Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 39: Cái c·h·ế·t của đức vua và thời đại kết thúc

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 39: Cái c·h·ế·t của đức vua và thời đại kết thúc


Trên đường đi, vị vua già quay sang hỏi vị hầu quan đã hầu hạ mình nhiều năm.

Đến cổng thành, một đoàn người đã chờ sẵn đón vị vua già. Đi đầu là thành chủ của Tlaxtla, cũng là con trai của bạn ông, một trong những người đi trước khám phá lục địa.

"Có thích khách." Tên hầu cận nhà vua hét lên

"Lập tức báo về Itzan. Nói rằng, bệ hạ bị á·m s·át, kẻ á·m s·át là bọn nô lệ phản loạn bất mãn với bệ hạ cai trị. "

Nhìn thành phố phồn hoa đằng sau mặt tối, nhà vua nói khẽ:

Vậy là, vị vua già, người được coi là khai sáng ra một thời đại thịnh thế, đã vĩnh viễn nhắm mắt.

Chương 39: Cái c·h·ế·t của đức vua và thời đại kết thúc

Sau khi bị tra khảo thẩm vấn, tên thích khách thừa nhận bọn hắn là đi theo Pipidae, nghe lệnh vị anh hùng nhân lúc bảo vệ bệ hạ mà đột kích, khiến vương quốc rơi vào hỗn loạn để tốt hơn khởi nghĩa.

Đám thích khách sau đó thấy không chạy thoát được truy đuổi, liều mạng phản kích. Cuối cùng chỉ còn sót lại một tên trong số chúng b·ị b·ắt.

Mấy hôm sau, vua Asa đích thân cưỡi Cetacea cùng đoàn tùy tùng đi đến lục địa. Sau nhiều ngày lênh đênh trên biển, đoàn người của nhà vua cuối cùng cũng đến Tlaxtla. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ngươi thấy vương quốc bây giờ như thế nào."

Dựa theo dấu vết để lại, đám người cưỡi Diplocaulus điên cuồng đuổi theo. Cuối cùng chặn tại đám thích khách phía trước.

Dựa vào quần áo thì có thể xác định đây là một đám nô lệ b·ạo l·oạn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đợi cho người đưa tin và cận vệ đều lui ra. Chỉ còn một mình vị thành chủ thở dài.

Cùng lúc đó, vị thành chủ của Tlaxtla nhận được thư. Mở thư ra xem xét, ánh mắt ông chuyển từ phẫn nộ đến nghiền ngẫm cuối cùng là kiên định. Cuối cùng ông tự tay đốt bức thư đi rồi ánh mắt phức tạp nhìn qua hành cung của vị vua của Ansa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau bữa tiệc, vị vua già đi nghỉ, trước khi ngủ, ông lại nhìn ngoài cửa sổ nhìn toàn bộ Tlaxtla phồn hoa, lại nhớ đến đám người nô lệ đáng thương buổi sáng. Vua Asa tự hỏi: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-------------------

Mua bán tấp nập, do tại trên lục địa có nhiều núi nên việc tìm ra quặng đồng cũng dễ dàng hơn. Lại thêm Tlaxtla là một trong những nơi đầu tiên phát hiện đồng nên công nghệ đúc đồng tại đây khá phát triển.

"Có lẽ, ta sai rồi chăng. Ta có lẽ nên để ý hơn tới việc này."

Trước khi c·hết, tên thích khách còn nguyền rủa nhà vua, kêu gào y c·hết tốt lắm.

“ Đã đến lúc mở ra thời đại mới rồi, thời đại của các quý tộc, Timedie mong ngươi sẽ không làm ta thất vọng.”

Tân vương đăng cơ, trong vương quốc hết thảy đều nghênh đón thay đổi. Vị vua mới sau khi đăng cơ để củng cố địa vị thống trị của mình. Ông đã đưa ra một quyết định, triệu tập q·uân đ·ội.

