Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 164: Kẹo mừng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 164: Kẹo mừng


Mẹ Lận không ngăn cản bọn họ, dù sao con trai sắp đi con dâu ở bên con trai nhiều là chuyện đương nhiên.

Nhưng mà hình tượng của Lận Xuyên quá chính trực, Tô Tô chỉ có thể làm chút động tác nhỏ, còn để lại cho anh hình tượng quân nhân cao nhất.

Kế tiếp bốn người không có giao lưu gì, ngồi vào chỗ của mình.

Nhưng mà không ngờ tới, trên xe bọn họ đến huyện thành lại gặp nam chính Lận Đông Hà và nữ chính Tần Duyệt Duyệt.

"Anh không có ý gì khác, chỉ muốn nhìn em một chút."

"Em cảm thấy anh nên từ bỏ đi."

Có lễ cô gái mỗi nhà sẽ mềm vì tình yêu, Lận Xuyên vừa xoa đầu cô vừa nghĩ.

Thật ra sinh mệnh nhỏ kia cũng rất vô tội, sau khi sống sót có lễ nó sẽ là phú nhị đại, lợi hại.

Lận Đông Hà cũng thấy được bọn họ, lập tức đi tới chào hỏi, còn đưa cho bọn họ kẹo cười nói:

Chương 164: Kẹo mừng

"Chúc mừng." Câu chúc mừng này là từ đáy lòng.

Hơn nữa hoàn cảnh không tốt lắm, cả ngày đốt lò than ngay cả vịt đi ngang qua đều đen.

Tô Tô muốn đi chụp ảnh trước, mà bọn họ nói đi mua đồ đương nhiên không thể đi cùng nhau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ô tô lắc lư rất lâu mới tới huyện thành, sau khi xuống xe hai đôi vợ chồng nhỏ đều tách ra.

"Không phải còn chưa có quyết định ngày nào đi sao, sao lúc này đã mua vé rời đi?" Tô Tô thành công bị kéo sang đề tài mới, vốn đang tức giận vừa nghe nói anh đi, thái độ lập tức trở nên anh hùng nhụt chí, nhi nữ tình trường.

"Anh muốn làm gì?" Sao còn nói lắp như vậy, có chút không giống anh.

Lận Đông Hà gật đầu với Tô Tô, sau đó trở lại chỗ ngồi đưa một viên kẹo cho Tần Duyệt Duyệt.

Nhưng mà Tô Tô rất ngạc nhiên, vốn cho rằng nữ chính sẽ khuyên nam chính phá đứa bé, dù sao đã viết như thế. Không, nữ chính chỉ cho nam chính biết một tiếng rồi phá đứa bé.

"Có gì đẹp chứ." Tô Tô đã không có bất cứ cảm xúc gì đối với thành phố thời đại này, luôn cảm thấy nó không khác gì thị trấn nhỏ ở thời hiện đại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng mà loại chuyện này bình thường đều là phụ nữ thu xếp, sao một người đàn ông như anh lại tích cực như thế?

"Em sợ ngày nào đó eo không chịu nổi sẽ đứt đoạn, ở cách xa một chút thì hơn." Tô Tô trừng anh một cái, nói: "Buổi tối hôm nay anh dám chạm vào em, em sẽ đá phế anh." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau đó nói:

"Thật ra phía trên hẳn là mai kia sẽ truyền mệnh lệnh về đơn vị, dù sao đầu xuân chiêu tân binh rất bận. Cho nên anh định mua vé trước, cũng thuận tiện dẫn em đi dạo huyện thành."

"Không, không phải." Lận Xuyên cảm thấy nàng dâu của mình thật sự quá nhạy bén, vậy mà đoán được anh muốn ảnh chụp là muốn nửa đêm rảnh rỗi sẽ lấy ảnh nàng dâu ra th* d*m. Đáng tiếc anh vĩnh viên không đoán được Tô Tô thật sự nghĩ tới th* d*m, nhưng mà cô không nông cạn nghĩ Lận Xuyên muốn th* d*m ảnh chụp, còn tưởng anh muốn th* d*m chỗ khác.

Vì sao anh giải thích như vậy, Tô Tô cảm thấy anh có ý khác?

Nhưng mà anh vẫn kiên trì nói: "Anh muốn..."

Nhưng mà bầu không khí chỗ đám Tô Tô tốt hơn một chút, dù sao cũng là vợ chồng ân ái trong lòng không có khúc mắc, hơn nữa đang trong thời gian yêu đương cuồng nhiệt một lát sẽ cãi nhau ầm 1.

Không ngờ tới thông qua bọn họ lăn lộn, vậy mà đứa bé này có thể sinh ra, không tệ lắm.

Tô Tô biết hôm nay là tới chụp ảnh cho nên trang điểm xinh đẹp, còn dùng túi nhỏ bỏ son môi vào mang theo.

"Anh, ở ký túc xá một mình à?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Vì sao?" Vốn tưởng rằng nàng dâu sẽ phiền muộn tách ra với mình, đâu biết cô lại nói như thế.

".." Cô thật sự không nghĩ tới chuyện này, vẫn luôn chậm chạp không nhớ tới.

Bởi vì trên xe không có người quen, cho nên bọn họ ngồi cạnh nhau giống như một đôi vợ chồng nhỏ chân chính. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

".." Lận Xuyên đột nhiên dời mắt đi, nói: "Đúng rồi, anh muốn đến huyện thành mua vé xe lửa, em muốn đi cùng không?"

Lận Xuyên cũng nhìn ra nàng dâu của mình không giống với những cô gái khác, có chút không quá muốn tới huyện thành.

"Anh cảm thấy chúng ta kết hôn còn chưa có tấm ảnh chụp chung, muốn cùng em chụp một bức ảnh thật to, ảnh hai người."

"Ừm." Lận Xuyên lạnh nhạt đáp một tiếng nhạn lấy, không nói thêm gì nữa.

"Em và Duyệt Duyệt sắp kết hôn, lần này tới huyện thành mua ít đồ. Đây là kẹo mừng, ăn mấy miếng đi."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 164: Kẹo mừng