Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 30: Học Giả Thần Bí, Ariel Adams

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30: Học Giả Thần Bí, Ariel Adams


Adams vui vẻ ôm lấy Evas đứng bên cạnh, chờ đợi những đứa con của hắn xuất hiện.

Ariel bị nhấn chìm dưới cảm giác chăm chú, như muốn vỡ tung, Ngô Gia liền vung tay lên một cái, hố thịt dũng động, làm toàn bộ ánh mắt liền không cam lòng tản đi.

'Đúng rồi, quả thật, thế giới linh tử trong ý thức mỗi người đều không giống nhau. Cùng một thông tin nhưng trực quan lại không đồng nhất. '

Baldur không đáp, chỉ lắc lắc đầu.

Có lẽ là muốn nghe một chút cảm nhận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người đầu tiên có mặt ngược lại là Anubis, lúc hắn lên liền hành lễ với phụ mẫu của mình, rồi lại tò mò nhìn quanh thần điện.

Tinh tế cảm nhận cơ thể, không ngờ cơ không còn đau, xương không còn nhức, mà v·ết t·hương vì leo trèo đã khôi phục hoàn toàn.

Ngô Gia hỏi, dù gã có thể trực tiếp sưu ký ức nhưng vẫn muốn hỏi, không biết là để làm gì.

Thật ra, Ngô Gia không giỏi chơi cờ lắm, chỉ là cảm thấy cờ vua rất có khí phách, chơi hay hơn cờ vây rất nhiều.

Ariel hơi lo lắng, tay run run dựa theo kí ức về cách chơi, liền đem con tốt thí màu đen đi về trước hai bước.

Ariel suy nghĩ quay cuồng, một bên không ngừng hăng say chơi, dù thua nhiều ván cũng không nản, một bên lại tôn kính thần, không ngừng ca tụng thần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Văn tự Odin ngữ? Hình ảnh? Không phải là những con số và kí tự chạy ngang dọc sao? "

Mà bên Ariel dù được biết cách chơi, lại không được cho biết chiến thuật, nhìn qua mấy lần thế thủ thế phản công, miệng líu lưỡi tấm tắc khen hay, lại tôn sùng vĩ đại thần.

Lẫn nhau điệp gia phía dưới, Ariel Adams, giờ phút này như bước vào cảnh giới hoàn toàn mới.

'Thật tao nhã, ngài ấy cũng chơi hay biết bao, ta thua triệt để, đúng, ta làm sao thắng được thần cơ chứ'

"Ta trước đây vẫn luôn cho rằng, một ngày nào đó ta sẽ chinh phục được núi đá, phá huỷ yên tĩnh, phát tiết cơn giận khởi nguyên của ta. "

Giống như một ngày nọ, con người biết được Mặt Trời không phải là q·uả c·ầu l·ửa, mà là một ngôi sao năng lượng thiên thể lớn gấp nghìn lần tinh cầu.

Dùng xong khối thịt, cảm nhận từng miếng trôi xuống cổ họng, đi tới dạ dày. Ariel cuối cùng cũng cảm thấy thoả mãn, hơi hơi lấy lại suy nghĩ.

Ngô Gia hiển nhiên biết Ariel nghĩ gì, trước mặt hắn, những tồn tại thấp hèn đều lộ ra không gì rõ ràng hơn được, thế giới linh tử chính là như vậy, mọi tồn tại của ngươi đều được ghi chép lại thành thông tin, nếu ngươi không có mấy cái phương trình 'khung' như vậy, dù là suy nghĩ cũng bị lộ ra tất cả.

Nó rất khó miêu tả, nhưng lại rất tương đối dễ lí giải, hoàn toàn là thần bí học nổi trội.

Maihuitla nhìn thấy một tên hấp huyết quỷ hôn mê ở gần thần điện, nằm sõng soài trên bậc thang, cả người mồ hôi ướt đẫm như tắm mưa, quần áo tả tơi, cả người đều là vết xước máu lớn nhỏ, hai móng tay vì leo trèo mà toé ra máu đầm đìa.

"Cờ vu- AH!" Không để Ariel thắc mắc, Ngô Gia thô bạo nhét vào đống thông tin về cờ vua, cách chơi. Thông tin chảy vào trong đầu Ariel, tựa như một phần kí ức của cậu, nhưng cậu biết rõ đó là sản phẩm do vĩ đại thần tạo ra.

Maihuitla, theo quan sát của Ngô Gia, sở hữu một loại ma lực bao trùm lên thế giới về mặt thần bí, không chỉ kích phát chức năng mơ của não bộ, mà còn khiến giấc mơ tiếp cận vô hạn đến thế giới hiện thực.

"Đúng rồi, thế giới dường như đầy đặn lên, ta nhìn thấy rất nhiều hình ảnh, cùng rất nhiều văn tự Odin ngữ "

Dần dần, Ariel cũng lạc mất đi vẻ rụt rè, toàn tâm toàn ý đầu nhập cờ thủ, dần dần những ván cờ lâu lên, khiến Ngô Gia cũng phải mắt nhắm mắt mở ăn gian đọc trộm suy nghĩ của hắn.