"Nhờ phúc đức thánh minh của bệ hạ ngài, vương quốc trở nên phồn hoa, dân chúng đều có cái ăn cái mặt. Nhiều người tài có thể ra làm quan, ấy là nhờ ân đức thánh minh của bệ hạ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tối đó, đoàn người của vị vua già được tiếp đón nồng hậu, thành chủ mở tiệc chiêu đãi toàn bộ đoàn người.

Bước chân trên nền cát, vị vua già ngậm ngùi. Đã bao nhiêu năm rồi ông mới trở lại đây, ông vẫn còn nhớ rõ. Lần cuối cùng ông đặt chân đến nơi này, đoàn người bọn họ khi đó vẫn còn trẻ, có ước mơ thậm chí là hoài bão.

May mắn tên thích khách đã đâm trượt nên lão quốc vương chỉ b·ị t·hương nhẹ

“ Thần xin lỗi vương nhưng mà các quý tộc đại nhân cho nhiều lắm,thần động tâm cho nên xin ngài yên nghĩ

"Người trẻ tuổi bây giờ thật không tầm thường a. Cha ngươi nếu còn sống chắc ông sẽ rất tự hào về ngươi.

Vị thành chủ vội cúi đầu tạ ơn. Nhà vua không tiếp tục để ý, ông tiếp tục xem Tlaxtla phồn hoa.

Trí nhớ của vua Asa tuy đã trở nên mơ hồ theo năm tháng, nhưng vẫn có một điều ông nhớ rất kỹ. Đó là khi mình quỳ xuống hôn mặt đất dưới chân. Xung quanh ông đoàn người vây quanh trong đó có cả bây giờ đang nổi loạn Pipidae.

Đoàn hộ tống vừa đi đến nơi của các nô lệ, nhìn thấy những đồng tộc lấm lem bùn và máu toàn thân gầy còm làm .... động lòng trắc ẩn, lệnh cho các hộ vệ tránh đường để lão giao tiếp với nô lệ.Đột nhiên từ trong những người ấy có những kẻ cầm dao với khuôn mặt đầy hung ác xông tới đâm lão quốc vương.

Các sử gia sau này, coi c·ái c·hết của ông là kết thúc thời đại hoàng kim của vương quốc đầu tiên. Là sự kết thúc của Asa thời đại.

Cuối cùng, theo đa số các trí giả hội họp trong vương cung, tranh cãi cuối cùng bọn hắn cộng đồng tôn thái tử, tức cha của Alsodidae lên ngôi.

Vị hầu quan trả lời.

Sau nhiều năm, vị vua già lại đặt chân lên đến lục địa. Nơi ông đặt chân cũng chính là nơi đã từng là tiền phương do đích thân ông xây dựng khi lần đầu tiên đến. Sau nhiều năm, vùng đất khi ấy vẫn còn là hoang sơ nay đã trở thành một thành phố lớn thứ hai của vương quốc Ansa và là thành phố lớn nhất trên lục địa.

“ Timedie,đưa ta về” xem ra hôm nay hắn không đi được rồi nên trở về

“Ngươi... Tại sao chứ” Không thể tin được chính mình bị phản bội,lão quốc vương từ từ ngã xuống

--------------------

Chỗ cao nhìn lại, trên đường lớn có thể nhìn thấy đám đông cùng phố xá. Khác với Itzan, Tlaxtla tường vây xây càng thêm hùng vĩ, đem thành bên trong cùng ngoài thành phân ra hai cấp bậc.

"Ngài động chạm đến lợi ích của chúng ta, bệ hạ. Chúc ngài lên đường bình an." Vị thành chủ ánh mắt phức tạp vừa nói vừa nhìn về nơi xa.

Nhưng tên hầu cận kia không trả lời chỉ thấy hắn rút dao ra đâm thọc vào ngực lão

Bỗng, vị vua già trông thấy một đám người đang vây quanh bán đấu giá. Bị bán đấu giá là một đám nữ nhân người Amphibian, tay chân họ bị trói, ánh mắt ngơ ngác. Xung quanh người qua đường dường như không quan tâm, như thể bọn họ đã nhìn quen lắm rồi tình cảnh này.

