Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 12. Chuyện xấu phát sinh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12. Chuyện xấu phát sinh


Trước mắt anh, một đám người bặm trợn tay lăm lắm v·ũ k·hí đang đuổi theo một nhóm dân làng. Bọn họ vừa chống trả vừa chạy khỏi nanh vuốt của lũ người lạ mặt, và có vẻ như rất nhiều người trong số họ đã b·ị t·hương khá nặng.

"Ai vậy?" Cô gái lại hỏi.

"..."

Nisir gãi gãi đầu, không biết phải nói gì để an ủi một cô gái đã phải từ bỏ ước mơ của mình. Sau cùng, anh chỉ có thể nghe theo mong muốn của cô ấy để cứu vãn bầu không khí: "Thế cô muốn nghe chuyện gì? Việc tôi đi diệt hang ổ Goblin, solo một đám chiến binh tộc Orc hay là phi vụ hộ tống quý tộc chống lại cả đá·m s·át thủ ngày đêm rình mò?"

Nisir ngồi đó vừa hồi ức vừa kể lại câu chuyện vừa qua, còn cô gái thì hai tay chống cằm nghe thật say sưa. Mãi cho đến khi câu chuyện đến hồi kết thúc, Nisir mới nhận ra thính giả duy nhất của mình đã lăn ra ngủ gật từ khi nào.

Nisir lặng lẽ nhìn ra bên ngoài, cau mày: "Nơi đây nằm gần Thánh Thành như vậy mà vẫn có đạo tặc được sao? Chuyện này có gì đó không đúng, chẳng lẽ chúng không sợ Thánh Hiệp Sĩ thảo phạt?"

Nisir xoa cằm suy nghĩ một lát rồi nói tiếp: "Cháu có quen... Ừm, một đặc vụ hoạt động ngầm có liên hệ mật thiết với Đại Thánh Nữ. Nếu chúng ta nhờ cô ấy đưa thư hộ, có lẽ bức thư sẽ đến được tay của ngài"

Cô gái lắc đầu, tỏ ta không hiểu cho lắm: "Tôi không biết, hắn ta đè tôi xuống rồi cứ giữ như vậy khá lâu. Tôi có thể cảm nhận được hắn ta đang cố kìm nén cái gì đó, mặc dù theo lẽ thường thì đáng ra quần áo của tôi phải bị hắn xé nát từ sớm mới phải"

"A!!"

"Derek nó lo nghĩ rất nhiều cho cái làng này rồi, con đừng có nghĩ xấu cho nó chứ?"

...

"Không có đâu, ông. Con cứ có cảm giác tên đó không hề tốt bụng như vẻ bề ngoài. Có thể là trực giác của con sai, nhưng trước mắt con cảm thấy mình không nên làm phật ý hắn vẫn tốt hơn"

"Dĩ nhiên là được!"

"Anh lấy gì để chứng minh điều đó?" Derek cau mày.

...

Nửa đêm, Nisir bất chợt b·ị đ·ánh thức bởi những âm thanh ồn ào trong làng và cả mùi hương cay nồng của khói lửa. Anh ngồi dậy, trang bị lại toàn bộ v·ũ k·hí theo bản năng rồi mở cửa nhà xem thử chuyện gì đang diễn ra trong đêm.

Lina hơi nhướng mày lên một chút rồi mỉm cười: "Là em g·iết đó, thấy em có giỏi không?"

Quả nhiên cảm giác trước đó của anh không có sai. Nó giống hệt như lúc anh đọc truyện cổ tích cho Nia nghe để ru ngủ con bé vậy.

...

Nisir nhìn ra bên ngoài, nặng nề thở dài: "Bây giờ mới thức thì muộn quá rồi. Liệu mình có nên xen vào chuyện này hay không? Mình vốn chẳng liên quan gì đến làng này, không việc gì mình phải cứu họ nếu không có thù lao..."

"Cậu từng gặp Đại Thánh Nữ luôn ư?!" Cả trưởng làng lẫn Derek đều kinh ngạc.

Công việc diễn ra rất dễ dàng, không có lấy một chút sự chống cự nào từ kẻ địch, bởi vì tên này đang cố gắng c·ưỡng h·iếp một cô gái nào đó trong làng.