Anubis nhìn lên trần điện, nơi được những thanh chữ nhật đen tuyền không biết từ chất liệu gì, xỏ xiên qua lại, tạo thành một cái thông thiên tháp nối lên trời.

Mà ở giữa những cái thanh khối đó, là hai con rồng lớn bằng con c·h·ó lớn, một trắng một đen, nhìn xuống phía hắn.

Sau khi vượt qua lễ tế, Evas dẫn đầu lên trước, cô bước ra một bước liền vượt qua hàng trăm nấc thang, tiến thẳng tới đỉnh tháp như xe ngựa đường quen.

Ellina cùng em gái Emuel, họ dìu Amun ở hai bên, cũng mọc ra đôi cánh thịt bay lên trời.

Lúc này, Avasta cũng vừa lúc bay lên, hắn khoan thai thu cánh lại, chào hỏi cha mẹ rồi liếc mắt nhìn Anubis.

Ariel không dám xin nghỉ cờ, vì thế Ngô Gia mới phải cho hắn dừng lại.

Bọn chúng biết đó là ai, đó là tồn tại mà Evas đã luôn miêu tả cho bọn chúng nghe, từ khi hãy còn rất nhỏ, mà kể cả bất kì hấp huyết tộc nào cũng từng được nghe qua.

Cuối cùng, trong ánh mắt trông chờ của Ariel, Ngô Gia mỉm cười, tin tức thông qua thế giới linh tử, truyền đi khắp cánh rừng, để mọi sinh vật cùng nghe thấy.

"Evas gọi nó là như vậy, nó, không, vĩ đại thần không phải là đại cổ thần sao? "

Ngô Gia không nói gì, hắn đưa tay kéo tới một khối thịt, miếng thịt sống được ép phẳng thành khối vuông, không biết làm từ nguyên liệu gì. Bên trong khối vuông lại chứa quả cầu sáng lấp lánh, nửa hư nửa thực, chảy ra những giọt pha lê đỏ.

Odin ngữ được Evas nghiên cứu đã tương đối thành thục, nó đã có hệ thống chữ số, các thì ngữ pháp, cùng danh xưng đầy đủ miêu tả mọi vật trên đời.

"Vĩ đại thần cũng không phải tên của tồn tại đó. Kukulkan, ngươi có lẽ không biết, mọi thứ trên thế gian này không phải trống rỗng mà sinh "

Những lúc như khi nãy, quả thật bất tiện, nhưng Ngô Gia không muốn thay đổi.

"Xem ra, ta thực sự không phải duy nhất. "

"Hộc hộc hộc "

"Tồn tại đó có một cái tên. Kukulkan, đó là tồn tại vĩ đại nhất trên thế giới này. "

Nhưng thời gian trôi qua, thế giới quan mở rộng, trở nên không ngừng bù đắp quy tắc, sự sống phong phú, Ngô Gia mới biết được một sự thật hiển nhiên.

Mà Baldur đợi Kukulkan tiêu hoá xong thông tin này, lại ý vị thâm tường mà nói

Ngô Gia vẫn ngồi đó, mỉm cười.

. . .

Ngô Gia bất đắc dĩ, trong cơ thể gã, linh tử ngưng kết thành mới phương trình, chậm rãi vận động.

Cũng vì thế, khi hắn nhớ lại quá khứ, chợt nhận ra sinh vật ban đầu đã đánh bại mình, quan sát mình ấy thật không đơn giản.

"Xung động hấp huyết, tại sao, khối thịt đó là gì " Ariel thần trí mơ hồ, cố gắng giữ vững tinh thần, không khỏi buộc miệng hỏi.

Ariel cúi đầu thật sâu, vẻ hèn nhát ban đầu đã rút sạch, giờ đây tâm trí hắn phừng phừng hứng khởi, thầm nghĩ sẽ đem cờ vua mang về bộc lạc, hưng khơi giải trí cho hết thảy mọi người.

'Vĩ đại thần nhận biết ta' Ariel sửng sốt nghĩ, một kẻ yếu đuối, không quan trọng như hắn, được vị thần của cả bộ lạc, được cả phụ thân Adams gọi là 'cha' nhận biết hắn.

Con rồng ghét bỏ dùng hai chân sau vác Ariel bay lên, thô bạo ném vào thần điện.

Ngô Gia nhìn thấy ánh mắt Ariel tràn đầy kh·iếp hãi ý, tựa như bị thiêu đốt đồng dạng.

"Ariel, từ bây giờ, ngươi sẽ đảm nhiệm phát triển văn tự, phổ biến cờ vua, ta sẽ ban cho ngươi chức danh "học giả". Ngươi tuy không phải là học giả đầu tiên, trước ngươi còn có mẹ ngươi, cùng các bậc tiền bối. "

Ngô Gia đáp trả, cũng dàn trận lên trước, để xếp những con tốt lên ba hàng và hai hàng, tạo thành hình ziczac.

