Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 19: Vấn đề
Nói rồi Đức quay người ngồi sang một bên từ từ ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần. Nhìn thì có vẻ bình tĩnh thế nhưng lúc này tâm hắn đang khẩn trương điên rồi.
Nói rồi Đức quay sang cầm lấy một viên ma thạch để trên bàn rồi ném cho Khương Tuấn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Nhưng nàng đang hôn mê, đâu thể nào tu luyện được mà tiến cấp?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vậy nên vấn đề ở đây không phải là ma lực? Mà là cấp độ của nàng?” – Khương Tuấn hỏi.
“Truyền ma lực cho nàng? Nhưng chẳng phải điều đó thật vô dụng sao?”
Câu nói đột ngột khiến Đức có hơi khựng lại khó hiểu.
Nếu không được thì lúc nữa phải liều một hồi.
Sau vài lần lặp lại công đoạn đó, hiện tại cũng đã mấy tiếng trôi qua. Sự việc quả đúng như Đức dự đoán. Mỗi một lần trở lại, Khương Tuấn lại mất tầm khoảng 1,5% tổng lượng linh hồn có hơn kém, nghe có vẻ ít thế nhưng tính đến hiện tại tổng lượng linh hồn thiếu hụt của Khương Tuấn cũng đã vượt 10%.
“Ngươi…Haizz, bỏ đi vẫn là để ta giải thích vậy.” – Đức thở dài rồi tiếp tục nói.
Điều đó khiến công đoạn vẽ vời này kéo dài một cách không cần thiết. Đức chỉ có ba phút mỗi lần vẽ, trong đó công đoạn cởi đồ và mặc đồ đã chiếm trọn vẹn phải gần một phút rồi. Đức hắn cũng khó chịu lắm nhưng không nghĩ ra cách nào khác.
“Không ai nói, thế nhưng những năm nay ta đã hiến tế biết bao người để truyền ma lực cho nàng nhưng nó chẳng bao giờ là đủ, ma lực vừa vào cơ thể liền tan biến.”
“Đây là lúc ngươi phải lựa chọn. Ta có thể khiến cô ta miễn cưỡng có được giới hạn ma lực của ma thuật sư cấp 4. Thế nhưng, nhìn tình trạng cô ta ngươi cũng hiểu, hiện tại nếu mà tiến cấp thì sau này cô ta có thể coi là một cục pin dự phòng chứa ma lực không hơn không kém. Ngoài tác dụng chứa đựng ma lực cô ta không có một khả năng nào khác của ma thuật sư. Nói trắng ra thì cứu cô ta đồng nghĩa với triệt để vứt bỏ tương lai của cô ta với tư cách là một ma thuật sư. Ngươi nghĩ rồi quyết định.”
“Câu trả lời rất chuẩn sách giáo khoa. Vậy ta hỏi ngươi, nếu một lượng ma lực lớn hơn giới hạn ma lực được truyền vào cơ thể thì điều gì sẽ xảy ra?”
“Từ chối không tiếp nhận ma lực được đưa vào theo phản xạ tự nhiên.”
Thế nhưng, đời mà dễ quá thì khả năng là đang mơ. Không có cái gì lúc nào cũng hoàn hảo cả. Ngay lúc Đức đang hí hửng thì Khương Tuấn cho ra một tin tức khiến hắn liền phải vứt cái kế hoạch của mình sang một bên.
“Một ma thuật sư sẽ không thể tăng lượng ma lực trong cả đời mà chỉ tăng giới hạn sở hữu ma lực. Mỗi lần tăng một cấp nhỏ giới hạn sẽ tăng 30% còn một cấp lớn sẽ là 100%.” – Khương Tuấn tuy khó hiểu nhưng vẫn trả lời.
Nói chung hiện tại nếu để chiến đấu luôn, cùng lắm Khương tuấn có thể chiến đấu với ba phần ma lực vốn có. Đó là một tin rất tốt với Đức, nếu cứ tiếp tục thế này thì chỉ cần thêm hai hoặc có lẽ là 3 lần du xuân trong cõi mộng nữa là Đức có thể ngồi không cũng thắng được.
“Nói tiếp đi chứ.”
Vì cứ ngắt quãng như vậy nên Đức cũng rất sốt ruột. Hắn nghĩ vẽ cái này sẽ xong nhanh thôi, thế nhưng vừa vẽ hắn phải vừa dùng ma lực làm khô v·ết m·áu cho không dính vào quần áo khi mặc lại đồ, đồng thời cũng cố định phần vừa vẽ lên cơ thể Minh Châu để nó không bị phai màu bởi quần áo hay những v·a c·hạm xung quanh.
Lúc này Đức mới ngớ người, hắn còn chưa xử lý xong việc trên cơ thể Minh Châu tên này đã xong rồi??? Anh bạn có bắt buộc phải nhanh thế không, vội gì chứ? Cũng chẳng phải là đi cứu người?