"Kể đi kể đi, tôi muốn nghe hết!"

"Ai...?"

"Nằm đệm rơm liệu có được không? Có thể sẽ ngứa lắm đó, Nisir" Trưởng làng hỏi.

Nisir khẽ gật đầu: "Coi như trả tiền ở nhờ, cháu sẽ thêm chút kí hiệu của riêng mình vào bên trong bức thư để mọi người tăng tỉ lệ thành công khi thương lượng với cô ấy. Vậy được không ông?"

"Không sao, tôi cũng không kì vọng gì nhiều ở anh, miễn sao có để nghe là được" Cô gái trải lòng: "Ngay từ khi còn nhỏ, tôi đã luôn muốn trở thành một Nhà Thám Hiểm nổi tiếng... Thế nhưng tôi lại không có bất kì thiên phú nào phù hợp cho việc thám hiểm cả, thành ra bây giờ tôi chỉ có thể làm những việc nội trợ lặt vặt mà thôi"

"Ừ, có việc gì không? Lẽ nào chỉ một người đi đưa thư là không đủ?"

"Sao giống kể chuyện cổ tích cho con nít nghe để ru ngủ thế?" Nisir dở khóc dở cười: "Vả lại những lần tôi thám hiểm thật ra cũng chẳng có gì thú vị để kể cho cô nghe đâu, chúng sẽ làm cô cảm thấy thất vọng đấy"

"Có lẽ vậy? Câu này nghĩa là sao?"

Chương 12. Chuyện xấu phát sinh

"Tốt thôi, vậy dỏng tai lên mà nghe nhé..."

"Vâng, mới hôm trước" Nisir khẽ gật đầu xác nhận nhưng thầm quyết định sẽ không nói quá nhiều về chuyện này.

...

Nghe thấy tiếng động lạ, Nisir theo bản năng nhìn ra phía cửa sổ với vẻ mặt cảnh giác. Song khi nhận thấy không có ai ở đó, anh cau mày: "Là gió đông giật sao?"

Đúng lúc này, thanh âm lanh lảnh của người con gái duy nhất trong nhà vang lên: "Ông à, đừng có nắm lấy tay người ta khóc sướt mướt nữa, trông thấy ghê quá. Mau đến phụ con dọn cơm!"

Cô cháu gái của trưởng làng khẽ gật đầu: "Ừm, cảm ơn anh. Suýt chút nữa thì cơ thể tôi đã bị ô nhục rồi... Có lẽ vậy"

"Không, em muốn đi tìm ông trước đã!"

Derek im lặng.

Dù sao thì ủy thác đó cũng là do Fiora đưa ra cho anh và bắt anh thực hiện trong bí mật. Nếu bí mật đó truyền ra ngoài thì cô ấy sẽ gặp phải những ảnh hưởng xấu không đáng có.

"Con đã bảo rằng đó chỉ là trực giác của con thôi mà, nó có thể đúng hoặc có thể sai" Cô cháu gái thở dài rồi đẩy đẩy trưởng làng: "Ông mau nghỉ ngơi đi, cháu muốn trò chuyện với Nhà Thám Hiểm đây một chút rồi mới ngủ"

Sau khi ăn cơm xong, Derek đã trở về nhà, còn trưởng làng và cháu gái thì đang bận bịu dọn chỗ ngủ cho Nisir.

"Lina! Lina! Em có sao không?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Họ dậy mà không thèm đánh thức mình sao?"

"Alsace? Ha ha, cũng không cách xa chỗ này lắm nhỉ?"

Derek: "Để tôi làm cho. Trưởng làng, ông tranh thủ đi viết thư nhanh đi, sáng hôm sau tôi sẽ ngay lập tức khởi hành"

Nisir rút kiếm, tận dụng khả năng của Áo Choàng Ảo Ảnh rồi lặng lẽ lẩn vào màn đêm. Đi lòng vòng quanh làng được một lúc, anh mới tìm được cơ hội á·m s·át một tên đạo tặc đang đi lẻ chỉ trong một cái chớp nhoáng.

