Trở Về Thiên Sơn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 96: Thượng tiên và chân nhân.
Trúc lão từ đài quan sát hạ xuống tham gia vào cuộc nói chuyện của hai vị thượng tiên.
Một người nhận ra lão thái bà trước mắt liền kinh hô một tiếng.
Mọi người trợn mặt muốn lòi ra bên ngoài, hai vị thượng tiên và Trúc lão danh tiếng không nhỏ, lại bị một lão thái bà lưng còng đánh lên đầu, thật không biết nặng nhẹ sao?
Chương 96: Thượng tiên và chân nhân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hoàng khí ngập trời, Đạo Thiên Hoàng Đế áo bào phần phật dẫn theo hoàng thất, thế gia, tông môn số lượng 1 vạn, tu sĩ Tứ Kỳ 130 người, Bách Hoa tông dẫn ra 7 vị đạo tử tuyệt thế, hoàng thất là 5 vị vương gia, do Đạo Thiên Hoàng Đế sau khi đăng cơ đã phong vương cho các huynh đệ, lệnh bài bọn họ giữ là màu vàng.
Bọn họ lấy lệnh bài màu đỏ tượng trưng cho Trung Vực, sau đó cùng nhau bước lên tầng thứ 2 dành cho Tứ Kỳ.
Cả hai được thế gian xưng tụng là Thượng Tiên, nhưng vừa đối đầu lại như con nít vậy, khiến một đám người phải cố nhịn cười a.
"Chiến Si Thượng Tiên."
Một vị lão già nhìn bốn vị cao thủ cãi nhau chỉ biết lắc đầu, lão nhìn đám đệ tử của ba vị lão tu vi ẩn thế hỏi.
Bạch Bào Thượng Tiên, Chiến Si Thượng Tiên và Trúc lão cùng xoa xoa đầu mỗi người nói một câu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ây, đúng là bà lão khó ưa đấy."
Một màn như diễn hài này của bốn vị lão quái, làm mọi người sợ hãi đến rùng mình, nếu đổi lại là bọn họ thì một lời cũng không dám bất kính.
Thật là không ra dáng vẻ tiên phong đạo cốt của hai thượng tiên và Trúc lão tiên sinh mọi người thường biết a.
"Bạch Bào Thượng Tiên."
"Đã có tuổi rồi còn đấm mạnh như vậy."
"Là Thẫm Ly Chân Nhân."
"Ha ha ha, các vị hôm nay không cần khách khí, lão phu tới đây cũng chỉ là xem tiểu bối Kỳ Giả Chiến thôi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hồng Tô lão bà bà cười cười đi tới kéo tay Thẫm Ly Chân Nhân lên đài quan sát của Thiên Vân tông.
Hắc ám bao phủ đầy trời, hắc ám nhân tộc và ma tộc giáng xuống, mang theo 2000 tu sĩ, Tứ Kỳ không tới 90 vị, tất cả là do U Minh chi địa mở ra lúc trước, khiến chiến lực Bắc Vực rơi vào tình trạng yếu nhất trong lịch sử, lệnh bài Bắc Vực là màu đen.
Đông Vực sau vài canh giờ cũng xuất hiện, mang theo 6000 thiên kiêu trẻ tuổi, trong đó có 98 vị Tứ Kỳ cảnh, năm trong số đó là hai vị đạo tử Minh Thiên tông, hai đạo tử Phổ Kiếm cung và một vị tán tu có chút huyền bí, lệnh bài của bọn họ là màu lam.
Nhưng khi ý thức được mình vừa nói ra những gì, thì ba lão giả đã bị Thẫm Ly Chân Nhân nổi giận lấy một cây gậy ngưng tụ pháp lực tát bay ra trăm dặm.
"Bốn cái đệ tử thì mạnh lắm sao? Ta một chưởng đã đập c·hết chúng rồi đấy." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tây Vực truyền tống mang theo sấp sỉ 4500 tu sĩ trẻ tuổi, 124 Tứ Kỳ cảnh, bốn vị đạo tử Phần Hỏa Kiếm tông, ba đạo tử Đoạn Phi tông, bảy đại công tử thất đại gia tộc Tây Vực, lệnh bài Tây Vực là màu lục, Lý Chiêu ánh mắt sắc lạnh nhìn Dương Khiếu, cả hai vừa gặp chiến ý đã tăng vọt không ít.
Bạch Bào Thượng Tiên lườm hắn một cái nói:
Bạch Bào Thượng Tiên hừ lạnh dùng hai tay đẩy Chiến Si Thượng Tiên ra, như là hai thiếu nhi giận dỗi đẩy nhau vậy.
Chiên Si Thượng Tiên cao ngạo giơ hai ngón tay lắc lắc trước mặt Bạch Bào Thượng Tiên.
"Các ngươi đến từ đâu?"
Bạch Bào Thượng Tiên hừ lạnh chỉ vào Trúc lão cau mày nói, Chiến Si Thượng Tiên thì xòe tay đòi tiền.
Trời cao lại một lần nữa oanh động, khí tức lây động giáng hạ xuống một vị bạch y lão giả, sau lưng lão giả là hai tu sĩ trẻ tuổi.
"Đệ tử của lão phu hơn ngươi hai cái rồi đấy, cẩn thận coi chừng b·ị c·hém."
"Đừng có xạo sự, thối tiền thừa lại cho ta."
Mấy thế lực lớn đều kinh ngạc khi thấy lão già bạch bào xuất hiện, các thế lực lớn đều đứng lên thi lễ về phía lão.
"Đừng có mà càn rỡ, hai cái lão già c·hết bầm, đệ tử của lão phu đã vào trong đó rồi đấy." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Sao lão phu lại không dám chứ tên hồng bào lão thái bà kia."
"Ngươi dám sao lão râu trắng."
Trên trời lại oanh động một đạo thanh âm, lão già hồng bào khuôn mặt khô như vỏ cây xuất hiện, theo sau là bốn vị đệ tử hồng y.
Một lão thái bà lưng còng dẫn theo năm vị đệ tử, lão thái bà tức giận siết nắm tay nói:
"Ngươi vừa mới nói cái gì đây? Muốn đánh nhau sao?"
"Trung Vực."
Nhưng vẫn có vô số tu sĩ không tiếc giá cao vẫn muốn tận mắt thấy trận chiến trăm năm mới xuất hiện một lần.
Bạch Bào Thượng Tiên khoác khoác tay tươi cười rạn rỡ.
"Hừ, lão già ngươi né qua một chút đi."
Từ phía xa bay tới một cái đấm tay gầy gò khô khốc gõ vào sau đầu ba vị lão già đang cãi nhau ầm ỉ.
Ngũ Vực tề tựu, tu sĩ trong thiên hạ khắp nơi đều kéo về Bảo Nguyệt Cung xem náo nhiệt, Bảo Nguyệt Cung tọa lạc ở trời mây, phải dùng truyền tống trận của Bảo Nguyệt lầu mới lên được, cái giá cho một lần truyền tống lên Bảo Nguyệt Cung là không nhỏ.
"Muội là bà lão mấy ngàn tuổi rồi đó!"
Mọi người một lần nữa lại chấn động không thôi, lần này lại xuất hiện thêm một vị lão tu ẩn thế.
"Là thượng tiên và tiên sinh của thiên hạ thì ra dáng cho giống một chút coi, lão thân lại đấm các ngươi một cái nữa đấy."
"Hả, cái tên lừa gạt bán trà dỏm như ngươi cũng có đệ tử sao?"
"Thẫm Ly muội không cần nóng đâu, lại đây uống trà nào."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.