“Ai nói cho ngươi là nó vô dụng?”
“Thứ nàng đánh đổi với ma lực là một tháng sau khi nhận được lượng ma lực khi đó, nàng phải trả lại với số lượng gấp đôi.” – Khương Tuấn nói, đồng thời đánh mắt về phía Minh Châu vẫn đang hôn mê, ánh mắt mang theo sự buồn bã.
“Đúng vậy, có lẽ khi lập giao ước này, cô ta rất tự tin một tháng sau có thể tiến lên cấp 4, với giới hạn ma lực được tăng thêm là 100% thì cô ta sẽ có thể chứa đủ ma lực để trả món nợ này. Thế nhưng, đời không như ý, cô ta không tiến vào cấp 4, không trả được nợ, ma lực cưỡng ép cơ thể rơi vào trạng thái này để nó có toàn quyền sở hữu lực lượng của cô ta làm của riêng.”
Đức vừa vẽ vừa chú ý thời gian để có thể cứ gần ba phút hắn phải dừng lại, sau đó điều chỉnh lại quần áo của Minh Châu rồi kéo linh hồn Khương Tuấn trở về.
“Vậy thì tốt rồi, nhanh nói để xử lý việc này xong ta còn về, muộn quá rồi, ở nhà có người lo lắng” – Đức nói một cách bất đắc dĩ.
“Ta nắm chắc.”
Nếu đem ma lực để bù vào lượng linh hồn thiếu hụt đó thì dựa theo tính toán cứ 1% linh hồn sẽ tương đương với 5% ma lực (*) thì hiện tại Khương Tuấn đang phải liên tục dùng quá nửa lượng ma lực để duy trì được 10% linh hồn thiếu hụt. Đấy còn chưa tính tới lượng ma lực thất thoát ra bên ngoài mỗi giây mỗi phút hay lượng ma lực cố định để duy trì thể trạng cơ thể của hắn mỗi lần vào cõi mộng.
Nghe vậy Đức cũng chỉ lắc đầu ngán ngẩm, hắn thực sự nghi ngờ có thật là tên này từng là ma thuật sư của Trung Quốc không? Hắn thiếu kiến thức cơ bản nhiều quá thể đáng.
“Ta biết được rồi”
“Ta hỏi ngươi một ma thuật sư tăng lượng ma lực của bản thân lên kiểu gì?” – Đức hỏi.
Nghĩ vậy nhưng biểu lộ ra Đức vẫn phải cho một mặt vui mừng để lừa qua Khương Tuấn.
(*) Giải thích thiết lập thế giới: 1% linh hồn sẽ tương đương với 5% ma lực, đó là hằng số bất biến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vậy đa phần các trường hợp khác thì sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 19: Vấn đề
“Thế nhưng, ta đã liên tục hiến tế lượng lớn ma lực cho nàng, lượng ma lực đó cho dù không tiến vào cơ thể nàng toàn bộ thì cũng phải quá thừa để trả món nợ này rồi chứ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hấp thụ viên ma thạch đó, hồi phục lại ma lực đi, tí nữa sẽ cần rất nhiều ma lực của ngươi đấy.” – Đức giải thích.
“Vậy tốt, chúng ta bắt đầu thực sự chữa trị thôi.”
----------Ta là đường phân cách----------
Kế hoạch của hắn đối với Minh Châu vẫn chưa hoàn thành, lượng ma lực còn lại của Khương Tuấn vẫn là một mối nguy đối với hắn. Hiện tại hắn chỉ mong là Khương Tuấn sẽ ngu mà tin lời hắn rằng lúc nữa sẽ phải truyền ma lực cho Minh Châu thôi. Hiện tại đó là cách duy nhất Đức có thể nghĩ ra để tiếp tục giảm đi lượng ma lực của Khương Tuấn.
“Để bảo vệ bản thân, các ma thuật sư thường sẽ có cơ chế là…”
“Ma lực của ta? Để làm gì?” – Khương Tuấn nói với vẻ nghi ngờ.
“Chúng ta sẽ thông qua ngươi để truyền ma lực vào cho nàng trả nợ.”
“Một vài ma thuật sư đặc thù sẽ có thể tạm thời chứa lượng ma lực đó và tiến vào một trạng thái quá tải.”
“Haizz, mọi chuyện không thể dễ dàng một chút sao?” – Đức vừa nghĩ vừa cau mày nhìn về phía Khương Tuấn đang trầm tư.
“Đây là?”
“Món nợ của nàng, ta hỏi được rồi.”
“???”
“Ngươi có nắm chắc thông tin này không? Nếu như đây là lý do sai mà nói thì việc làm sau đó của chúng ta sẽ là vô ích đấy.” – Đức nói với vẻ nghi ngờ.
“Đúng rồi.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.