Chủ yếu là do quân cờ có thể tuỳ ý tạo hình khắc diện mạo, làm phong phú bàn cờ mỹ hình.

Ngô Gia một bên lâm vào suy nghĩ, không để ý tới Ariel, lại dường như hiểu ra gì đó.

Để ăn gian một chút, Ngô Gia còn không truyền thụ hoàn toàn tâm đắc chơi cờ của mình.

Một cảm giác thèm thuồng tỏ ra từ người hắn, đó là cảm giác đã lâu rồi chưa từng trải qua, mọi hấp huyết tộc khi đạt đến cơn thiếu máu nhất định, đều sẽ mất đi thần trí trở nên hoang dã.

Ngô Gia hồi tưởng, lúc nhìn thấy Ariel leo bậc thang, thứ khiến Ngô Gia hứng thú không phải tinh thần của cậu huyết tộc này, mà là sự đặc biệt trong linh thể.

Có thể nói, ngoại trừ Adams và Evas, mọi hấp huyết tộc đều ít nhiều sẽ bị cơn khát máu này dằn vặt, mà Evas lại đặt tên cho nó là. . .

Chuyến hành trình lên kim tự tháp là một loại kích thích tố đối với nhóm con cái của Adams.

Cây cột thông thiên này là sản phẩm do Ngô Gia tạo ra, nó là 'thất bại phẩm' trong việc tạo kim loại từ hư không, về cơ bản nó vẫn là kim loại, nhưng độ cứng không cao, lại không hoàn toàn xuất hiện từ hư không.

Ngô Gia giơ tay ra hiệu ngừng, mỉm cười nói

Dù không nói ra thân phận thật sự, Kukulkan vẫn rất tín nhiệm hắn, mà ngược lại, Baldur cũng hết lòng vì gia đình nhỏ này.

Dừng một nhịp, giống như Ngô Gia suy tính biệt danh gì đó thật ngầu. Một bên Ariel nhận lấy thông tin linh tử, mắt sáng mặt nghệch, tiếp nhận ý chỉ của thần.

Sau đó đã được Chư Thần nhóm chiếm dụng.

Ngô Gia liếc nhìn qua, nói: "Đây gọi là cờ vua"

Giống như khi tới thế giới này, thông qua động thực vật gã nhìn thấy thông tin từ lúc sinh ra của thế giới, cách nó phát triển.

Hai tên gà mờ chơi với nhau, nhưng con gà Ngô Gia lại là trong miệng hấp huyết tộc 'vĩ đại thần' ai dám ý kiến ý cò đâu.

Vũ trụ vô biên hình ảnh cùng văn tự tản đi, tựa như tinh thần ngưng kết thành băng tuyết, chút xíu làm dịu đầu óc Ariel.

Cái ghế xấu xí mà Ađams làm trước đây sớm đã bị Ngô Gia vứt đi nơi nào đó không biết.

"Người bạn của ta, Thần Mặt Trời, ngươi có lẽ không hiểu. Suy nghĩ, linh hồn, hình dáng của con người, hình dáng của hành tinh, kể cả cái khái niệm 'Thần' này, tất cả đều là mô phỏng dựa theo mô tả của tồn tại đó. "

Vào cuối ngày, khi bụng của Ariel réo lên, trò chơi cũng đi đến hồi kết.

Ariel đôi mắt vừa mở, tràn đầy kinh ngạc, kh·iếp sợ cùng bất khả tư nghị.

Mà ngay lúc này, cơ thể của Ariel chợt xảy ra biến động, không phải là loại thể hiện ra bên ngoài, mà thực sự đến từ sâu sâu trong mỗi tế bào.

Ngô Gia gật đầu, gã nhìn về phía bàn cờ đã lâu lắm không chơi, bỗng dưng hồi ức quay lại nhiều năm về trước, gã vẫn hay đàm đạo cờ đạo với bạn đầu đinh của gã.

Ngô Gia lại tuỳ ý cử động tay, nhiều miếng đá vôi nhỏ tạo thành đủ hình dạng đặt lên bàn vuông, mà một bên khác kim loại đen lại chuyển thành các hình dạng tương tự, được đặt ở phía Ariel.

Từ lúc bắt đầu, Ngô Gia mục đích vẫn luôn là thử nghiệm về thế giới linh tử, gã muốn xem xem liệu có khả năng nào sinh ra một kẻ có khả năng nhìn thấy thế giới thông tin ấy như gã không.

"Tuy nhiên, kẻ duy nhất có tầm nhìn của thần, chính là ngươi, ngươi từ bây giờ sẽ bước đi trên con đường của chân lí, thần bí và khởi nguyên "

Không phải cá thể nào cũng mang theo thông tin của thế giới.

Ngô Gia cũng cảm nhận được có thế lực từ thế giới thần bí thôi động, dẫn dắt Ariel.

Avasta theo sau, hắn mọc ra đôi cánh, cũng một bước bay vượt khoảng cách, khoan thai mà lên tháp.