Hướng về đám nô lệ phản loạn khởi xướng báo thù.

Vị vua già ánh mắt phức tạp. Itzan tuy cũng có nô lệ. Nhưng các quý tộc vì giữ gìn mặt mũi trước nhà vua, đối xử với nô lệ không thể nói là không tệ, nhưng ít ra không công khai như này.

“ Vâng,thành chủ”

Sự tình là đột nhiên phát sinh, Quốc vương bệ hạ c·hết cho Ansa vương quốc mang tới chấn động, cũng vì vậy bối rối.

Vị vua già không trả lời, ông suy tư đến cuộc gặp mặt sắp tới với Pipidae. Có lẽ, khi đó nó có thể cho ông câu trả lời.

“Bắt đầu đi, đã đến giờ rồi”

Nhìn xem ánh mắt ngơ ngác đám người, trong đó có cả những cô bé chỉ mới tám tuổi. Vua Asa cảm thấy mình có lẽ hiểu được người bạn già của mình đã nghĩ gì.

Sáng hôm sau, sau khi thành chủ mở tiệc tiễn biệt, đoàn người rồi tiếp tục lên đường. Nhìn bóng dáng lão quốc vương già cỗi dần đi xa. Trong đôi mắt đầy phức tạp nhưng rồi dần chuyển thành kiên quyết, hắn vẩy tay ra hiệu cho người hầu cạnh:

Sau l·ễ t·ang, tranh cãi nổ ra xem ai sẽ là người thừa kế hoàng vị.

Tin nhà vua bị á·m s·át băng hà cuối cùng cũng truyền đến Itzan, triều đình vương quốc r·úng đ·ộng đến tột đỉnh. Thi hài của ông được đưa về Itzan.

"Đây chính là thứ ngươi muốn cho ta thấy sao, Pipidae."

Đoàn người đi trên đường phố, vị vua già ngắm nhìn xung quanh, càng xem ông càng tự hào. Ven đường người nhìn thấy ông toàn bộ đều quỳ xuống hành lễ.

Từ chỗ cao nhìn lại, trên đường lớn có thể nhìn thấy đám đông cùng phố xá. Đầu đường có người bán ướp gia vị cá khô, phơi chế thịt cá, có người mua bán dụng cụ bằng đá bằng xương, thậm chí một số quyền quý còn đeo đồ trang sức, dụng cụ bằng đồng.

Đi trên đường, vị vua già nhớ lại ký ức thời trẻ của mình, bọn họ tự do, mơ mộng. Bọn họ ai cũng hướng tới tương lai. Nhưng giờ thời gian trôi qua, thời đại thay đổi, những người tuổi trẻ đi theo mình bây giờ phần lớn đã q·ua đ·ời. Nhiều năm trôi qua, đoàn thám hiểm năm ấy giờ còn lại có mình ông và Pipidae.

Nhìn nơi trước kia chỉ có vài căn nhà gỗ và hang đá nay đã phát triển như này. Vua Asa vẻ mặt tự hào. Ông quay sang vị thành chủ nói:

Khi đoàn người cứu viện từ Tlaxtla chạy đến. Những gì họ thấy chỉ là cảnh hoang tàn khắp nơi. Họ cũng phát hiện quốc vương bệ hạ đã nhắm mắt vĩnh viển. Tại trái tim ngài cắm một con dao. Những người cận vệ đi theo ngài tất cả đều đ·ã c·hết, xen lẫn chúng là xác của thích khách.

Cùng lúc đó, thành chủ Tlaxtla nhận được tin báo thở dài ra lệnh cho cận vệ.

"Bảo vệ bệ hạ."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 39: Cái c·h·ế·t của đức vua và thời đại kết thúc