Trẫm Cũng Rất Nhớ Nàng
Sơ Vân Chi Sơ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 46: Cung quyền
‘khôngvội,’ Hoàng đếkhôngcó ở đây,mộtmình Thanh Li dùng bữakhôngcó gì vui, nàng hỏi tiếp: ‘Bên phía Bệ hạ, sắp kết thúc chưa?’
Thanh Li thoải mái trả lời: ‘khôngđược.’ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- -- Giả sử may mắn, năm nay tu sửa có thể chống cự cơn đại hồng thủy ba mươi năm mới gặpmộtlần, còn sang năm lại gặp tiếpmộtcơn đại hồng thủy năm mươi năm mới cómộtlần, vậy vô số bạc dùng vào việc tu sữa đê đập chẳng phải đổ sông đổ biển hay sao? Đến lúc đóthìtrách ai bây giờ?
Lời này nếu đổi lại làmộtngười khác hỏi,nóikhôngchừngsẽbị chụp mũ dò xét hành tung Hoàng đế, thế nhưng cung nhân thái giám nơi này đều là do đích thân Trần tổng quản lựa chọn, biết nàng quan tâm chuyện này nênđãsớm chuẩn bị, ‘Mấy vị đại nhân đềuđãvề hết rồi ạ, chỉ còn lại Công bộ thượng thư Lâm đại nhân còn ở lại nghịsự, chắckhônglâu nữasẽchấm dứt.’
Đầu lông màyhắnkhẽ động nhưngkhôngdễ nhận ra, tâm tư cũng xoay chuyển,khôngcòn tâm trạng nào nghe Công bộ thượng thư trình bày tiếp, Hoàng đế tùy ýnóivài câu rồi bảo y lui ra ngoài.
Chương 46: Cung quyền (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mặc dùnóilà như thế, dựa theo tốc độ bướcđicủa Thanh Li, dùđicảmộtcanh giờ, nàng còn chưađiđượcmộtvòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dù cho muốn thựchiệnthìcũng phải đợi qua hết mùa hè, trời trở lạnhmộtchút mới bắt đầu làm, giờ khắc này nghe Công bộ thượng thư chậm rãi phân tích,hắncũng chỉ nghe rồi để đó, bây giờ mà quyết địnhthìcòn sớm lắm.
Thanh Li nhìn xung quanhmộthồi, thấyđãđến buổi trưa, nàng bèn trở lại Nội điện.
Lờihắnchứa đầy ý trách cứ, song ánh mắt lại dịu dàng,khônghề tức giận.
Vị Ương Cung tọa lạc ở phía bắc Tuyên Thất Điện, là nơi ở của trung cung cao quý nhất.
‘Tránh ra,’ Thanh Li khẽ quát, nàng nghiêng đầu lườmhắn, ‘Mớinóicó vài câu là bắt đầukhôngđứng đắn.’
Với tư cách làmộttrong những người tham gia xây dựng lại đê đập mấy năm trước,khôngtránh khỏi phải trình bày lại mọi chuyện với Hoàng đế.
Edit: Tồn Tồn
Theo lời Quý Khoan, hơn phân nửa thời gian nghịsựđều vào buổi trưa,khôngcó gì kỳ lạ cả, chỉ là trong lòng nàng có chút xót xa --- Mỗi ngày phải dậy sớm thượng triều, sau đó nghịsựđến trưa, tiếp theo còn phải phê duyệt tấu chương, chẳng trách người gầy đến thế.
Hoàng đế nghiêng người kề sát tới, mặt đối mặt với tiểucônương, ‘Nhớ trẫm nhiều hơn hay là nhớ ‘Tiểu thúc’ của nàng nhiều hơn?’
Trần Khánh mỉm cười, ‘rõràng là Bệ hạ nhớ nhung nương nương, nếukhônglàm sao nô tài dám xằng bậy?’
Năm trước, phương Bắc mưa totrêndiện rộng, hình thành ngập úng lũ lụt nguy hiểm, sau đó mực nước sông Hoàng Hà dâng cao, gần như uy h**p đê điều.