"-thế gian gọi ngươi, Học Giả Thần Bí, Ariel Adams"

'Vậy cũng có nghĩa là, dù người khác có nhìn thấy thế giới linh tử, cũng chưa chắc lí giải thấu triệt được dường như ta, cũng chưa chắc có khả năng can thiệp vào nó'

Vẫn chưa khống chế tốt được tầm nhìn linh tử, không, cậu còn chưa biết bản thân có khả năng gì, liền trực diện nhìn thấy thông tin bao phủ đồ sộ, thôn phệ thế gian vạn vật, lấp lánh tinh huy điểm điểm vượt qua sông dài thời gian.

"Không cần lo lắng, ta biết ngươi là ai" Bắn qua một tin tức linh tử, thông tin tâm linh ầm ầm nổ vang trong đầu Ariel, cảm nhận vô thượng vĩ đại của vĩ đại thần.

Vĩ đại thần.

Một bên khác, những lớp màu đen trên cột chữ nhật phía trên đầu cũng rơi xuống, tạo thành những cái ô màu đen.

Ngô Gia mỉm cười, chỉ thấy Anubis cùng Avasta quỳ xuống trước mình, gã liền sử dụng tầm nhìn linh tử quét qua một lần, xác nhận không có gì đáng nói liền quắc quắc Adams dẫn theo bọn chúng đến.

Dù hơi nhùn chí, nhưng vì có người xung quanh, Ariel vẫn cắn răng leo lên từng nấc thang.

Ngô Gia cũng khái quát từ bảng Odin ngữ cuối phẩm này thêm các khái niệm hiện đại như khoa học, vũ trụ, hành tinh, vân vân, mà những cái này đều chưa công bố ra ngoài.

Thần điện sớm được Ngô Gia cải tạo qua, gã theo phong cách hiện đại hoá công trình, không phức tạp màu mè, nhưng lại tạo ra mỹ cảm khoa học hình dạng, là tổng hoà của các mặt phẳng và góc nhọn, không có đường nét tròn trịa nào cả.

Anubis cũng như vậy, nhưng hắn rất thành kính, hắn bày ra đôi cánh không phải để bay, thoắt ẩn thoắt hiện, từng bước từng bước nhảy lên từng bậc, tuy vậy mà cũng vô cùng nhanh chóng, chỉ trong vài ba giây đã không còn trông thấy bóng dáng.

. . .

Có lẽ là một giây, lại có lẽ mãi mãi. Ý thức của Ariel theo xu thế chìm xuống, lâm vào cái hắc ám không lối thoát, từ từ những ký ức từ khi còn nhỏ đến khi trưởng thành hiện lên, kéo Ariel về lại thế giới hiện thực.

Đôi đồng tử dựng ngược màu hoàng kim nhìn qua phía ngoài thần điện, rồi lại gật gật đầu, nó xoã ra đôi cánh thịt bay đi.

Cũng chính vì thế dù Ariel không thể lí giải hay nhớ lại, nhưng linh thể cậu tại thế giới linh tử, vẫn dần bẹo hình bẹo dạng, hỗn tạp không chịu nổi, có xu hướng đổ sụp.

Hắn có thể rõ ràng cảm giác được, thế giới từ trước tới này có gì không sánh được giống nhau, như là thêm một loại rõ ràng, rành mạch, giống như ai sắp xếp bia đá lên, khắc cả thế gian vạn vật vào bên trong, tạo thành những đoạn văn tự Odin ngữ.

Kinh hồn tác đảm, vô thức cậu nhìn về phía vĩ đại thần.

Anubis dù đi săn đám dung hợp quái, cũng không dám đụng chạm tới những đứa con lớn, vì bọn chúng là vương tử của quái vật, hoàn toàn không nằm cùng vai vế với bọn hắn.

Mặt bàn pha lê lại nổi lên một khối chạm khắc hình vuông có diện tích bằng nhau. Ngô Gia vung tay, những cái miếng đá vôi màu trắng tróc ra tiến tới khảm vào mặt vuông nổi lên, tạo thành những cái ô màu trắng.

Dù vậy, đến bước này cậu cũng tiếp cận kiệt sức sắp c·hết.

Cánh rồng của nó rất giống cánh dơi, trừ phần cánh dơi rất có nhiều đốt xương, mà cánh rồng chắc khoẻ chỉ có hai đốt.

Đầu óc tộc nguyên thuỷ là như vậy, không hề có cái gọi là suy nghĩ mục đích đằng sau, hay sâu xa gì hết.

"T- ta lên cơn xung động, ta nhận lấy khối thịt của ngài, sau đó. . . sau đó "

Nhưng theo thời gian, lượng thông tin này chỉ bao gồm khu vực mà cá thể ấy sinh sống, cùng các thông tin linh tử được trao đổi khác. Khi lứa sinh vật ban đầu c·hết đi, những đời sau lại càng mang ít thông tin hơn.

Tầng tầng mây đen hội tụ, mặt trời không gì sánh được bạo liệt, thế giới cuộn quanh, vừa tán dương vừa oán thầm, lớp lớp tầm mắt hư ảo nhìn về phía thần điện.

