại hỉ của Tam thiếu gia Ngũ phòng.

“Nương nương, không nên tức giận, ai có thể nghĩ đến là một sự việc

Ít đi đường quanh co. Làm cho Ôn Uyển mệt mỏi đến hôn thiên ám địa,

Lần đi hai năm, cuối cùng đã đem Liễu Thác đuổi bắt được. Cũng coi

ra tin tức tổ chức sát thủ ám sát Ôn Uyển toàn quân bị diệt. Mọi người

đây thời điểm còn là tiểu thư khuê các, nàng nhất định sẽ dẫn con đến

Không có kể gian khổ và khó khăn bên trong chuyện đuổi bắt với Ôn Uyển:

bộ khoái mà nói…, ta cho người an bài.”

“Không đâu, nàng còn không đến mức nói dối cho chút chuyện này. Hơn

câu. Ôn Uyển làm như vậy. Hiển nhiên là có kiêng kỵ. Nếu con thường đi

Đông Chính Vi là bộ khoái, vừa nói cũng biết là nói hai vị nào. Hắn (đọc tại Nhiều Truyện.com)

quản lý buôn bán của Tửu lâu, phải chú ý tất cả công việc của Minh

nên nhìn, nô tì sợ làm sợ Quận chúa.”

Trung tuần tháng năm, trên thị trường có dưa hấu. Dưa hấu này có thể

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 5 - Chương 18: Đông Chính Vi trở về