Còn Nisir, người từ lúc Derek bước vào phòng vẫn luôn tàng hình cho đến giờ, chỉ đứng yên ở đó rồi nheo mắt lại: "Chuyện này thật sự có gì đó không đúng. Khá chắc là Lina đã nhận thức được cái gì đó nên mới nói dối..."

"Chỉ cần cậu cho chúng ta cơ hội thôi, Nhà Thám Hiểm!"

"Là tôi" Nisir xuất hiện, nhíu mày nhìn gương mặt quen thuộc: "Cô bị chúng bắt đến đây à?"

"Thánh Hiệp Sĩ chỉ phục vụ cho đức tin của họ mà thôi. Không có lệnh của Đại Thánh Nữ, Tổng Giám Mục hoặc Giáo Hoàng, họ tất nhiên sẽ không ra trận" Trưởng làng thở dài: "Mà cậu biết đấy, dân đen như chúng ta thì làm gì có tiếng nói với họ? Ta cũng đã bao lần gửi thư cầu cứu đến Thánh Thành rồi nhưng đều không có kết quả gì" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Hiểu rồi. Quả nhiên là vẫn phải nhờ đến Thánh Hiệp Sĩ thôi, một mình mình không thể giải quyết được vụ này"

"Cũng chẳng có gì. Tôi chỉ muốn nghe kể về mấy chuyến phiêu lưu của anh mà thôi" Cô gái duyên dáng cười nói.

"Ông nói sớm quá đó. Dù sao thì người ta cũng là đặc vụ, muốn gặp cũng không phải chuyện dễ"

Derek há hốc mồm một lúc rồi gật đầu: "Giỏi. Giờ thì mau rời khỏi đây với anh, anh sẽ đưa em đến nơi an toàn"

"Đệm rơm đã là tương đối xa xỉ với cháu rồi. Những lúc đi thám hiểm cháu toàn phải ngủ trên cây mới mong được an toàn, từ đó thành ra khả năng thích nghi của cháu tốt lắm" Nisir tự giễu cười vài tiếng.

"Thế cậu có cách nào để cô ấy lắng nghe yêu cầu của chúng tôi hay không? Với tình cảnh như hiện tại, nhiều khả năng là bọn c·ướp có chút quan hệ với bọn cường quyền, từ đó âm thầm bịt miệng chúng tôi từ trong bóng tối rồi" Trưởng làng nói.

Trưởng làng tự tay rót trà cho cả ba người rồi tiếp tục nói: "Phải rồi, ta quên mất không hỏi. Nhà Thám Hiểm trẻ tuổi, cậu tên là gì thế?"

"Xác xuất xảy ra chuyện đó thực sự rất cao. Lãnh đạo của Thánh Đường Ánh Sáng không toàn năng đến mức có thể quản lí tất cả những người đang phục vụ mình đâu"

"Chuyện này... Thật sự có uẩn khúc gì đó. Tôi từng gặp Đại Thánh Nữ một lần rồi, cô ấy không phải kiểu người sẽ để mặc chuyện này không quản đâu" Nisir nói.

...

"Sao cái cuối nghe hấp dẫn dữ thế?" Cô gái sáng hết cả mắt lên.

"Hừm..."

Nisir lắc đầu: "Không phải vậy. Cháu chỉ hỏi bâng quơ thế thôi, mong ông đừng để ý"

"Trưởng làng!"

Rầm~

Lina nói vậy rồi ngay tức khắc chạy đi mất, buộc Derek phải đuổi theo.

Lặng nhìn Derek xuống phụ bếp cho cô cháu gái của trưởng làng, Nisir im lặng một lúc rồi hỏi: "Lúc nào anh ta cũng là người đưa thư cho ông sao, trưởng làng?"

"Bộ ngoài kia Nhà Thám Hiểm nào cũng kì quặc như anh sao? Ừm, tôi chỉ muốn nói là nếu đã ăn cơm của tôi thì làm ơn hãy giúp đỡ chúng tôi cho ra trò một chút... Ông của tôi trước đó đã bị lừa rất nhiều lần rồi" Cô cháu gái nói.

"Ừ, đừng làm phiền người ta quá nhé con"

Xoạt~

Trưởng làng đứng dậy, chật vật chống gậy tìm đến gian phòng riêng của mình, trong khi cô cháu gái vẫn ngồi ở đó bên cạnh ánh đèn, trò chuyện cùng với Nhà Thám Hiểm lạ mặt.