"Ariel Adams, ta biết ngươi từ lâu đã luôn tự ti, cảm thấy bản thân vô dụng. Hân hoan lên đi, vui mừng và tán tụng đi. Từ bây giờ, ngươi chính là ta học đồ, mà thế gian gọi ngươi là. . . "

Tạo thành một khung, nén tất cả thông tin Ariel bị ảnh hưởng vào sâu trong cơ thể cậu, phong ấn tại nơi đấy.

Lúc này, Ariel trong sự chứng kiến của hấp huyết quỷ tộc, rụt rè bước về phía trước, tới gần thần điện cậu mới nhận ra một bậc thang cao như thế nào.

"Dạ? Vâng vâng, vâng thưa phụ thần " Adams hơi kinh nghi, nhưng không hỏi nhiều, hắn cùng vợ mình Evas dẫn đàn con xuống dưới thần điện, lảng tránh Ariel.

Điều này thật kì lạ, Ngô Gia không chắc chắn lắm vì không có cơ sở, nhưng có lẽ, việc gã mang theo thông tin của vũ trụ Trái Đất là một sự bất thường, mà không rõ hiện tượng này phát sinh từ chiếc lập phương ưu phiền, hay do chính gã.

Kukulkan đứng ở trên đỉnh núi cao, đó là nơi trước đây bao trùm trong những cơn bão sét không ngơi nghĩ, chổ ở cũ của Zeus.

"Adams, đứa con trai khác của ngươi đâu? " Ngô Gia bắn qua một tin tức linh tử.

Từ trong cơn kiệt sức tỉnh phục, Ariel nhìn thấy đôi giày thế kỉ 21 mà cậu chưa từng biết, rồi qua chiếc quần tây, rồi bộ áo hoodie, tầm nhìn dần rõ lên, cuối cùng trông thấy một bộ mặt tóc đen ngắn, mắt đen thâm thuý hẹp dài, như nhìn thấu thời gian không gian, sâu đến linh hồn.

Ban đầu, gã nhận là mọi linh thể sống trong vũ trụ đều mang theo thông tin của vũ trụ đằng sau.

Từ lúc Maihuitla ra đời, trên dưới tộc khỉ cánh dơi đã có giấc mơ này. Con rồng đen tản ra khí tức giúp đại não người khác sắp xếp thông tin, giấc mơ là tổng hoà chọn lọc của não bộ, nó vốn đã có sẵn, nhưng cần một thời gian kích phát.

Ariel cũng cố gắng nhớ lại, hầu hết đều khá mơ hồ nên lời nói của Ariel khá lắp bắp, lại rất tối nghĩa, như việc cậu không rõ khái niệm vũ trụ, đản sinh, v·ụ n·ổ lớn các loại. Một bên nghe thấy Ngô Gia cũng hiểu, thực tế thì gã cũng không rõ nguyên lí mang theo thông tin đằng sau.

Mười bốn phẩy sáu tỷ năm vũ trụ. Thu gọn vào trong một hình ảnh của vĩ đại thần.

Không nói lên lời, Ariel chỉ đành chịu đựng tiếp tục leo tháp, dù sao không thể bỏ giữa chừng được.

Không biết nói gì, nhưng rốt cuộc Baldur vẫn muốn nói gì đó, hắn mở miệng.

"Vào nhà đi, chúng không cắn đâu "

"Có thể nói, tồn tại mà ngươi đã đối mặt thuở nguyên sinh, không chỉ là phụ thân của Adams, tôn tại đó có một cái tên, lại không ai có thể đọc ra "

Lấy lại chút tâm tình, Ngô Gia chậm rãi vận dụng phương trình trong mình, ngăn chặn tầm mắt của Ariel.

Bù lại, nó có khả năng chống các cuộc t·ấn c·ông tâm linh.

"Đã ngàn năm qua đi, không còn mông muội, không còn hoang dã, ta đã có bạn đồng hành, cũng đã chinh phục được núi đá, làm yên tĩnh yên diệt "

"T-ta ta "

"Nhận biết vĩ đại thần, thế giới mới nhận biết bản thân "

Maihuitla, một trong hai con rồng dựng d·ụ·c từ hai quả trứng ban đầu, sở hữu lân phiến hắc ám, nó trời sinh đã là dung hợp quái, sở hữu hạch ngão hoàn chỉnh, lại có hơi hướng dung hoà quy tắc của một ngôi sao.

Chấn động thần điện, chấn động thiên khung, chấn động đại lâm, chấn động cả thế gian.

Giống với Adams, Ariel mang theo thông tin của thế giới này.

"Vậy nhưng, ta rốt cuộc vẫn không hiểu, nó, đến cùng là địch nhân, hay là ý chí của tự nhiên? "

Vì là thất bại phẩm, nên Ngô Gia tiện tay cho làm thành một cái cột tháp xếp hình, xếp phía trên hố thịt, để sau này có gì dễ nổ c·hết thế giới như lần trước.

Ariel không ngu ngốc, đầu óc thanh tỉnh, nghĩ một chút là biết bản thân được diện kiến vĩ đại thần.