~
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
đãsớm có thái giám mang ghế tới, Hoàng đế kéo Thanh Li ngồi xuống, lúc nàyhắnmới quay sangnóivới Trần Khánh, ‘Đây là chuyện tốt ngươi làm phảikhông? Chưa hỏi qua ý trẫm màđãdẫn người đến đây rồi.’
Sau khi bóng dáng Công bộ thượng thư biến mất, thái giám canh cửa khép cửa ngoài lại, Hoàng đế mới chuyển hướng sang chỗ gây ra tiếng động khi nãy, ‘--- Tới đây!’
‘Ngươi rất thông minh.’ Hoàng đế trêu chọcmộtcâu rồikhôngnóithêm gì nữa, Trần Khánh liếc mắt nhìn Hoàng đế, sau đó mỉm cười bảo đám thái giám còn lại,mộtđường lui xuống.
đanglà ngày mùa hè,hiệngiờ cũngđãgần giữa trưa, bên ngoài cực kỳ nóng, mớiđivài bước màđãtoát hết mồ hôi.
Công bộ thượng thưđãlớn tuổi,nóichuyện lê thê dài dòng, Hoàng đế nghe có chút nhàm chán, bỗng nhiên, phía sau rèm che hơi động đậy, còn phát ra mấyâmthanhkhôngdễ nghe thấy.
Công trình trị thủy là đạisự, Công bộ thượng thư cũngkhôngdám mở miệng tiến cử người bậy bạ, ngộ nhỡthậtsựxảy ra chuyện, y là người đề cử cũngsẽkhôngtránh thoát liên quan.
Trong tay Thanh Li bưng bát sứ bẳng ngọc bích, nàng cười dịu dàngđira khỏi bức rèm đến trước mặt Hoàng đế, hai tayhắngiơ ra nhận lát bát sứ bằng ngọc bích để lêntrênbàn, sau đó Thanh Li ngoan ngoãn xà vào lònghắn, để mặchắnôm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hoàng đế bị mấy lời dỗ ngon dỗ ngọt của tiểucônương chọc cho vui vẻ,hắnxoa bóp đôi bàn taynhỏbé của nàng rồi trêu ghẹo, ‘Nhớ trẫm đến nổi mới nửa ngàykhônggặp mà cũngkhôngđược?’
Có điều loại chuyện nàynóimiệngthìrất dễ dàng nhưng đến khi thựchiệnthìlại rất khó, xây dựng đê đập làmộtchuyện tốt, nhưng quan trọng là phải phái aiđilàm?
‘Diễn lang nhớ ta mà,’ Thanh Li chốngmộttay lên, tươi cườinóitiếp, ‘Ta cũng nhớ Diễn lang, nếukhônggặp được trong lòng ta gấp gáp, cho nên mới đến đây gặp chàng.’
Vì thế, Công bộ thượng thư chỉ đề nghị chuyện tu sửa đê đập với Hoàng đế, còn chuyện phái người nàođithìykhôngcó ý kiến,nóichuyện nửa ngày với Hoàng đế cũng chỉ vây quanh việc tiến hàng những chuyện này, còn việc điều động dân phủ, ủy thác người nàođi, ai chính ai phụ, y vẫnkhôngnóimộtlời, chỉ chờ Hoàng đế đưa ra quyết định cuối cùng mà thôi.
Cung nhân đứng đầumộtbên dâng lên cho nàng khăn lau mặt, sau đó cònnhẹgiọng hỏi: ‘Canh giờkhôngcòn sớm, Nương nươngđãmuốn dùng bữa chưa ạ?’
‘Hoàng đế ngắm nhìn hai má bởi vì trời nóng mà đỏ hây hây của tiểucônương,hắngiơ tay ra chạm vào, quả nhiên có chút nóng, ‘Đợi trẫm trở về là được rồi,hiệngiờđanggiữa trưa đấy, nàng tới đây làm gì?’ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
ChiếnsựTây Lương còn chưa thấy kết quả, năm nay nước sông Hoàng Hà cũng chưa đến mức báo động, cho nên Hoàng đếkhôngmuốn thựchiệncông trình trị thủy lắm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.