Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 28. Săn rồng
"Cố gắng đánh lạc hướng con rồng trong lúc tôi nghĩ cách tấn công vào điểm yếu của nó. Còn về các cách thức hỗ trợ khác... Chỉ có thể để anh tùy cơ ứng biến mà thôi"
Trong lúc nhóm Kharasik và Nisir còn bận lảm nhảm, Rồng Bạo Chúa Hellkaiser đã mở màn bằng một hơi thở bỏng rát phả thẳng xuống đầu hai người.
Anh bắt đầu nhắm đến lớp da dày bao bọc từ phần lưng đuôi kéo dài đến tận cổ họng con rồng... Đó là những vị trí không được lớp vảy tím bao phủ, cũng đồng thời là vị trí dễ gây tổn thương nhất ở thời điểm hiện tại theo sự quan sát của anh và Kharasik.
"G·i·ế·t rồng... Đó là ước mơ của bao nhiêu tên đàn ông trên thế giới này cơ chứ?"
"Kharasik, để đối phó với một sinh vật to lớn, điều đầu tiên chúng ta cần làm là liên tục ẩn nấp và quan sát cách nó chiến đấu, đồng thời tìm kiếm điểm yếu giúp chúng ta dễ dàng triệt hạ nó nhất có thể"
Nisir trầm mặc: "...Ngài thực sự nghĩ chúng tôi sẽ gặp được Đức Vua của ngài hay sao?"
"Chà..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Muốn tấn công vào vị trí đó, Kharasik và Nisir buộc phải đánh trực diện, tức là gần như hoàn toàn từ bỏ lợi thế di chuyển bên trong điểm mù của con rồng.
Kể cả khi hai người quen biết nhau chưa lâu, anh vẫn tin rằng sự nhạy bén trong chiến đấu của Kharasik vẫn sẽ phối hợp thật tốt với chiến thuật của anh.
"Sau khi vượt qua tôi, vẫn còn hai Chess nữa đang chờ đợi hai người. Tôi và Eugene thống lĩnh ban văn, tượng trưng cho trí tuệ. Còn hai người kia thì nắm giữ ban võ, tượng trưng cho quyền năng... Ừm, theo một góc độ nào đó mà nói, có lẽ hai tên đó sẽ dễ đối phó hơn bọn tôi"
Về phần tính cách quái dị này của đồng đội, Nisir xin được phép không bình luận gì thêm.
"Helix, xoắn nát nó cho ta!"
"Hiểu. Vậy... Chúc anh may mắn, đồng đội"
Trời ạ, đó thực sự là một con rồng!
"Tôi hiểu" Kharasik không tỏ vẻ bất mãn với những gì Nisir vừa nói, trái lại còn tỏ ra vô cùng hợp tác: "Vậy nhiệm vụ của tôi là gì?"
Lúc này, Lorde xuất hiện trong nhân dạng quen thuộc, nghiêng cái đầu cú góc chín mươi độ: "Thế nào? Có còn muốn chiến đấu tiếp không? Xét về tổng thể, Onimusha chính là kẻ mạnh nhất trong tất cả các vở kịch... Có điều vì tinh thần võ sĩ đạo, hắn đã nhường nhịn hai người rất nhiều. Cũng may là đến cuối cùng, hai người vẫn có thể làm hắn cảm thấy hài lòng"
Nisir cạn lời: "..."
"Được"
Nisir, Kharasik: "..."
"Màn kịch thứ bảy: Rồng Bạo Chúa Hellkaiser!"
Giống với thế giới ngoài kia, mọi thử thách trong hầm ngục này có lẽ đều khó khăn như thế. Một khi ta mắc phải sai lầm... Dù có nhỏ nhặt đến mấy, hiện thực vẫn sẽ ngay lập tức trừng phạt sai lầm đó bằng cách thức tàn khốc nhất.
Kharasik nắm chặt thanh kiếm, máu huyết lại lần nữa sục sôi: "G·i·ế·t rồng à... Kể từ lúc vào đây, chúng ta đã gặp rất nhiều chuyện không tưởng, thế nhưng tôi lại không thể tưởng tượng ra được việc chúng ta sẽ phải đối đầu với một con rồng thực thụ..."
Tất nhiên, để tối ưu triệt để vai trò chim mồi của mình, Kharasik thi thoảng cũng có tấn công vài chỗ mà anh có thể tấn công được, đặc biệt là phần mắt! Anh chỉ cần ném đá một cách chuẩn xác là có thể chọc điên nó đến mức hoàn toàn quên mất sự tồn tại của Nisir.
Kharasik và Nisir trơ mắt ra nhìn tấm rèm đỏ hé mở, để lộ hình dáng của một sinh vật to lớn, hùng mạnh và hung bạo bước ra từ địa ngục.