"Số? kí tự? ý ngài là sao?" Ariel bị chất vấn liền á khẩu, cố gắng lí giải lời của vĩ đại thần.

Đôi mắt đó, không nghi ngờ gì, là một loại uy áp của đại cổ thần, thứ mà có thể so sánh với những đứa con trưởng của ma lang tai ương Fenrir.

Ariel nhìn không hiểu gì, lại không dám lên tiếng.

"Vẫn ổn chứ, ngươi vừa rồi nhìn thấy gì? "

Nhìn lên trần điện, trông thấy hai con rồng thì Avasta cũng lập tức cứng đơ người, dường như bị đôi long đồng chế trụ tại chỗ.

GIao thức linh tử.

"Ngươi đi trước " Ngô Gia liếc nhìn tên hấp huyết tộc đang rụt rè trước mặt.

Baldur đứng bên cạnh, đã nhiều năm trôi qua, hắn và nhóm Chư Thần đã sớm như gia đình, mà nhóm Chư Thần cũng đã coi sự kì quái của hắn như một lẽ tất nhiên.

"Ăn đi"

Trong tầm mắt của Anubis và Avasta, một bóng người không biết từ lúc nào đang ngồi chéo chân tại mặt hồ pha lê, bóng người đó tóc đen ngắn mắt đen, mang trang phục không thuộc về thế giới này.

Vừa nhìn qua bọn chúng, Anubis liền nổi da gà cục cục.

"Ngươi chưa cần biết, nhưng ta nói với ngươi điều này, vạn vật thế gian từ thuở nguyên sơ được nhìn như vậy, được nhận biết như vậy, không phải vì nó vốn dĩ như vậy. "

"Nhận biết vĩ đại thần, thế giới mới nhận biết chính mình . . . sao? " Kukulkan lẩm nhẩm lại những từ này, như muốn tróc nã ý nghĩa sâu xa.

Trong ánh mắt cổ vũ của người hầu gái Ermy, cậu đã leo lên được ba bậc thang, đến lúc này thì sức đã cạn kiệt, cậu thở phì phò, lúc này đã mười lăm mét độ cao, tầm mặt cậu đã bắt đầu mơ hồ, nhìn xuống phía dưới chỉ thấy những đốm lửa nhoè cả mắt.

Ariel bộc bạch, không keo kiệt tiết lộ những gì bản thân thấy. Mà một bên nghe thấy thế, Ngô Gia vô thức nhíu mi.

Dù Ngô Gia không cố ý ném tới phương trình ô nhiễm linh thể, nhưng vì Ariel tiếp cận quá gần nguồn cội là Ngô Gia, nên linh thể cậu đã bất tri bất giác nhét đầy thông tin không thuộc về thế giới này, có chút lại vượt qua Adams và Evas.

Tựa như từ lúc sinh thời, hắn đã luôn thấy những thứ này, nhưng lại không nhận ra, lại không cảm giác được, mà giờ phút này hắn lại biết được, liền cảm giác đã biết từ rất rất lâu.

Sau đó, lục đục cả Emuel, Amun cùng Ellina cũng có mặt, đều được Evas đưa đến diện kiến phụ thần.

Ngô Gia tính sử dụng nó cho hai con rồng, hoặc Huyền Vũ, nhưng đi qua vài lần xem xét liền từ bỏ ý tưởng này, không biết vì sao nhưng không ai thích ăn cái khối thịt của Ngô Gia, mà Ariel lại vô hình kích hoạt khả năng khát máu trước nó.

Ngô Gia chỉ cho cậu thông tin cách chơi nghiệp dư, cũng không phải loại hình chơi chuyên nghiệp, vì bản thân gã cũng không chơi hay.

Kukulkan im lặng, nhưng ánh mắt vẫn mờ mịt khó hiểu, cũng không đánh gãy lời nói của Baldur.

"Maihuitla " Ngô Gia gọi tên con rồng màu đen, con rồng có kích cỡ gần bằng con c·h·ó husky lập tức bay xuống, lấy đầu cọ cọ lòng bàn tay của gã. " Maihuitla ngươi xuống đón thằng nhóc đó lên đây nhé"

Nếu mai đây Ariel thành tựu vị cách cao thượng, có lẽ sẽ có thể tiếp nhận.

Hư không ầm vang, một lần lại một lần một trận trận gông xiềng một dạng vỡ vụn nổ vang.

Huyền diệu, bí ẩn, vô tận tầm mắt.

Ngô Gia thở dài, không biết là nên thả lỏng vì đã biết, hay nên căng cứng vì có kẻ lợi dụng ưu thế của gã. Mà bây giờ, Ngô Gia lại trở nên tâm tình hỗn loạn, ánh mắt trở nên nguy hiểm, chợt có xúc động bóp c·hết Ariel.

Nếu có, đó chính là một cái hố tròn ở trung tâm, thứ được đậy nắp bởi một cái mâm pha lê lớn như tấm gương, mà không để ý còn tưởng là hồ nước.

