Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 243

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 243


Trong lòng cô hiểu rõ, sự việc hiện tại vẫn chưa được điều tra rõ ràng, số tiền này có định mức quá lớn, việc đồn cảnh sát không hạn chế quyền tự do của cô đã là điều tốt rối, cô sớm đã nghĩ đến chuyện này rồi, cho nên có thêm một vệ sĩ miễn phí ở bên người cũng là điều tốt.

Dương Nghị nhẹ nhàng thở ra.

Vu Hân nắm chặt tay, hung tợn trừng mắt nhìn bóng lưng của hai người họ, trong lòng lại đau như rỉ máu.

Khương Chi không chút hứng thú, cô thật sự không có hứng thú gì với loại suy nghĩ nhỏ nhặt trong lòng người phụ nữ hẹp hòi kia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô cau mày, có chút không kiên nhẫn nói: “Anh có thể nhanh lên được không? Hôm nay tôi phải quay về huyện Thấm đấy.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khương Chi nhìn chiếc dây buộc tóc màu hồng và chiếc áo len màu đỏ trên người cô ta, trong lòng coi như đã hiểu.

Lời này vừa ra khỏi miệng, khuôn mặt thanh tú của Vu Hân liền hiện lên một tia hoài nghi.

Nói xong, anh ấy liền đi về phía Khương Chi, hai người cùng nhau đi về phía bến xe trấn Đại Minh.

Sau khi nhìn thấy một người phụ nữ mặc đồ nhân viên bán hàng vui vẻ chạy về phía này thì cô khẽ nheo mắt lại.

Nghe được những lời này của cô, Dương Nghị cũng không di chuyển, Khương Chi cảm thán nói: “Chúng ta cùng nhau đi.”

Khương Chi gật đầu, quay lại nói với Phó Đông Thăng: “Hai ngày gần đây ông có thể đi tìm một địa điểm thích hợp trước, hôm nay tôi có chuyện phải về huyện Thấm.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khương Chi giơ tay lên nhìn đồng hồ, hôm nay liên tiếp xảy ra chuyện, nếu tiếp tục đợi hai người này cãi nhau thì cũng hết giờ xe chạy rồi.

Không biết Dương Nghị nói cái gì với người phụ nữ đó, cô ta đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Khương Chi, bàn tay nắm góc áo của Dương Nghị lặng lẽ siết chặt, giữa hai hàng lông mày còn lộ ra sự cảnh giác và bài xích cực kỳ rõ ràng.

Vu Hân cũng không lại gần Khương Chi, mà là nắm chặt lấy tay của Dương Nghị, giọng điệu có chút không vui nói: “Nhất định phải là anh đi theo sao? Không thể để người khác đi theo được à? Chúng ta mới kết hôn được mấy ngày đấy! Có phải bởi vì đó là Khương Chi Tử cho nên anh mới xung phong đi đúng không?”

Cô đã từng gặp người phụ nữ này trước đây, lúc đó cô vừa mới xuyên đến đây không lâu, gặp được bạn học cấp 2 của nguyên chủ, cô ta có thành kiến với nguyên chủ, nên khi nói chuyện đều có ý muốn đả kích, nhưng cuối cùng lại không biết uống nhầm thuốc gì, còn mời cô tham gia hôn lễ của cô ta.

Dương Nghị nhìn sắc mặt tái nhợt của cô, trong lòng cảm thấy hơi khó chịu nói: “Vụ án này trong vòng ba ngày sẽ được điều tra rõ ràng, cô đừng lo.”

Dương Nghị chính là lấy cớ công việc để công khai gặp gỡ và ở bên người yêu cũ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phó Đông Thăng gật đầu, trịnh trọng nói: “Được, cô về trước đi, nếu có chuyện gì cần giúp đỡ thì cứ việc đến tìm tôi”.

Khương Chi còn tưởng rằng Dương Nghị muốn về nhà, không ngờ anh ta lại đến Cung tiêu xã ở trấn Đại Minh.

Hai vợ chồng càng nói càng hăng, gần như sắp cãi nhau, xung quanh đã có người tò mò nhìn về phía này.

Hóa ra người mà cô ta lấy làm chồng là Dương Nghị, nghĩ đến sự phức tạp trong ánh mắt của Dương Nghị khi mới nhìn thấy cô, vậy thì mục đích ban đầu của người phụ nữ này cũng trở nên rõ ràng.

Dương Nghị cau mày: “Em đang suy nghĩ cái gì thế hả? Chuyện này thì có quan hệ gì với Khương Chi Tử? Em đừng có vô cớ gây sự như vậy chứ.”

Nếu số tiền kia đã bị giữ lại, cô cũng không cần thiết phải ở lại trấn Đại Minh nữa.

Đợi sau khi nguồn gốc của số tiền kia và chuyện ở chợ đen được điều tra rõ ràng, cả nhà Vương Ngọc Mẫn không còn gì để chối cãi nữa thì chuyện này cũng sẽ được giải quyết.

Dương Nghị nhìn Phó Đông Thăng rời đi, nghĩ đến việc bản thân muốn đến huyện Thấm, do dự nói: “Nếu muốn đến huyện Thấm, tôi cần phải về nhà một chuyến.”

Cô ấy thật sự không thèm để ý đến chuyện này.

Vu Hân tức giận đến mức đỏ bừng mặt, hất tay Dương Nghị ra, khẽ gào lên nói: “Em vô cớ gây sự? Dương Nghị, anh được lắm, vừa gặp lại Khương Chi Tử thì em lập tức trở thành người phụ nữ cố ý gây sự kia? Em khinh, anh ép em phải nói ra chuyện khi đó của hai người đúng không?”

Chương 243

Dương Nghị hít một hơi thật sâu, nói với Vu Hân: “Mấy ngày nay em ở nhà bình tĩnh suy nghĩ đi, đợi khi nào quay về anh sẽ nói với chuyện với em.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khương Chi bình tĩnh nói: “À, anh đi đi.”

Cô ta chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sau khi Dương Nghị kết hôn và ở bên cạnh cô ta rồi mà vẫn còn có cơ hội tiếp xúc với Khương Chi Tử, vụ án gì chứ, cô ta hoàn toàn không tin tưởng, một người phụ nữ như Khương Chi Tử có thể dính líu đến vụ án gì chứ? Hơn nữa người phạm tội vẫn có thể thản nhiên đi lại tự do bên ngoài như vậy sao?

Vu Hân giận đến mức nở nụ cười nói: “Em vô lý? Vậy ai là người có lý, là Khương Chi Tử à?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 243