Máu rồng đỏ tươi chảy xuống từ những vết đâm mà Nisir gây ra khi đang cố dùng kiếm để bám lấy cơ thể nó. Và tất nhiên, việc này cũng không kéo dài quá lâu trước sức giãy dụa khủng khiếp của con rồng to lớn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có lẽ chiều cao của con rồng là quá sức đối với thể thuật của anh, khiến anh sảy chân để rồi phải lộ diện khi còn chưa đạt được mục đích.
Đột nhiên, con rồng giãy dụa rồi cất lên một tiếng gầm thật đau đớn. Ngay khoảnh khắc đó, Nisir đã chính thức lộ diện khi đang bận leo trèo trên phần bụng con rồng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Hiểu!"
Sau khi Onimusha hoàn toàn biến mất, trạng thái kiệt quệ của Kharasik và Nisir cũng mau chóng được giải trừ.
Đúng như những gì Nisir đã nói trước đó, một con rồng không tận dụng được đôi cánh giống như một vị vua mất đi ngai vàng của mình. Với thân thể đồ sộ và cực kì cồng kềnh kia, nó đã gặp rất nhiều khó khăn khi Kharasik cứ chạy vòng vòng xung quanh khiến động tác của nó không thể bắt kịp.
"Những câu thơ đó mang hàm ý y hệt với những gì Thánh Nữ đã từng khuyên dạy mình... Haizz, nhung mà đâu có dễ dàng thế đâu chứ... Mình cũng muốn lắm, nhưng mình không thể làm được"
Dù rằng trong mắt Onimusha, anh chỉ là một kẻ thất bại đến mức chẳng đáng để hắn phải tự tay g·iết c·hết.
Thống nhất xong kế hoạch, hai người lại lần nữa tách ra.
Lorde đột nhiên biến mất, chỉ để lại giọng nói của mình vang vọng trong hư không: "Sẵn sàng đi, bây giờ các anh sẽ chứng kiến vở kịch tiếp theo. Tuy rằng nó sẽ không đặc biệt mạnh mẽ như Onimusha, nhưng xét về độ khó chịu thì không phải bàn đâu!"
"...Tôi sẽ tiếp tục" Nisir trả lời gần như ngay lập tức: "Dù thế nào đi chăng nữa, nếu lúc đó ngài không cho chúng tôi cơ hội thì chúng tôi đã c·h·ế·t từ lâu rồi. Tôi có thể là một kẻ vô lại, nhưng tôi sẽ không vô cảm đến mức gạt bỏ hoàn toàn ý tốt của người khác. Tóm lại, chứng kiến Grand Guignol cho đến vở kịch cuối cùng... Đó là điều mà chúng tôi bắt buộc phải làm. Nếu không, Onimusha sẽ thất vọng đến mức tự sát thêm lần nữa mất"
Vụt~
Điều này sẽ đẩy sự nguy hiểm tăng lên mức cực đại, khi họ chỉ cần mắc một sai lầm nhỏ thôi là mọi thứ sẽ kết thúc ngay tức khắc.
"...Vẫn còn ư? Còn mấy vở kịch?" Nisir hỏi.
Gràooooooooo!!!!
Ack-
Con rồng cất lên tiếng gầm xung trận đinh tai nhức óc, sau đó nhìn về phía Kharasik và Nisir bằng cặp mắt đỏ rực. Ý nghĩa cho việc đó đã rất rõ ràng: Nó đã xác định được con mồi của mình!
Có điều không giống như Nisir, Kharasik càng bước vào tình huống nguy hiểm ngặt nghèo thì lại càng trở nên hưng phấn bằng cách nào đó.
Nisir lắc đầu, nhưng vẫn không tỏ ra bi quan: "Bầu trời vốn dĩ là vương quốc của loài rồng, một khi nó đã vẫy cánh bay lên làm chủ bầu trời thì chúng ta hoàn toàn không có cửa thắng... Thế nhưng trong cái sân khấu tuy đẹp đẽ nhưng tù túng này thì vương quốc của nó không tồn tại. Điều đó có nghĩa là chúng ta có cơ hội... Miễn là không mắc phải sai lầm chí mạng"
"Để đảm bảo thành công, tôi sẽ phụ trách gây sát thương chủ lực... Bởi vì ở thời điểm hiện tại, có vẻ như kiếm của tôi sắc bén hơn anh rất nhiều" Nisir nói.
"Chắc vậy... Ha ha, thì ra ngoài đó đã trôi qua thêm một thế kỉ rồi sao? Thời gian thật tàn nhẫn, dám chắc bây giờ toàn bộ dấu tích của chúng tôi đều đã biến mất hết rồi nhỉ?" Lorde mỉm cười đầy mỉa mai: "Thôi, về những chuyện này... Đợi đến khi gặp được Ngài hai người tự khắc sẽ biết mà thôi"
Nisir ở nơi khác quan sát thấy chuyện đó, lập tức bỏ qua toàn bộ cơ quan được bao phủ bởi lớp vảy cứng chắc đến độ gần như vô lí.