Ngô Gia gật đầu, sau đó truyền cho bọn chúng linh tử hắc ám và hồng huyết ngôi sao, điều gây thất vọng là linh thể của chúng tiếp nhận ít đến đáng thương.

"Vĩ đại thần sao? "

'Ngài ấy sáng tạo ra trò chơi hay biết bao, trí tuệ biết bao, không như khi nhỏ ta hay chơi bắt thú, ném xương cưỡi thằn lằn pha lê các loại'

" Phụ thần " Adams cung kính đáp, vẻ mặt hơi lúng túng "Ta cũng không biết. Phụ thần, ngài, ngài đừng giận, ta sẽ gọi nó đến "

Âm thanh xiềng xích ầm ầm nổ vang, lại như có dòng nước ấm cuốn quanh linh hồn không ngừng thay đổi mỗi một chi tiết trên cơ thể.

Ariel đầu óc mù mịt, nhưng vẫn nhận ra Ngô Gia, cậu ngoan ngoãn làm theo lời gã, cố gắng nhớ lại dù đầu đau như búa đập.

Đặt ở trăm năm trước, nó thực sự bình thường, nhưng ở hiện tại, nó là bất thường.

Cho tới lúc này, gã đã chứng thực được suy nghĩ của mình.

Cảm thấy hơi thất lễ, Ariel tính xin lỗi, nhưng Ngô Gia lại chuyển khối thịt đó tới trước mặt Ariel.

"Baldur"

"Ngồi đi" Ngô Gia nói, thông qua giao thức linh tử, tất nhiên gã có thể nói chuyện bình thường với Odin ngữ, nhưng dùng giao thức linh tử quen, thuận tiện, đã dùng mấy trăm năm cũng lười thay đổi.

Ngô Gia liệt điều này vào trong những bí ẩn cần được giải đáp, dù sao nó không có liên hệ gì tới thế giới thần bí.

Ariel có thể không biết vũ trụ có nghĩa là gì, nhưng giờ phút này nhìn thấy, tiếp xúc đến vĩ ngạn linh tử, Ariel triệt triệt để để đánh cho tâm linh ngu người.

"Tạ ơn vĩ đại thần đáng kính " Ariel cúi đầu đáp.

Lúc này Ariel đã b·ất t·ỉnh nhân sự, Ngô Gia chậc chậc cười khổ, tiện tay hồi phục cho cậu.

Thấm vào mỗi một tấc linh tử.

Nhìn thấy khối thịt, Ariel thất thần lúc lâu.

"Cả trăm ván, ta chưa từng thắng một ván, vĩ đại thần, ta thực sự hổ thẹn, cùng bội phục trí tuệ của ngài"

Nó là phiên bản handmade của khối lập phương Ưu Phiền.

Mối quan hệ giữa họ và bộ tộc khỉ cánh dơi rất thân thiết, từ lâu, họ đã luôn có chung một kẻ thù - Các Đại Cổ Thần của khu rừng.

Đúng hơn, nó là một loại vật chất làm từ thịt Maihuitla, pha lê và đá vôi, được nén ép lại mà vẫn giữ tỉ lệ cấu trúc vật lý. Nó rất nặng, lại mang tính phóng xạ gây phá huỷ h·ạt n·hân, nhưng không cứng như sắt.

Âm thanh này tỉ mỉ đến độ không ai nghe được, nhưng nếu chăm chú yên tĩnh lắng nghe, lại cảm thấy không được gì to lớn.

Được đưa đến trước mặt tồn tại vĩ đại, Anubis lập tức nước mắt trào ra, biểu hiện như fangirl gặp thần tượng lần đầu.

Những khối đá được cắt trơn nhẵn, cao năm mét, dù là hấp huyết chiến binh cũng khó khăn leo lên, chứ đừng nói một người yếu đuối như Ariel.

Nổ ầm tinh thần, mênh mông ý chí, bất hủ vũ trụ.

"Ngươi nhìn thấy gì ở ta? "

Sau cả ngàn năm lưu lạc thế gian, Kukulkan đã sớm không còn như năm đó, hắn biết rất nhiều, cũng hiểu rất nhiều thứ, mà cái hiểu này so với những tồn tại nguyên thuỷ khác lại vô cùng 'nhân loại'.

Sống lâu như vậy, bản thân gã vẫn giữ tâm tính tuổi ba mươi sinh thời, cố ý giữ cho nhân tính không bị mai một theo thời gian.

"Xem ra là thành công " Ngô Gia mỉm cười.

Chương 30: Học Giả Thần Bí, Ariel Adams

"răng rắc! Răng rắc! Răng rắc" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mang theo tâm trạng thấp thỏm, cậu lật người quỳ lạy vĩ đại thần trước mặt.

Chỉ một chữ, Ariel như bị tắt mất công tắc con người, hai tay chộp đến khối thịt đưa vào miệng cắn xé. Mắt hắn vốn lòng trắng lại thành đen, con ngươi đỏ đậm, miệng răng nanh kéo dài, máu chảy xuống cổ nhễu nhại.