"Chẳng phải bản thân con cũng sắp bị Derek lừa đi mất hay sao?" Trưởng làng chủ động vặn lại một câu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Đạo tặc? Chúng ra tay c·ướp c·ủa ngay trong đêm sao? Sao lại trùng hợp như vậy?"

Trong lòng Nisir thầm cảm thấy có gì đó kì lạ nhưng lại không biết cụ thể điểm kì lạ đó là cái gì. Anh nhanh chóng chạy sang phòng của trưởng làng và cô cháu gái xem thử, kết quả là họ đều đã biến mất không một dấu vết.

Trưởng làng cả mừng ngồi dậy nắm chặt lấy hai tay Nisir: "Thay mặt cả ngôi làng, ta xin được cảm ơn cậu. Giờ thì mọi người có thể an tâm về kho thóc của mình rồi"

"Sao lại không hấp dẫn? Tôi cứ tưởng là mình c·hết chắc ở cái nhiệm vụ c·hết tiệt đó đấy. Nó mới diễn ra gần đây thôi nên là tôi nhớ mọi thứ rất chi tiết, cô có muốn nghe không? Câu chuyện sẽ tương đối dài hơi đấy" Nisir cười tủm tỉm.

"A... Ông nghe rồi"

Ngồi trong căn nhà nhỏ ấm cúng, Nisir vẫn bị dính phải ánh nhìn đầy áp lực của anh chàng Derek, dù rằng trước đó trưởng làng đã đích thân giải vây giúp anh.

"Cô muốn nói chuyện gì với tôi?" Nisir hỏi.

Đúng lúc này thì từ bên ngoài căn nhà, thanh âm quen thuộc của Derek vang lên kéo theo đó là sự xuất hiện kịp thời của chính anh ta.

"Cháu là Nisir, không có họ, xuất thân từ Hội Thám Hiểm ở Alsace" Nisir nhã nhặn trả lời.

"Vâng~"

Nisir gãi gãi đầu, thật nhẹ nhàng bế cô gái lên đưa về phòng riêng, tự tay đắp chăn cho cô ấy rồi mới quay về chỗ ngủ của mình: "Mệt quá, cả ngày đi bộ rệu rã cả người... Phải tranh thủ nghỉ ngơi cho thật tốt mới được"

Nisir thở dài: "Không có bằng chứng. Tôi chỉ có thể lấy mặt ra để khẳng định rằng Đại Thánh Nữ hoàn toàn không phải kiểu người sẽ không để tâm đến sinh mạng của dân thường. Dù sao thì cô ấy cũng là Thánh Nữ, chẳng lẽ anh không tin vào Chúa sao?"

"Chậc, có lẽ mình sẽ phụ lòng rất nhiều người nếu nảy sinh ý nghĩ thấy c·hết không cứu. Mẹ kiếp, coi như mệnh mình sinh ra đã vậy đi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Thôi nào, đừng có lườm người ta nữa, Derek"

Cột máu bắn ra từ cổ họng của tên đạo tặc đã kích động cô gái đang bị đè xuống ngay bên dưới. Thi thể của hắn ta nặng nề ngã xuống khiến cô gái phải "hự" một tiếng, chật vật mãi mới có thể đẩy cái xác qua một bên để ngồi dậy.

...

Trưởng làng cười ha ha thêm vài tiếng, tỏ ra rất dễ nói chuyện: "Xin lỗi nhé, vùng này thường xuyên xuất hiện đạo tặc nên Derek mới cảnh giác thái quá với cậu. Đừng ác cảm với nó nhé"

Tách~ (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Thật sao!?" Trưởng làng mừng rỡ.

Nisir duỗi lưng, ngáp một cả rồi thổi nến, ngã mình xuống đệm rơm đi vào giấc ngủ một cách thần tốc.

Anh ta lao nhanh đến chỗ cô gái với vẻ mặt chứa đầy sự lo lắng, ra sức phủi đi bụi bặm lẫn máu tươi rơi xuống trên người cô ấy: "Em có sao không đó? Chờ đã, đạo tặc? Sao hắn c·hết rồi?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12. Chuyện xấu phát sinh