Bên dưới, Kharasik hiểu ý ngay lập tức biến đổi thanh huyết kiếm trong tay thành một thanh đại kiếm to đùng. Anh cố xoay hai ba vòng lấy đà trước khi Nisir kịp tiếp đất, rồi cuối cùng là dùng chính thanh đại kiếm trong tay đánh bật Nisir quay ngược trở lại nơi anh ta vừa bị đuổi.
"2"
Là sao? Tức là họ không được chạm vào những dòng chữ đỏ à?
Lorde thôi việc nghiêng đầu một cách kinh dị mà nở một nụ cười: "Là một nghệ sĩ, tôi cảm thấy vinh dự khi tác phẩm của mình có thể thay đổi được ai đó"
Táy máy linh tinh?
R...
Dù có cố gắng thế nào thì anh vẫn không thể theo kịp cách tư duy của người làng chiến binh!
Một con rồng! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Điên rồi.
Không những không có tác dụng, mà lại còn gây đau tay và cực kì lãng phí thời gian.
Gru- Gràooooooo!!!!?
Việc Nisir bị đánh bật ngược trở lại hoàn toàn nằm ngoài tính toán của con rồng khiến nó không kịp phản ứng. Còn Nisir thì thủ thế trên đường bay, giữ chặt thanh kiếm rồi đâm thẳng vào ngực trái con rồng tựa như một mũi tên hình người.
"Wow, dính một phát là c·h·ế·t luôn... Đúng như những gì mình mong đợi từ một con rồng"
Nisir: "...Tôi không hiểu nổi mấy người ước mơ cái việc đó để làm gì"
Chương 28. Săn rồng
Sau một lúc lắc lư, Nisir bị hất văng ra khỏi cơ thể con rồng rồi bị nó giận dữ cho ăn một cú cào chí mạng.
"Hai người... Thú vị hơn nhiều so với tổ đội bốn người trước đây"
"Tổ đội bốn người? Có phải ngài đang nhắc đến tổ đội anh hùng hàng trăm năm trước không?" Kharasik bật dậy hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng những dòng chữ đó có thể là manh mối... Bởi vì trước đó nó đã cứu họ một mạng...
"Sinh vật nào cũng thế thôi, đồng đội của tôi. Tim và đầu luôn là hai lựa chọn tốt nhất để kết liễu kẻ địch"
Cảm nhận được nhiệt lượng gia tăng bất thường, Kharasik và Nisir nhanh chóng tách nhau ra rồi ra sức tránh né trước khi bị nướng thành tro bụi.
Ngọn lửa từ miệng con rồng đổ xuống mặt đất như ngọn thác, đốt trụi mọi thứ và biến chúng trở thành một hố dung nham nóng chảy... Một cảnh tượng khiến Nisir vô thức nhớ lại một mớ hồi ức không mấy tốt đẹp vừa diễn ra cách đây không lâu.
Cơ mà... Việc đó thực sự không hề dễ dàng.
Kharasik cố gắng gia tốc và tấn công để thu hút sự chú ý của Hellkaiser, trong khi Nisir thì tận dụng Áo Choàng Ảo Ảnh để thoát li khỏi sự chú ý của con rồng, tìm kiếm cơ hội tấn công thật hoàn hảo.
Nisir và Kharasik đứng dậy, nhanh chóng bước vào tư thế sẵn sàng.
Bang~
"Dĩ nhiên là vì danh hiệu "Dragon Slayer" quá ư là ngầu chứ còn gì nữa!?" Kharasik lập tức đáp trả bằng đôi mắt sáng trưng.
May mắn thay, Nisir vẫn kịp thời giơ kiếm lên đỡ trước khi giàn móng vuốt sắc nhọn kịp chạm đến cơ thể mình: "Kharasik, cơ hội!"
Giữa trận chiến khó khăn như hiện tại, thực sự có quá nhiều biến số có thể xảy ra nên Nisir cũng không thể nói trước gì được. Sau cùng, anh chỉ có thể lựa chọn tin tưởng vào anh chàng này sẽ ứng biến thật tốt để hỗ trợ hết mình cho anh.
"Anh đã tìm ra được điểm yếu của nó rồi sao?"
"...Haha, ấy là nếu hai người không táy máy linh tinh"
Rồng!?
Đến tận lúc này, Kharasik vẫn còn say mê đòn kiếm của Onimusha, nhất thời vẫn chưa thể tỉnh táo lại ngay được. Còn Nisir thì khá hơn đôi chút, anh chỉ đang cảm thấy bồi hồi và khó hiểu khi đột nhiên kẻ đó lại ban tặng cho mình một món quà...
Sau quãng thời gian giao tiếp ngắn ngủi, Kharasik liên tục chạy bộ để tránh né những đòn cào cấu và cú quật đuôi đầy uy lực của con rồng, đồng thời tìm kiếm cơ hội để đánh trả. Tuy vậy, lớp vảy của con rồng là quá cứng để có thể xuyên phá... Chúng làm anh có cảm giác như thể đang chém vào miếng sắt vậy.
Mà thật ra thì chính bản thân Kharasik cũng chẳng biết Nisir bây giờ đang ở đâu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.