"Từ từ " Kukulkan nhướn mày "Con người? Là cái gì? "

Ngô Gia gật đầu, đem Odin ngữ quán thâu vào trong Ariel, nhận lấy thành quả của mẹ mình, Ariel nửa xấu hổ nửa tự hào, chăm chú quan sát lại một lượt kiến thức.

Baldur hít một hơi, âm giọng trầm đục

Bọn chúng chưa từng diện kiến vĩ đại thần suốt cả cuộc đời mình, mà Anubis, người vẫn luôn giữ thái độ thần kính thái quá với vị thần, lại kìm nén tâm trạng hồ hởi của mình, lo sợ bản thân không chu toàn trước 'vĩ đại thần'.

Mặt gương pha lê phía dưới Ariel trồi lên một khối làm cậu suýt ngã, nhấp nháy, nó thay đổi thành một cái ghế pha lê, đưa cậu tới gần Ngô Gia.

Baldur nghe thấy thế thì lắc đầu, cười cười khó hiểu.

"N▀▄▅▆ Gi█ - Người Cha Nguyên Sơ "

Kukulkan hơi bất ngờ, liếc nhìn người anh em của mình, lần đầu tiên Baldur chia sẻ về thông tin như vậy. Hắn ngẫm nghĩ, lại có chút thất thần.

Một giọng nói, không, giống như có ký ức được truyền thẳng vào đầu hai người, thứ mà Adams và Evas thường xuyên nhận được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Kukulkan mở to mắt kinh ngạc, dường như hắn hiểu ra gì đó, nhưng lại chẳng hiểu cái gì.

Nhóm chư thần, tộc khỉ cánh dơi, huyết tộc hay sinh vật hiện tại, đều chỉ mang thông tin của riêng nó và thế hệ trước.

▁▁▁▁▁▁▁▁▁▁▁▁▁▁▁▁▁▁▁▁▁▁▁▁▁▁▁▁▁▁

Giữa họ cũng hình thành một khối khác, tạo thành hình chiếc bàn.

"Như nhóm Chư Thần, ngươi, ta, tất cả đến từ bầu trời. Mà dưới mặt đất, mọi tồn tại sở dĩ là tồn tại, vì nó có nguyên nhân sâu xa. . . "

Bình ổn suy nghĩ, Ngô Gia liếc qua Ariel, vẫn thấy cậu đang không ngừng hồi hộp, không biết bản thân có đắc tội vị vĩ đại thần này không.

Ariel vừa thoát khỏi áp lực từ ánh mắt vô hình của thế giới, lại cảm giác t·ử v·ong vô hạn tới gần.

Đã trôi qua thật lâu, khi vĩ đại mặt trời ló ánh nắng rạng đông, Ariel nửa c·hết nửa sống đã gần như thấy được thần điện.

Ngô Gia đã nhiều lần thử cho các tạo vật nhìn thấy thế giới linh tử, nhưng không nghi ngờ đều thất bại, khối thịt vuông chính là một loại kéo dài của Ngô Gia, như máu thịt, linh tử và mọi chức năng ngôi sao mà Ngô Gia thu thập. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Cái này!!!"

Cảm thấy cũng không nguy hại gì, liền dứt khoát thử nghiệm lên cậu trai hấp huyết tộc, ai ngờ lại thành công mĩ mãn.

Giấc mơ phát triển não bộ, tăng cường suy nghĩ, tính sáng tạo và có ý nghĩa về mặt thần bí rất lớn.

"Không cần, gia đình các ngươi lui xuống trước đi, nếu thấy Ariel thì đừng để ý đến hắn "

Adams, Evas, dung hợp quái, có thể nhìn thấy nguồn thông tin khởi nguyên từ trên linh thể bọn chúng.

Nói theo cách gã hiểu, một cá thể mang theo thông tin của một bộ phận thế giới nó sống, mà tại thế giới này rất non trẻ, nên động thực vật có thể dung nạp ngần ấy thông tin.

Hít sâu một hơi, Ngô Gia cảm giác bản thân tốt hơn nhiều lắm.

Đột ngột cảm thấy mất hứng thú, Ngô Gia vẫy tay cho tiễn bọn chúng về thì ánh mắt gã bắt gặp một cái khác huyết tộc.

Bất tri bất giác, Kukulkan nhìn về phía xa, nơi trung tâm khu vực bộ tộc hấp huyết, nơi ngự toạ toà kim tự tháp đá vôi hùng vĩ. Dường như ẩn ẩn cảm giác được, có gì vô thượng dĩ thái đang phồn diễn từ sâu trong u minh.

Nó có tinh thần lực mạnh mẽ, thế giới nguyên thuỷ không có mơ mộng loại chuyện này, cá thể duy nhất từng nằm mơ là Adams và Evas, nhưng thay vì nói nằm mơ thì chúng lại trải qua hình ảnh thông tin từ kí ức của Ngô Gia đúng hơn.

'Dù sao, chỉ có ta mới sở hữu khối lập phương Ưu Phiền'

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30: Học Giả Thần Bí, Ariel Adams